Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!

Chương 387: Đánh mặt



Lãnh Kỳ Duệ nghe không những không kinh ngạc, ngược lại còn gật gật đầu một bộ chuyện đương nhiên.

Lúc này tiếng chuông vào học vang lên, Lãnh Kỳ Duệ nói: "Tối nay tôi muốn mời cậu ấy và bạn cùng phòng ăn cơm, nếu cậu là chị em của cậu ấy, vậy đi cùng đi."

Selina nhìn về phía Chung Noãn Noãn: "Có thể không?"

"Đương nhiên."

Trong nháy mắt Selina vô cùng vui vẻ: "Được được, vậy bao giờ mọi người về tôi tới tìm mọi người."

"Được."

Selina đi đến bên người Chung Thiên Thiên, đột nhiên liền dừng lại.

"Chậc chậc, cô chính là chị Noãn Noãn nhà tôi? Khó trách người khác nói tướng mạo của cô cùng Noãn Noãn nhà tôi không ở trên một đường thẳng. Thật mất mặt! Tướng mạo này của cô, làm sao còn dám tới đi học?"

Không có Tiết Mễ Kỳ, Ngô Văn Thiến liền đứng dậy. Dù sao hiện tại Chung Thiên Thiên đã là thiếu phu nhân tương lai nhà họ Cố, chỉ cần cô giữ gìn mối quan hệ này với Chung Thiên Thiên, đến lúc đó như thế nào đều có thể nhờ Cố Minh Triết giới thiệu một vị thanh niên tài tuấn cho cô.

Cho nên giờ phút này Ngô Văn Thiến tận hết sức lực đứng ra.

Lý San San ở một bên thấy thế, nhanh chóng lôi kéo Ngô Văn Thiến, đáng tiếc đã không kịp.

"Cô lại là cái thứ gì? Thiên Thiên nhà chúng tôi tốt xấu là phu nhân hào môn tương lai, là chuẩn con dâu của nhà họ Cố ở thủ đô. Cô ngoại trừ xinh đẹp một chút, còn có cái gì? Hừ, trên thế giới này có rất nhiều phụ nữ xinh đẹp, nhưng xinh đẹp thì có ích lợi gì? Chẳng qua là đồ chơi trên giường cho đàn ông mà thôi. Cho dù cô có bản lĩnh đi nữa, cũng chỉ có thể vĩnh viễn làm tiểu tam, cả một đời đừng nghĩ bò lên giường ngủ của chính thất."

"Ba!"

Cái tát thanh thúy vang vọng toàn bộ phòng học.

"Cô.."

Ngô Văn Thiến bụm mặt, nhìn xem Selina ra tay bạo lực với mình, còn chưa kịp nói ra câu nói, cổ liền bị bóp lấy gắt gao.

Đám chó săn bên người Chung Thiên Thiên này Selina đã sớm không vừa mắt.

Lão đại đã rửa tay gác kiếm, thề rời đi cái vòng kia, thế nhưng là cô không có.

Cho nên cho dù không thể chơi chết mấy cái tôm tép nhãi nhép này, ít nhất giáo huấn đám chó săn này một chút, ít nhất lần sau sẽ không miệng thiếu như vậy.

Nhưng mà Selina cơ bản không khống chế tốt sức lực, một tay này xuống dưới, hơi kém không muốn mạng nhỏ của Ngô Văn Thiến.

Nếu không phải Chung Noãn Noãn thấy không đúng, kịp thời ngăn lại, mạng nhỏ của Ngô Văn Thiến đều mau không có.

Tiết học này là của chủ nhiệm lớp lão sư Lưu, đi vào phòng học, lão sư Lưu liền bị một màn trước mắt làm cho sợ ngây người.

Mãi cho đến Ngô Văn Thiến được giải cứu ra, lúc này khuôn mặt ấm ức cáo trạng: "Lão sư Lưu, Chung Noãn Noãn cùng Selina quả thực quá mức! Vừa rồi bọn họ kém chút bóp chết em!"

Lão sư Lưu có chút im lặng: "Ngô Văn Thiến, nói chuyện muốn thành thật. Vừa rồi lúc tôi tiến vào thật là nhìn thấy nữ sinh này bóp em, nhưng Chung Noãn Noãn lại là tới cứu em. Tại sao em có thể cáo trạng lung tung như vậy được?"

"Ba!"

Lại một cái tát vang dội vang lên.

Lần này, là một bàn tay của Chung Noãn Noãn đánh lên mặt Ngô Văn Thiến. Mà lại trực tiếp đánh bay cô ra ngoài.

Ngô Văn Thiến ngã xuống đất, mặt đều bị đánh lệch đi.

Gian nan từ dưới đất bò dậy, ánh mắt nhìn về phía Chung Noãn Noãn cũng thay đổi.

Biết Chung Noãn Noãn là từ nông thôn ra, sức lực lớn, nhưng cô cũng là từ nông thôn ra, tại sao lại không có sức lực lớn như vậy? Không nói bị trực tiếp đánh bay, hiện tại toàn bộ đầu cô đầu váng mắt hoa ù tai. Hoàn toàn không nói ra được một câu.

"Noãn Noãn, tại sao em có thể.."

Chung Thiên Thiên đứng người lên, lúc đầu muốn lấy danh nghĩa người chị dạy dỗ cô. Thế nhưng là sau khi đối đầu với ánh mắt vô cùng âm lãnh của Chung Noãn Noãn, lời vừa tới miệng lại là như thế nào cũng không nói nên lời.