Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!

Chương 163: Thiếu nam phương tâm



Giải quyết xong bọn xe máy côn đồ, Chung Noãn Noãn lại đi đến bên người Lãnh Kỳ Duệ khom người nhìn xem anh: "Cậu còn có thể sao? Là chuẩn bị ở chỗ này chờ cảnh sát vẫn là muốn đi bệnh viện trước?"

"Tôi không sao. Có thể ở lại nơi này chờ cảnh sát."

"Được rồi. Tôi nhìn xem vết thương của cậu."

Lãnh Kỳ Duệ lấy ra tay che lấy phần bụng, nơi đó có một vết đao da thịt tung bay. Mặc dù nhìn rất đáng sợ, nhưng không có thương tới nội tạng. Lại thêm công năng ngừng máu của Lãnh Kỳ Duệ tương đối tốt, ở lượng vận động lớn như thế đều không chút chảy máu, dư sức kiên trì đợi cảnh sát đến.

Chung Noãn Noãn lấy ra điện thoại của lão đại nhóm lưu manh, sau đó dùng tuyến số liệu đem đồ vật bên trong toàn bộ đổ vào điện thoại di động của mình.

Nhìn xem thao tác của Chung Noãn Noãn, con mắt Lãnh Kỳ Duệ khẽ híp một cái.

"Cái điện thoại di động này cho cậu, đến lúc đó cảnh sát tới, muốn giao cho bọn họ hay không tùy cậu. A, đúng, chuyện của tôi cậu cũng không cần nói với cảnh sát."

"Yên tâm đi, tôi sẽ không nói." Ánh mắt Lãnh Kỳ Duệ sáng rực nhìn chăm chú Chung Noãn Noãn: "Cảm ơn cậu đã cứu tính mệnh của tôi, tôi còn không biết cậu là ai."

"Đều là bạn học, đừng khách sáo như vậy. Được rồi, tôi đi, cậu phụ trách nhìn xem bọn họ."

Dứt lời, cũng không đợi Lãnh Kỳ Duệ lại mở miệng, ngồi trên chiếc xe điện màu hồng phấn của cô liền đi.

Nhìn xem thân ảnh tinh tế ngồi trên chiếc xe điện màu hồng phấn, trái tim Lãnh Kỳ Duệ giống như là bị mèo cào.

Anh nhất định sẽ điều tra ra cô là ai!

Chung Noãn Noãn chân trước vừa đi, cảnh sát liền đến.

Sau khi biết được thân phận của Lãnh Kỳ Duệ, đám cảnh sát một trận hoảng sợ, trong lòng đối với Chung Noãn Noãn tràn đầy cảm kích.

Đi vào địa điểm tụ hợp, Eden cùng Selina kia hai hàng đã đợi đến buồn bực ngán ngẩm chơi game trên mặt đất.

"Lão đại, chị đến muộn!" Selina lên án.

"Mẹ nó cô còn dám nói! Ecosse Spirit của lão tử đâu? Bị cô kế thừa sao?"

"Lão đại, chẳng phải một chiếc xe máy sao, chị cũng lải nhải nhiều lần. Chị ngoan ngoãn em trước sử dụng giúp chị, chờ chị tốt nghiệp trung học em lại đưa cho chị."

Chung Noãn Noãn: "..."

Một câu đều không muốn nói cùng Selina, Chung Noãn Noãn nhìn về phía Eden: "Chuyện hôm nay tra ra được chưa? Rốt cuộc là ai muốn đưa Xích Dương vào chỗ chết?"

Hôm nay tập kích theo phương thức tự sát này thoạt nhìn như là hướng về phía Lãnh Tấn Bằng phát động, thế nhưng là Lãnh Tấn Bằng chẳng qua là một cái nhân vật phai nhạt ra khỏi thủ đô, đồng thời thân thể còn thủng trăm ngàn lỗ. Tập kích theo phương thức tự sát ác liệt này cơ bản không có khả năng dùng để đối phó Lãnh Tấn Bằng.

Cho nên Chung Noãn Noãn càng nghĩ, xác định bọn họ muốn ám sát khẳng định là Xích Dương.

Đời trước thời gian cô cùng Xích Dương cùng một chỗ mặc dù không nhiều, nhưng cũng biết sự tồn tại của Xích Dương chặn đường không ít người ở thủ đô.

Nhiều lần, Xích Dương đều là trọng thương từ cõi chết trở về.

Chuyện của đời trước cô có thể mặc kệ, thế nhưng là đời này, cô đã xác định quan hệ cùng Xích Dương. Như vậy tổn thương người đàn ông của cô chính là tổn thương cô.

Tuyệt không bỏ qua.

"Lão đại, lần trước chị không phải để cho em tra một người tên là Rắn Độc sao?"

"Cô ta chính là chủ mưu của sự kiện ám sát lần này?"

"Đúng vậy." Eden gật đầu: "Nhưng mà chị xác định Rắn Độc là nữ?"

"Xác định. Tôi không phải đem chân dung điện tử đều truyền cho cậu sao?"

"Vậy.. Hẳn là trùng hợp đi."

"Làm sao?"

Selina ở một bên mở miệng: "Mấy năm gần đây bọn buôn lậu ở thành phố Giang hung hăng ngang ngược, giao dịch dưới mặt đất tràn lan, đặc biệt là một cái tên là Mafia Sơn Khẩu Tổ, dưới kỳ liên quan đến ma tuý, súng ống đạn được, buôn bán nhân khẩu, tính chất ác liệt, cấp trên yêu cầu muốn đem những đội này một mẻ hốt gọn."