Trọng Sinh Chi Tầm Thạch Giả

Chương 5



Lâm Lạc Nhiên càng xem càng kích động.

Rất nhiều loại đá cậu đã gặp ở đời trước, bất luận tạo hình hay tính chất, thoạt nhìn không khác gì với những loại đá ở Trái Đất.

Chỉ có điều đây là xem trên mạng, cậu không thể xác định...

Cậu kích động trở lại cửa hàng mà lần đầu nhìn thấy, cẩn thận quan sát lại những kỳ thạch chưa được kiểm nghiệm đó.

Liếc mắt một cái, hầu như tất cả các loại đá đều có ở đây: đá tạo hình, họa thạch(*), các loại đá hoa văn... Lâm Lạc Nhiên nhìn mà hoa cả mắt, đại đa số những khối đá này mới đầu nhìn bằng mắt đều thấy không tệ, đặc biệt đá tạo hình cùng loại họa thạch, thực dễ dàng có thể nhìn ra vẻ sống động của chúng. Cậu thậm chí nhìn thấy trên một tảng đá hoa văn còn có cả một bức mỹ nhân đồ hoàn chỉnh. Có điều khiến người ta cảm thấy kỳ quái là, mỗi khối kỳ thạch đều chỉ giới thiệu kích thước và trọng lượng, không hề có giới thiệu gì về tạo hình hay đặc tính. Hơn nữa cũng có rất nhiều loại đá nhìn rất bình thường, không có một chút gì đặc biệt cũng được bán ra.

Lâm Lạc Nhiên nhìn thấy nhiều loại đá tốt như vậy trong lòng đặc biệt ngứa ngáy: Nếu có thể cất giữ tất cả thì tốt quá! Hai mắt Lâm Lạc Nhiên tỏa sáng, chỉ thiếu điều trực tiếp nằm úp sấp trên màn hình mà nhìn, vừa vui vẻ vừa tiếc hận, tại sao kỳ thạch lại còn có tác dụng kéo dài tuổi thọ chứ!

Trong lòng tính toán xem tài khoản của mình còn có bao nhiêu tiền, Lâm Lạc Nhiên phát hiện trừ bỏ tài sản ông nội lưu lại trong ngân hàng, thì bản thân vẫn còn chút tiền, nhà họ Lâm mỗi tháng đều cho y sinh hoạt phí mà y chưa động vào, hiện tại tích cóp lại cũng không ít. Mua hai khối kỳ thạch chơi một chút cũng vẫn còn dư dả.

Tiếp đó, Lâm Lạc Nhiên nghiêm túc xem xét từng khối đá một, cũng may mỗi khối kỳ thạch đều có hình ảnh 3D, 360 độ không có góc chết, trừ bỏ tính chất cùng độ cứng không thể xác định, còn lại tất cả không khác gì so với lúc quan sát tại cửa hàng. Hắn đoán kỳ thạch tại hành tinh Hy Vọng có độ cứng cùng tính chất không hoàn toàn giống với ở Trái Đất, mặc kệ là mua được đá tốt hay đá xấu đều không vấn đề gì, chủ yếu là vì ở nơi này có thể nhìn thấy thứ mình yêu thích, coi như một loại kỷ niệm đi.



Cuối cùng Lâm Lạc Nhiên cũng chọn được hai khối từ một đống đá không biết nên chọn hay bỏ, một khối đá tạo hình chim cát tường màu đen, một khối khác có tạo hình chim ưng màu vàng nhạt, rất giống loại đá Gobi trên Trái Đất. Kỳ thạch chưa kiểm nghiệm sẽ bán theo cân nặng. Hai khối đều không lớn, ước chừng cao bằng hai bàn tay, cũng không quá nặng, Lâm Lạc Nhiên dựa theo thể tích cùng độ nặng ước chừng xong, phát hiện chất lượng có vẻ cũng không kém Trái Đất là bao.

Màn hình đột nhiên xuất hiện một yêu cầu: Có cần cửa hàng kiểm nghiệm hay không?

Lâm Lạc Nhiên do dự một chút, cuối cùng vẫn chọn "Có."

Nếu may mắn mua được cái gọi là đá tốt trong lời đồn vậy có thể đem làm lễ vật đưa cho Thiệu Dật Hoài. Thế giới này nhân loại chỉ cần có chút địa vị cùng tiền tài đa số đều sẽ chọn một khối đá tốt cho bạn lữ tương lai của mình. Tạm thời cậu không định động đến chỗ tài sản ông nội để lại, cho nên quyết định đánh cược một lần cũng không tồi. Nếu tất cả đều là đá xấu, hắn càng mừng hơn vì chính mình có thể cất giữ, cùng lắm thì lại đi chọn khối đá tốt để làm lễ vật.

Lâm Lạc Nhiên sau khi hạ quyết tâm liền lưu luyến đi dạo thêm mấy cửa hàng, nhìn thấy đá tốt lại nhịn không được muốn xuống tay, vẻ mặt đầy rối rắm khiến tiểu Kim không thể không năm lần bảy lượt tiến lên hỏi cậu có cần giúp đỡ hay không.

Lâm Lạc Nhiên tắt trang web xong có chút mất mát, nơi này không phải Trái Đất, các khối đá cũng không phải chỉ dùng để thưởng thức, so với việc thưởng thức, hiển nhiên công dụng kéo dài tuổi thọ và trị liệu càng làm cho lòng người thêm phát cuồng.

Cũng may diện tích hành tinh Hy Vọng cũng lớn, đến nay nhân loại cũng chưa có biện pháp thăm dò nơi này một cách rõ ràng, vì thế sản lượng kỳ thạch hoàn toàn đủ để cung ứng nhu cầu hiện nay. Nơi này rất nhiều địa phương vẫn có động vật bản xứ sinh hoạt, những dã thú này lớn lên có diện mạo vô cùng kỳ lạ, hết sức hung dữ, hơn nữa đa số đều sống thành bầy đàn, ngay cả dị năng giả cũng không dám tuỳ tiện trêu chọc.

Lâm Lạc Nhiên phát hiện "y" trước đó không có nhiều kiến thức về kỳ thạch cho lắm, cũng chưa từng đổ được đá tốt. Khó trách đứa nhỏ này đối với kỳ thạch không biết gì cả.

Bởi vì cửa hàng ở cùng một thành phố với Lâm Lạc Nhiên, cho nên sáng sớm hôm sau đơn hàng đã được đưa đến.

Lâm Lạc Nhiên khẩn trương mở thùng lấy kỳ thạch được bọc kín mít ra, trong lòng có cảm giác thân thiết khó tả.

Lấy kỳ thạch ra, có hai tờ giấy rơi xuống chân cậu.

Lâm Lạc Nhiên cẩn thận đặt kỳ thạch lên bàn, cầm hai tờ giấy nhìn xem, thì ra là giấy giám định của kỳ thạch. Xem ra mỗi một khối đá sau khi được giám định xong đều sẽ được đánh số, thêm vào đó là giấy chứng nhận, toàn bộ tư liệu đều sẽ do hội thương gia của quốc gia nhập và lưu giữ thống nhất trong kho dữ liệu về kỳ thạch.

"Kính gửi Lâm Lạc Nhiên tiên sinh:

Kỳ thạch ngài mua tại cửa hàng chúng tôi có số NO. 444679 đã có giám định chính thức, thuộc loại đá tốt cấp 3 nhị đẳng, tất cả lịch sử mua hàng sẽ được lưu lại tại kho cơ sở dữ liệu kỳ thạch, chúc ngài có những giây phút mua sắm vui vẻ.



Cửa hàng kỳ thạch đệ nhất Tâm Thành."

Tờ còn lại cũng là giấy giám định, có điều lại là đá tốt cấp 3 nhất đẳng. Nhất đẳng là khối hình chim ưng, nhị đẳng là khối chim cát tường.

Lâm Lạc Nhiên lại tìm kiếm thông tin về phân chia đẳng cấp của kỳ thạch mới biết được thì ra cấp bậc của đá tốt dựa theo sức nặng để tính toán, viên đá cỡ lớn sẽ là đá cấp 1, cỡ trung là cấp 2, loại nhỏ là cấp 3. Các cấp lại căn cứ vào độ ẩn chứa sinh mệnh lực của khối đá để phân biệt, chia làm nhất đẳng, nhị đẳng, tam đẳng.

Lâm Lạc Nhiên hết nhìn giấy giám định, lại nhìn hai khối đá lần nữa, trong lòng cao hứng không thôi: Vui vẻ vì vận khí bản thân không tồi, cư nhiên mua được hai khối đều là đá tốt, không vui là vì khối nhất đẳng khẳng định phải tặng ra ngoài...

Lâm Lạc Nhiên xoay tròn khối đá chim cát tường, cảm giác rất giống với đá Linh Bích của Trái Đất, cảm giác của cậu về đá Linh Bích là ấm áp, tiếng gõ vang lên rõ ràng. Đáng tiếc bây giờ cậu vẫn chưa hiểu trên giấy giám định phân tích thành phần kỳ thạch là gì: thành phần có nguồn gốc từ Ceskabit, chứa một lượng nhỏ tinh thể Angarat... Một chuỗi danh từ kì quái khiến Lâm Lạc Nhiên xem xong đầu óc choáng váng, nên không thèm quan tâm đến tính chất của nó nữa.

So với khối đá chim ưng, cậu vẫn yêu thích khối đá có hình chim cát tường hơn.

Cẩn thận cất hai khối kỳ thạch đi, Lâm Lạc Nhiên mới mang theo tâm tình sung sướng xuống lầu ăn cơm.

Ngay cả mẹ Lâm năm lần bảy lượt châm chọc đều không ảnh hưởng tới tâm tình tốt của cậu, chỉ là vừa về tới phòng liền nhận được yêu cầu kết nối của Thiệu quản gia.

"Cậu Lâm, về việc phát thiệp mời, ngài có bằng hữu cần đưa thiệp mời hay không? Có thể gửi danh sách cho tôi, hôm nay sẽ bắt đầu phát thiệp mời." Thiệu quản gia trên màn hình vẫn bày ra vẻ mặt nghiêm túc như trước, nhưng lời nói lại hết sức khiêm nhường.

"Há?" Lâm Lạc Nhiên sửng sốt, cậu không nghĩ tới thế giới này vẫn còn giữ lại tập tục phát thiệp mời, trong lúc nhất thời cậu thật sự nghĩ không ra y có bằng hữu nào cần mời...

"Thiệu quản gia... Xin lỗi, lúc trước tôi không nghĩ tới vấn đề này, có thể liên hệ lại với ngài sau hay không?" Lâm Lạc Nhiên có chút áy náy. Giống như cậu chưa bao giờ để bụng đến những việc này...

"Không sao, ngài chuẩn bị xong rồi liên hệ với tôi sau cũng được, tốt nhất là trước giữa trưa hôm nay gọi lại cho tôi." Thoạt nhìn Thiệu quản gia không hề tức giận, hơi hơi hạ thấp người sau đó tắt máy. Ông ngồi suy nghĩ, Lâm Lạc Nhiên và đại thiếu gia nhà mình thật giống nhau, khiến người ta thật đau lòng, có vẻ cả hai đều không có bạn bè thân thuộc, điều này làm cho Thiệu quản gia yên lặng hạ quyết tâm muốn đối tốt với vị "phu nhân" này hơn.

Lâm Lạc Nhiên nhanh chóng hồi tưởng lại bản thân mình xem có những bằng hữu nào, trái lo phải nghĩ cư nhiên tìm không thấy một người bạn! Lâm Lạc Nhiên cảm thấy thật bất đắc dĩ, trình độ tự bế của đứa nhỏ này đã vượt quá sức tưởng tượng của cậu.



Suy nghĩ hồi lâu, trừ bỏ có ấn tượng với một số người quen của thân nhân, Lâm Lạc Nhiên bi ai phát hiện cậu chỉ tương đối thân thiết với một người tên là Thanh Minh quen biết trên mạng. Nhưng cậu chỉ biết thông tin trên mạng của người ta, cũng là một học sinh học tập qua mạng, tình huống khác thì không biết gì cả!

Lâm Lạc Nhiên có chút do dự, ngay cả một người bạn cũng không có để mời tham dự hôn lễ, đúng là thảm không nói nổi... Suy nghĩ một hồi vẫn quyết định báo tin cho người bạn này một tiếng. Dù sao Thanh Minh vẫn luôn nhiệt tình nói chuyện cùng đứa nhỏ này.