Trói Buộc Em Bên Anh!

Chương 16: University College London



Đến Anh

Minh Khang cùng Tuyết Chi di chuyển đến thành phố London (London City). Cô và anh bay gần 13h sang đây, nên giờ ở nhà của cô là 7h tối, còn bên Anh vẫn còn là 1h chiều. Nhìn cảnh thành phố trước mắt mà Tuyết Chi sáng mắt vô cùng. Trước mắt cô là London - hay còn có tên gọi khác là thành phố sương mù. Chiếc đồng hồ Big Ben to lớn, oai phong nằm giữa lòng thành phố. Nó đã trở thành biểu tượng của Luân Đôn nói riêng cũng như cả Anh quốc nói chung. Nếu vào buổi đêm, chiếc đồng hồ Big Ben sẽ sáng rực rỡ , nghe tiếng chuông thánh thót vọng ra khắp thành phố. Tháp đồng hồ Big Ben hiện nay vẫn giữ vững được vị trí “ tháp đồng hồ bốn mặt có chuông to nhất thế giới.” Bên cạnh là Tower Bridge - dải lụa trên sông Thames. Tower Bridge cũng là một biểu tượng của London City, đây là một công trình là sự kết hợp độc đáo giữa cầu treo và cầu nâng giúp tàu thuyền dễ dàng hoạt động trên sông. Kế tiếp là những toà nhà cổ to có bé có rộng có hẹp có. Một khung cảnh vô cùng đẹp đẽ và thơ mộng!

“Woaaaa, đẹp quá” Tuyết Chi bất ngờ lên tiếng

“Đẹp lắm đúng không?” Minh Khang chạy lại xoa đầu cô

Đồ đạc của hai người đã được vệ sĩ đưa đến tận nhà. Vì anh đã chuẩn bị trước một căn nhà ở đây rồi, nó nằm giữa thành phố London vô cùng phù hợp

“Dạ. Đẹp lắm”

“Em sẽ được chiêm ngưỡng vẻ đẹp này suốt mấy năm cơ mà. Cứ từ từ mà tận hưởng” Minh Khang cúi xuống hôn vào môi cô

Cả hai người một lớn một bé cùng nhau đi bộ khắp con đường. Kĩ năng tiếng Anh của Tuyết Chi rất tốt, tất cả đều do Mình Khang dạy cô. Bây giờ cô có thể tự tin nói chuyện với người bản xứ rồi!

Bên đây đang là mùa hè, trời nóng bức vô cùng. Mọi người đi lại rất nhiều. Tuyết Chi còn phải dắt tay con người to lớn của Mình Khang đi cùng nữa. Suốt cả quãng đường đi, Minh Khang và Tuyết Chi ăn những món trong các nhà hàng, sau đó họ chụp ảnh cùng nhau vô cùng vui vẻ. Mọi người nhìn thấy cặp đôi này trông vô cùng hạnh phúc, chẳng ai có thể biết được phía sau câu chuyện này sẽ là một chuyện vô cùng khác...

_______________

Cuối cùng

Minh Khang và Tuyết Chi quyết định cùng nhau học ở trường Đại học London - University College London (UCL)

Đại học London là trường Đại học đầu tiên ở Anh không phân biệt đẳng cấp, chủng tộc, tôn giáo hay giới tính đối với sinh viên. UCL bao gồm 11 khoa: Nghệ thuật và Nhân văn, Môi trường xây dựng, Khoa học não, Kỹ thuật, Viện Giáo dục, Luật, Khoa học đời sống, Khoa học Toán học và Vật lí, Khoa học Y khoa, Khoa học Sức khỏe Dân số, Khoa học Xã hội và Lịch sử.

Trước mắt Tuyết Chi là trường đại học sắp tới của cô. Một toà nhà cổ vô cùng đẹp đẽ với tone màu trắng. Xung quanh là những hàng cây xanh, thảm cỏ xanh. Đằng sau trường là những con đường dài, trên thảm cỏ còn có những chiếc ghế đá, xích đu trông vô cùng thơ mộng. Cả ngôi trường rộng lớn!

“Woaaa. Đẹp quá”

“Đây là trường sắp tới mình sẽ học đó” Minh Khang tiến đến nắm tay Tuyết Chi

“Đẹp quá anh ơi! Em thích lắm!”

Do Minh Khang cũng sang đây nhiều lần rồi nên có thể dễ dàng vào nhập học. Vậy là khi vào năm học mới, Tuyết Chi và Minh Khang có thể vào học rồi. Tuyết Chi chọn học khoa Nghệ thuật và Nhân văn và sắp tới mới được nhập học.

Đến nhà

Tuyết Chi bất ngờ vô cùng. Căn nhà của Minh Khang là một căn nhà to vừa, không có rộng lớn quá như nhà của cô. Nó được làm chủ yếu bằng gỗ, như một căn nhà cổ, nhưng nó có phần hiện đại. Đằng trước là một thảm cỏ xanh với nhiều chiếc ghế đá và một chiếc xích đu. Đằng sau là một bể cá lớn, và có cả một bể bơi lớn nữa. Căn nhà có 3 tầng, nội thất trong nhà vô cùng đẹp và mới mẻ. Nhìn mà Tuyết Chi choáng ngợp luôn!

“Anh.. đây là nhà.. của mình sao?” Cô đập tay người bên cạnh

“Đúng. Giờ tôi dắt em vào nhà”

Cả hai bước vào bên trong căn nhà, hai hàng người hầu thấy họ thì cúi đầu, chào lớn

“Chào mừng Thiếu gia và Thiếu phu nhân đã đến”

“Ch..chào.. chào mọi người ạ” Tuyết Chi cũng lịch sự mà cúi đầu chào lại. Dù gì họ cũng lớn tuổi hơn cô, cần phải lễ phép chứ. Còn Minh Khang thì mặc kệ, anh chỉ lướt qua họ mà không nói gì. Bởi anh là chủ căn nhà này mà

Đứng đầu hai hàng người là bác quản gia John. Trông bác vẫn còn hơi trẻ, nếp nhăn trên khuôn mặt cũng kha khá chứ không phải chi chít. Thấy anh và cô bước đến, bác cúi đầu, cô cũng cúi đầu lại.. Sau đó anh và cô cùng nhau bước lên phòng ngủ của mình.

Căn phòng của anh và cô nằm ở tầng 2. Nó rộng hơn phòng của cô rất nhiều. Có một chiếc giường kingsize to lớn nằm giữa phòng, một chiếc tủ quần áo rộng cao hơn 2m, cái này đủ để treo quần áo của anh và cô. Một chiếc bàn học lớn bên cạnh cửa sổ, từ cửa sổ nhìn xuống, Tuyết Chi có thể thấy được đằng sau của căn nhà là chiếc bể bơi và bể cá, ngoài ra nó còn có một vườn hoa tulip vô cùng đẹp.. Bên trong căn phòng còn có 2 căn phòng khác nữa, một phòng là nhà tắm, một phòng là một chiếc thư viện to lớn

“Anh ơi, phòng này là thư viện mini hả?” Tuyết Chi mở cửa phòng, sau đó ngước ra hỏi anh

“Cái này là thư phòng của tôi. Nhưng em có thể vào lấy sách đọc như một thư viện”

“Dạ”

Xuống dưới nhà bếp, mọi thứ đều vô cùng hiện đại. Một bộ bàn ăn ở giữa phòng, còn lại toàn là thiết bị để nấu đồ ăn, chiếc tủ lạnh to lớn chứa đầy những món ăn yêu thích của cô. Thấy vậy mà Tuyết Chi sung sướng vô cùng!

Xong, cả hai cùng nhau lên tầng 3. Nơi đây là một sân thượng rộng lớn, có thể làm những bữa party nhỏ. Cây cối hoa lá cũng rất nhiều, thảm cỏ cũng có

“Đẹp thật ấy. Em yêu nhà này quá trời”

Minh Khang không nói gì, chỉ quay ra đặt lên môi cô một nụ hôn..