Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 433: Ba thế lực nghẹn khuất (1)



Tô Tín lúc này bức bách ba gã Nguyên Thần Cảnh vào góc tường, làm bọn họ không thể nói được lời nào.

Hiện tại Tô Tín nói rõ dùng thân phận của mình đánh bạc mạng với thế lực bọn họ, bọn hắn còn có thể làm thế nào bây giờ? Hiện tại xông lên giết Tô Tín?

Ba người hừ lạnh sau đó quay người rời đi, Quý Vô Không trước kia vẫn không nói gì, vào lúc hắn gần đi đã nói với Tô Tín một câu:

“Tô Tín, ngươi không nên đắc ý quá sớm, vấn đề này không dễ dàng kết thúc như vậy đâu.”

Khi ba cường giả Nguyên Thần Cảnh rời đi, nhiều võ giả chung quanh sững sốt không nhỏ.

Hiện tại bọn họ không biết nên nói Tô Tín to gan lớn mật hay nói hắn đã tính trước, hắn thật không sợ đám người Tôn Càn giết mình hay sao?

Tô Tín khoát khoát tay, ý bảo đám người Lý Phôi dều trở về.

Vừa rồi hắn nói lời dồn ép như thế nhưng cũng không phải thật muốn liều mạng với ba người Tôn Càn, hắn không có trung thành tới mức tận trung vì Đại Chu vương triều mà đánh bạc mạng bản thân.

Nếu như ba người Tôn Càn muốn động thủ, Tô Tín đành phải chạy trối chết, dù sao Giang Nam đạo còn có Cổ Đông Lai tọa trấn, đối phương mưu toan tập sát tổng bộ đầu Giang Nam đạo, mặc kệ thành không hay không thành công, tội danh như vậy đủ ba thế lực không chịu nổi.

Đương nhiên làm như vậy vị trí tổng bộ đầu Giang Nam đạo của Tô Tín cũng tới cuối cùng.

Trước kia Thiết Chiến đã nói qua, Lục Phiến Môn có thể cho Tô Tín trợ giúp có hạn, Cổ Đông Lai chỉ phụ trách trông coi Tiêu gia mà thôi.

Hiện tại Tô Tín đối phó tông môn Giang Nam đạo không được, cần mượn lực lượng Cổ Đông Lai, hành vi như vậy là biểu hiện hắn vô năng, cho nên dù Lục Phiến Môn hay Thiết gia cũng không cho phép Tô Tín tiếp tục ngồi trên vị trí tổng bộ đầu.

Cho nên nói gặp phải tình huống như thế, ba người Cửu Huyền Kiếm Tông ra tay đối phó Tô Tín, cho dù có giết Tô Tín hay không đều là cục diện lưỡng bại câu thương, hai phe không ai có thể gánh nổi.

Tô Tín sẽ không liều mạng mình vì người khác, hắn đang đánh cược đầu óc ba kẻ này không phải chỉ toàn đậu hủ, mà là những người làm việc thông minh.

Bởi vì bọn họ thông minh cho nên bọn họ nghĩ nhiều, sẽ không dễ dàng mạo hiểm liều mạng như thế.

Cho nên lần này Tô Tín thành công, ba người Tôn Càn, cho dù Công Dương Vô Toán tính tình táo bạo cũng không phải loại người ngu ngốc.

Lúc này sắc mặt ba người Tôn Càn âm trầm đáng sợ, bọn họ bị ép không có biện pháp xuống đài trước mặt nhiều người nên vô cùng tức giận..

Quý Vô Không cười lạnh nói:

“Ta đoán được hắn dám to gan lớn mật liên hợp Ôn gia đi bị diệt Tốn Phong kiếm phái thì làm sao không có kế sách đối phó chúng ta.”

Tôn Càn trầm giọng nói:

“Cho dù biết hắn giả vờ thì có thể làm gì? Chúng ta dám ra tay giết hắn sao? Kéo da hổ làm cờ, chiêu này vô cùng đơn giản nhưng chúng ta không dám động, không thể không nói Tô Tín chọn thời điểm rất tốt.”

“Hiện tại dư nghiệt Ngô quốc vừa mới qua, triều đình thần hồn nát thần tính với toàn Giang Nam đạo, lúc này ai dám ra tay với tổng bộ đầu Giang Nam đạo kết quả có thể nghĩ, lừa giận của triều đình không phải ba thế lực chúng ta có thể thừa nhận.”

Công Dương Vô Toán lạnh lùng nói:

“Cho dù như thế chúng ta không dễ dàng buông tha hắn, nếu không quy củ Giang Nam đạo sẽ rách nát không còn hình dáng.”

Ánh mắt Quý Vô Không bắn ra một tia hàn quang.

“Chúng ta không động thủ, chẳng lẻ không thể phái tông môn khác động thủ sao?”

Tôn Càn do dự nói:

“Ngươi muốn châm ngòi môn phái có võ giả Nguyên Thần Cảnh ra tay với Tô Tín hay sao? Nhưng bởi vì như thế, cho dù môn phái nào ra tay với Tô Tín sẽ nghênh đón lửa giận của triều đình, kết quả tuyệt đối là diệt môn.”

Quý Vô Không không nói gì nhìn Tôn Càn, Cửu Huyền Kiếm Tông là tông môn chính đạo nhưng hắn Lạc Vũ sơn trang có thể không hoàn toàn xem như thế lực chính đạo.

Quý giá sáng lập Lạc Vũ sơn trang mấy trăm năm, kỳ thật chỉ xem như một gia tộc, chẳng qua là gia tộc có nhiều môn khách mà thôi, so với Cửu Huyền Kiếm Tông, Lạc Vũ sơn trang bọn họ chỉ suy nghĩ tới lợi ích bản thân.

Quý Vô Không cũng không có tranh luận với Tôn Càn quá nhiều, thời điểm hiện tại không phải lúc nội loạn.

Lúc này trong Lục Phiến Môn, Hoàng Bỉnh Thành vô cùng kinh hãi nói với Tô Tín:

“Lão đại ngươi thật dám nói, cho dù bọn chúng rời đi nhưng chắc chắn không từ bỏ ý đồ.”

Tô Tín nhìn Hoàng Bỉnh Thành và mọi người chung quanh, hắn nói:

“Bọn chúng không bỏ qua cũng là bình thường, bởi vậy các ngươi nên cẩn thận.”

“Ta có thân phận tổng bộ đầu Giang Nam đạo cho nên bọn chúng không dám động tới ta, nhưng các ngươi thì khác, về sau đi ra ngoài nên cẩn thận một chút, nói không chừng sẽ có người nói các ngươi là tay sai triều đình nên lao tới chém giết a.”

Đám người Hoàng Bỉnh Thành lập tức co rụt cổ, Lục Tục xấu hổ cười cười nói: