Tôi Coi Các Người Như Anh Em

Chương 103



Ra khỏi đình, Thái Tử lập tức buông Đỗ Cửu ra, dùng ánh mắt bảo y bước theo mình.

Đỗ Cửu chần chừ một lát vẫn đi theo, ai trong đình kia y cũng không thể đắc tội nổi đừng nói tới vị Thái Tử này, ai biết y từ chối hắn sẽ có hậu quả gì chứ, lỡ đâu Thái Tử xem quá nhiều tiểu thuyết chủ tịch ngang ngược cảm thấy trời lạnh rồi cho Phong thị nhà họ phá sản thì biết tính sao?

Thái Tử cũng không đi xa, rời khỏi vườn hoa rẽ vào lối nhỏ mấy phút đã thấy được một chiếc xe bay cao lớn, bên ngoài màu tro đen khiêm tốn nhưng không mất đi vẻ xa hoa, thân xe bóng loáng có thể soi được cả mặt.

Soi thấy mặt...

Đỗ - thủy tiên* - Cửu không kìm nổi dừng chân.

(Editor: Trong thần thoại Hy Lạp, chàng Narcissus xinh đẹp là con trai của thần sông Cephissus và nữ thần Liriope, một lần Narcissus nhìn thấy bóng mình phản chiếu dưới nước đã đem lòng yêu chính bản thân, cuối cùng chàng lao mình xuống hồ nước tự tử vì tình yêu không bao giờ được đáp lại. Nơi chàng chết mọc lên một bông hoa trắng luôn tự cúi đầu ngắm bóng mình trong hồ, những nàng tiên rừng đã gọi nó là hoa thủy tiên.)

Thái Tử ấn nhẹ lên quang não trên cổ tay, cửa xe nhẹ nhàng mở ra đồng thời tự động hạ xuống một cầu thang nhỏ, hắn nhấc chân bước lên thang, lúc vào xe bỗng khựng lại quay đầu nhìn ra phía sau, chỉ thấy Đỗ Cửu không đuổi theo mà đứng đó hồn nhiên coi thân xe thành gương sửa sang lại mái tóc hơi rối.

Thái Tử: "..."

Bỗng dưng không biết nên nói đứa nhỏ này gan dạ hay khờ khạo nữa.

Cửu thủy tiên tự kìm chế mình cả buổi chiều sau khi nhìn thấy thân xe bóng loáng cuối cùng cùng không nhịn nổi nữa lộ ra, đang lúc soi tới say sưa chợt cảm thấy bị ai đó nhìn chằm chằm, liếc mắt sang gặp ngay Thái Tử khoanh tay tựa vào vách xe nhìn y, không biết đã nhìn bao lâu rồi nữa.

Y tức thì giật nảy mình, trong lòng rầu rĩ, ngay lúc mấu chốt như vậy mà lại tuột xích mất! Bèn vội tiến lên ra vẻ hối lỗi: "Xin lỗi xin lỗi, tôi nhìn thấy chiếc xe bản giới hạn này bỗng dưng không kìm lòng nổi..."

Bảo nghiên cứu xe vẫn đỡ hơn nhận mình tự luyến.

May mà Thái Tử không vạch trần y, nhướng mày: "Nên đi thôi."

Cửu Thủy Tiên ngoan ngoãn nhanh chóng lên xe.

Không hổ là xe bay xa hoa bản giới hạn đời mới, bên ngoài nhìn khiêm tốn mà bên trong lại cực kỳ xa xỉ, toàn bộ không gian không lớn đều được thiết kế hợp lý có thể so với khoang hạng nhất tàu bay, thêm nhà bếp nữa là đầy đủ.

Xe bay cũng có tự động lái là người lái, người thường đi nơi nào gần đều sẽ tự mình lái, dù gì thì phố xá sầm uất đủ loại xe cộ không ai biết trước được sẽ gặp phải chuyện gì bất ngờ, chỉ có đi đường dài mới để chế độ tự động lái giao cho AI của xe điều khiển.



Buồng lái và khoang sau được ngăn cách nên Đỗ Cửu cũng không biết hiện giờ chiếc xe này đang tự lái hay có người lái nữa, Thái Tử lên xe xong cũng không nói gì, thậm chí định đi đâu cũng không nói với y, ngồi xuống đối diện y bèn lập tức mở quang não ra không biết đang làm gì.

Theo xe bay lao nhanh Cửu Thủy Tiên dần đứng ngồi không yên, chẳng lẽ Thái Tử thật sự vừa mắt vẻ đẹp của y nên muốn chiếm đoạt phụ, nhầm, trai trẻ nhà lành như y nghĩ à?

Nếu Thái Tử thật sự muốn chiếm lấy y thì phải làm sao đây? Cha mẹ già còn đang chờ y về nhà ăn cơm đấy! Biết trước vậy y đã không đi trêu chọc Điền Nguyên làm gì rồi, y không đi bám lên Điền Nguyên thì cũng sẽ không có ngày hôm nay.

Nhưng ai ngờ Thái Tử nổi tiếng ngoài kia lại là loại người dễ dàng bị sắc đẹp mê hoặc này, haiz, thiệt là nông cạn mà, nhưng mà cũng không phải không hiểu được, dù gì thì trên đời này ai có thể so được dung mạo với y chứ.

Haiz, chẳng lẽ trên đời này không ai có thể xuyên qua vẻ đẹp nhìn thấy tâm hồn của y sao?

Không giống như Cửu Thủy Tiên đang miên man suy nghĩ, Đỗ Cửu nhân cơ hội này đánh giá Thái Tử từ đầu tới chân một lần, lúc trong đình y phải bày hết kỹ thuật diễn đối phó người khác, hơn nữa còn có người ngoài nên không dám thể hiện quá rõ, còn chưa cẩn thận ngắm nghía Tần Cửu Chiêu kiếp này.

Dù sao cũng là nam chính công nên không cần phải nói tới, địa vị vẻ ngoài tất nhiên đều là hạng nhất, nhưng mà vẫn không có cửa so với Cửu Thủy Tiên.

Có lẽ bởi vì hoàng cảnh lớn lên mà khí thế trên người hắn rất mạnh, là cái kiểu cho dù không lên tiếng đứng trong góc cũng sẽ không thể bị ngó lơ, hắn gần như không có cảm xúc mãnh liệt nào, hay nói đúng hơn là biểu cảm, từ lúc gặp mặt tới giờ cho dù là vui giận hay bất cứ thứ gì đi nữa, gần như không gì có thể lay động hắn.

Đừng bảo là trên giường cũng như vậy nhé?

Trong lòng Đỗ Cửu thầm nghĩ, y hoài nghi sâu sắc kiếp này Tần Cửu Chiêu bị lãnh cảm.

Hình như trong cốt truyện tới hết cũng không miêu tả tới cảnh hắn và nam chính thụ ấy ấy, ngay cả hôn môi cũng ít nốt, tuy rằng giải thích rằng hắn cảm thấy trong trò chơi không có ý nghĩa đợi sau khi tìm được tinh cầu mới rời khỏi Niệm Cổ rồi tính, nhưng rõ ràng Niệm Cổ thiết lập có thể tiếp xúc thân mật mà, chỉ cần điểm thân của hai người đạt đủ mốc đi tới miếu Nguyệt Lão kết hôn là có thể động phòng ngay, người khác đều có thể tại sao hắn lại không thể?

Chẳng lẽ hắn thật sự bị lãnh cảm à? Hay là thân thể có vấn đề gì?

Đỗ Cửu càng nghĩ càng thấy có lý, thương hại và đồng cảm đan chéo trong lòng, thôi, ai bảo hắn là Tần Cửu Chiêu chứ, không được thì thôi y cũng sẽ không chán ghét hắn, cùng lắm là đổi chỗ để y.

Y không kìm được lại móc ra kế hoạch phản công bị vứt lên chín tầng trời kia...

Thái Tử cũng không để y đợi lâu, đóng quang não lại nói: "Tôi đã gửi một bản hợp đồng vào hộp thư của cậu, cậu xem lại nếu có vấn đề gì có thể bàn bạc lại."

??

Đỗ Cửu hoàn hồn lại lập tức mở quang não ra, quả nhiên thấy được thông báo có thư mới.

Hợp đồng? Chẳng lẽ Thái Tử định bao nuôi y à?

Cái gì mà chạy dài trong đầu y.

Ầy, nói gì thì y cũng chưa có đi qua mấy thế giới đó đâu, nhìn mấy đồng nghiệp đi về hình như rất đã ghiền chơi rất vui thì phải.

Còn về phần tại sao Thái Tử lại biết số liên lạc của Cửu Thủy Tiên thì đừng nói là một cái số cỏn con này, e là tư liệu ba đời tổ tiên nhà y đều đang nằm trong quang não của hắn rồi ấy.

Nhưng mà sự thật chứng minh y cả nghĩ rồi, cơ bản không phải hợp đồng bao nuôi gì hết mà là một bản hợp đồng hợp tác trong Niệm Cổ.

Đỗ Cửu đọc lướt qua đại khái là mong y có thể trở thành người đứng đầu trong chủng tộc, chỉ cần trong vòng một tháng y có thể vượt qua những người khác trở thành top 1 giao nhân thì Thái Tử sẽ để y gia nhập vào đoàn đội của mình, cùng nhau hợp tác đi lên, theo hắn có cơm ngon rượu say bla bla.



Thì ra là vậy!

Thái Tử nghiêm túc nói câu không tồi kia không phải là khen mặt mũi y không tồi, mà là cảm thấy với vẻ ngoài của y làm giao nhân thật sự không tồi!

Hợp đồng trên tay khơi ra bản tính thương nhân của Cửu Thủy Tiên, suy nghĩ y bay nhanh mau chóng cân nhắc, trước đó trong trò chơi y gặp được 5 người, Thái Tử và cậu Tống là nhân tộc, ba người còn lại Điền Nguyên là yêu tộc, cậu Lý là si mị còn cậu Phương là vũ tộc, không hề có giao nhân, dựa vào quyền hạn của bọn họ chuyện biết được chắc chắn nhiều hơn cha Phong nhưng lại không chọn giao nhân, thật sự đã nói lên vấn đề rồi.

Hơn nữa bản hợp đồng trước mắt này khiến Cửu Thủy Tiên hoài nghi đặc tính của giao nhân có liên quan tới giá trị nhan sắc!

Chốt!

Dù trên mặc nào thì bản hợp đồng này với y chỉ có lợi chứ không có hại, đừng thấy hiện giờ nhà họ Phong giàu có nhưng một khi Niệm Cổ mở ra, rời khỏi tinh cầu này tất cả đều là vật ngoài thân, chỉ có thứ đạt được ở Niệm Cổ mới là thật!

Lúc thế này đừng nói là Thái Tử, cho dù Điền Nguyên phất cành oliu với y y cũng đồng ý!

Nhưng mà y cũng không vội ký ngay, ngẩng đầu hỏi: "Không biết bây giờ có bao nhiêu người nhận được bản hợp đồng này?" Dựa vào cảm giác con buôn của y thì bản hợp đồng này chắc chắn không chỉ với một mình y, e là có tới mấy bản, điều này y có thể hiểu được, giống như tổ chức đấu thầu vậy, người trả giá cao giành được phần thắng là điều bình thường, nếu chỉ có mỗi mình y thì y mới phải nghi ngờ trong này có bẫy gì hay không đó.

Dĩ nhiên trong lòng lầm âm ỉ khó chịu, trước đó y nghĩ nhiều như vậy đều là tự mình đa tình à, nhưng nếu chỉ vì hợp tác thì khi ấy cần gì phải mờ ám tới vậy?

Ngứa mắt thì thôi đi, dù sao y cũng không vừa lòng Thái Tử đâu, chả sao cả.

Tiêu chuẩn tìm bạn đời (duy nhất) của Cửu Thủy Tiên: Đẹp trai hoặc xinh gái hơn mình.

Đỗ Cửu: Rồi cuối cùng là ai nông cạn...

Thái Tử gật đầu: "Tính cả cậu là 4 người."

Cửu Thủy Tiên gật đầu, không hỏi thêm gì ký vào hợp đồng sau đó gửi lại Thái Tử, tự tin nói: "Thái Tử yên tâm, đến lúc đó top 1 chỉ có thể là tôi."

Nếu tộc giao nhân thật sự là nhìn mặt tranh hơn thua thì ai có thể giành lại y!

Ánh mặt Thái Tử nhìn một lượt gương mặt y, nụ cười như có như không: "Mong là vậy."

Đang nói chuyện xe bay bỗng dừng lại, trên đỉnh đầu vang lên giọng AI thông báo, hóa ra đã tới nhà họ Phong rồi.

Nhanh thiệt, Cửu Thủy Tiên thầm khen một tiếng, không hổ là xe bay bản giới hạn đời mới nhất, so với chiếc siêu xe kia của y thì nhanh gần gấp đôi.

"Cảm ơn, hẹn gặp lại." Y cười với Thái Tử, có thể được hắn tự mình đưa về nhà cũng coi như vinh hạnh.

Thái Tử gật gật đầu, đóng cửa xe rời đi không hề lưu luyến.

"Đi thì đi, lái như như vậy cẩn thận bị cảnh sát ảo cản lại đấy." Cửu Thủy Tiên nói thầm một tiếng, cuối cùng cũng không phải dè chừng móc gương ra từ trong túi: "Hên ghê, kiểu tóc không lệch."

Sau đó xoay người vào nhà tìm cha, có câu gừng càng già càng cay, không bàn với cha thì bàn với ai chứ.



Đỗ Cửu kể lại chuyện xảy ra hôm nay với cha Phong, cha Phong rất đồng tình với y, một tuần sau đó cùng y nghiên cứu những gì đã ghi lại về giao nhân trong quang não, âm thầm không dấu vết hỏi thăm về 3 người cạnh tranh còn lại, Đỗ Cửu đoán rằng có khi đối phương đã biết tới y rồi, nếu thật sự như y đoán là giao nhân dựa vào mặt nói chuyện thì mặt mũi 3 người cạnh tranh chắc chắn không tệ, mà nhan sắc tuyệt trần của y còn bày ra đó chỉ cần nghe ngóng một tí là sẽ biết được ngay.

Địch ở trong tối còn mình ở ngoài sáng, thoạt nhìn có vẻ quá bất lợi nên vì để bảo đảm an toàn, trước khi Niệm Cổ mở cửa chính thức Đỗ Cửu vẫn luôn ở nhà không ra ngoài.

Đừng coi thường tấm vé này, đây là chuyện liên quan tới sự hưng suy của gia tộc thậm chí là tính mạng, nếu thế lực của đối phương và Phong thị ngang nhau thì rất có khả năng sẽ hạ sát thủ với y.

Mà trên thực tế một người trong đó đúng thật là có thế lực ngang với Phong thị.

Tin này là Điền Nguyên nói cho y hay.

Bản lĩnh gió chiều nào theo chiều ấy này của Điền Nguyên khiến Đỗ Cửu phục hẳn, có lẽ vì thái độ mờ ám của Thái Tử lần trước mà ngay đêm đó Điền Nguyên đã dùng quang não liên lạc với y, mở đầu là một câu xin lỗi mong y đừng so đo chuyện anh làm khó y trước kia nữa, sau đó lại đùa giỡn trêu chọc mình vừa làm bà mối, cuối cùng lén nói tên một người cạnh tranh cho y làm quà tạ tội.

Đỗ Cửu dĩ nhiên cười nhận lấy, chớp mắt đã lại gọi anh em tốt.

Hơn nữa y cũng từ lời Điền Nguyên mà đoán được chỗ trống cốt truyện không miêu tả kia, trong nguyên tác trên tàu bay về nước Phong Tuyệt Đại cũng có gặp được Điền Nguyên, cũng được anh mời tới tụ tập nhưng mà lần đó Thái Tử lại không tới!

Bởi vì Thái Tử không tới nên không thể làm ra thái độ mờ ám với y, càng không có hợp đồng sau đó!

Mà Điền Nguyên vì y mà thua cược trong lòng bèn giận chó đánh mèo, anh ta gọi y tới vốn đã mang theo ác ý nên những người khác đương nhiên cũng không nhìn y với con mắt khác, thật sự coi y thành của hiếm bị dâng lên, xem rồi thì thôi.

Mà loại bị khinh thường này để lại bất mãn trong lòng Phong Tuyệt Đại, đợi tới khi đã vững chân trong trò chơi đương nhiên cũng không muốn hợp tác cùng Thái Tử, hơn nữa sau đó lại có sự "vu oan" khó hiểu của nam chính thụ, y càng không muốn xóa bỏ hiềm khích gia nhập với bọn họ.

Tuy rằng trong thế giới riêng mình Phong Tuyệt Đại cho rằng bản thân là vai chính nhưng trên thực tế y chỉ là một nam phụ, cuối cùng chỉ có thể ôm tiếc nuối âm thầm quay về lòng biển không bao giờ bước lên đất liền nữa.

Đỗ Cửu không cố tình nói rõ quan hệ giữa mình và Thái Tử với Điền Nguyên, là tự anh ta hiểu lầm mà, dù gì từ đầu tới đuôi y cũng chưa từng thừa nhận, tất cả đều là do chính Điền Nguyên tưởng tượng ra, không liên quan gì tới y hết.

Không thể không nói chuyến đi tới sơn trang này đã khiến Cửu Thủy Tiên thay đổi thật lớn, từ nhỏ đến giờ y quá mức thuận buồm xuôi gió nên đây là lần đầu tiên cảm nhận được thế nào là sức mạnh của quyền thế, Thái Tử không cần nói gì mà chỉ một hành động nhỏ đã khiến những kẻ gọi là thiên kiêu kia lập tức thay đổi thái độ với y, cảnh này gieo vào lòng y một hạt giống - trở nên mạnh mẽ!

Địa vị trong hiện thực chênh lệch quá lớn, y cũng hết cách nhưng hiện thực nhanh chóng sẽ sụp đổ, cơ hội ở ngay trước mắt y, chỉ cần y nắm lấy cơ hội này thì chưa chắc không thể trở thành kẻ ngồi trên!

Thời gian trôi đi, cuối cùng cũng tới ngày Niệm Cổ chính thức mở cửa.