Tình Tay Bốn Yêu Ai Đây?

Chương 13: Sống chung có nhiều điều thú vị



Rờikhỏisiêuthị,LãnhThiênchởMỹNhânquaytrởvềnhànàngđểthuxếpítquầnáovàvậtdụngcá nhân.

" Két ".

Xe dừnglạitrướcmột ngôi nhà biệt thự to đùng theo lối kiến trúc hiện đại, tối giản, sang trọng phả mùi tiền thơm phức.

Nhận diện vân tay, cửa rào tự động mở, Lãnh Thiên lái xe chạy vào trong. Quá hiện đại đi, người giàu thật biết tiêu tiền mà.

Theo chân Mỹ Nhân bước vào trong, căn nhà rộng rãi, nội thất đơn giản trái lại rất đắc tiền. Lãnh Thiên cảm thán, ngó nghiêng tham quan, bụng nghĩ thầm " nữa cô mà xây nhà cũng sẽ thiết kế đơn giản giống vầy nhìn rất đẹp mà sang nữa".

- Để em phụ chị dọn được không ?.

- Được.

Lãnh Thiên quay đầu sang nói với Mỹ Nhân, nàng không nghĩ nhiều liền đồng ý. Thế là hai người có mặt tại phòng ngủ của nàng.

Mỹ Nhân dọn cái laptop cùng mấy sấp văn kiện, thấy thế Lãnh Thiên mới mở tủ quần áo giúp nàng thu xếp đồ. Mọi chuyện chẳng có gì cho đến khi kéo ngăn tủ ra, đập vàomắtLãnhThiênlàđồnộiytoànmàuhường,nhìnmuốnxịtmáu mũi.

Lãnh Thiênlấymột cặp lên xem thử size của Mỹ Nhân nào ngờ ngay lúc này nàng đã thu dọn xong, tá hoả khi Lãnh Thiên đang ngắm nghía đồ lót của nàng.

- Em biến thái !.

Mỹ Nhân vì ngại mà la lên, nhanh tay giật lấy đồ lót giấu sau lưng.

Thấy nàng ngại đến đỏ mặt, Lãnh Thiên cười tà, nảy ý xấu muốn trêu ghẹo Mỹ Nhân một phen.

- Ở với em chị không cần mặc đồ lót đâu để vậy cho dễ hành sự .

Lãnh Thiên từng bước tiến gần ép sát Mỹ Nhân dựa lưng vào tường. Bản mặt rõ sở khanh, nhướng mày nói.

Mặt Mỹ Nhân đã đỏ rồi bây giờ hai bên lỗ tai còn bốc khói nữa y như động cơ xe lửa chạy trên đường ray. Lãnh Thiên sao lại mặt dày vô sỉ đến vậy chứ !. Nàng có chút hối hận khi quyến rũ cô a !. Dẫu thế, nếu cho Mỹ Nhân cơ hội quay lại nàng vẫn chọn con đường này.

Gương mặt Lãnh Thiên gần kề phóng đại trước mắt Mỹ Nhân, con ngươi dao động, nhịp đập tăng cao chờ đợi nụ hôn của Lãnh Thiên nào ngờ cô quay đầu kéo xa khoảng cách với Mỹ Nhân.

- Em dọn xong rồi còn bấy nhiêu đó chị dọn tiếp đi.

Lãnh Thiên bình thản ngã lưng trên giường. Mỹ Nhân bị chơi một vố, nàng tức giận trừng mắt nhìn Lãnh Thiên nhưng cô không có sợ còn nháy mắt cười lại với nàng nữa. Mỹ Nhân hậm hực thu xếp chỗ đồ lót bỏ vào vali chẳng thèm ngó ngàng đến cô. Nàng giận rồi a ! "Châm lửa nóng chođãrồichẳngthèmhôncáinào,hứ...nàngkhôngthèm! ".

Lãnh Thiênbấtngờbậtngồi dậy vòng tay qua phía sau ôm Mỹ Nhân, kề đầu vào bên cổ nàng hít mùi hương hoa hồng quyến rũ trên cơ thể.

- Buông ra.

Mỹ Nhân ngứa ngáy lại bực bội, giận lẫy Lãnh Thiên, chọc người ta dỗi cho đã rồi dỗ dành. Thật không ai bình thường khi yêu cả.

- Không !.

Lãnh Thiên dứt khoác nói, cắn nhăm nhăm bên cổ nàng làm Mỹ Nhân ngứa ngái khi hơi thở ấm áp của cô phả vào một bên gáy.

- Em...um~ a...

Luồn tay vào trong áo chen vào áo ngực chật hẹp xoa nắn khoả đồi căn tròn. Hành động sàm sỡ giữa thanh thiên bạch nhật, Mỹ Nhân muốn phản khán nhưng không thể, kỹ thuật của Lãnh Thiên quá tốt chỉ trong phút chốc làm nàng mềm nhũng dựa người vào lòng cô.

- Đừng mà ~ chúng ta còn phải về.

Mỹ Nhân khó khăn nói, âm thanh kiều nhuyễn, cầu xin Lãnh Thiên buông tha. Nãy giờ cũng lâu lắm rồi nếu không về sớm số thịt trong xe sẽ bốc mùi mất.

- Được, nhưng chị không được giận em nữa biết chưa ?.

Lãnh Thiên ra điều kiện, bàn tay ra sức nắn thêm mấy cái mạnh bạo, Mỹ Nhân thất thế chỉ đành gật đầu đồng ý.

- Chị không giận em đâu mà.

Nghe được câu nói đúng ý cô, Lãnh Thiên nhếch môi cười, rời tay khỏi áo nàng đồng thời chỉnh lại ngay ngắn giúp Mỹ Nhân. Tay cầm vali đem đồ xuống lầu, Mỹ Nhân bĩu môi khoá cửa phòng theo sau. Người ta nói " giận đầu giường, cuối giường làm hoà", quả nhiên chẳng sai chút nào. Mọi nguyên do đều được giải quyết bằng cách này lúc nào cũng mang hiệu quả trăm phần trăm.

...Tua...

Về đến nhà Lãnh Thiên xấu xa nói.

- Chị có cần em phụ treo quần áo không ?.

- Để chị tự làm được rồi, em cho thực phẩm vào tủ lạnh đi.

Mỹ Nhân cười ngượng nói, làm sao nàng không biết ý đồ của Lãnh Thiên cơ chứ, còn lâu nàng mới đồng ý.

Thấy vậy Lãnh Thiên không chọc Mỹ Nhân nữa, cô gật đầu đã biết cầm bọc thực phẩm phân loại ra bỏ vào tủ lạnh, trong khi đó nàng vào phòng cô dọn đồ ra khỏi va li, treo vào tủ quần áo.

Thoáng chốc đã đến xế chiều Mỹ Nhân bận loay hoay trong bếp nấu cơm. Lãnh Thiên định phụ giúp nhưng đã bị Mỹ Nhân phũ phàng từ chối với lí do sợ hư bếp.

Thế là Lãnh Thiên lủi thủi quay trở ra phòng khách cầm quyển sách trading đọc để giết thời gian. Đọc được một lúc thì chán Lãnh Thiên gập quyển sách đặt xuống bàn, mắt dõi theo từng cử chỉ thành thục nấu ăn của nàng, lòng bất giác có một dòng nước ấm chảy qua.NgoàibàngoạivàmẹcủacôrathìMỹNhânlàngườiđầutiênđíchthânnấu cơm cho cô ăn, thật ra mà nói gia đình bên nội không ưa gì mẹ của cô cho lắm nên cô cũng bị ghét lây bởi thế cô không được gia đình bên nội thương yêu như những đứa cháu khác, một phần vì cô là cháu gái nhưng bên nội lại thích cháu trai hơn. Đã là thời đại nào rồi mà còn có chuyện trọng nam kinh nữ này, chán thật !. Bất quá Lãnh Thiên được an ủi phần nào vì cha của cô rất thương yêu gia đình nhỏ của ông ấy.

- Này em đừng có ăn vụn chứ .

Mới thấy Lãnh Thiên còn ngồi ở phòng sô pha quay đi quay lại đã chạy vào bếp lủm hết một khoanh trứng cuộn. Mỹ Nhân đỡ trán, lớn rồi mà như con nít ấy .

- Tại món chị làm bắt mắt quá em cưỡng lại không được.

Lãnh Thiên dẻo miệng đáp còn le lưỡi liếm gia vị dính trên ngón tay, động tác này lọt vào mắt Mỹ Nhân vô tình khiến nàng nhớ đến chuyện lúc sáng... lưỡi Lãnh Thiên chọt sâu vào khe động của nàng.

Thấy má Mỹ Nhân ửng hồng lạ thường, Lãnh Thiên thắc mắc cứ tưởng nàng bị sốt vì thế vội áp tay lên trán kiểm tra.

"Nhiệt độ bình thường thế có sốt đâu mà sao mặt đỏ vậy ta ?" Đầu Lãnh Thiên hiện dấu chấm hỏi.

- Tối nay mình ôn bài ha.

Lãnh Thiên nói nhỏ vào tai Mỹ Nhân rồi lách người đi rửa tay chuẩn bị ăn cơm.

"Bùm "

Đầu Mỹ Nhân bóc khói nóng, quá xấu hổ rồi khi không lại nghĩ tầm bậy gì thế này lại còn bị Lãnh Thiên đoán trúng tim đen nữa chứ. Thật muốn tìm một cái lỗ chui xuống.

Lãnh Thiên xem như chả có chuyện gì phụ Mỹ Nhân dọn thức ăn ra bàn, một tô canh nấm, trứng cuộn, sườn sào chua ngọt và ít salad ăn kèm. Thực đơn phong phú đầy chất dinh dưỡng, lại còn trang trí đẹp mắt nhìn vào liền tiết nước bọt kích thích vị giác. Quả là đầu bếp quốc tế, múa vài đường dao liền cho ra một mỹ vị.

Áp chế cảm xúc xuống đáy lòng, thanh tỉnh lại đầu óc, Mỹ Nhân ngồi xuống dùng cơm cùng Lãnh Thiên.

- Món ăn hợp khẩu vị của em chứ ?.

Mỹ Nhân đợi Lãnh Thiên nuốt xuống thức ăn trong miệng, nàng thấp thỏm hỏi, dù biết tay nghề của bản thân rất tốt bất quá nàng vẫn cảm thấy hồi hợp khi nấu cho người yêu ăn.

- Ummm .... rất ngon ! Chị cũng ăn đi.

Câu nói đầu tiên kéo dài ra khiến tim Mỹ Nhân ngừng đập cứ tưởng là Lãnh Thiên không thích ai dè đâu lại khen ngon làm nàng thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Gắp miếng thịt bỏ vào bát của Mỹ Nhân, Lãnh Thiên quan tâm nói. Nàng vui vẻ cười tít mắt khi được người yêu gắp cho. Được crush đáp lại tình cảm là chuyện vui nhất mà nàng từng trải. Hai người thong thả dùng cơm, thỉnh thoảng gắp thức ăn cho nhau, bầu không khí thật lãng mạn.

Ăn xong Lãnh Thiên dành phần dọn dẹp, chia sẻ công việc với Mỹ Nhân, nàng đã cất công nấu đâu thể bắt nàng kiêm luôn phần rửa chén. Đã làm người yêu của Lãnh Thiên chỉ việc được cô chăm sóc là đủ ngoài ra chẳng cần làm gì hết, bảo bối là để yêu thương chứ đâu phải là osin để sai vặt. Ái Nguyệt có phúc mà chẳng biết hưởng nay Mỹ Nhân cơ hội giành vị trí này vì nàng xứng đáng được như thế.

Tối đến, nói là nói vậy thôi chứ Lãnh Thiên thương hoa tiếc ngọc lắm a. Biết nàng mới bị khai bao bên phía dưới còn rất đau, vì lẽ đó Lãnh Thiên đã mua thuốc mỡ dự định bôi cho nàng tuy nhiên Mỹ Nhân lấy lí do ngại mà từ chối để nàng tự làm, Lãnh Thiên không suy nghĩ nhiều đưa tuýp thuốc mỡ cho nàng vào toilet tắm xong rồi thoa sau.

" Cạch ".

Cửa phòng toilet đóng lại Mỹ Nhân dựa lưng vào tường thở phào, xém xíu là bị lộ. Nguy hiểm quá a!. Nếu để Lãnh Thiên bôi cho thế nào chuyện màng trinh cũng bị phát hiện. Chấp nhận sống chung với Lãnh Thiên chuyện giường chiếu không thể tránh khỏi, giấu được ngày nào hay ngày đó vậy.

Tiếng nước chảy" Ào ào" một lúc rồi tắt hẳn.

Quay đầu nhìn hướng cửa phòng tắm Mỹ Nhân trong bộ đồ ngủ mỏng manh bước ra, bơi nước đọng lại trên từng tất da thịt hồng hào bốc lên mờ ảo tựa như tiên nữ thoát tục. " Ực" Lãnh Thiên nhìn đến không rời mắt, không tự chủ nuốt nước bọt, dục vọng sôi trào mãnh liệt rất mau bị cô áp chế.

- Để em sấy tóc cho chị.

- Ừm.

Bật công tắc máy sấy, tay Lãnh Thiên luồn vào tóc ướt, động tác thành thạo hơ nóng tóc mềm bay phất phơ. Không gian yên tĩnh chỉ nghe tiếng máy sấy kêu, Mỹ Nhân nhắm mắt tận hưởng sự thoải mái khi ngón tay thon dài của Lãnh Thiên mát xa đầu cho nàng. Từ lúc trưởng thành Mỹ Nhân toàn tự chăm lo bản thân, bây giờ có người yêu rồi được chiều chuộng, đối đãi như cô công chú nhỏ, quá mức sung sướng a !.

- Ngủ ngon bảo bối.

- Em cũng ngủ ngon Lão Công.

Đêm nay có lẽ là một đêm ngủ ngon nhất của Mỹ Nhân khi chính thức ngủ cùng Lãnh Thiên. Được cô hôn chúc ngủ ngon, ôm trong lòng nâng niu như báo vật. Mỹ Nhân nhắm mắt chìm vào mộng đẹp, khoé môi lại cong thành một vòng cung đẹp mắt, đây là đang hạnh phúc đó quý dị.