Tình Đầu Là Oan Gia

Chương 40



Đợi thanh toán xong Vi Vi cùng Di liền đứng dậy khỏi sofa để tiếp tục cuộc hành trình mua sắm của mình.

Lúc hai người nhìn thấy túi đồ Thế Hạo cầm trên tay thì vô cùng ngạc nhiên bởi nó to gấp hai lầm của họ.

Vi Vi nhịn không được mà lên tiếng hỏi "Cậu mua gì mà nhiều quá vậy?"

"Ngoài của mình ra mình còn mua cho thêm một người nữa mới nhiều như vậy"

Vi Vi và Di Di nghe thế thì ngạc nhiên mà nhìn nhau, còn Thế Hạo vừa nghe đến việc cô mua thêm cho một người nữa liền không thoải mái.

Rõ ràng người đi cùng cô là hắn, người sách đồ cho cô là hắn vậy mà cô lại mua đồ cho tên khác ngay dưới tầm mắt hắn thế cũng thôi đi chuyện đáng ghét nhất chính là hắn còn trả số tiền đó, vậy chẳng khác nào hắn đang chi tiền giúp cô tặng đồ cho mấy tên ất ơ.

Sau khi Vi Vi cùng Di Di trao đổi ánh mắt song cả hai đồng thời đảo mắt đến nhìn Thế Hạo đang đen mặt, thấy vậy cả hai bọn họ lại khó hiểu đây là mua cho hắn thế mà lại bài ra bộ dạng như vậy chẳng nhẻ không muốn sao?

Nhưng mà Thế Hạo có vui hay không cũng chẳng liên quan đến bọn họ cứ để Thi Nghi giải quyết vấn đề là được, thế thì cũng phải nhắc nhở Thi Nghi một tiếng mới được.

Nghĩ vậy Di Di lập tức đi đến bên cạnh cô nói nhỏ vào tai cô vừa nghe xong cô hơi nhíu mài đảo ánh mắt về phía Thế Hạo đang đứng cạnh.

Sau khi nói xong Di Di cũng từ chổ của cô quay về cạnh Vi Vi sao đó kéo cô nàng đi mất, đợi hai người họ đi cô liền khó hiểu hỏi Thế Hạo.

"Sao vậy? Bắt đầu chán khi đi cùng tôi rồi à? Nêu là thế vậy đưa đồ đây cho tôi, cậu về trước đi" cô vừa nói vừa muốn đưa tay câm lấy túi đồ trên tay hắn, nhưng hắn cũng nhanh tróng lui ra xa để tránh tay cô.

"Không phải chán" hắn mím môi đầy uất ức mà nói.

"Không phải chán vậy tại sao lại không vui?"

Thế Hạo lúc này ngay lập tức tặng cô một ánh mắt giống như 'tôi không vui không vui còn không phải tại cậu sao?' nhưng đáng tiếc cô nhìn không hiểu loại ánh mắt này nha.

Thấy hắn im lặng nhìn mình như thế cô cũng chẳng biết nguyên do là đâu "Này, cậu mà không nói thì làm sao tôi biết được"

"Diệp Thi Nghi, tôi không đủ để cậu chơi hay sao mà lúc đi với tôi cậu lại nhớ đến thằng khác?"

Cô nghe vậy thật sự là rất không hiểu nha, rõ là từ nãy giờ cô có nhắc đến tên của người nào đâu. Thật không hiểu mạch não của tên ngốc này có vấn đề gì không mà sao cứ thích nghĩ mấy chuyện tào lao vậy?

"Cậu nói gì vậy, tôi nãy giờ có nhắc đến người nào đâu?"

Thế Hạo nghe vậy hắn càng ngày càng tức, mặc dù không nhắc đến nhưng trong lòng chẳng phải đang nhớ đến tên kia hay sao?

"Cậu không nhắc nhưng vẫn luôn nhớ đến hắn, cái đống đồ mà cậu mua cho người khác chẳng phải là cho tên nào đó sao?"

Cô nghe xong hơi híp mắt nhìn hắn, cô hiểu rồi hóa ra cái tên ngốc này đang hiểu nhầm cô mua đồ cho người nào khác.

"Cậu bị ngốc à? Đó là mua cho cậu đấy, nếu mà cảm thấy không muốn hoặc không thích thì cứ việc quăng toàn bộ đi" Cô nói rồi nhanh tróng đẩy cửa ra ngoài.

Còn hắn phải đợi tầm 2p để kịp tiêu hóa lời cô nói, rồi mới vội vàng đuổi theo hắn rất vui nha hóa ra những thứ đó là cô mua cho hắn, hắn vậy mà lại hiểu lầm cô nhưng cũng mai lần này cô không giận nếu cô mà giận là tiu luôn.

"Này, cậu đợi tôi với" hắn vừa chạy theo vừa gọi cô đang đi ở phía trước không xa, tuy cô không dừng lại nhưng tốc độ khi đi liền được thả chậm lại.

Hắn thấy thế liền dùng toàn bộ lực chạy đến chổ của cô "Sao đột nhiên lại mua cho tôi vậy?"

"Không phải cậu bảo không có hay sao? Nếu không mua thì đến lúc đó da cậu chắc chắn sẻ khô mà bong lên, như vậy nhìn đáng sợ lắm" cô vừa nói vừa nghĩ đến gương mặt Thế Hạo bị bong da lên mà vô thức rùng mình.

Hắn nghe xong ánh mắt liền sáng ngời, đây là cô đang lo cho hắn cô như vậy hắn thật sự rất vui. Cô lúc này không nhìn hắn, nên không thấy được ánh sáng vui vẻ đang ở trong mắt hắn.

Lúc cô đang cố tìm xem Vi Vi và Di Di đang ở đâu thì hai người họ đang đứng ở trong một cửa hàng quần áo cũng trông thấy cô nên nhanh tróng gọi cô lại đó.

Cô nhìn nhân viên cửa hàng đang đứng cạnh giúp hai người bọn họ cầm số quần áo vừa trọn được liền vô cùng bất ngờ, mới rời xa cô có mấy phút mà hai người họ đã chọn được nhiều như vậy.

"Nghi nhi, mau đến xem những mẫu này đẹp lắm nè" cô nghe vậy liền bước đến nhìn thử, ừ thì đẹp thật nhưng mà mua hết chổ này liệu có mặc hết hay không? Dù sao cái phòng chứa đồ của cô đã rất đầy rồi nếu cô thật sự mua không chút tiếc chế chắc phải dọn thêm một căn phòng làm phòng chứa đồ chô cô nữa.

Thế Hạo thấy cô nhìn đống đồ sao đó lại im lặng liền nhỏ giọng nói "Hay là cậu lấy hết đi, mỗi ngày mặc một bộ cũng được"

Cô nghe hắn nói vậy liền ngẫn lên nhìn hắn sau đó lại nhìn đến đống đồ, rồi lại nhìn sang Vi Vi và Di Di bên cạnh.

"Hai cậu có thích mẫu nào trong này không?"

Hai người kia nghe xong liền lắc đầu, mẫu tuy đẹp nhưng nhìn thì có thể thấy chúng không hợp với dáng người họ mà rất hợp với dáng người của cô, nếu hai người họ mà mua về chắc chỉ có thể để trưng trong phòng.

Thấy hai người họ lắc đầu như vậy cô liền đưa tay chọn ra mấy mẫu vấy cô không thích mà đưa cho nhân viên đang đứng cạnh.

"Ngoại trừ những mẫu này còn lại tôi lấy hết, phiền giúp tôi gói lại"

Nhân viên nghe xong thì giống như đang không tin vào những gì mình nghe được mà cứ đứng đó ngơ ra, mai mắn có một nhân viên khác đứng cạnh còn trấn định mà hiểu liền vội vàng đi đến đẩy nhẹ người nhân viên kia rồi mĩm cười hướng cô nói.

"Phiền tiểu thư đợi một lúc, nhanh thôi chúng tôi nhất định sẻ gói lại toàn bộ cho tiểu thư"

Cô nghe thế liền gật đầu "Thật ra tôi còn muốn mua những cái khác, những món này tạm thơi để đây chút nữa tôi sau khi mua xong những thứ khác rồi quay lại lấy co được không?"

Người nhân viên sau khi nghe xong lời cô nói thì mĩm cười đồng ý, dù sao trường hợp này bọn họ từng gặp qua rất nhiều lần.