Tiểu Thuyết Conan: Truyền Thuyết Kho Báu Ở Koshu

Chương 17: KẾT THÚC



Vài tháng sau… Đã đến thời điểm khắc nghiệt nhất của mùa đông.

Đội thám tử nhí Conan đang tập trung ở nhà bác Agasa như mọi ngày.

- Trời lạnh quá… - Ayumi hơ tay trước lò sưởi, trông co ro chẳng giống trẻ con chút nào.

- Thì đang mùa đông mà. – Genta cũng đang hơ tay bên cạnh, nói một câu hiển nhiên.

Mitsuhiko ngồi đọc lịch chiếu TV trên báo bỗng kêu lên:

- Hôm nay trên TV có chương trình về suối nước nóng đấy!

- Xem nó thì bọn mình cũng có ấm lên được đâu. – Conan chen ngang.

- Cậu nói thế không đúng rồi. – Ai phản đối. – Nhiệt độ cơ thể người phụ thuộc cả vào trạng thái tâm lý của người đó đấy.

Bác Agasa ngăn cuộc tranh luận của bọn trẻ:

- Cứ xem đi, có thiệt gì đâu cơ chứ.

Bác tìm điều khiển, bật TV lên. Sau bản nhạc mở đầu, trên màn hình xuất hiện một phóng viên, tay cầm micro, đi trên con đường núi:

- Hôm nay chúng ta sẽ khám phá làng Kurofuchi ở Yamanashi, ngôi làng suối nước nóng vừa phục hồi.

- Hả? – Mọi người dán mắt vào màn hình.

Trên TV xuất hiện lối vào làng Kurofuchi quen thuộc. Nhưng dòng chữ trên tấm biển giờ đã thay đổi: “Chào mừng quý khách đến làng Kurofuchi – ngôi làng nổi tiếng với truyền thuyết kho báu! Mời quý khách thưởng thức nguồn nước nóng bí mật của Shingen!”.

Ai khúc khích cười:

- Chà, chiêu quảng cáo khá phết đấy chứ!

Máy quay lia theo con đường chính của làng. Hai bên đường đầy những nhà nghỉ và cửa hàng bán đồ lưu niệm. Trông ngôi làng khác hẳn hồi hè vừa rồi.

- Chỉ có suối nước nóng thôi mà cả ngôi làng thay đổi đến thế này sao… - Bác Agasa ngạc nhiên.

Phóng viên rẽ sang ngang. Trên màn hình hiện lên cánh cổng quen quen.

- Nhà nghỉ Kubo đấy!

- Chị Sayuki đứng trước cổng kìa!

- Cạnh chị ấy còn có anh gì nấu ăn rất ngon nữa!

- Anh ấy tên là Ryouzou. Ít ra cậu cũng phải nhớ tên người ta chứ!

Phóng viên tiếp tục:

- Đây là nhà nghỉ lâu đời nhất làng Kurofuchi với cô chủ trẻ xinh đẹp. Cô Kubo Sayuki cũng là người phát hiện ra suối nước nóng bí mật của Shingen!

- Anh nói vậy làm tôi ngại quá… - Sayuki đỏ mặt cười.

- Chị Sayuki vẫn ổn… - Mitsuhiko nói, giọng có vẻ xúc động.

- Ừ… - Trong đầu Conan hiện lên hình ảnh một người thanh niên từng cùng mình thám hiểm, cùng mình vượt qua hiểm nguy, mà giờ lại phải ngồi trong tù.

Trên màn hình, cuộc đối thoại giữa phóng viên và Sayuki vẫn tiếp tục:

- Với lại… Tôi không phải là người phát hiện ra suối nước nóng đâu.

- Ủa? Thế người đó là ai.

- Đội thám tử nhí đấy! – Sayuki cười tinh nghịch.

Genta và Mitsuhiko nhảy cẫng lên:

- A!

- Bọn mình kìa!

Tay phóng viên sững lại một lúc, có vẻ không hiểu gì, rồi vội vàng chìa micro sang Ryouzou để chữa cháy:

- Tôi nghe nói nhà nghỉ Kubo còn nổi tiếng với những món ăn ngon… Ryouzou im lặng, chớp mắt. Sayuki vội vã đỡ lời:

- Anh ấy nấu ăn ngon lắm, nhưng không giỏi tiếp chuyện, để tôi trả lời thay… Mitsuhiko và Genta hào hứng:

- Cậu nghe giọng chị ấy không?

- Hai anh chị chắc chắn có gì rồi!

Chỉ Genta là vẫn không hiểu:

- Các cậu vui mừng gì thế?

- Mọi việc ổn thỏa thế là tốt. – Conan vui vẻ.

- Ừm… - Ai vẫn ít lời như mọi khi, nhưng đối với cô thì đó đã là một lời tán thưởng rồi.

- Cháu tắm nước nóng ở đó rồi đúng không? – Bác Agasa hỏi.

Genta gật đầu. Bác tiến sĩ có vẻ ghen tị:

- Ta cũng muốn thử quá. Lần tới chúng ta lại đi cắm trại ở khu đó chứ hả?

- Nhất trí! – Bọn trẻ reo hò.

Conan nói với bác Agasa:

- Nhỡ lần này bác lại sẩy chân, thì đã có suối nước nóng thần kỳ của Shingen chữa trị rồi!

- Bác không muốn bị đau lần nữa đâu… - Bác Agasa nhăn nhó.

Cả nhóm cười vang.

HẾT.