Tiểu Thư Lạnh Chảnh Và Chàng Bồi Bàn

Chương 59: Chương 59:




Giờ Gió xin giới thiệu về nhỏ em gái nó nha.
Nhỏ này kém nó 2 tuổi,tức là 17 tuổi đó.Tên là Trần Thanh Thanh(chữ Thanh là tên mẹ nó,dùng làm tên đệm.Cho lên cả hai mẹ con đều tên Thanh luôn.Còn tên nó là Trần Hải Hoàng,chữ Hải là tên ông già nó):Cao khoảng 1m7,"chắc bằng nhỏ Thy",có khuôn mặt giống mẹ nó lên rất xinh,Chân mày chữ tú, đôi mắt biết nói màu tro lạnh(giống nó,anh em mà), sống mũi thanh thoát và đôi môi anh đào đẹp mê mệt người đối diện.

Tính cách:Khác hẳn với tính cách bất cần và lạnh lùng của nó,nhỏ Thanh luôn tươi cười quan tâm đến mọi người,đặc biệt là nhỏ này cực kì quậy luôn.Thích ăn đồ ngọt,uống đồ ngọt ,nhỏ rất ghét mấy cái đồ đắng ngắt mà nó thích,anh em gì mà tính cách chả giống nhau tẹo nào à.Cũng tại nhỏ thích ăn đồ ngọt lên hồi bị sún răng,thành ra mọi người hay gọi nhỏ với biệt danh là béSún.Năm nhỏ học hết lớp 9 rồi chả biết thế nào đòi sang Canada học,mọi người khuyên nhỏ chả chụi nghe,bây giờ chưa học xong lại vác xác về,đúng là ngang quá mà(giống nó nghỉ).
T/g:Gió đã có vài lần cho chi tiết nhắc đến sự tồn tại của nhỏ,nếu ai đọc kĩ vài chương đầu thì nhất định sẽ thấy.Vì tính cách quậy nhỏ Thanh lên khi nhỏ suốt hiện đã gây lên không ít ghen tuôn giữa Thy và nó(bắt trước ông anh,nhỏ cũng dấu thân phận và quan hệ huyết thống với nó).
..........................................................................

Trở về với hiện tai nha:
Vừa tới quán...nhìn thấy mặt nó là ông Kha chửi đổng mấy câu cho có lệ xong quăng vô mặt nó cái gói đồ gì đó hổng biết....- Nè mày...shop quần áo giao đồ ày đó- Hả...shop nào...đồ gì ba- Tau biết tau chết liền...mày mua đồ thì ngta giao ày- Em mua hồi nào- Dẹp...đéo biết...lằng nhằng quá.Ổng phất tay đi te te vô trong. Nó ngồi xuống ghế..vụ gì nửatrời...nó nhớ mình từ cái vụ đi mua quần áo lúc sắp đi làm tới giờ có đi mua quần áo gì đâu mà giờ cái shop chết tiệt nào lại gửi quần áo nè.Tuy giờ nó độc mặc mấy cái bộ quần áo lỗiModel đó,nhưng quần áo nó có thiếu gì đâu,trong tủ nhà trọ vẫn 1 đống quần áo đắt tiền của nó kia kìa.
Mở túi đồ ra bên trong có 1 cái áo cộc màu đen và 1 cái áo len cũng màu đen luôn.Nó nhìn phát là biết 2 cái áo này cũng mắc tiền đây(vì nó là dân chuyên nghiệp mà),nhìn cũng khá đẹp..Không biết ai zanh mà thừa tiền vậy...Nó hồn nhiên đứng giữa quán thử áo,chắc là xúc động vì không biết ai lại tặng áo nó lên quên hết đây đang là ở đâu..áo cũng rất vừa luôn,cài áo cộc mặc thì rất mát còn áo len lại rất ấm.Đồ đắt tiền có khác....mà đứa nào tặng nó áo cũng giỏi,biết cỡ người nó luôn....Bổng trong bọc rơi ra mảnh giấy...hix lại giấy...vụ này quen quá. “Bỏ mấy áo cũ model đó đi anh.Sax đứa nào,rảnh dậy quá,theo dõi nó hay sao mà biết quần áo nó model vậy(theo dõi cái j,ông đang mặc đó,nhìn thì biết chứ sao).....hix hình như cách gửi quà kèm mảnh giấy bên trong...là phong cách của nhỏ Thy mà...nhưng...gặp nhau thiếu điều mòn mặt rồi...bày đặt gửi quà kèm giấy chi rứ[email protected]@...Đang miên man suy nghĩ thìlãnh nguyên cú đá của đứa nào nào chơi ác...- Dm mày đứng thay đồ giữa quán tới chiều luôn đi thằng ôn...nhìn ngứa mắtThôi nghe giọng là biết ai rồi...chuồn cho chắc...khà khà...nó chạy biến vào phòng cất đồ rồi quay ra làm việc..Chiều tối...nhò Thy chạy qua quán chơi với nó...hok thèm ngồi ngoài bàn khách nửa mà chạy tót vào trong quầy thu ngân ngồi nghịch máy tính,bật nhạc tùm lum...hix nhạc quán đang du dương nhau vô mở nhạc nước ngoài dập đùng đùng...thiệt hết nói nổi...đành chạy lại kéo tay nhỏ ra khỏi chỗ làm việc của ngta..- Ra ngồi đây làm nước cho uống..đừng có phá- Hi...nghe nhạc kia chán- Chán kệ...tập cho quen đi- Ừ...lấy nước cho e đi- Chờ chútNó đi vào trong gọi 1 cam vắt bỏ tí muối mang ra cho nhỏ sẵn tiện đem gói đồ đưa nhỏ cất dùm luôn.- Nè cất dùm...tự nhiên mua đồ chi mất công vậyNhỏ thy ngơ ngác cầm gói đồ vừa mở ra vừa hỏi- Ủa...đồ gì...em có mua đồ đạc gì đâu- Hix rùi 2 cái áo này của ai.Nhỏ lấy áo ra ngắm nghía...xong mở miếng giấy ra đọc...đọc xong..tự nhiên bỏ áo lên bàn, nhét giấy vào túi nó...đi thẳng ra ngoài cửa....nó đứng ngơ ngác nhìn theo...chẳng hiểu cái quái gì đang diễn ra...ngày hôm nay sao bình thường nhưng khác thường quá...Nó lắc đầu ngồi xuống uống li cam cắt của nhỏ chưa đụng 1 giọt, tay cầm miếng giấy nhìn kỹ....hix...chữ nắn nót...hok lẽ chữ con gái...mà là chữ con gái thì...sặc...nó phun cả họng cam xuống đất...thôi xong...ghen chứ đâu.