Tiểu Sử Các Tướng Liên Minh Huyền Thoại

Chương 161: ZERI: TIA CHỚP THÀNH ZAUN



"Ta thuộc về nơi này. Tất cả chúng ta thuộc về nơi này."  ~ Zeri

 

Là một cô gái trẻ cứng đầu thuộc tầng lớp lao động của Zaun, Zeri sử dụng ma thuật điện thiên bẩm để sạc năng lượng chính mình cũng như khẩu súng được chế tác đặc biệt của cô. Nguồn năng lượng bất ổn ấy phản ảnh lên tâm trạng của cô, và những tia chớp như cũng đại diện cho cách sống vội vàng của cô. Đồng cảm sâu sắc với những người khác, Zeri mang theo tình yêu thương của gia đình và quê nhà vào trong mỗi trận chiến. Dù cho sự hăng hái của cô đôi khi phản tác, nhưng Zeri luôn tin vào một chân lý bất di bất dịch: đứng lên vì cộng đồng, và họ sẽ đứng lên cùng bạn.

---

Được nuôi lớn trong một đại gia đình lao động, Zeri trưởng thành bởi tình thương, sự quan tâm, và những chính kiến mạnh mẽ. Những con người ấy đã không lạ gì với khó khăn, và đều đã từng mất đi người thân bởi những hiểm nguy nơi thành Zaun. Dù vậy, cộng đồng ấy chính là sức mạnh của họ.

 

Từ khi được sinh ra, Zeri đã có một mối liên kết đặc biệt với điện. Mỗi lần cô bật cười đều phát ra tia điện—và khiến người ta giật bắn mình với mỗi tiếng khóc òa. Ma thuật không phải là hiếm ở Zaun, nhưng thiên bẩm về điện của Zeri thì có. Nó được sạc đầy bởi cảm xúc của cô, đôi lúc ôn hòa, nhưng đôi khi cũng bùng cháy và đầy mạnh mẽ. Khi đến tuổi thiếu niên, hàng xóm đã phát hiện ra rằng mỗi lần mất điện thường là do chính cô, thay vì cầu chì hỏng. Cuộc sống ở Zaun quả là một mớ bòng bong hỗn loạn nhưng đẹp đẽ, bà cô thường nói thế, và điều đó được thể hiện hoàn hảo qua chính Zeri.

 

Nhưng không phải ai cũng thích thú với khả năng của cô. Đối với gia đình và bạn bè, Zeri là một mớ bòng bong đáng yêu. Nhưng với những người khác, cô đơn giản là... một mớ bòng bong. Trong những lần bộc phát sức mạnh khiến một vài (hoặc một chục) bóng đèn đường vỡ toang, Zeri đã từng nghĩ rằng mình đấy thấy loáng thoáng hình bóng của thứ gì—hoặc của ai đó—nhưng cô cũng không có thời gian nghĩ ngợi lâu. Cô ước rằng mình có thể kiểm soát tốt hơn thứ sức mạnh bất ổn này. Dù có quyết tâm đấy, nhưng có lẽ như cô cần rèn thêm một tí sự kiên nhẫn nữa chăng?

 

Dù vậy, mỗi tia chớp mang đến một cơ hội mới.

 

Trong một đêm khi Zeri dạo quanh khu chợ ở Tầng Gác Xép, những tiếng rung nhè nhẹ đến từ một công trình dưới lòng đất nhanh chóng biến thành một trận động đất dữ dội. Cô nhanh chóng lao qua những tòa nhà đang đổ sụp để cứu lấy các nạn nhân bị mắc kẹt. Trong khi mọi thứ xung quanh vụn vỡ, Zeri dần trở thành một bóng mờ chứa đầy thịnh nộ. Cô biết rằng lũ hóa-chủ vừa xây dựng một khu mỏ ở gần đó sau khi chúng tuyên bố vừa phát hiện ra một loại khoáng vật tốt hơn cả hextech, nhưng hẳn là những rủi ro khi đào xới tùy tiện như vậy thì chúng không nói đến.

 

Khi Zeri lao đi càng nhanh, cô lại càng được sạc nhiều điện. Cô bắt đầu tỏa sáng dưới áp lực, nhận ra rằng quyền năng của mình có thể làm được những gì, và khu phố này có ý nghĩa như thế nào đối với mình—dù cho nó chẳng có chút ý nghĩa nào với đám hóa-chủ.

 

Sau khi bụi mù lắng xuống, những người sống sót tụ hợp lại để cảm ơn Zeri. Nhưng bên dưới sự nhẹ nhõm ấy là cơn giận. Zeri biết rằng mình lẽ ra có thể cứu lấy nhiều người hơn nếu như cô kiểm soát bản thân tốt hơn.

 

Một thứ khác mà Zeri đã làm được đó chính là thu hút sự chú ý của đám hóa-chủ. Cô biết rằng họ sẽ không từ thủ đoạn gì để tóm được cô, và cô không thể để những người khác gặp nguy hiểm vì mình được. Cô không thể để điều đó xảy ra một lần nữa. Để bảo vệ họ khỏi bản thân mình, Zeri đã tìm kiếm dưới đống đổ nát của khu mỏ và tạo ra một chiếc áo khoác nhằm tích trữ điện năng của bản thân đồng thời tránh ánh nhìn của lũ hóa-chủ. Giờ đây, cô đã có thể kiểm soát năng lực của mình để bảo vệ người khác khi cần.

 

Bước dọc theo những con đường đổ nát, Zeri chỉ nhận ra những gương mặt thất thần. Những gia đình vật lộn để khôi phục lại mọi thứ, và Zeri đã chìa tay ra giúp đỡ, làm tất cả mọi thứ cô có thể mà không cần dùng đến quyền năng của mình. Nhưng càng giúp đỡ, cô lại càng phải chứng kiến nhiều hơn. Cô chứng kiến những công nhân vất vả khởi động máy phát điện. Cô chứng kiến những ông bố bà mẹ khốn đốn từng bữa cơm với chiếc lò đã hỏng. Những con người ấy cần một ai đó đứng lên vì họ, một ai đó có quyền năng như cô. Cô biết rằng khu phố này—và tất cả những khu tương tự—sẽ chẳng bao giờ được yên ổn nếu mọi thứ cứ tiếp diễn như thế. Lũ hóa-chủ xem họ chẳng khác gì một đống đồ vứt xó, hay những thứ tài nguyên rẻ mạt chỉ để bào mòn.

 

Zeri biết cô phải làm gì. Cô không thể đứng yên mà đợi "vụ tai nạn" hầm mỏ tiếp theo. Cô phải đứng lên chiến đấu với đám hóa-chủ.

 

Zeri như một người hùng đơn độc, gửi những thông điệp chấn động khắp thành Zaun. Người ta bắt đầu đồn đại về những kho tiếp tế của lũ hóa-chủ bị phá hủy bằng những tia sét thần tốc mà mắt thường khó lòng thấy nổi. Điên tiết bởi những tổn hại, lũ hóa chủ bắt đầu liên kết với nhau, và nguồn lực kết hợp của chúng nhanh chóng áp đảo Zeri trên mọi mặt trận. Cô cố thích nghi—trở nên nhanh hơn—nhưng khi đối đầu với số tài nguyên vô tận của đám hóa-chủ, nhanh thôi là chưa đủ.

 

Vậy là cô bị buộc phải thoái lui với thương tích đầy mình và năng lượng cạn kiệt. Đám hóa chủ đã liên kết với nhau. Còn cô chỉ có một mình.

 

Khi trở về, cô đã nghĩ đến sự thất vọng của những người mà cô đã phụ lòng tin tưởng. Nhưng chào đón cô là gia đình, là bạn bè, hay cả những người cô chưa từng quen biết, tất cả đều đồng lòng đứng lên chống lại sự áp bức. Từ khu phố đã được tái thiết, lòng tin của cô một lần nữa đã trở lại. Zeri chưa từng cảm thấy tràn đầy cảm hứng như vậy, dù cô chính là nguồn cảm hứng của họ. Cô là tia chớp đã thổi bùng ngọn lửa trong họ.

 

Và giờ cô không còn cô độc nữa. Với sự giúp sức của những người hàng xóm, mẹ của Zeri đã thiết kế một khẩu súng trường từ các vật liệu được đóng góp bởi những người mà Zeri chiến đấu cho: Những dân cư của Tầng Gác Xép. Đạn của khẩu súng chính là cảm xúc của Zeri, với những tụ diện khuếch đại năng lực của cô thông qua cánh tay. Kết hợp cùng với bộ áo khoác, cô giờ đây đã kiểm soát tốt hơn dòng diện của mình, có thể tích trữ nó để bắn ra những luồng điện chính xác—hoặc ít ra là... tương đối chính xác. Zeri nhìn gia đình và hàng xóm mình với một ánh mắt ấm áp. Cô nghĩ rằng cô sẽ đánh mất họ khi nỗ lực đứng lên, nhưng bởi vì cô đã vì họ đứng lên, họ cũng đứng lên cùng cô.

 

 

Được tiếp sức bởi cả một cộng đồng, Zeri sẽ chiến đấu cho những ai không thể. Zaun quả là một mớ bòng bong, và Zeri cũng thế, nhưng đôi khi một ánh lửa là đủ để thay đổi thế giới.