Tiểu Sử Các Tướng Liên Minh Huyền Thoại

Chương 160: YONE: KẺ VỀ TỪ CÕI CHẾT



“Họ nhìn vào ta và chỉ thấy mỗi chiếc mặt nạ này. Ta nhìn vào họ và chỉ thấy mỗi nỗi sợ của họ.”   ~ Yone

 

Trong cuộc đời trước kia, anh từng là Yone—người anh trai của Yasuo, và môn đồ nổi tiếng của trường kiếm trong làng. Nhưng sau khi bị hạ sát bởi chính tay người em trai mình, anh đã bị săn đuổi bởi một thực thể tà ác nơi linh giới, và buộc phải hạ gục nó bằng chính lưỡi kiếm của nó. Giờ đây, bị nguyền rủa bởi chiếc mặt nạ gắn chặt lên khuôn mặt mình, Yone không ngừng săn đuổi lũ quỷ dữ nhằm tìm kiếm lời giải cho thứ mà anh đã trở thành.

 

Trong cuộc đời trước kia, Yone là một kiếm sĩ đầy trách nhiệm và danh dự. Ngay từ khi là một đứa trẻ, anh đã phải gánh vác trọng trách với gia đình nhỏ của mình sau khi người cha của anh bỏ đi mất. Nhưng trái ngược với sự điềm tĩnh và kỉ luật của Yone, người em trai Yasuo của anh lại là một đứa trẻ rất mực ngỗ ngược và liều lĩnh.

 

Dù vậy, cả hai bọn họ là không thể tách rời - và khi Yone bắt đầu theo học ngôi trường kiếm thuật nổi tiếng ở cạnh làng, Yasuo đã theo anh như hình với bóng.

 

Trong khi tập luyện, Yone thường xuyên phải chịu đựng sự nóng nảy và bồng bột của Yasuo. Dù vậy, khi Yasuo có ý định khước từ lời đề nghị làm môn đồ riêng của Trưởng Lão Đại Sư Souma, người nắm giữ phong tuyệt kĩ huyền thoại, Yone đã khích lệ em trai mình, và cùng với đó là tặng Yasuo một hạt phong - bài học về tính khiêm nhường.

 

Yone rất tự hào về đứa em trai, nhưng anh vẫn ngờ vực rằng liệu quyết định của đại sư có phải là chính xác, khi tính tình ngỗ ngược của Yasuo có thể sẽ khiến cậu ta trở thành một môn sinh tồi. Dù vậy, anh vẫn tin rằng Đại Sư Souma thông thái sẽ không lựa chọn một cách bất cẩn.

 

Sau khi dẹp bỏ được nỗi trăn trở, Yone tiếp tục tập luyện miệt mài với cặp song kiếm của mình, nhận được sự kính trọng cũng như ngưỡng mộ từ các đồng môn. Tuy nhiên, dù kiếm thuật của Yone là chẳng thể bì được, phong tuyệt kĩ trong tay Yasuo vẫn luôn là tâm điểm trong mọi buổi tập, và cả hai anh em cũng rất vui vì điều đó.

 

Nhưng niềm vui chẳng kéo dài được lâu. Chiến tranh đã kéo đến Ionia.

 

Yone, cùng những đồng môn trong trường, tham gia cuộc chiến vệ quốc trong khi Yasuo miễn cưỡng ở lại để bảo vệ sư phụ mình. Nhưng một đêm định mệnh, Đại Sư Souma đã chết - ông bị hạ sát bởi chính phong tuyệt kĩ mà ông đã truyền dạy.

 

Khi Yone quay trở về, Yasuo đã bỏ trốn.

 

Điều này khiến Yone bàng hoàng vô cùng. Nỗi sợ của anh đã trở thành sự thật—Trưởng Lão Souma đã nhìn sai người.

 

Yone tự trách khứ bản thân mình. Nếu Yasuo đã xuống tay tước đi mạng sống của chính người thầy của mình, thì anh đã hoàn toàn thất bại trong việc dạy dỗ em trai mình. Nếu Yasuo chỉ đơn giản là rời bỏ phiên canh gác và để thầy mình bị ám sát, thì chính anh cũng phải chịu một phần trách nhiệm vì tính vô kỉ luật của người em trai. Dù sao đi chăng nữa, Yasuo đã hạ sát vài người trên đường bỏ trốn—và đối với Yone, máu của họ cũng vấy lên lưỡi kiếm của anh như chính lưỡi kiếm của Yone vậy.

 

Anh đích thân săn đuổi Yasuo. Và khi lưỡi kiếm họ đối đầu nhau, kiếm thuật của Yone là không có đối thủ… nhưng luồng gió trong tay Yasuo đã hạ gục anh trai mình.

 

Dẫu vậy, chết chưa phải là hết. Khi Yone tỉnh dậy ở linh giới, với sức nặng của thất bại hằn trên vai. Cơn thịnh nộ của anh bộc phát, và anh điên cuồng nện nắm đấm xuống mặt đất.

 

Một tiếng cười vang vọng trong tâm trí anh. Khi quay lại, anh chứng kiến một linh hồn hình người ghê tởm với thanh quỷ kiếm đỏ thẫm trong tay. Đó là một azakana hùng mạnh, một thực thể săn mồi đã từ lâu rình rập Yone từ nơi thế giới bên kia.

 

Trước khi Yone kịp lên tiếng, nó lao đến tấn công.

 

Anh rút hồn kiếm của mình ra vừa kịp lúc để chặn đứng đòn đánh đó. Một lần nữa, Yone lại phải chiến đấu trong một trận chiến mà kiếm thuật của anh là vượt trội, nhưng anh vẫn bị áp đảo bởi ma thuật.

 

Và rồi, cơn giận nuốt chửng anh. Trách nhiệm và danh dự của một đời dài đã bị xóa nhòa. Trong một khoảnh khắc điên rồ, Yone tước lấy thanh quỷ kiếm azakana và hạ gục con quái vật.

 

Thứ cuối cùng anh nghe thấy trước khi một bóng tối mới bao trùm lấy anh, chính là tiếng cường vang vọng của con quỷ...

 

Cũng như cách Yone đã đến linh giới, anh thấy mình quay trở lại thế giới người sống, dù nó giờ đây chỉ là một bóng tối u ám của thế giới trước đây. Anh gượng dậy, linh giới mờ ảo trong tâm trí, và lưỡi huyết kiếm đã được cầm chặt trong tay. Trên khuôn mặt anh, một tấm mặt nạ với khuôn mặt con quỷ đã bám chặt vào đó—anh chẳng thể gỡ nó ra, nhưng đồng thời anh cũng có thể thấy những azakana khác thông qua đôi mắt của nó. Chúng không phải là những con quỷ thực sự, và chỉ nhấm nháp những cảm xúc tiêu cực cho đến khi đủ lớn để nuốt chửng vật chủ của mình. Nhưng, Yone phát hiện ra rằng, chỉ cần cái tên của một azakana được biết đến, nó có thể bị phong ấn bên trong chính chiếc mặt nạ biểu hiện cảm xúc mà nó đại diện.

 

Dù vậy, anh lại chẳng thể biết được liệu con azakana trong anh có bao giờ thức giấc và nuốt chửng lấy anh không.. Ở cuộc đời trước kia, tấm mặt nạ mang tên danh dự, trách nhiệm hay tình huynh đệ đã bám lấy anh quá lâu và trở thành nhân tính của anh. Nhưng giờ đây, khi chiếc mặt nạ quỷ bám chặt trên khuôn mặt không ngừng khuấy động, thì quá khứ trước đây cũng chẳng là gì nếu so với mối họa đang chực chờ trước mắt.

 

Yone săn lùng những sinh vật quỷ quyệt kia trong một nỗ lực nhằm hiểu được anh đã trở thành thứ gì—mỗi cái tên được đưa ra ánh sáng ngày càng mang anh đến gần với tiếng cười ám ảnh vẫn ngày ngày đeo bám anh.

 

Chẳng còn gì quan trọng nữa. Chỉ còn cuộc săn lùng sự thật ở trước mắt.