Tiểu Ma Phi Của Minh Đế

Chương 312



Hoàng Kim Đế Long gầm lên một tiếng , sau đó bay vút lên chín tầng mây cao , uốn lượn vài vòng rồi dùng tốc độ vô cùng nhanh lao xuống phía dưới

Cảm giác nguy hiểm ập tới , thân hình Hoàng Kim Đế Long càng trở lên rõ trước mặt nhiều người . Bách tính hoảng sợ bỏ chạy tán loạn . Chỉ có kẻ ngốc mới không cảm nhận được nguy hiểm !

Chẳng mấy chốc , toàn trường trở lên hỗn loạn vô cùng , người người dẫm đạp lên nhua bỏ chạy . Cấm Vệ Quân muốn ngăn chặn hỗn loạn nhưng không thể

Bên phía Hoàng Thất Phong Quốc nhìn cảnh này cũng bắt đầu trở lên hoang mang

Đều nói , một quốc gia dân loạn thì vua cũng loạn , hôm nay được chứng kiến quả là không sai !

"Còn đứng ngây ra đó làm gì ? Mau giết nàng !"

Ngự Định Đức lúc đầu khá chủ quan bản thân có thể bóp chết nàng dù trong tay nàng có Hoàng Kim Đế Long. Nhưng lúc này nhìn biểu cảm của nàng , cảm giác bất an chưa từng có bắt đầu len lỏi bên trong linh hồn hắn

Nàng đang cười , nhưng nụ cười vô cùng quỷ dị . Lạnh lẽo , thị huyết , vô tình , ngây thơ , vô tội , bao nhiêu cảm xúc chất chứa chỉ trong một nụ cười thử hỏi có bao nhiêu đánh sợ !

"Ta nói rồi , hôm nay ta muốn Phong Phong Quốc đổi chủ !"

"Ngươi muốn cướp ngôi ? Ngươi không sợ sau khi dành được hoàng vị Phong Quốc, những quốc gia khác sẽ xuất binh tấn công sao ?"

Nếu nàng thật sự muốn trở thành Hoàng Đế Phong Quốc , chắc chắn sẽ dẫn đến nguy cơ cho các nước khác xung quanh . Một mình diệt Hoàng Thất , thân phận lại là Ngự Thú Sư , trong tay có Hoàng Kim Đế Long, thử hỏi làm sao không đề phòng cho được ?!

"Ngươi tai bị điếc à ? Ta nói ta muốn Phong Quốc đổi chủ chứ đâu có nói muốn làm cái hoàng vị nhỏ bé kia !"

Nàng là Nữ Đế của cả một Quang Giới rộng lớn , là vua của cả một thế giới , lời của Ngự Định Đức chả khác nào như đang nói nàng thèm khát cái hoàng vị Phong Quốc kia không bằng !



Ngự Định Đức trong lòng tức đến hộc máu . Hoàng vị mà bao nhiêu người mong muốn , vậy mà trong mắt nàng nó lại nhỏ bé không đáng để mắt !

"Lão Long , hôm nay ch ngươi một bữa thịnh soạn , tận hưởng đi !"

Hoàng kim Đế Long mắt sáng như đèn , gầm thêm một tiếng bày tỏ sự vui vẻ

Nó mặc dù là long , những đã mấy vạn năm nay chưa ăn thịt rồi . Cũng tại vì từ sau khi đột phá lên Bán Thiên Ngoại, bởi vì tu vi đã vượt qua Linh Thần , gần như không còn trong phạm vi của Thiên Đạo , chỉ cần đột phá lên Thiên Ngoại là có thể rời đi Tinh Phong Đại Lục . Ngọc Thượng Sắc sợ nó sẽ làm mất cân bằng của Đại Lục nên trực tiếp cấm nó không được xuất hiện trước mặt người khác , đồng thời cũng cấm nó không được phép ăn thịt , cho dù là động vật hay người

Mấy vạn năm nay chỉ ăn chay , nó đã gầy đi không biết bao nhiêu cân . Quả thật là ủy khuất !

"Mau ! Mau ngăn Hoàng Kim Đế Long lại !"

Nhưng con người nhỏ bé làm sao ngăn cảm được một con rồng lớn như vậy !

Huống chi Hoàng Kim Đế Long còn mạnh hơn tất cả người ở đây không biết bao nhiêu lần . Tất nhiên là ngoại trừ Cửu U Huyền !

Từng Cấm Vệ Quân bị Hoàng Kim Đế Long không thương tiếc nuốt chửng. Cửu U Huyền nhảy nên nóc nhà gần đó , ngồi xuống ung dung thưởng thức cảnh tượng máu me này

Biểu cảm của nàng giống như là đang xe một màn kịch . Không hề có sự thương hại hay đông cảm

Thương hại sao ? Đồng cảm sao ? Mấy thứ đó có thể ăn sao ? Hay là đợi đến lúc Hoàng Thất Phong Quốc kia giết được nàng mới thương hại , đồng cảm bọn họ ?

Cá lớn nuốt cá bé , quy luật này tồn tại ở bất kỳ đâu !

Đặc biệt trong cái thế giới cường giả vi tôn , ngươi không mạnh thì cứ ngồi chờ chết , vậy thôi !