Tiểu Ma Phi Của Minh Đế

Chương 280



"Cho ngươi một cơ hội , nhân lúc ta còn kiên nhẫn thì cút xa một chút !"

Âm thanh lãnh đạm của Cửu U Huyền vang lên , nhưng thật hiển nhiên lời nói đó chính là chọc tức Nhiêu Tuyết Mạn

"Còn dám kêu Bổn Quận Chúa cút ? Lá gan của ngươi đúng là rất lớn ! Hôm nay , Bổn Quận Chúa không giết ngươi , Bổn Quận Chúa liền không gọi là Nhiêu Tuyết Mạn !"

Nhiêu Tuyết Mạn rút ra một thanh kiếm , linh lực tu tập lại quanh thân kiếm , đồng thời vài tia sét hiện lên xung quanh Nhiêu Tuyết Mạn . Bách tính không dám nhìn cảnh tiếp theo , có người còn che mắt lại

Tiểu cô nương kia trên người không cảm nhận được Linh Lực dao động , hiển nhiên là một người không thể tu luyện . Còn Nhiêu Tuyết Mạn hiện tại mới chỉ mười tám tuổi đã là Kim Đan hậu kỳ , lại là Linh Sư Lôi Hệ . Không cần nói cũng biết kết quả ra sao

Không ai dám đứng ra ngăn cản . Ánh mắt của Cửu U Huyền lạnh dần , chân khẽ động , chỉ chớp mắt đã xuất hiện trước mặt Nhiêu Tuyết Mạn . Khi chưa ai hiểu chuyện gì thì nàng ta đã bay xa mấy mét . Đã chật vật nay càng chật vật hơn

"Tâm trạng hôm nay của ta không được tốt lắm , muốn chết như vậy , ta không ngại thành toàn cho ngươi !"

Trên tay Cửu U Huyền xuất hiện một thanh thủy chu , từng bước chậm rãi tới gần Nhiêu Tuyết Mạn

Bên trong Vân Thiên lúc này

Linh :"Hay là lần sau ra ngoài chúng ta mua thật nhiều hương đi !"



Tử Phượng :" Để làm gì ?"

Bạch Băng :"Ngươi tính cúng bái tổ tiên Chu Tước sao ?"

Linh :" Ta cảm thấy chúng ta thay những kẻ không biết sống chết ngoài kia thắp một nén nhan trong lòng thì không linh nghiệm cho lắm . Chẳng những không bớt đi mà còn tăng thêm !"

Trì :" Nói cũng đúng ! Biết đâu chừng dùng nhan thật sẽ có hiệu nghiệm !"

Viêm Hoàng :"..." Hắn từ chối hiểu !

Quay lại bên ngoài , Nhiêu Tuyết Mạn bị đánh bay ra xa , đầu óc trở lên chóng váng , chưa kịp định thần Cửu U Huyền lần nữa xuất hiện trước mắt nàng

Tay cầm thủy chu , đôi mắt lạnh tanh từ trên nhìn xuống cao cao tại thượng như một vị thần . Không hiểu sao Nhiêu Tuyết Mạn bắt đầu cảm thấy run sợ . Chưa bao giờ mà nàng cảm thấy sợ như lúc này

Ngay khi Cửu U Huyền chuẩn bị ra tay kết liễu Nhiêu Tuyết Mạn , một kim châm xoẹt qua không khí nhắm thẳng tới nàng

Cửu U Huyền giơ thủy chu lên chặn ngang kim châm kia . Một giọng nói khác truyền đến

"Vị cô nương này , biểu muội Bổn Cung dù làm sai chuyện gì thì cũng không đáng tội chết , xin lương tay cho !"

"Biểu tỷ !"



Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Nhiêu Tuyết Mạn liền trở lên vui mừng . Một nữ nhân hồng y xuất hiện trước mặt mọi người

Ánh mắt Cửu U Huyền , xoẹt qua một tia sáng . Vừa này là nữ nhân này dùng kim châm đánh lén nàng . Lúc ra tay nàng cảm nhận được địch ý mà địch ý này rất giống với ánh mắt tức giận lúc Hàn Dạ Minh kéo nàng lên xe ngựa . Người lúc đó chính là nữ nhân này !

Nhưng nàng ta là ai ? Sao lại đối với nàng nổi lên địch ý ?

Ngự Linh Lăng nhẹ nhàng bước tới trước mặt Cửu U Huyền, gương mặt xinh đẹp mang theo ý cười nhẹ trông rất dễ gần , nào có giống như có địch ý đối với nàng

"Biểu muội có gì không phải , Bổn Cung thay nàng xin lỗi , mong cô nương bỏ qua cho !"

Tiếng bách tính xì xào lần nữa vang lên , cho nàng biết nữ nhân này là ai

Ngự Linh Lăng Đại Công Chúa Phong Quốc , hai mươi tư tuổi , tu vi đạt tới Hóa Thần Trung Cấp , là một Luyện Đan Sư cấp sáu , mệnh danh là Đệ Nhất Thiên Tài Đại Lục , Đệ Nhất Mỹ Nhân Đại Lục !

Năm Thần Thú bên trong Vân Thiên nghe những lời này , chỉ biết bĩu môi

Hai mươi tư tuổi đã đạt tới Hóa Thần Kỳ , hơn nữa còn là một Luyên Đan Sư cấp sáu , cũng coi như có chút bản lĩnh . Bất quá chủ nhân bọn đạt tới tu vi Thiên Ngoại khi mới mười ba tuổi , khả năng luyện đan đã đạt tới cảnh giới không cần tới lò luyện . So chỉ riêng về khoản đó đã ném Ngự gì đó tới mấy cái thế giới rồi !

Đệ Nhất Thiên Tài , Đệ Nhất Mỹ Nhân , mấy cái danh hiệu đó đứng trước mặt chủ nhân chả là cái gì !
— QUẢNG CÁO —