Tiểu Ma Phi Của Minh Đế

Chương 265



" Sao ngươi vẫn còn đứng đó ? Muốn ta giúp ngươi vào trong sao ?"

"Không...không phải ! Học Viện có quy định người ngoài không thể vào trong . Mà ta hiện tại không còn là người của Học Viện nữa !"

Hoa Bội Sam sợ nàng hiểu lầm mà vội vàng lên tiếng giải thích

"Tại sao ngươi không còn là người của học viện nữa ?"

"Hoa Gia bị diệt , Học Viện Quang Dao đã xóa tên của ta !"

Hoa Bội Sam càng nói càng nhỏ , đầu cúi thấp xuống . Cửu U Huyền nhìn nàng một lúc , không khỏi thở dài . Nhấc chân chậm rãi đi tới , nhẹ nhàng nói

"Quy định , luật lệ cũng chỉ là mấy dòng chữ ghi trên tờ giấy trắng . Muốn thì sửa , không thích thì xóa . Chẳng phải là thứ gì to tát cả !"

Nắm lấy cổ tay Hoa Bội Sam đem nàng kéo vào trong Học Viện trước con mắt bao nhiêu người

Thiên Luật nàng đã phạm phải mấy lần mà đám Thiên Đạo kia còn chưa làm gì được nàng . Mấy cái luật lệ ở Học Viện này thì có là gì !

Hoa Bội Sam cứ mặc kệ nàng kéo đi , đôi mắt nhìn người che chờ mình , mắt hơi cay . Hóa ra cái gọi là hi vọng chính là thế này !

Cảm giác ấm áp chưa từng có trước đây hiện lên trong tâm của Hoa Bội Sam !



Cách đó không xa , Hàn Dạ Minh nhìn hết mọi chuyện . Bàn tay hắn nắm chặt , hai mắt lóe lên ánh lửa . Những người đứng lên cảnh nhìn mà chỉ biết than trời

Thôi xong , bình giấm đổ !

"Ta có nên nhốt A Cửu lại không ?

"Không nên thì hơn !"

"Vậy tại sao lúc nào ra ngoài nàng đều kéo thêm tình địch cho ta ?"

Nếu là nam nhân thì không nói , đằng này lại khác . Từ khi hắn động lòng tới giờ tình địch là nam nhân thì không thấy đâu , chỉ toàn là nữ nhân !

Công Chúa , Thánh Nữ giờ lại đến Tiểu Thư , tiếp theo sẽ là ai ? Nữ Vương của Quốc Gia nào đó sao ?

Minh Đế Đại Nhân ngươi nên cảm thấy may vì Cửu Đế chưa dùng nhân dạng thật mặc nữ trang đấy ! Nếu như vậy thật chỉ sợ ngươi phải thật sự nhốt nàng lại mới không bị người khác dòm ngó !

Quay lại chỗ Cửu U Huyền. Không còn ai dám cản bọn họ , ngay cả Đoan Lão cũng vậy

Đùa gì chứ , người ta đang cầm lệnh bài của Viện Trưởng Đại Nhân đấy , ngươi không muốn sống thì cứ lên chặn !

Đoan Lão làm theo lời Cửu U Huyền, lọc ra những kẻ vừa nãy buông lời nhục mạ Hoa Gia và Hoa Bội Sam, từ nay về sau bọn họ không được phép bước vào Học Viện nửa bước . Những người đó không khỏi khóc ròng. Biết vậy đã im lặng rồi , đúng là cái miệng hại cái thân !



Cửu U Huyền nắm tay Hoa Bội Sam đi vào bên trong , một đường thẳng tới Thiên Ban , tất nhiên điều này cũng dẫn tới không ít ánh mắt . Có không ít người nhận ra Hoa Bội Sam , tiếng bàn tán lần nữa vang lên . Hoa Bội Sam dừng chân , mặt vẫn cúi gằm xuống

"Chuyện gì nữa ?"

"Ta không muốn về Thiên Ban!"

"Vậy ngươi muốn tới đâu ?"

"Ta...ta có thể tới...Hoàng Ban hay không ?"

Giọng nói lí nhí . Đã từng , nàng rất khinh thường Hoàng Ban , nhưng lúc này lại muốn đến đó . Thấy Cửu U Huyền không trả lời , trong lòng Hoa Bội Sam càng khẩn trương hơn . Ngay lúc nàng cho rằng sẽ không đồng ý thì

"Đi thôi !"

Nhưng vừa đi được vài bước lại có kẻ chặn đường bọn . Thật bất ngờ , người đó lại là người quen . Bất quá Cửu U Huyền lại chẳng nhớ đó là ai

"Long Trọng Mặc !"

Nhìn thấy người chặn đường , sắc mặt Hoa Bội Sam trở nên xấu đi . Nghĩ lại những lời nói ngon ngọt trước đây , trong lòng càng tức giận

"Thật không ngờ ngươi còn sống , đúng là mạng rất lớn ! Không những vậy mà còn đi với Bạch Tử Du, xem ra hai người các ngươi đã trở thành một đôi nhỉ ?"