Tiểu Bảo Bối Nhỏ Muốn Cùng Tôi Kết Hôn

Chương 1: Ngoại Tình



Ngày 25 tháng 5.

Hôm nay là ngày mà 2 năm trước Tịch Nghiên kết hôn cùng Cao Dương, cô và anh quen biết nhau từ thời cấp ba, cùng nhau học đại học, cùng nhau đi làm sau đó kết hôn.

Lễ kỷ niệm ngày cưới năm nay Tịch Nghiên xuống bếp làm rất nhiều món ăn ngồi đợi Cao Dương nhưng vừa mấy phút trước Cao Dương gọi nói với cô rằng bận việc công ty không thể về sớm được.

Nhìn chiếc bánh kem trước mặt, cô cũng chỉ biết mỉm cười, hôm nay chính là cơ hội cuối cùng của Cao Dương, vì sau khi kết hôn anh vô số lần dính vào tin đồn tình ái, cô và anh ta cũng đã cãi nhau rất nhiều lần, nhưng rồi đâu lại vào đấy chẳng có gì thay đổi.

Tịch Nghiên mở điện thoại lên xem sau đó đành nhếch mép.

Cao Dương ơi là Cao Dương.

Cô đã không còn ngu ngốc đến mức mãi tin vào lời nói của anh ta nữa rồi, bây giờ bằng chứng cô cũng có, chỉ đợi sáng ngày mai kết thúc mọi chuyện thôi.

Tịch Nghiên ngồi đó đến sáng, cô vô cùng tỉnh táo dọn dẹp lại tất cả đồ ăn trên bàn, chiếc bánh kem cô làm cũng tự tay cô quăn nó vào sọt rác.

Cô thay một bộ quần áo mới, trang điểm nhẹ một chút nhưng nó không hề che đi sự sang trọng, xinh đẹp trong đôi mắt và gương mặt của cô.

Đúng 15 phút sau.

Người bạn thân nhất của cô Cố Hỷ cũng đến, chỉ là cô ta vào trước còn Cao Dương vào sau, Tịch Nghiên nhìn thấy liền nhếch mép.

Cao Dương cảm thấy có chút bất ngờ vì mới sáng sớm mà đã có nhiều người ở nhà anh như vậy.

“ A Nghiên! Có chuyện gì sao? ” Cao Dương ngồi xuống cạnh cô cẩn thận lên tiếng.

“ Đúng có A Nghiên có chuyện gì lớn sao? ” Cố Hỷ lên tiếng giả vờ thắc mắc.

Tịch Nghiên nhích ra khỏi người Cao Dương một chút, khiến anh ta có chút sững người lại đơ người ra nhìn Tịch Nghiên.

Cô bao lâu nay nhu nhược, dựa vào Cao Dương, cô tiếc tình yêu 5 năm của, cô vô số lần bỏ qua, cô nhắm mắt làm ngơ, nhưng Cao Dương lúc nào cũng chỉ có vậy, làm sai thì xin lỗi, xin lỗi rồi tiếp tục phạm sai lầm, một chút cũng thay đổi.

Xem ra 5 năm của họ chẳng đánh đổi được gì cả, cái gì cũng mới mẻ, cái gì cũng muốn tìm tòi.

“ Cao Dương chúng ta ly hôn đi! tôi cho anh và Cố Hỷ toại nguyện ” Sắc mặt Tịch Nghiên lạnh tanh, lời nói cũng không có một chút cảm xúc.

Cao Dương bất ngờ đứng bật dậy “ Không được! tại sao phải ly hôn? chẳng phải chúng ta đang rất hạnh phúc sao? ”

“ Hạnh phúc? Cao Dương hạnh phúc mà anh nói chính là lên giường với Cố Hỷ sao? anh thừa biết Cố Hỷ là bạn thân tôi không phải sao? ” Tịch Nghiên cũng chẳng còn sợ hãi nữa mà mạnh mẽ đối mặt.

Cố Hỷ lúc này cũng bất ngờ trợn tròn mắt, cô và Cao Dương qua lại gần nữa năm nay rồi, đột nhiên bị Tịch Nghiên phát hiện có chút bất ngờ.

“ Chẳng phải do em không cho anh động vào người em sao? bây giờ em còn trách anh ” Cao Dương lúc này cũng thay đổi sắc mặt mà cười khổ nhìn cô.

“ Vậy nên anh phản bội tôi? ” Tịch Nghiên bật cười lạnh lẽo nói.

Cố Hỷ lúc này cũng không vẻ mặt lương thiện thường ngày nữa mà là sắc mặt khinh bỉ, mỉa mai nhìn Tịch Nghiên.

“ Là cậu sai trước lại muốn trách Cao Dương, anh ấy vì cậu như vậy, cậu lại thờ ơ với anh ấy ”.

Tịch Nghiên nhếch mép nhìn cô ta, quăn ra sấp ảnh trên bàn “ Tôi sai? Cả công ty tôi cũng cho anh ta đứng tên, cái gì cũng giúp anh ta, còn cậu? lăn lộn trên giường cùng với chồng bạn mình thì hãnh diện lắm sao? ” cô càng nói càng khiến Cố Hỷ không mở miệng nói được nữa.

Cao Dương lúc này cũng chịu lộ ra bản chất thật, anh ta kéo Cố Hỷ về phía sau “ A Nghiên cô muốn ly hôn tôi đồng ý không cần nói với Hỷ Hỷ như vậy ”.

“ Dù sao nếu bây giờ ly hôn cô cũng chẳng có gì trong tay, công ty bây giờ là của tôi ” Cao Dương đặt bút ký vào tờ đơn ly hôn đã có chữ ký của Tịch Nghiên.

“ Công ty là do tôi cùng anh hùng vốn, bây giờ lật lọng muốn giành hết sao? ” Tịch Nghiên nhìn anh ta chằm chằm, người đàn ông này cô thật không ngờ anh ta lại định để cho cô một xu dính túi cũng không có.

Cao Dương nhìn cô, vẻ mặt anh ta vô cùng cợt nhã “ Bằng chứng? Công ty đứng tên tôi không phải cô, còn bây giờ đơn ký xong rồi cô có thể rời đi ” anh ta nắm tay Cố Hỷ một khắc cũng không buông.

Còn Cố Hỷ vẻ mặt đắc thắng nhìn Tịch Nghiên, thứ cô ta muốn chính là những thứ có thể khiến Tịch Nghiên khổ sở vì từ trước đến bây giờ Tịch Nghiên cái gì cũng hơn cô ta.

Tịch Nghiên cầm lấy vali, cô nhất định phải lấy lại tất cả, dù có bỏ cái mạng này cũng nhất định để hai người họ sống không yên ổn.

“ Tra nam tiện nữ đúng là một cặp trời sinh ” Tịch Nghiên kéo vali rời khỏi nhà quăn lại một câu, sắc mặt cô lạnh tanh đến liếc mắt nhìn hai người họ cũng không thèm.

Kéo vali rời khỏi đó, lúc này Tịch Nghiên mới rơi nước mắt, kết thúc rồi, mối tình cô dùng cả thanh xuân để bảo vệ, để vun đắp bây giờ vì người bạn thân mà cô tin tưởng phá hỏng rồi.

Người đàn ông cô yêu nhất cuối cùng cũng thay lòng đổi dạ rồi, anh ta không còn là chàng thiếu niên năm đó nữa, tất cả đã thay đổi rồi, bây giờ cô biết đi đâu đây? Mẹ cô còn thương chị gái cô hơn là cô mà chị gái cô lại rất thân với Cố Hỷ, Cố Hỷ như là đứa con ruột thứ hai của mẹ cô.

Bây giờ nhìn xem cô không còn nơi nào để đi nữa rồi thật thảm hại.

Tịch Nghiên vừa khóc vừa bước đi, lâu lâu nghĩ lại đột nhiên bật cười một cái đầy thống khổ, Tịch Nghiên cô sẽ nhớ rất rõ ngày này, bọn họ đối với cô thế nào, cô nhất định lấy lại tất cả những gì đã mất.