Tiên Ma Chí

Chương 26: Trận chiến cuối cùng (2)



Chương 26: Trận chiến cuối cùng (2)

-Nhưng trước tiên, chúng ta phải giải cứu 2 huynh đệ bên kia đã.

Phong Phi Vân bước tới trước, nội công trong cơ thể dần chuyển hóa thành cương khí ra bên ngoài. Hắn chuyển thân, cả cơ thể hắn bắt đầu xoay tròn mỗi lúc một nhanh. Hà cô nương từ sau nhìn lại chỉ thấy một cơn lốc đang dần hình thành che khuất bóng hình Phong Phi Vân. Rồi Phong Phi Vân đột ngột dừng lại, hai tay chắp mạnh vào nhau, hít sâu một hơi rồi đẩy cương khí bên ngoài cơ thể xuất ra.

Từ vị trí hắn đứng làm tâm, những cơn cương phong cực mạnh tỏa ra tứ phía, cắt đứt từng màn tơ lớn, đặc biệt là vị trí của Tiểu Vũ và Bao Tam Ca để họ lấy cơ hội thở dốc. Đây chính là chiêu thức thứ 17 trong Thiên Phong quyền Cương Phong Liệt Không, là một chiêu thức quần chiến rất mạnh, tuy nhiên nó cũng có nhược điểm khó khắc phục là khi đã ra tay thì không phân địch ta, cùng với lượng nội công tiêu hao rất lớn làm cho cơ thể dễ bị choáng nếu không tập luyện thường xuyên.

Trong lúc Phong Phi Vân phải ngồi xuống đất đả tọa để hồi phục, thì Hà cô nương ra dấu cho 2 người Tiểu Vũ phải kéo dài thời gian. Tiểu Vũ và Bao Tam Ca nhìn nhau gật đầu. Hà cô nương cẩn trọng lấy trong tay áo ra hai lọ thuỷ tinh, một xanh một đỏ. Khẽ đong đưa để tính toán phân lượng, cô quyết đoán trộn chúng với nhau, sau đó ném ra thật xa. Hỗn hợp 2 chất đổi màu rồi nổ mạnh, bùng phát thành màn khói trắng thật lâu không tan, làm cho vị trí của cả bọn Phong Phi Vân tạm thời được che giấu.

Tên bán nam bán nữ kia che miệng cười khẽ, tự nhủ:

-Không ngờ bọn chúng còn có thứ đồ chơi thú vị như vậy. Ta đợi xem khi hết màn khói này thì các người còn có thể chạy trốn được khỏi Võng Thiên Tơ của ta được hay không?

Quả thực, Võng Thiên Tơ của tên bán nam bán nữ kia không phải là một vật phàm. Muốn tạo thành chúng, phải lấy tơ vừa mới phun ra của loài Võng Thiên Nhện quý hiếm, sau đó nhanh chóng trộn với dược dịch đặc thù để bảo tồn ở trạng thái lỏng. Khi chiến đấu thì phải dùng cơ quan đặc chế của hắn để phun ra, phối hợp với nội công để biến dịch chất thành Võng Thiên Tơ vô cùng bền chắc, nước lửa bất xâm, trở thành một thứ vũ khí vô cùng lợi hại.

Sau màn khói, Bao Tam Ca chống đao xuống đất, những cơ bắp cuồn cuộn run lên. “Quả thực phải dùng hết sức thì mới có thể sống sót qua được lần này.”- anh ta thầm nhủ. Khẽ cảm nhận thanh phá đao trong tay, Bao Tam Ca chợt hồi ức một ít kỉ niệm. Thanh đao này vốn không phải vật tổ truyền của nhà họ Bao, mà là một thanh đao cha của Bao Tam Ca đã tìm được trong một khu di tích. Từ khi nhìn thấy nó, Bao Tam Ca đã vô cùng yêu thích và trở nên không thể tách rời khỏi nó được. Thanh phá đao này đã đồng hành cùng Bao Tam Ca trải qua những buổi tập luyện khắc nghiệt cũng như đương đầu với biết bao kẻ thù trên giang hồ.

Có một điều mà Bao Tam Ca chưa từng nói với ai, kể cả với cha mình, rằng thanh đao này dường như cũng có linh hồn, và chính nó cũng đã từng cứu sống anh. Trong thời khắc nguy cấp nhất, từ thanh đao này đã tràn ra một luồng khí lạnh lẽo bao trùm cả người Bao Tam Ca, dẫn dắt cơ thể anh huy vũ một loại đao pháp mà anh chưa bao giờ được học qua. Đó là một loại đao pháp vô cùng hoàn mỹ và đẹp đẽ, mọi góc độ đều vô cùng chuẩn mực và sắc nét. Nó khiến cho tiên huyết bay lượn trở nên đẹp đẽ như một bức tranh và tiếng người ngã gục tựa như tiếng nhạc đệm điểm xuyết.

Trong giờ phút quyết định này, Bao Tam Ca muốn tìm một chút sức mạnh nào đó từ người bạn đồng hành của mình. Nhấc thanh đao của mình lên, anh tiến về phía trước với một động lực vô hình. Xuyên qua màn khói trắng, trảm phá mọi trói buộc.

Tiểu Vũ khẽ quệt mồ hôi chảy trên trán. Đây là lần đầu tiên cậu cảm thấy mình thật bất lực, và cậu không thích cảm giác này một chút nào.” Mình phải cố gắng làm một điều gì đó”- cậu thầm nghĩ. Cậu chợt nhớ tới lời Trúc Thanh huynh từng nói:

-Muốn khiến một kẻ địch phân tâm, cách tốt nhất là đệ phải khiến kẻ đó tức giận. Khi tức giận thì khả năng phán đoán, đánh giá đều sẽ kém đi, đệ sẽ có nhiều cơ hội thành công hơn.

Nghĩ tới điều này, cậu chợt sáng ra một ý tưởng. Bắc tay về phía tên biến thái kia, cậu hét to:

-Này tên kia, ngươi rốt cuộc là nam hay là nữ ?

-A hi hi, tỉ tỉ đương nhiên là một nữ nhân xinh đẹp rồi !!

-Ta thấy ngươi rõ ràng là một nam nhân, một nam nhân cơ mà.

-Tiểu đệ đệ, tầm mắt của đệ còn non lắm, ta đây là một nữ nhân thứ thiệt mà.

-Ngươi là kẻ lừa con nít, gia gia ta bảo ai có miếng cá mắc trên cổ đều là nam nhân hết. Ngươi không lừa được ta đâu.

-Tiểu đệ đệ, ta khuyên ngươi nên rút lại lời nói - “ tỉ tỉ “ đã bắt đầu nổi gân xanh.

-Nam nhân, nam nhân, nam nhân xấu.

-Oắt con chết tiệt, xem ta xử lý ngươi ra sao- Cuối cùng tên bán nam bán nữ đã nổi khùng lên.

Từng hàng tơ nhện thoăn thoắt bắn về phía Tiểu Vũ như thay chủ nhân của nó phát tiết cơn giận dữ. Tiểu Vũ đảo người lăn cù mèo trên nền đất, tự nhủ quả thật là đòn tấn công dễ đoán hơn hẳn. Khẽ tung người nhảy lên võng tơ, Tiểu Vũ bắt đầu trò chơi của mình. Cậu tung tăng chạy nhảy trên Võng Thiên Tơ. Khả năng khinh công của cậu đã tăng lên khá nhiều sau một số lời chỉ bảo của Trúc Thanh. Tiểu Vũ không biết đó là khẩu quyết 3 phần đầu trong Ô Nha Phi Bộ mà Trúc Thanh đã tóm lược lại. Sau trận chiến lần trước, Trúc Thanh đã có những dự cảm không lành về đôi chân của mình. Anh mong rằng Ô Nha Phi Bộ sẽ không bị thất truyền dưới tay mình cũng như cảm thấy rất hứng thú với ngộ tính kinh người của Tiểu Vũ. Nếu được chỉ điểm đúng đắn, cậu bé này sẽ đi được bao xa?