Thuyết Tiến Hóa Nam Thần

Chương 46: Em...là món quà lớn nhất



Ngày sinh nhật của Trương Bắc Trạch, từ 0h đã bắt đầu náo nhiệt.

Kỷ Uyển mua một cái bánh kem nhỏ, vào lúc 11h59p đốt một cây nến để lên trên, vừa qua 0h cô liền tủm tỉm cười nói: "Chúc mừng sinh nhật anh." Theo thanh âm của cô thì những các loại ứng dụng trên điện thoại của Trương Bắc Trạch bắt đầu reo lên.

"Cảm ơn em." Trong mắt Trương Bắc Trạch lúc này chỉ có cô bạn gái thân mến mà thôi, anh ôm lấy cô, hôn thật sâu một cái.

"Ước đi." Nụ hôn qua đi, Kỷ Uyển rúc vào trong lòng anh nói

Trương Bắc Trạch cười cười, vẫn ôm cô như cũ, vòng tay trước ngực, nghiêm túc ước một điều ước, sau đó bảo Kỷ Uyển cùng anh thổi nến.

"Xin lỗi, quà của em phải đến tối mới đưa cho anh được."

"Không sao, có em bên anh là đủ rồi."

Kỷ Uyển cười hì hì: "Vậy anh xem tin tức đi, em giúp anh cắt bánh."

"Lát nữa rồi xem." Trương Bắc Trạch cúi đầu mút cần cổ trắng nõn của cô, ý mời gọi rất đậm.

Mặt Kỷ Uyển nóng lên, rụt cổ nói: "Anh càng ngày càng vô lại rồi……" Vừa ôm cô đã nghĩ đến chuyện đó. Có điều thật ra vẫn rất háo sắc, vừa tỏ tình xong đã hôn cô, ngày hôm sau nụ hôn đầu của cô đã mất rồi, chưa đến một tuần sau cô đã bị anh hôn kiểu Pháp.

"Anh chỉ vô lại với em thôi." Trương Bắc Trạch vén tóc cô, cười nham hiểm tiếp tục để lại dấu dâu tây trên cổ cô.

"Đừng hôn ở đó…… Người khác sẽ nhìn thấy." Kỷ Uyển giãy giụa, chân nhỏ đá loạn lên.

Lúc này điện thoại chợt reo lên, Kỷ Uyển mới thoát ra khỏi bàn tay anh, bảo anh nghe điện thoại, còn mình thì đỏ mặt cầm dao cắt bánh kem.

Trương Bắc Trạch cười hì hì cầm lấy điện thoại, sau khi nhìn màn hình thì nụ cười tắt dần: "Là mẹ anh"

Kỷ Uyển "hả" một tiếng rồi dừng lại động tác.

"Alo, mẹ…...Cảm ơn…… con biết rồi, ừ…… có một fan hâm mộ tổ chức tiệc…… con biết rồi, cảm ơn mẹ…… mẹ có khỏe không?...... Ừm……"

Một năm trước Kỷ Uyển mới biết được chuyện gia đình mà anh cứ giấu mãi trong lòng. Thì ra bố anh bạo lực gia đình, mẹ anh không chịu nổi nên đã bỏ anh đi khi anh còn đang học tiểu học. Nhiều năm như vậy vẫn không có tin tức gì hết, cũng chưa từng liên lạc với anh.

Sau khi Kỷ Uyển biết đã lén lút đi thăm dò tình hình của mẹ anh, mới biết bà bây giờ đã có gia đình mới, hơn nữa còn có 1 đứa con khác. Đồng thời cô còn biết mẹ anh đang tìm trăm phương ngàn kế để gặp mặt anh, thậm chí còn từng mua vé đi xem buổi hòa nhạc của anh. Cô không hề khuyên Trương Bắc Trạch hiểu cho mẹ của anh, chỉ bảo anh đi gặp mặt bà, nếu không cả đời này của anh sẽ hối tiếc. Trương Bắc Trạch suy nghĩ rất lâu cuối cùng cũng tự đi một mình. Cô không biết bọn họ rốt cuộc đã nói chuyện gì với nhau nhưng kể từ đó anh và mẹ anh thỉnh thoảng sẽ liên lạc với nhau, nói chuyện mặc dù có chút xa lạ nhưng cô nhìn ra được anh vẫn rất quan tâm mẹ của mình, cũng giống như với người cha đã từng bạo lực với anh, bố anh là nguyên nhân dẫn đến sự suy sụp của anh khi quay, anh hiếm khi liên lạc với bố nhưng cô nghe anh vài lần nói với anh Nhuệ chăm sóc giùm bố anh.

Lúc đó cô cảm giác trái tim của người đàn ông này thật sự rất mềm yếu. Cô rất thích.

Trương Bắc Trạch cúp điện thoại, thấy Kỷ Uyển đang chăm chú nhìn anh, có chút không tự nhiên nói: "Mẹ anh gọi đến chúc mừng sinh nhật anh."

Kỷ Uyển gật đầu, sau đó ôm đầu gối, mềm mại nói: "Đợi trời sáng em cũng gọi cho bà, cảm ơn bà đã sinh ra anh."

Trương Bắc Trạch sửng sốt, sau đó ôm chặt cô vào lòng.

Thật ra Kỷ Uyển thích nhất cách anh ôm, dùng lực rất nhiều nhưng tuyệt đối không làm cô đau. Cô cười hì hì đưa tay ra xoa tóc anh, hôn vào má anh một cái.

Hai người ôm nhau một lúc lâu sau đó ăn bánh kem. Trương Bắc Trạch vừa ăn bánh kem vừa xem tin nhắn mà mọi người gửi đến, Kỷ Uyển cũng mở IPAD ra, muốn xem có bao nhiêu fans gửi lời chúc mừng sinh nhật anh trên weibo, thuận tiện dùng tài khoản của mình cũng chúc anh một cái.

Ai biết được cô lại không đăng lên được, bên trên viết cái gì mà tải lên không đúng, cô "í" một tiếng rồi đăng lại, nhưng vẫn hiển thị không thể đăng lên được.

“Sao vậy?”

“Không đăng weibo được.”

“Không có mạng sao?”

“Vẫn đang dùng được mà……”

Lúc này điện thoại của Trương Bắc Trạch lại reo lên, là chị Lưu.

"Bắc Trạch, sinh nhật vui vẻ nhé!"

“Cảm ơn chị Lưu.”

"Không làm phiền cậu ngủ chứ?" Giọng nói của chị Lưu nghe có vẻ rất hưng phấn.

"Không có, vẫn chưa ngủ, có chuyện gì sao?"

“Hahaha, cậu mau xem weibo đi!”

"Kỷ Uyển đang đăng nhập, không biết là có phải mạng có vấn đề không chúng em không lên được."

"Không phải vấn đề mạng mà là weibo tê liệt rồi!" Chị Lưu hưng phấn nói.

Trương Bắc Trạch nhíu mày, weibo tê liệt mà chị Lưu lại vui như vậy sao?

"Cậu có biết vì sao không? 90% là vì fans của cậu đăng weibo làm mạng tê liệt đó!"

Hôm sau tin tức trên mạng đồng loạt phát ra, sáng sớm weibo tê liệt khoảng 10p, sau đó cho đến buổi trưa còn có tình trạng không đăng nhập được, nguyên nhân là vì chúc mừng sinh nhật Trương Bắc Trạch, fans toàn thế giới thống nhất với nhau, trong ngày sinh nhật của anh sẽ đăng lên 920 lời chúc trên trang cá nhân chính thức của anh.

Lúc mọi người đang tìm hiểu hành động của các fans thì những fans cuồng lại liên tiếp gửi lời chúc lần thứ 2. 12h trưa, fans của 50 mấy trạm liên kết với nhau liên tiếp truyền nhau những bức ảnh về 920 lời chúc mừng sinh nhật anh, là đoàn fans trên toàn cầu truyền cho nhau, mua video 92 giây phát chúc mừng sinh nhật anh. Che phủ 92 nơi của 8 quốc gia.

Loại bá khí như vậy thật sự không phải đoàn fan nào cũng làm ra được, nhìn chỉ có ngắn ngủi 92 giây nhưng cùng một thời gian nhiều quốc gia như vậy-- Thậm chí có lệch múi giờ giữa các quốc gia mà vẫn đồng thời phát video, tuyệt đối là công trình vừa nghiêm cẩn vừa tốn kém.

Không lâu sau truyền thông ở nhiều nơi đều phỏng vấn, tuyên bố tin tức này.

3h chiều Trương Bắc Trạch ở thành phố tổ chức một buổi gặp mặt nhỏ với các fan, trong tiệc chúc mừng sinh nhật, ngoài những món quà của fans âm nhạc tặng còn có món quà thứ 3. Đó là chứng nhân việc ủng hộ Trương bắc Trạch làm người đại diện hạng mục quyên góp từ thiện, số tiền lên đến một con số làm người khác kinh ngạc.

Lúc Trương Bắc Trạch lên sân khấu nhận món quà dường như nói không nên lời. Anh biết fans đối với anh rất tốt nhưng không nghĩ sẽ tốt đến vậy.

Một fan đại diện nói: "Bởi vì có anh, chúng em nhìn thấy một bản thân tốt hơn, xin anh hãy tiếp tục cố gắng, chúng em sẽ cùng nỗ lực với anh."

Trương Bắc Trạch vô cùng cảm động, anh nói: "Trong cuộc đời anh có một người rất quan trọng, không có cô ấy, anh cũng không thể đứng ở đây gặp mặt mọi người. Cô ấy luôn là chỗ dựa của anh, chính bởi như vậy, anh mới càng hiểu rõ trở thành sức mạnh của 1 người là trách nhiệm to lớn như thế nào, anh vô cùng vinh hạnh có thể là sức mạnh của mọi người, anh sẽ cố gắng hết sức truyền năng lượng mà mọi người cần."

Nói xong anh cúi đầu thật thấp.

Buổi chúc mừng kết thúc tốt đẹp, sau đó Trương Bắc Trạch ký tên và bắt tay với từng fan đến tham gia, lúc này Kỷ Uyển mới đến chỉ đạo nhân viên phát cho khách mời mỗi người một phần quà.

Buổi tối số lượng weibo đạt tròn 920 vạn. Không cần nghi ngờ có các minh tinh khác đố kỵ với anh như thế nào.

Kỷ Uyển vì Trương Bắc Trạch tổ chức một yến tiệc, mời những người bạn trong giới diễn xuất bình thường có quan hệ tốt, như Lý Thiên Hoa, Tiểu Mã… Trong bữa tiệc Kỷ Uyển tặng cho anh món quà của mình.

Một bản hợp đồng cổ đông của công ty sản xuất chế tác phim Lạc Các.

Công ty phim Lạc Các là một công ty chế tác sản xuất phim trẻ có tiếng tăm, Kỷ Uyển thấy tiền đồ phát triển của công ty này rất sáng lạn, liền lấy danh nghĩa của Trương Bắc Trạch mua 30% cổ phần của công ty này, để anh trở thành một trong những đại cổ đông của Lạc Các.

Mễ Đóa đứng một bên mở to mắt nhìn. Bà chủ của công ty cô không hổ là đại tiểu thư, ra tay thật sự rất hào phóng.

Trương Bắc Trạch có chút ngơ ngác: "Sao em lại tặng cho anh cái này?"

Kỷ Uyển nói: "Lần trước phim chúng ta đang quay bị đình chỉ, chính là vì quyền chủ động không ở trong tay chúng ta nên đành bất lực, nhưng nếu như chúng ta có tài nguyên của mình, các phương diện khác đều có thể phối hợp rất nhiều. Công ty này em đã cùng những người khác nghiên cứu rất lâu rồi……"

Trương Bắc Trạch ôm chặt cô ngắt lời, chôn mặt ở cổ cô, cảm động nói, "Kỷ Uyển Uyển, bây giờ anh hạnh phúc quá, làm sao bây giờ……"

"Vậy thì tốt quá." Kỷ Uyển cười mị mắt.

Lý Mẫn Lệ nghe theo lời lão đại chú ý đến buổi sinh nhật của Trương Bắc Trạch, bị từng món quà mà fans của anh tặng làm cho trợn mắt há mồm, lúc này cô ta mới nghiêm túc điều tra Trương Bắc Trạch, phát hiện 2 năm nay anh không hề ra phim nào nhưng thành tựu về âm nhạc rất huy hoàng, 3 album số lượng tiêu thụ vượt 70 vạn, album mới nhất thậm chí còn vượt qua mốc 100 vạn, giải âm nhạc toàn quốc và châu Á dường như đều đến tay Trương Bắc Trạch, nhà bình luận âm nhạc chuyên nghiệp cũng có bình luận tốt về ca khúc của anh, nói thực lực của anh khác xa những ca sĩ khác, có thể vượt qua thời đại, đồng thời anh cũng là ca sĩ duy nhất du nhập vào thị trường âm nhạc Hàn Quốc, Nhật Bản, số lượng tiêu thụ đĩa đơn xếp vị trí thứ 3 của so với các ca sĩ trong nước, thành tích huy hoàng như vậy đã không phải là một ca sĩ bình thường rồi, là chuyện chỉ có thần tượng cực kỳ nổi tiếng mới có thể làm được.

Có thể thăng cấp lên thành siêu sao.