Thượng Ẩn

Chương 186



Editor : KellySon9


Bình an vô sự trôi qua hai tuần, một ngày kia, bên trong quân khu tiến hành một lần đại kiểm tra an ninh, kết quả phòng của Cố Uy Đình và Tôn Cảnh Vệ thành đối tượng trọng điểm giám sát. Bộ giám sát không dám mạo phạm mà ghi lại, liền phái hai giám sát binh trước tiên đi tìm hiểu tình huống.

"Cái gì ?" Đôi mắt Tôn Cảnh Vệ lộ ra thần sắc kinh ngạc, "Phòng của tôi tồn tại tai họa ngầm ảnh hưởng tới an ninh?"

Giám sát binh gật đầu, thật cẩn thận nói :"Thiết bị theo dõi biểu hiện là như vậy, độ nguy hiểm là cấp 2."

"Nguy hiểm cấp độ 2 ?" Tôn Cảnh Vệ nháy mắt cảm thấy vấn đề bắt đầu nghiêm trọng, " Ý của cậu là, trong gian phòng của tôi có tàng trữ vật phẩm cấm ?"

"Không không không..." Giám binh vội vàng vẫy tay, "Nguy hiểm cấp độ 2 bao hàm rất nhiều chủng loại, không nhất định là tàng trữ vũ khí cấm. Có đôi khi phòng ốc bị thay đổi kết cấu, thiết bị theo dõi cũng sẽ phát hiện ra sự bất thường."

"Điều này làm sao có thể ? Tôi ở đây đã 4 – 5 năm, ngay cả gia cụ cũng còn chưa đổi qua."

Giám sát binh xấu hổ mà cười cười, "Chúng tôi cũng tin tưởng vào nhân cách của ngài, nhưng đây là công tác, phát hiện vấn đề phải ngay lập tức bài trừ, hi vọng ngài có thể thông cảm một chút."

"Ha ha ha ..." Tôn Cảnh Vệ cười sang sảng, "Tôi làm binh bao nhiêu năm như vậy, còn không rõ sự khó xử của các cậu sao ? Cẩn thận chặt chẽ là tốt, đặc biệt ở địa phương an toàn này, một chút cũng không thể qua loa, sớm phát hiện vấn đề sớm giải quyết."

Giám sát binh mặt tràn đầy biểu tình cảm kích,"Cám ơn lãnh đạo đã thông cảm, tôi phải ở trong phòng của ngài điều tra một chút, có nơi nào không thuận tiện, phiền ngài nói cho tôi biết trước."

"Không có nơi nào không thuận tiện, cứ tùy tiện mà kiểm tra đi." Tôn Cảnh Vệ một bộ biểu tình quang minh lỗi lạc, không hề sợ hãi.

Vì thế, giám sát binh cầm dụng cụ công nghệ cao, bắt đầu chuyển động xung quanh phòng ở, mới đầu dụng cụ cũng không có vang lên, nhưng vừa đi đến giữa phòng khách, dụng cụ giám sát đột nhiên phát ra một tiếng còi báo động.

Gương mặt vốn bình tĩnh của Tôn Cảnh Vệ lúc này cũng khó mà giữ được, ông đi qua chỗ giám sát binh, dụng cụ báo động chính là ở trên một khu vực trống rỗng, không có bất kì đồ vật nào, bên dưới chỉ có một tấm thảm.

A ? Nơi này lúc nào lại có thêm một tấm thảm ? Ánh mắt Tôn Cảnh Vệ lộ ra vẻ hoài nghi.

Giám sát binh chậm rãi đem dụng cụ hạ xuống, càng tiếp cận mặt sàn, tiếng vang càng chói tai.

"Hay là do đổi một cái thảm mới ?" Tôn Cảnh Vệ ngồi xuống xem xét.

Giám sát binh nhíu lông mày," Theo lý thuyết thì không thể nào, người khác trong phòng còn đổi bàn, đổi tủ... cũng không hề xuất hiện bất cứ tình huống gì, một cái thảm như vậy mà lại có nguy hiểm cấp đô 2 sao ?"

Vì chứng minh tấm thảm này không phải là nguyên nhân, giám sát binh cố ý đem tấm thảm để sang một nơi khác rồi kiểm tra, dụng cụ không hề phản ứng. Lúc hắn trở về chỗ cũ, dụng cụ lại bắt đầu phát ra tiếng cảnh báo, vẫn là khu vực đó, có thể thấy được vấn đề là xuất hiện ở dưới sàn nhà.

Hai người đồng thời cúi xuống, nhìn chăm chú vào mảnh đất, rất nhanh, bọn họ phát hiện khe hở ở trên sàn. Giám sát binh dùng một cây gậy nhẹ nhàng chọc xuống, cả khối đất đều rơi xuống, một cái động lớn hiện ra rõ ràng trước mắt hai người.

"Địa đạo..." Giám sát binh đổ mồ hôi.

Tôn Cảnh Vệ biểu tình không thể tin được," Tôi ở đây 4 – 5 năm, làm sao lại không biết nơi này có một địa đạo."

Giám sát binh vừa muốn đi xuống xem xét, bị Tôn Cảnh Vệ ngăn lại," Đợi chút, tôi dùng bật lửa thử xem, nói không chừng đây là cổ đạo trăm năm, bên trong có khả năng sẽ có khí độc."

Giám sát binh sờ sờ tình trạng đất trong địa đạo, mặt trần đầy vẻ xấu hổ," Đừng lo lắng, tôi vừa xem xét qua, chỗ đất này còn rất mới, có lẽ mới đào được vài ngày."

"A?..."Tôn Cảnh Vệ hết đường chối cãi," Tôi mấy ngày nay vẫn ở đây, không có ai vào phòng của tôi a, lại nói, tôi đào địa đạo để làm gì ?"

Giám sát binh vỗ nhẹ lên bả vai Tôn Cảnh Vệ, dùng lời tốt đẹp trấn an ông :" Ngài cũng đừng có gấp, tôi tạm thời sẽ không đem việc này báo lên thượng cấp."

Tôn Cảnh Vệ có thể không nóng nảy sao ! Hai hàng lông mày nhíu chặt lại, suy đi nghĩ lại ở trong lòng, chẳng lẽ có người muốn hại mình sao ?"

Ở một căn phòng khác, cũng là tình cảnh giống nhau, Cố Uy Đình biểu tình âm trầm, tên khốn kiếp nào dám vu hãm lão tử tội bất trung ? ( Con trai lão đó ="= )

Tôn Cảnh Vệ chà xát bàn tay, "Tôi cũng phải đi xuống nhìn xem."

Giám sát binh ngăn cản, "Để tôi đi thôi, lỡ như có cái gì nguy hiểm, tôi chạy so với ngài còn nhanh hơn."

"Không cần."

Tôn Cảnh Vệ khoát tay, nhanh nhẹn chui vào địa đạo.

"Thiếu tướng !" Ở một căn phòng khác, giám sát binh bị dọa tới mức vỡ mật, " Việc mạo hiểm này để tôi đi cho !"

Cố Uy Đình không nói hai lời, trực tiếp chui vào.

Vì vậy, hai lão gia tử bi đát gặp nhau ở giữa địa đạo...

Sau khi đi ra ngoài, Cố Uy Đình biểu tình ngưng trọng, Tôn Cảnh Vệ ngồi bên cạnh ông, nhìn qua cũng không hề thoải mái.

"Thiếu tướng, ngái nói xem, địa đạo này là do ai đào ?"

Cố Uy Đình cười lạnh hai tiếng," Cậu nói xem là ai ? Phòng này ngoài hai chúng ta ra còn có ai ở ?"

"Không thể nào ?" Tôn Cảnh Vệ biểu tình hoảng sợ," Chỉ có hai người bọn nó, có thể trong thời gian ngắn đào ra một địa đạo dài như vậy sao ?"

"Hai đứa chúng nó làm sao mà phải tự mình động thủ ? Bên trong quân khu có nhiều binh lính như thế, tùy tiện tìm vài tên lại đây giúp một tay, chả mấy chốc mà xong." Cố Uy Đình uống một ngụm trà, sắc mặt phức tạp.

"Cho dù có người tới hỗ trợ, cũng không thể không lưu lại một chút dấu vết nào ! Ngài nghĩ lại mà xem, đào địa đạo cũng là một công trình lớn, xẻng lấy đâu ra ? Chỗ đất đó đã đi đâu ? Chuyện lớn như vậy, lình canh gác có thể không biết sao? Không hợp với lẽ thường a !"

Thật ra, Cố Uy Đình cũng rất hiếu kì Cố Hải làm sao có thể làm được việc này.

"Đem camera theo dõi mang lại đây." Cố Uy Đình thản nhiên mở miệng.

Chốc lát sau, Tôn Cảnh Vệ mạng theo camera theo dõi trở lại, hai lão gia tử ngồi cùng một chỗ, nhìn chằm chằm màn hình. Sau khi thấy toàn bộ quá trình, mắt hai người đều dựng thẳng, biểu tình người này so với người kia còn phấn khích hơn. Bàn tay để ở bàn trà của Cố Uy Đình không tự giác mà run run, đã nhiều năm, còn chưa có ai có thể chọc giận ông như vậy.

"Nói nó là loại người đặc biệt trăm năm khó gặp, có cái gì sai sao ?"

Tôn Cảnh Vệ bội phục sát đất,"Tiểu Hải gan dạ sáng suốt hơn người, năng lực tổ chức kế hoạch rất tốt, tương lai khẳng định sẽ là nhân tài !"

"Đã đến lúc này rồi, câu còn thay nó nói tốt !! " Cố Uy Định bạo rống một tiếng.

Tôn Cảnh Vệ bị dọa cho vội vàng đứng thẳng lên, thở cũng không dám thở mạnh.

Cố Uy Đình thong thả đi qua đi lại trong phòng, mặt âm trầm tới mức dọa người," Nhân tài ? Nhân tài ? Tôi chỉ thấy nó thuần túy là một thằng lưu manh ! Gan to lớn mật nhất định phải là chuyện tốt sao ? Năng lực tổ chức kế hoạch cường đại thì là chuyện tốt sao ? Loại thanh niên như nó chỉ cần có một chút lầm đường lạc lối, khẳng định sẽ trở thành một khối u ác tính cho xã hội ! Cậu còn không cho tôi quản nó ? Tôi nếu không quản nó, qua 7 – 8 năm nữa, nó sẽ đem phúc đức mà tổ tiên Cố gia để lại phá tan hết !!"

Tôn Cảnh Vệ phẫn nộ mà đáp lại một câu," Bây giờ không phải cậu ấy hắc bạch thông ăn* sao ?"

( Hắc – Bạch đều có , ngoài sáng trong tối )

"Cậu nhìn xem, đây là tư tưởng gì của cậu ?"Cố Uy Đình tức giận đến mức chỉ muốn đấm vài cái lên đầu Tôn Cảnh Vệ cho hả giận," Người ta hắc bạch thông ăn là thủ đoạn của họ, nó thì là cái gì ? Không hè có nguyên tắc ! Ti bỉ vô sỉ !"

Tôn Cảnh Vệ không lên tiếng.

Cố Uy Đình đánh mông ngồi lên sô pha, ánh mắt oán hận, " Mệt cho tôi buổi tối hôm đó còn đau lòng nó, thật sự nghĩ rằng một mình nó ngủ ở trong tủ quần áo, náo loạn nửa ngày thì ra mới vừa chui ra từ trong địa đạo, cố tình đùa giỡn tôi !!"

"Ách..."Tôn Cảnh Vệ lúc này mới có phản ứng.

Cố Uy Đình dựa đầu vào sô pha, ánh mắt hơi hơi nheo lại, qua một lúc sau, mở miệng nói :" Đem camera trong phòng cậu mang lại đây."

Trong lòng Tôn Cảnh Vệ căng thẳng, ngữ khí cảm thấy không ổn nói :" Có lẽ hai đứa bọn nó cảm thấy chơi rất vui mới đào địa đạo, những đứa nhỏ này thời kỳ trưởng thành không phải đều có phản nghịch kỳ sao !"

"Tôi bảo cậu mang lại đây !!" Lại là một tiếng gầm giận dữ.

Trong lòng Tôn Cảnh Vệ hoang mang rối loạn, lúc đứng ở bên máy tính, tay chân lạnh lẽo run rẩy.

Màn hình theo dõi đen tối, bên trong có hai bóng hình đang hoạt động, nhìn không rõ ra bọn họ đang làm cái gì. Tôn Cảnh Vê tâm co rút, có lẽ là dự cảm được hành vi của hai người, ông bắt đầu cầu nguyện ở trong lòng, đèn ơi ! Mày phải vẫn tối như vậy nhé !.

Kết quả, bi kịch vẫn phát sinh, ngay trong buổi tối mà Cố Uy Đình quay trở về .

Hai thân thể trần trụi từ trong phòng tắm đi ra, không kịp tắt đèn , bắt đầu ở trên giường triền miên quấn quýt. ( GV HD thật sự....)

Tôn Cảnh Vệ thật sự không đành lòng xem tiếp, đặc biệt khi bên cạnh còn có Cố Uy Đình, vì thế ông yên lặng mà đi ra ngoài. Đến khi ông đi vào, máy tính đã đóng, Cố Uy Đình vẫn như trước ngồi nhắm mắt trên sô pha, khuôn mặt không có một chút thay đổi, thậm chí ngay cả phẫn nộ cũng không có, Tôn Cảnh Vệ biết mọi chuyện thật sự đã xong !

"Cậu không phải từng nói, tôi chỉ nhìn thấy hai đứa nó ôm ôm ấp ấp thôi sao?" Cố Uy Đình nở nụ cười," Lần này nhìn thấy nguyên một bộ phim."

Tôn Cảnh Vệ bị tươi cười của Cố Uy Đình kích thích khiến mặt không còn một chút máu.

Nguyên một đêm, Cố Uy Đình không hề chợp mắt.

Sáng sớm hôm sau, ông phái người mời Bạch Hán Kì, Khương Viên, Trâu Tú Vân cùng tới gặp mặt.

Bốn người lần đầu tiên cùng ngồi chung trên một chiếc bàn.

Thím Trâu rất khẩn trương, trong lòng bàn tay liên tục ra mồ hôi, bà lần đầu tiên tới nơi xa hoa như vậy, cùng là lần đầu tiên gặp mặt nhân vật lớn. Vẻ bên ngoài của Bạch Hán Kì rất trấn định, nhưng thật ra ở trong lòng ông cũng rất nghi ngờ, cha Cố Hải kêu hai vợ chồng chúng ta đến đây để làm gì ? Cố Hải không phải nói đã qua được cửa của cha mình sao ? Chẳng lẽ là mời chúng ta tới uống rượu mừng ?

Khương Viên mở miệng nói đầu tiên," Lão Cố, ông kêu cả ba chúng tôi tới đây làm gì vậy?"

Cố Uy Đình biểu tình nghiêm túc, vừa mở miệng nói, bàn tay của thím Trâu liền run rẩy theo.

"Tôi muốn cùng các vị nói một chuyện." Cố Uy Đình liếc mắt nhìn những người đang có mặt," Chuyện này tính chất rất nghiêm trọng, hi vọng các vị có thể chuẩn bị tâm lý thật tốt."
WebTru yenOn linez . com
Bạch Hán Kì gật đầu, thím Trâu cũng run sợ gật đầu theo.

Khương Viên nhìn sắc mặt Cố Uy Đình, không khỏi khẩn trương.

"Lão Cố, rốt cuộc là có chuyện gì ?"

Cố Uy Đình lãnh mặt tuyên bố," Cố Hải và Bạch Lạc Nhân có một mối quan hệ không bình thường."

"Quan hệ không bình thường ?" Khương Viên biến sắc," Cái gì gọi là mối quan hệ không bình thường ?"

Cố Uy Đình nhìn lướt qua khôn mặt của mỗi người, gằn ra từng từ nói :"Đồng – tính – luyến."

Ai ngờ, chỉ có một mình Khương Viên đại kinh thất sắc, hai người còn lại không hề có một chút phản ứng.

"Làm sao có thể?" Môi Khương Viên trở nên trắng nhợt," Lão Cố, ông nghe ai nói ?"

"Tận mắt chứng kiến."

Khương Viên khiếp sợ đến mức không nói nên lời.

Thật ra, Khương Viên phản ứng như thế nào, Cố Uy Đình cũng không thèm để ý, ông để ý là phản ứng của Bạch Hán Kì, chung quy ông ta là cha của Bạch Lạc Nhân, chỉ có ông ta là đứng cùng mình trên một lập trường.

Nhưng thật không ngờ, Bạch Hán Kì chỉ là xấu hổ cười cười," Ông mời chúng tôi tới đây, cũng chỉ muốn nói cho chúng tôi biết việc này a? "

Cố Uy Đình đối với sự trấn định của Bạch Hán Kì là cực kì kính nể.

"Tôi muốn nghe xem cái nhìn của ông về chuyện này ."

Bạch Hán Kì nhìn khuôn mặt anh tuấn trương lãnh của Cố Uy Đình, có chút cẩn thận hỏi :" Tôi nên xưng hô với ông như thế nào đây ?"

"Cứ gọi tôi là lão Cố."

"Đừng." Bạch Hán Kì rất có hòa khí," Ông lớn tuổi hơn tôi, tôi gọi ông một tiếng Cố đại ca đi."

Ấn tượng của Cố Uy Đình đối với Bạch Hán Kì ngược lại rất không tồi, nhìn ra được, ông ta là một con người rất chính trực.

" Cố đại ca, cảm ơn ông hôm nay đã thành khẩn mời hai vợ chồng chúng tôi tới đây, về phần vấn đề của hai đứa nhỏ, chúng tôi đều nhất trí, cứ để chúng thuận theo tự nhiên. Cho nên ông cứ yên tâm, đừng lo lắng chúng tôi sẽ không gây khó dễ cho hai đứa chúng nó, bọn tôi cũng không phải những trưởng bối không hiểu chuyện. Hơn nữa tôi cũng đặc biệt thích đứa nhỏ Đại Hải này, tương lai nếu như thật sự muốn vào ở trong nhà chúng tôi, hai vợ chồng tôi sẽ coi nó như con trai của mình mà đối đãi, ha ha ha ha..."