Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 417: Dạ Mộ nanh vuốt



Trương Lương luôn im lặng từ trước đến giờ mở miệng phân tích : “ tám câu đầu nói lên tình trạng hiện tại của Thất Quốc, từ khi Chu Thiên Tử cùng Tây Chu bị Tần quốc diệt vong bảy nước những năm qua binh đao không ngừng. Giữa lúc thiên hạ vô thường, có
lợi thì tụ vô lợi thì tán đó là Lưu Sa. Tài học của Tử Nữ cô nương khiến Lương mở rộng tầm mắt, chỉ là Thiên Hành Cửu Ca câu này Lương không rõ, mong thỉnh giáo”

Tử Nữ cười khẽ một cái, sau đó trả lời : “ Cửu công tử cùng Trương tiên sinh đề cao ta quá rồi, tiểu nữ đây chẳng qua chỉ là nghe người khác ngâm lấy mà thôi!”

“ Ồ! Rốt cục là vị nào? Cô làm ta tò mò muốn biết rồi đấy! Để ta đoán người này nhất định có trong Tử Lan Hiên” Hàn Phi tràn đầy hứng thú tiếp lời.

Trương Lương cùng Vệ Trang khi nghe Tử Nữ phủ nhận đồng dạng muốn biết.

“ Trước đây ta nghe huynh ấy ngâm nga ta không rõ lắm. Nhưng bây giờ nghe Cửu công tử gọi tên Lưu Sa thật khiến ta bất ngờ. Liệu rằng Lưu Sa mà Cửu công tử nói đến có phải là Tụ Tán Lưu Sa mà ngươi kia ám chỉ hay không?” Tử Nữ không vội trả lời mà chậm nói.

“ Nếu là thật như Tử Nữ cô nương nói ta quả thật đúng là có chút sợ rồi đấy.” Hàn Phi gương mặt biến đổi, thần sắc tỏ ra sợ hãi nói.

Lời hắn cũng không sai à, hắn hôm nay muốn tổ kiến Lưu Sa lại có kẻ dường như nhìn thấu tương lai vậy, làm sao mà không ngưng trọng đề phòng lẫn kiêng kỵ cho được.

Còn về phần trùng hợp thật là trùng hợp ư? Hàn Phi cùng ba người còn lại cũng không tin lấy. Trên đời này thật có xảo diệu như vậy không?

“ Là hắn ư?” Vệ Trang đại não hiện lên một cái thân ảnh, Thanh Y Lâu trang chủ.

Tử Nữ nói : “ là Phượng Vô Song!”

“Phượng Vô Song!” Ba người còn lại đọc lại, ánh mắt trong hiện lên bất ngờ.

Trương Lương mở miệng hỏi : “y rốt cục muốn ám chỉ gì?”

Hàn Phi đưa ra ý kiến : “ Vấn đề này ta cũng muốn biết. Hay là đi hỏi y một chút”

“Hỏi y??” Ba người cùng nói một từ, trong lòng có chút hồ nghi.

“ Vừa khéo ta cũng có chuyện muốn hỏi, có điều không biết vị kia đã đến chưa?” Vừa nói Hàn Phi lại cất bước đến cửa sổ, đem tay mở ra.

Lúc này trời đã bắt đầu sáng, ánh bình minh ló dạng những tia nắng ban mai từ thương khung rọi xuống, khiến người ta cảm thấy đã đi qua một thế kỷ. Cả bốn người đều không nhịn được mà ngắm nhìn cảnh đẹp phía trước một lát.

“ Xoẹt!”

Vốn luôn an vị trong gian phòng, một đầu hồ điệp vỗ cánh bay đi nhưng bay không được bao lâu, một vệt hồng quang hiện lên Sa Xỉ đem đầu hồ điệp này cắt đôi đi, trong ánh mắt của nhiều người quan khán nó lại hóa thành khói trắng trong không khí vươn vấn.

“Tử Phòng đệ kiến thức uyên bác, có nhận ra đầu hồ điệp này không?” Hàn Phi dò hỏi.

Trương Lương mặc dù thông tuệ kiến thức sâu rộng, song chỉ có thể lắc đầu.

Tử Nữ ánh mắt thoáng qua quang mang, lại nói : “nó vẫn luôn theo huynh từ Thương Khâu Sơn cho đến bây giờ, hẳn là có người thi thuật dùng để theo dõi, xem ra không chỉ có Cơ Vô Dạ là quan tâm đến huynh”

Hàn Phi đem tay sờ cằm mình miết nhẹ, cười nói : " nhiều người như vậy nhớ thương ta, lại có bật này thủ đoạn, Hàn Phi thật hiếu kỳ muốn biết là cao nhân phương nào đây?"

Thời gian lại qua đi, Hàn Phi cũng không có đi tìm nhân vật thần bí kia, bởi thời gian hiện tại còn quá sớm. Đến gặp là bất nhã, và một nguyên nhân mấu chốt đó là từ Tử Nữ y vẫn chưa có trở về.

Thành ra việc tìm đến đành phải gác qua một bên.Cả bốn người cũng không có tản đi, ngược lại tụ một chỗ hợp mưu cùng ý với Hàn Phi gia nhập Lưu Sa tổ chức.

Có lợi thì tụ vô lợi thì tán, hợp tác giữa các bên không quá ràng buộc. Chỉ cần có lợi ích chung nhau liền tụ họp một chỗ.

"Muốn động đến Cơ Vô Dạ, trước hết phải bẻ gãy nanh vuốt của hắn" Vệ Trang nhàn nhạt nói, chỉ ra mấu chốt của kẻ địch hùng mạnh của Lưu Sa hiện giờ.

Hàn Phi nghe được liền đoán ra : “ Tứ Hung Tướng của Dạ Mộ”

“Nanh vuốt sắc nhọn nhất của Cơ Vô Dạ, cắn xé cả Hàn quốc” Vệ Trang đưa lưng mà đứng tại cửa sổ, đối với bốn nhân vật này của Dạ Mộ hắn cũng rõ ràng bọn họ cân nặng.

"Ai Ai Huyết Y Hầu ( Huyết Y Hầu trên tuyết trắng), Thạch Thượng Phỉ Thúy Hổ ( Phỉ Thúy Hổ trên mỏm đá), Bích Hải Triều Nữ Yêu ( Nữ Triều Yêu chốn biển xanh), Nguyệt Hạ Soa Y Khách ( Soa Y Khách dưới ánh trăng).” Tử Nữ tiếp lời, uyển chuyển đi đến bàn sập đem bình rượu trên tay rót vào chung rượu

Hàn Phi cười nói : "Nghe ra cũng rất có ý thơ."

"Nếu coi những việc bọn chúng làm như một bài thơ. Vậy nhất định là một bài thơ đẩm máu vô song" Tử Nữ nhắc nhở một câu.

Hàn Phi gương mặt trầm xuống, hỏi : “ vậy Tử Lan Hiên đã chú ý tới bọn họ lâu rồi?”

Tử Nữ đáp: "bồ đào mỹ tửu, mỹ nhân trong ngực, Tử Lan Hiên quả thật là một chốn ôn nhu hương, nghe ngóng tám phương"

“ Hừ!”Hàn Phi hừ nhẹ một tiếng, đứng lên hỏi: "Tứ Hung Tướng phân bố như thế nào?"

Nghe xong Vệ Trang xoay người đi về bàn sập ngồi xuống, nói: "Bốn kẻ này phân bố trong ngoà triều đình, đều tương đối có thế lực. Lần lượt theo Quân (quân đội), Chính (chính trị), Tài (tài chính), Điệp (tình báo), nắm trong tay vận mệnh của rất nhiều người.”

“Huyết Y Hầu chưởng quản mười vạn binh lực, Phỉ Thúy Hổ giàu có một vùng. Quân quyền và tài lực, thực sự đã đủ để Cơ Vô Dạ hung hăng bá đạo rồi”

Tử Nữ chen lời : “ công tử tuy cầu học tại ngoại mà nắm bắt tin tức cũng thật chẳng tệ”

“ Nếu đã cầu học thì chẳng thể không thực hành. Vậy còn Triều Nữ Yêu và Soa Y khách kia có thực lực thế nào?” Hàn Phi chậm đáp

Tử Nữ trả lời : “một kẻ thì ở trong chốn thâm cung nội đình, nấp bên gối phụ vương ngài. Song giai nhân chốn hậu cung nhiều vô kể, hiện vẫn đang thám thính thân phận của ả”

“Lời nói của ả.. nhiều khi còn hữu hiệu hơn cả trọng thần” Vệ Trang nói tiếp.

Hàn Phi hiểu rõ, cất lời :“ Lời ngọt bên gối vốn dõ khiến người tiêu hồn thực cốt, vậy… còn Soa Y Khách thì sao?”

Vệ Trang đáp : “kẻ này là đầu lĩnh trong mạng lưới tình báo của Cơ Vô Dạ, phụ trách giám thị trên dưới triều dã, chỉ cần gió thổi cỏ lay thì Cơ Vô Dạ là người đầu tiên biết được, song kẽ này thần bí khó lường, ẩn náu rất thâm sâu”

“ Không thể không nói, việc quỷ binh cướp quân lương có thể phá giải ít nhiều cũng dựa vào vận khí” Hàn Phi ngồi xuống cảm thán.

“ Ngài biết là tốt rồi” Tử Nữ lên tiếng

Hàn Phi vội nói : “ Vậy là ngay từ đầu các ngươi đợi xem ta làm trò cười của ta?”

“Là cả triều đình đều đang xem trò cười của ngươi” Vệ Trang không cho Hàn Phi mặt

Hàn Phi nghe xong cười nhạt lại nói :“ may mà vận khí của ta chẳng tệ,được quý nhân tương trợ”

“Vận may cũng không phải là cơm ăn được” Vệ Trang lạnh lùng nói

"Với ta mà nói, uống rượu còn quan trọng hơn cả ăn cơm, Tứ Hung Tướng rất hợp khẩu vị của ta, là đồ nhắm rượu ngon nhất" Hàn Phi nói xong đem tay đem chiếc đũa gắp lấy món ăn.

Hàn Phi cũng không đem thức ăn bỏ vào miệng, bởi cái nhìn sắc lạnh chằm chằm của Vệ Trang nhìn mình làm sao mà ăn được chư, nói : "Huynh có thể nhìn sang Tử Nữ cô nương không? cô ấy còn đáng nhìn hơn ta đó!"

Vệ Trang lãnh đạm nhắc nhở : "Ngươi có biết rốt cục Dạ Mộ đã nuốt chửng bao nhiêu đối thủ không biết trời cao đất dày không?."

"Nếu không phải đối thủ như vậy,lẽ nào Lưu Sa thành lập để chơi trò trẻ con?"Hàn Phi đem đũa đặt xuống, chậm nói.

Vệ Trang lần nữa nhắc nhở: "Ta hi vọng ngươi có thể rõ ràng chính mình đang làm gì."

"Ta rất rõ." Hàn Phi nghiêm túc nói

Hai người hừ một tiếng kẻ trước người sau, đối mắt mà nhìn nhau.

Trương Lương cùng Tử Nữ nhìn cả hai không nói một tiếng nào, đem mắt nhìn chằm chằm lẫn nhau. Cũng không có mở lời can dự, mà ăn ý hết nhìn người này lại nhìn Hàn Phi rồi nhìn Vệ Trang.

“ Ai!” Sau một lúc, Vệ Trang thở dài quay đầu đi, không để ý tới người này.

"Ai ha ha ha ha! Huynh cử động trước rồi. Huynh thua rồi nhé! Phải phạt rượu”Hàn Phi tựa như vừa đánh thắng một trận gì ghê gớm, hưng phấn cười nói.

“ Công tử vô vị quá đi” Tử Nữ nhìn thấy vậy một tay đem ra đánh nhẹ, nhẹ mắng

Một bên im lặng Trương Lương cũng muốn cười, có điều hắn hàm dưỡng rất tốt, một tay đem lên miệng che lấy.

"Ngươi tính làm thế nào." Vệ Trang dò hỏi.

Hàn Phi cũng thu hồi bất cần đời vẻ mặt, trả lời: "Muốn nhìn rõ trong đêm tối,thì trước tiên cần phải có một đôi mắt đặc biệc"

"Một đôi mắt" Tử Nữ cất lời, đại não rà soát tìm kiếm nhân tuyển

Hàn Phi quay sang Tử Nữ hỏi: "Có ai thích hợp để chọn không?"

Tử Nữ suy ngẫm một lúc, nói : “ có lẽ.. có một”

Một ông trùm khi trở về quá khứ làm vua, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, đất nước nguy nan, sẽ phải làm sao? Mời đọc #Nhất Thống Thiên Hạ Nhất Thống Thiên Hạ