Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 303: Anh Tuyết ám chiêu



Chích Viêm nâng người, xoay người mà hỏi : “ tình hình của hoàng muội ta thế nào rồi?”

“ Theo mật báo thì Chưởng Ti Nội Vụ Liên Hoa của Anh Hoa Cung trong lúc tuyết lỡ vì cứu Mộ Dung Diệp, thân bị trọng thương như chỉ mảnh treo chuông. Công chúa vội vả truyền ngự y trong cung đến, ngày đêm chữa trị”

Nghe được cái này, Thái tử có chút giật mình quay lại, vui mừng nói: “Ồ! Liên Hoa, Tích Nguyệt là cánh tay trái phải của hoàng muội, nếu như lúc này gãy một cái thì đúng là trời cũng giúp ta.”

Anh Hoa cung lớn mạnh, Anh Tuyết lại chưởng quản ba bộ trong triều, cho dù là hắn cũng phải kiêng kỵ rất nhiều với năng lực cô em mình. Mà Liên Hoa, Tích Nguyệt là hai thủ hạ đắc lực nhất, nếu chết mất một đối với Chích Viêm mà nói chính là chuyện đáng để vui mừng.

Sách Triều Dương lại tiến đến gần, bẩm báo : “ gần đây thánh thượng long thể bất an, Anh Hoa Cung lại đột nhiên điều khiển tứ đại Đô Thống của Hình Bộ về kinh, Thập nhất hoàng tử dẫn theo Huyền Giáp Thiết Kỵ cũng đang trên đường về kinh, thái tử điện hạ cũng nên sớm đề phòng”

Nghe xong Chích Viêm nói : “Chuyện này cô đã được bẩm báo, đã lệnh Binh bộ điều động ba ngàn Xích Giáp Tinh Vệ cố thủ ngoài thành, để phòng bất trắc.”

Mặc dù hắn là thái tử chi vị, một khi hoàng đế chết hắn chính là vững vàng thừa kế nối ngôi. Nhưng hắn không thể không phòng bị, vị trí chí cao vô thượng cho hắn ngồi lên cũng có thể sinh biến.

Anh Tuyết được phụ vương yêu mến, nếu như trước lúc lâm chung lại động tay động chân, lại thêm hoàng đệ hắn dẫn binh về kinh. Giả lộng thánh chỉ chuyện này không phải là không có.

Lại thêm thế lực của Anh Tuyết trong triều không nhỏ, có được sự ủng hộ lẫn hoàng đệ của hắn mưu đồ dùng binh, vị trí vững vàng của hắn bị thay đổi cũng là chuyện thường tình mà thôi. Không thể không phòng cho được.

“ Lão thần cũng đã lệnh cho Cát Tùng của Thanh Long đường, Duy Chí Dẫn của Chu Tước đường và Nhị Tâm của Huyền Võ đường, của Thần Bộ môn cấp tốc về kinh nghị sự” Sách Triều Dương bẩm báo,

Mặc ngoài là nghị sự nhưng mặt tối chính là gia tăng thêm lực lượng đề phòng, minh tranh dễ chặn ám tiễn thì khó phòng.

Cùng thời gian, Anh Hoa cung nơi, Liên Hoa thư phòng.

Liên Hoa vì bảo hộ Thiếu thành chủ Mộ Dung Diệp mà bị trọng thương, từ khi được đưa trở về Anh Hoa Cung được các đại phu dốc lòng chữa trị, nhưng thương thế quá nặng như ngọn nến trước gió tùy thời tắt đi.

“ Thái y trong cung hôm nay có đến không?”Anh Tuyết công chúa ngồi bên cạnh thở dài sầu thương khi nhìn nữ tử nằm trên giường, dò hỏi.

Đứng ở phía sau, Tích Nguyệt nhìn tỷ muội song sinh mình tình trạng không nhịn được mà thương cảm, một tay lau đi nước mắt ngấn ra hồi báo : “ thân thế của Liên Hoa quá nặng, ngự y trong cung ngày đêm bên cạnh nói là.. nếu có thể sống đở qua ba đêm thì tính mạng có thể bảo toàn”

“ Ba người chúng ta trên danh nghĩa là chủ bộc nhưng thực tế là tỷ muội. Bất luận phải trả giá lớn như thế nào, nhất định cũng sẽ cứu được Liên Hoan.” Anh Tuyết công chúa thề nói.

Tích Nguyệt nghe lại nhịn không được xúc động, chắp tay thi lễ : “ nô tỳ thay Liên Hoa tạ ơn công chúa điện hạ”

Thân phận tôn ty khác biệc, hai người từ nhỏ gặp nạn được Anh Tuyết cứu từ đó về sau theo hầu bên cạnh. Tuy địa vị cao lớn nhưng lại xem hai người như tỷ muội mà đối xử, ân tình không gì đo đếm được.

“ Đúng rồi, chuyện bản cung an bài như thế nào rồi?” Anh Tuyết chợt hỏi.

Tích Nguyệt đè ép cảm xúc của mình, bẩm báo : “ khởi bẩm công chúa Tứ đại Đô Thống của Hình Bộ và Thập nhất hoàng tử đều đang trên đường về kinh rồi, khoảng vài ngày nữa là có thể về đến nơi”

Nghe được câu trả lời, Anh Tuyết dặn dò : “ phái người quan sát động hướng của phủ Thái tử và Thần Bộ môn”

“ Nô tỳ đã sắp xếp thỏa đáng, xin công chúa yên tâm” Tích Nguyệt hồi đáp, có phần không hiểu : “ chỉ là công chúa và thái tử có động tĩnh lớn như thế này, liệu thánh thượng có trách tội không?”

Anh Tuyết nói : “ phụ hoàng long thể bất an khó có thể chủ trì triều chính, cho dù có trách tội thì cũng trách tội cả hai bên. Bất luận thế nào chúng ta cũng phải giữ chân Thái tử và Thần Bộ môn ở kinh thành. Để Thiếu thành chủ có thể chuyên tâm vào trận chiến của Huyền Quan Nhai”

Lời này vừa hết, từ bên ngoài một cung nữ đi vào, cung kính quỳ hành lễ : “ khởi bẩm công chúa Xích Mi Long Xà đã đến”

Nghe xong, Anh Tuyết mở miệng : “ truyền vào”

Sau Địch Trường Vệ thì Xích Mi Long Xà chính là người mà Anh Tuyết muốn giết nhất, vì một lần Truy Nã Lệnh khiến cho Thái tử kiếm được cớ lớn mà thua thiệt. Hơn nữa còn bị tên này lừa gạt, lại còn khuất nhục bị hắn quang minh chính đại đùa giỡn.

Một kẻ như thế nàng hiển nhiên phải giết mới hả giận, song lại không giết được. Hơn nữa bây giờ lại càng không, bởi bản thân có sở cầu từ hắn.

“ Công chúa điện hạ, Xích Mi Long Xà tu luyện đồng thuật Long Nhãn, người nên khuất thân thì hơn” Tích Nguyệt suy nghĩ một lát đưa ra kiến nghị.

Anh Tuyết gật đầu đáp ứng.

Hàn Thiết đại mộ chi chiến qua đi, Xích Mi Long Xà là cái tên người trong giang hồ ai cũng biết đến. Tài trí kinh sợ khó lường, không chỉ giúp Công Mộ phái lấy ra Lệnh Phá Mộ thuận lợi còn thiết lập bẫy chặn giết đại quân triều đình.

Tại hồ băng Côn Lôn dìm chết mấy vạn binh mã triều đường, ngoan độc lẫn hung ác không thôi. Trí là như vậy thực lực càng khiến nhiều người than thở, đánh bại Thần Sai Mộc Tuyết Ly một đường thẳng xuống Hàn Thiết đại mộ.

Nổi danh và bị chú ý, Đế Thiên An sở tu thần công cũng hiện ra trong mắt người đời, từngự xích đăng phong tạo cực cho đến Long Thủ đả bại Kỳ Lân Ty hay là Long Nhãn bá đạo cũng được lan truyền ra ngoài.

“ Công chúa mời ta đến đây lại bỏ đi, có phải quá không để Xích Mi Long Xà ta vào mắt rồi hay không?” Anh Tuyết vừa mới nâng gót đứng dậy, một đạo thanh âm từ xa mà đến, lời dứt một cái bong ảnh lóe lên đã xuất hiện trong gian phòng.

“ To gan! Dám tự ý xâm nhập vào nơi này” Tích Nguyệt giận quát, trên người dãy lụa lăng không mà đến trước, tựa như lưỡi đao sắc bén chực chỉ trước ngực.

“ Chậc! Chậc! Nguyệt Nguyệt! nóng giận như vậy, không lo cho Hoa Hoa sao? Ta mà không vui đi một cái ai cứu tỷ muội nàng đây” Đế Thiên An cợt nhã, đôi mắt lại tia lên người nàng.

“ Đăng đồ tử, nhắm mắt chó ngươi lại!” Anh Tuyết vừa thẹn vừa giận, gò má lại ửng hồng khi thấy hắn đôi mắt quét lên cơ thể mình, quát lên.

Đế Thiên An nghe xong, nghiêm mặt thu lại đùa giỡn : “ ta bán cho nàng một cái mặt mũi, mới đi đến nơi này. Lần này nàng đã sỉ nhục ta lần thứ hai, như vậy chết hay sống do trời định đi”

Nhìn thân ảnh kia xoay người đi, Anh Tuyết cắn răng một cái, nếu như là những người khác đã sớm một câu giết cửu tộc các loại , thế nhưng là người này nàng cũng không dám nói thêm câu nữa giết cửu tộc.

Thân phận của hắn không rõ ràng, lại thêm mình có việc cầu người không thể cứ thế mà để cho hắn rời đi được. Cho dù không nguyện ý nhưng nàng biết Xích Mi Long Xà trên người nắm giữ bảo huyết, có thể chữa vạn độc và liệu thương.

Thành ra nàng mới cho người thông tri cho Xích Mi Long Xà, mời hắn đến Anh Hoa cung cứu người.

Tích Nguyệt nhìn chủ tử bị nhục, cộng thêm đối với Đế Thiên An không một chút hảo cảm , băng lãnh nói : “ Xích Mi Long Xà, nơi này là Anh Hoa Cung!”

Anh Tuyết nhìn nam tử kia không một chút để ý cất bước đi ra ngoài, mặc dù tức giận nhưng nàng biết lúc này không phải là phát tiết cơn giận của mình,chỉ có thể đè nén cảm xúc, lên tiếng : “chờ đã, là bản cung sơ xót, Xích Mi Long Xà lượng thứ cho”

Ngoài cứu Liên Hoa ra thì Anh Tuyết còn có một cái mục đích khác, đó là đem Xích Mi Long Xà khốn ở Anh Hoa Cung, trợ giúp cho Mộ Dung Diệp thuận lợi trong thủ lấy Huyền Quan Nhai.

Gã nam nhân kia quá nguy hiểm và đáng sợ, hai tòa kỳ mộ bị phá hủy đều do một tay y mà ra cả. Nhất là Hàn Thiết đại mộ để cho nàng biết gã này trí mưu cực cao, giăng một cái lưới lớn để cho các thế lực nhảy vào, sau đó thu lợi cuối cùng.

Có sự giúp đỡ của hắn Công Mộ như hổ thêm cánh, vì để gia tăng thắng lợi cho Mộ Dung Diệp mà Anh Tuyết binh đi hiểm chiêu. Không có sự giúp sức của Đế Thiên An tin tưởng Thủ Mộ phái liền thuận lợi chiến thắng Công Mộ phái.

Đế Thiên An khóe môi nhích lên độ cong, nói : “ lời nói suông người nào nói không được, ta thì ưa thích thực dụng. Chi bằng Tích Nguyệt múa cho ta xem một khúc, ta cao hứng xem như chuyện này chưa từng xảy ra, nguyện ý đem Liên Hoa cứu lại.”

“ Ngươi!!”Tích Nguyệt bị hắn chỉ đích danh, lòng cũng giận giữ không kém nhưng nghĩ đến tính mạng của tỷ muội mình, bấm bụng thừa nhận cơn khuất nhục trước mắt.

“ Được!” Anh Tuyết thay mặt thuộc hạ đồng ý.

Có điều nàng không biết là theo cái đồng ý này, bản thân mình đã bước trên một con đường khác không còn như trước. Chính tay mở rộng cửa nghênh đón một con sói sám vào bên trong nhà của mình.

Một ông trùm khi trở về quá khứ làm vua, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, đất nước nguy nan, sẽ phải làm sao? Mời đọc #Nhất Thống Thiên Hạ Nhất Thống Thiên Hạ