Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 297: Ẩn tàng ngàn năm cơ quan



Cho dù bọn họ chậm trễ để cho Công Mộ người đi xuống nơi Bách Lý Vô Hồn thì thế nào chứ? Thậm chí có đánh thắng được Thủ Hộ Sứ tầng ấy, thìu những người kia chỉ dừng lại ở tầng đó là cùng.

Bởi tầng tiếp theo đi xuống đã thất truyền ngàn năm, Công Thủ hai phái đều không rõ ràng lối đi. Thành ra không tìm được lối ra những người kia cũng bị khốn ở đó, khi đó tiếp viện Thủ Mộ Thành đi xuống còn không phải là vây ba ba trong rọ ư?

Liên Hoa nhận ra không đúng sự tình, dò hỏi : “ Thiên Cơ đạo trưởng, Thần Sai không có cùng ông ở đây ư?”

“ Thần Sai?” Thiên Cơ Biến mê man không rõ, đáp : “ thật hổ thẹn, bần đạo còn chưa phát hiện ra được người nào đi vào đã bị đánh ngất”

Lời này vừa ra làm cho đám người ở đây mê man không rõ.

Liên Hoa dò hỏi : “lời này của Thiên Cơ đạo trưởng là như thế nào?”

Đại não Thiên Cơ Biến nhớ lại không lâu trước sự tình phát sinh, lắc đầu thành thật mà nói : “ bần đạo vốn ẩn nấp bên trong Thạch Đài, khi phát hiện Công Mộ nhân đi vào bên trong khởi động cơ quan đi lên, nhưng mà vừa mới lên liền bị người hạ thủ. Cho đến khi được thiếu thành chủ đến mới đề tỉnh lại”

Thiên Cơ Biến hắn cũng buồn bực không thôi, hắn còn chưa động thủ à, đến cả chào hỏi còn chưa kịp liền bị kẻ khác chế trụ. Hắn võ công có thể không tính cao, nhưng thiện về chế tạo cơ quan loại này.

Nhất là ở nơi này có Quỷ Chuyên trận khó người có thể đánh bại được hắn được. Song còn chưa được thi triển thân thủ đã bại trận. Lẽ nào không uất ức được ư?

Thiên Cơ Biến nói tiếp : “ trước khi bần đạo hôn mê, kịp nhìn thấy người hạ thủ có một đôi mắt rất tà dị, như sao trời phát sáng thiết nghĩ chính là…”

“ Xích Mi Long Xà” Liên Hoa tiếp lời, đồng thời cùng đã rõ vì sao Thiên Cơ Biến lại nhanh bị chế trụ như vậy. Cái gã ngoại tộc kia hành sự không theo thói thường mà tính được, hơn nữa quỷ kế đa đoan.

“ Xích Mi Long Xà, kẻ này tu tập đồng thuật gọi Long Nhãn, có khi hắn đã phát giác ra được Thiên Cơ đạo trưởng. Nhân lúc đạo trưởng sơ xảy mà ra tay” Mộ Dung Diệp trầm mặc phân tích.

“ Long Nhãn” Liên Hoa thầm hô, lại nhớ lại Vân Hiên Lâu lời nói đôi mắt của hắn có thể nhìn xuyên vật thể, nghĩ lại mình có thể cũng bị tên dâm tặc kia xem hết, gò má bất giác lại hiện lên nhàn nhạt đỏ ửng.

Mà lúc này ở tầng trên cùng Hàn Thiết mộ, Tuyết Liên Đài phía trước.

“ Sách đại nhân, mỗi một tầng thông đạo cơ quan trong Hàn Thiết mộ đều phải đợi một canh giờ mới có thể mở ra một lần.” gã tử sĩ áo trắng còn lại đi đến phía sau Sách Liên Thành chắp tay bẩm báo.

Mộ Dung Diệp không nghĩ đến rằng bên cạnh mình đem theo gã tử sĩ áo trắng lại là người của Thần Bộ môn cài vào bên cạnh. Mà hắn lúc này còn không hề hay biết một chút nào cả, ung dung chờ đợi cơ quan thạch đài hồi phục mà vây bắt Công Mộ người.

Sách Liên Thành khoan thai nói : “ Không vội, cứ để cho hai phái Công Thủ đánh nhau ta sống người chết trước, tới tầng thứ 3 là đường cùng rồi. Đến khi đó chúng ta một mẻ bắt gọn bọn chúng. Khi ấy chúng ta có nhiều thời gian tìm kiếm thông đạo tiếp theo”

“ Sách đại nhân, bày mưu tính kế liệu sự như thần, tiểu nhân bội phục” gã tử sĩ lại vuốt mông ngựa một câu.

Hai tiếng trước, Hàn Thiết đại mộ tầng thứ ba.

Tầng thứ ba kiến tạo, xích sắt, kim cương cây cột, còn có những này mốc meo địa phương,đặc biệt là trung ương còn có một cái Lạc Vỏ Tử phu nhân tượng đá, là một hang động, u ám ánh sáng thông qua các lổ hổng đi vào chiếu sáng không gian.

Một cái y phục màu trắng, đeo một cái mặt nạ quỷ quái, tay cầm chén trà, y chính là Thủ Hộ Sứ tầng thứ ba Quỷ Tiên Hình Sứ, cả người đang ngồi trên một thanh đồng cột trụ tro lớn được xích sắc giữ nằm ngang ở không trung.

“ Thần Sai!!” Bách Lý Vô Hồn cũng giật mình một cái khi nhận ra một cái nữ tử đi cùng với ba người kia đi vào, không ai khác chính là Thủ Hộ Sứ tầng đầu của Hàn Thiết đại mộ, thánh nữ của gia tộc Vong Xuyên, Mộc Tuyết Ly.

“Các ngươi thật là có bản lĩnh, khi có thể xông đến Luyện Ngục Hình Đường còn có thể bắt giữ Thần Sai đi cùng” Bách Lý Vô Hồn nhảy người đứng trên một bộ xương trắng, nhìn khung xương tựa như một con thằn lằn lớn vậy.

Hắn cũng không cho rằng Mộc Tuyết Ly phản bội,bởi hắn biết Mộc Tuyết Ly cũng rõ ràng được tầng này đã là đường cụt. Đồng ý dẫn vào chẳng khác nào là phản bội lời thề của Thủ Mộ Nhân, với người như Thần Sai tuyệt không có khả năng.

“ Sai rồi! Ly Ly cùng ta nhất kiến chung tình cho nên tình nguyện dẫn ba người ta đến nơi này. Bằng không ta làm sao mà đánh lại được Thần Sai, không có Thần Sai mách nước làm sao phá được Thiên Cơ Biến mà đi xuống chứ! Ly Ly cảm tạ nàng tấm chân tình, ta sẽ không cô phụ hảo ý” Đế Thiên An cười giỡn nói.

Mộc Tuyết Ly bàn tay siết chặt, quát lớn : “ Quỷ Tiên Hình Sứ, giết hắn cho ta! Hắn là Công Mộ người, giết”

Tại tầng thứ nhất nàng chỉ vì sơ xảy để cho y đắc thủ, công lực trong người bị y phong bế không thể vận công giải trừ. Đáng hận là tên này mang theo nàng đi xuống, trên đường đi trêu ghẹo không ít.

Thủ hộ bất thành lại bị hắn nói sang chuyện khác, đem chuyện không nói có. Nhất kiến chung tình, nàng hận không một kiếm chém vài trăm nhát cho hả giận ở đâu ra nhất kiến chung tình với tên này chứ.

Đế Thiên An dẫm người thoát thân khỏi Mộc Tuyết Ly, cười nói : “ đừng nghe nàng ta nói.Ta nghe Thiên Lạc nhà ta nói ông là người có tình có nghĩa, hay là ông tránh qua một bên đi cho chúng ta đi qua. Ông không phải là đối thủ của ta”

Nghe xong Bách Lý Vô Hồn đáp :“ Thắng thí sao? Bại thì sao? Thông đạo phía sau Luyện Ngục Hình Đường cả hai phái đều không ai biết rõ. Cho dù các ngươi đánh thắng được ta cũng chỉ có thể ở đây chờ chịu hình mà thôi”

Hắn thủ ở nơi này gần 30 năm hơn ai hết rõ ràng nơi này đã là một cái ngỏ cụt, cho dù đánh thắng hơn thì làm sao? Công Mộ người cũng chỉ đến đây mà dừng lại, một khi tiếp viện đi xuống chạy thoát được ư?

Mộc Tuyết Ly đôi mắt dõi theo, nếu ánh mắt có thể giết người có lẽ Đế Thiên An đã bị chém đi ngàn vạn lần rồi, thầm mắng : “ vô sĩ dâm tặc, chờ tiếp viện đến, bản thánh sứ cho ngươi chết không được sống không xong”

“ Cái này chỉ e không toại ý các vị rồi, khéo thay ta đã suy đoán ra được cơ quan dẫn đến tầng tiếp theo rồi.” Đế Thiên An cười nói : “ Dao Dao nàng còn nhớ chữ viết trên đoản kiếm của nàng không?”

“ Vô Kiếm Bất Tri Lộ, Hàn Thiết Bất Trung Vong” Lâm Thủy Dao liền đáp, nói : “ đại lừa gạt chàng nói mau nó có ý nghĩa gì?”

Mười chữ này đã không phải là bí ẩn gì, có điều cho dù biết được đi nữa cũng không ai rõ ràng hàm ý nó có nghĩa là gì?

“ Chàng phát hiện rồi?” Hàn Thiên Lạc nhìn Đế Thiên An tiếu ý, đi đến gần hỏi.

Đế Thiên An gật đầu, nói : “ ta gợi ý cho hai nàng một chút nhé, thanh kiếm này từng trong tay của ai?”

“ Là Mễ thị, phu nhân của Lạc Võ Tử tông sư Mộ phái” Hai nữ cùng nói, ánh mắt cùng nhìn về bức tượng đá, nhất thời như tìm ra được thứ gì nhưng lại mờ mịt không rõ.

Lâm Thủy Dao nhịn không được mà nói : “ đại lừa gạt nói mau, chàng đừng thần thần bí bí nữa”

“ Ta gợi ý như vậy còn chưa đủ rõ ư? Trong tay à!” Đế Thiên An cười nói.

Nhất thời bốn đạo ánh mắt cùng chuyển về vị trí tượng đá phía trong động, ánh mắt lại rơi vào cái tay phải được đưa đến phía trước. Bốn người cũng đâu phải ngu si gì, chỉ là nhất thời không rõ hàm ý, có lời của Đế Thiên An cả bốn người đều hiểu ra cơ quan chính là vị trí tay của Mễ thị tượng đá.

Mà chìa khóa để khởi động chính là Phệ Hoa Đoạn Hồn kiếm.

“ Thì ra là thế, bây giờ ta đã hiểu mười chữ đó rồi. Chả trách không có kiếm không thấy đường, đại lừa gạt chàng đúng là thông minh” Lâm Thủy Dao hiểu ra bí ẩn để lại trong bảo kiếm của mình, vui mừng thốt.

Hàn Thiên Lạc tiếp lời : “ Thông đạo tiếp theo cơ quan chính là tượng đá của Mễ thị phu nhân, cần phải có Phệ Hoa Đoạn Hồn kiếm mới có thể mở ra. Chả trách Công Thủ hai phái ngàn năm nay đều không ai tìm ra được”

Phệ Hoa Đoạn Hồn kiếm đã rơi vào tay của Lâm thị từ ngàn năm trước, lại thêm Công Mộ ngàn năm qua cũng không công phá được tòa kỳ mộ nào. Cho nên bí mật này vẫn chôn dấu suốt ngàn năm không ai rõ, cho đến ngày hôm nay mới được hé lộ.

“ Quỷ Tiên Hình Sứ không được để bọn họ mở ra cơ quan” Mộc Tuyết Ly từ trong kinh ngạc tỉnh lại, lên tiếng nhắc nhở, tuyệt không để cho bọn họ mở ra được thông đạo bí ẩn ngàn năm.

Bách Lý Vô Hồn gật nhẹ đầu một cái, nếu không biết thì thôi nếu đã biết hắn có lý do gì mà không cản lại cơ chứ, lập tức vung roi đánh đến.

“ Phanh!!”

Đầu roi là một cái khô lâu đầu kim loại, miệng khô lâu nhô ra một thanh chủy thủ sắc lẻm thẳng hướng trái tim Đế Thiên An mà đến. Nhưng nữa đường lại bị một tay hắn vươn ra trực tiếp nắm giữ chặn lại.

“Không tốt” Bách Lý Vô Hồn thầm hô một tiếng khi theo cánh tay kia giật mạnh, thân hình hắn bị kéo trượt đến phía người kia, nhìn thấy một tay kia vung quyền, lập tức nâng cước đón đở.

“ Ba!!!”

Quyền cước tương giao ngắn ngủi, thân hình Bách Lý Vô Hồn dưới thiên sinh thần lực của Đế Thiên An cả người bị đánh trượt về phía sau.

Truyện tu đạo, hệ thống cảnh giới khác biệt, main phải len qua khe hẹp tìm cách sống sót. NVP không não tàn. Mong được ủng hộ Nhất Kiếp Tiên Phàm