Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 287: Ly Kiếm Đoạn Chương



Lạc Thời Thu nâng lên Hàn Huyết Cổ Kiếm chết một cái lên trường kiếm, song lại lần nữa bị Cừu Ngự Huyền chấn lùi về sau.

“ Đã nói chữ chết không cát lợi, tiểu tử ngươi thay lão phu dạy dỗ tỳ bà tinh này” Lâm Cánh Duyên lớn tiếng.

Lâm Thủy Dao nhìn thấy Lạc Thời Thu lại bị đánh lùi, nói : “ gia gia, đầu gỗ này đánh không lại ả. Gia gia có thể gọi tên đại lừa gạt”

“ Ai bảo đánh không lại, tỳ bà tinh chỉ còn một nữa công lực chả có gì đáng sợ, gia gia có thể dạy hắn đánh” Lâm Cánh Duyên tự tin nói, lại thấy Lạc Thời Thu bị đánh lùi mắng một cái : “ tiểu tử vô dụng, nghe kỹ đây, Phong Hồi Kiếm Chuyển…ném”

Một bên nghe được, Lạc Thời Thu linh cơ khẽ động đem Hàn Huyết Cổ Kiếm thả ra, nội lực thoát ly cách không khống kiếm, đem trường kiếm xoay nhiều vòng, sau đến chữ ném trực tiếp phóng đến Cừu Ngự Huyên.

“ Keng!!”

Hàn Huyết Cổ Kiếm va chạm với trường kiếm của Cừu Ngự Huyên, nhưng lần này nó không có bị chấn lùi như những lần trước, mà nương theo quán tính thân kiềm vòng cắt qua, khiến cho Cừu Ngự Huyên kinh sợ phải nghiêng người trong sát na né tránh.

Lâm Cánh Duyên lại nói : “ Phi Ảnh Tốc Hình.. chấn”

Trường kiếm xoay vòng về lại mình, Lạc Thời Thu nắm lấy trường kiếm nội lực mạnh mẽ kình lực lan ra chấn lùi đi Cừu Ngự Huyên vừa lấy lại thân bằng.

“ Câu sau là gì?” Lạc Thời Thu hưng phấn hỏi

Lâm Cánh Duyên đáp : “ Bối Tống Kiếm Ly… Đâm”

Nghe xong Lạc Thời Thu đem kiếm vòng qua lưng, phi kiếm lên trước cả người theo sau mà lên. Từ trên không hai tay giữ kiếm, khí tràng mạnh mẽ mà ép xuống.

“ Phanh!!”

Hàn Huyết Cổ Kiếm sắc nhọn mạnh mẽ đâm xuống, nhưng không có lấy mạng đi Cừu Ngự Huyền, bởi có một cái thân ảnh đã hiện thân ra cản lại một kích này. Kình lực từ hai người quét mạnh mà ra, chấn lui đi Cừu Ngự Huyền phía sau.

“ Tiểu tử chết tiệc, ngươi đây là ý gì?” Lâm Cánh Duyên nhìn thấy Đế Thiên An đứng ra chặn đòn cho tỳ bà tinh, hiển nhiên không vui mắng lấy.

Đế Thiên An vung tay đem Lạc Thời Thu đẩy lùi đi, cười nói : “ Gia gia, ta mới là cháu rễ của ông à, đi truyền cho cái tên kia thật đúng là phù sa chảy qua ruộng khác”

“ Lão béo chết tiệc, đây là kiếm pháp gì?” Cựu Ngự Huyền tuy không rõ Đế Thiên An vì sau ra tay trợ giúp, song nàng cũng không vì đó mà cảm kích, cái nàng quan tâm nhất đó là bộ kiếm pháp mà Lạc Thời Thu sử ra.

“ Hừ” Lâm Cánh Duyên hừ một tiếng, sau đó vút râu nói: “ mấy chục năm trước lão phu nhìn thấy những văn tự này ở Vô Tình Cốc, mơ hồ cảm thấy đây là một loại kiếm pháp. Nay mở mang tầm mắt quả là mở mang tầm mắt, quả đúng là lợi hại”

“ Ta đoán đây là Ly Kiếm Đoạn Chương đã thất truyền ngàn năm của Lạc gia” Lâu Mãn Phong mang theo Linh Ma chậm rãi đi ra, hắn ở trong cũng chứng kiến Lạc Thời Thu thi triển kiếm pháp, kết hợp với Lâm Cánh Duyên nói hắn đưa ra suy đoán.

Cừu Ngự Huyên nhìn thấy Linh Ma bị chế trụ, tay vươn ra cách không hấp lấy Tỳ Bà vào người, ngọc thạch câu phần tâm đã có : “ bản tọa hôm nay liều với các ngươi”

“Tỳ bà tinh ngươi lại muốn đánh tỳ bà, lão phu ghét nhất là những ca múa này” Lâm Cánh Duyên chán ghét lớn tiếng.

“ Chậm đã, Mãn Phong thả Linh Ma ra” Đế Thiên An cất lời ngăn lại Cừu Ngự Huyền vung tay lên, nói : “ Ngự Huyền nàng đem Phá Mộ Lệnh cho ta, ta đảm bảo nàng cùng Linh Ma an toàn rời khỏi nơi này. Dù sau ta cũng nợ nàng một món nhân tình, bây giờ hoàn trả lại vừa hợp”

Cừu Ngự Huyền vốn định ngọc đá cùng nát, nghe được liền dừng lại, đại não không rõ mình cùng với nam nhân lại có nhận biết, hơn nữa đối phương lại có món nợ với mình.

“Mãn Phong thả Linh Ma ra, ta tin Ngự Huyền sẽ đưa Phá Mộ Lệnh. Dù sau thứ này với Ngự Huyền cũng vô dụng. Ta nói đúng không?” Đế Thiên An cười nói.

“Một cục sắt nát, bản tọa không để vào mắt” Cừu Ngự Huyền nhin Lâu Mãn Phong vậy mà chấp nhận thả ra Linh Ma, đem Lệnh Phá Mộ ném đến tay Đế Thiên An, nói : “ tam muội theo ta về lĩnh tội”

Đế Thiên An đem tay bắt lấy Lệnh Phá Mộ, tay lại vung lên , trống không hiện ra hai cái lọ sứ hướng về Cừu Ngự Huyên chậm rãi trôi đến, nói : “ máu là thánh dược chữa thương, bất luận kỳ độc gì trong thiên hạ đều có thể chữa khỏi. Còn đan do ta luyện có thể hồi phục lại công lực của nàng đã mất. Giữa chúng ta sau này không còn nợ nần”

Cừu Ngự Huyền nhìn thấy hai thứ trôi đến mình, ánh mắt lay động không rõ, nhưng cũng không có từ chối đem tay nhận lấy, hỏi : “ chúng ta quen biết”

Đế Thiên An cười nói : “ ta tu luyện một môn võ công, lúc nãy vì trút hận cho Dao Dao nhà ta. Cho nên đành hy sinh 20 năm công lực mở ra Long Nhãn. Ta không cẩn thận nhìn xuyên thấu y phục của nàng mất. Cho nên đền bù cho nàng, nếu như nàng không đủ chúng ta kiếm một chổ kín kẻ, ta cho nàng nhìn lại thế nào?”

“Vô sĩ” Cừu Ngự Huyền gương mặt thoáng đỏ lên, vận công đánh ra một đòn, sóng âm mạnh mẽ đánh đến Đế Thiên An, còn bản thân liền mang theo Linh Ma chạy đi.

“ Ha ha ha” Đế Thiên An cười lớn lên, âm công không một chút ảnh hưởng lên người hắn, Chakra giúp hắn hai chân bám rễ trên mặt đất : “ Ngự Huyền đừng thẹn thùng”

“ Long Nhãn, không lẽ...!” Anh Tuyết, Tích Nguyệt, Liên Hoa nghe xong gương mặt chợt đỏ lên, nếu lời hắn là thật không phải bọn họ cũng bị hắn bạch xem hay sao?

“ Đúng thật là chỉ trêu đùa một cái mà thôi! Trên đời này làm gì có Long Nhãn cơ chứ, sao đầu năm nay nhiều kẻ dể tin người như vậy nhỉ” Đế Thiên An chậm rãi bước đến vị trí bên dưới, lại nói : “ Anh Tuyết công chúa, Tích Nguyệt, Liên Hoa các vị ngàn vạn lần đừng tin là thật. Ta đây không muốn bị truy nã lần nữa đâu nhé! Ha ha ha”

Lâm Thủy Dao thân ảnh xuất hiện bên cạnh Đế Thiên An, đưa tay mà đánh lên thân hình hắn, giận mắng :“ Đại lừa gạt, lời của ngươi đều là dối trá, hôm nay bản tiểu thư phải phế Long Nhãn của ngươi”

Đế Thiên An cười giỡn : “ Đừng à! Ta chỉ trêu đùa một chút thôi! Nàng nghĩ xem nếu có Long Nhãn như vậy tại sao ta phải nói ra chứ? Ta thề, ta mà nói dối ông trời phạt nàngsinh cho ta tám đứa nghịch ngợm, để cho nó phá banh nhà Lâm thị. Cho Lâm gia ngày ngày chó gà không yên!”

“ Ngươi! Ngươi! Ta đánh chết ngươi!” Lâm Thủy Dao đôi tay nhỏ vung lên đập lấy thân hình của Đế Thiên An, có điều hắn da dày thịt béo không hề hấn gì.

“ Tiểu tử khốn kiếp, ngươi đúng là thề độc” Lâm Cánh Duyên mắng một câu, nhưng sau đó lại trở mặt tức khắc đầy tươi cười : “ phá banh thì phá banh, tám đứa lận, trời ạ ta sắp có chắt bế rồi sao?”

“ Đồ vô sĩ” Anh Tuyết nhìn dưới cái nam tử kia, tay siết chặt lại mắng một cái

Đế Thiên An đùa giỡn một hồi, chợt dừng lại, đứng một chổ đem mắt nhìn về đại lâu phía trên cao.

Mà theo hắn động tác, đám người cũng bị thu hút mà nhìn theo, nhìn một cái quả thật bọn họ thấy được trên nóc lầu có hai cái thân ảnh.

Lạc Thời Thu, Lâu Mãn Phong nhìn thấy, lập tức quỳ xuống chắp tay thi lễ, hai người trăm miệng một lời hướng về một phương mà nói : “Công MộnhânLạc Thời Thu /Lâu Mãn Phong bái kiến chưởng môn, Phá Mộ Lệnh đã quy về tổ đường”

Không sai, phía trên hai người một chính là Lạc gia tổ đường chưởng môn Lạc Thiên Thành, người còn lại chính là Mộ Vương mộ Dung Hiển.

“Vừa tiễn tì bà tinh, lại tới hai cái đối thủ một mất một còn, chuyện này đã xong hai chưa?” Lâm Cánh Duyên lẩm bẫm

“ Công Mộ người Xích Mi Long Xà gặp qua chưởng môn.” Đế Thiên An e cho thiên hạ không loạn, chen lời : “ Thủ Mộ phái đem người vây đánh tam đại thế lực của Công Mộ, coi thường tổ chế. Theo tình báo Mộ Dung Diệp trúng độc không rõ sống chết, Mộ Dung Hiển lại ở đây. Giết Mộ Dung Hiển người trong thiên hạ không ai chê cười cả, Lạc chưởng môn chém chết Mộ Dung Hiển đi! Đợi sơ hở ta đánh lén một kích, hắn tất không sót được đâu?”

“ Ngươi dám!” Anh Tuyết nghe xong không nhịn được mà quát lên.

Đế Thiên An tiếp lời : “ đây là chuyện của Công Thủ hai phái, Anh Hoa Cung có tư cách gì mà chen lời vào? Lẽ nào đã trắng trợn thiên vị Thủ Mộ rồi sao? Như vậy càng không tốt! Lạc chưởng môn ra tay trước mới là trang tuấn kiệt. Chém chết Mộ Dung Hiển! chém chết Mộ Dung Hiển, chém đi! Chém đi”

Hai vị chưởng môn nhân phía trên nghe được ai cũng thoáng qua biến sắc, hiển nhiên mấy lời của Đế Thiên An bên dưới có tác động không nhỏ.

“ Giết Mộ Dung Hiển, rửa sạch Công Mộ phái sỉ nhục! Giết Mộ Dung Hiển thay trời hành đạo! Chém Mộ Dung Hiển thiên kinh địa nghĩa”

Đám người Lâm Thủy Dao im lặng nhìn một bên hưng phấn la mắng, đòi chém đòi giết Mộ Vương, nhất thời có chút im lặng mà nhìn.

“ Tiểu tử ngươi e cho thiên hạ không loạn ư? Công Mộ phái có một người như ngươi được ư?” Lâm Cánh Duyên nhịn không được mắng một cái, sau đó lớn tiếng : “ này, hai người các ngươi cũng là một đời tông sư , nghe lão phu một lời, Mộ phái các ngươi không phải ngày ngày tuôn theo tổ chế sao?”

“ Cốc Tử mộ đã phá, Phá Mộ Lệnh đã xuất hiện, đây là chuyện võ lâm thiên hạ người người đều biết sự tình.Nếu như lão đầu ta nhớ không lầm, theo tổ chế nhà các ngươi nên trong vòng một tháng, để Lạc Thời Thu và Lâu Mãn Phong công tiếp Hàn Thiết mộ ở núi Côn Lôn mới đúng”

Một ông trùm khi trở về quá khứ làm vua, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, đất nước nguy nan, sẽ phải làm sao? Mời đọc #Nhất Thống Thiên Hạ Nhất Thống Thiên Hạ