Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 254: Quỷ Sứ Chi Nhận



Không có cản đường người, thông qua đường cũ Đế Thiên An dẫn nhóm người Lạc Thời Thu một đường chạy xuống tầng thứ sáu, rồi đến tầng thứ bảy.

Cho đến khi dừng lại chính là ở một gian đại điện rộng lớn, bên trong treo đầy xác người đúc bằng kim loại, còn dưới mặt đất rất nhiều vòng tròn kim loại lỗ.

Đại điện được chiếu sáng bởi các các cây đuốc được cầm bởi các bộ xương khô kim loại, chúng bố trí đối xứng và phân bố đều ở hai bên đại điện,

“ Còn đường khác không? Ở đây kinh khủng quá” Không sợ trời không sợ đất Lâm đại tiểu thư có một cái nhược điểm, đó là nàng đối với quỷ ma lại tương đối sợ, nhìn thấy khung cảnh phía trước sinh lòng sợ sệt.

Lạc Thời Thu chứng kiến Lâm Thủy Dao sợ hãi, hứng thú dọa dẫm : “ Chưa gì đã sợ rồi à, có thứ còn đáng sợ hơn cơ”

Lâu Mãn Phong hiểu ý Lạc Thời Thu muốn nói gì, đi đến nơi này và quan sát mọi thứ hắn cũng đã biết sự đáng sợ ở đây, cất lời : “ chỉ cần có người đi vào Can Thi trận này, trận pháp lập tức khởi động. Đến lúc đó cái đám xác khô này sẽ rụng xuống như mấy cái bánh quỷ ấy.”

“ Còn có, trên xác chết đều tẩm lấy Hủ Thi Độc, người sống chạm vào tất chết” Hàn Thiên Lạc lần nữa cất lời, lấy nàng nhãn quang có thể nhận ra được bên ngoài những cái xác treo kia độc tính.

Lâm Thủy Dao càng nghe càng sợ, như thỏ nhỏ chấn kinh tay ôm lấy thân hình của Đế Thiên An, một quyền đấm lên người hắn nói : “ Ta ghét nhất mấy cái thứ vừa bẩn vừa hôi thế này. Đế Thiên An ngươi mau nghĩ biện pháp”

“Không cần sợ, có ta ở đây quỷ ma cũng không tổn thương được nàng.” Đế Thiên An trấn an, tay nhỏ vuốt ve đầu tóc nàng, tay đưa đến thắt lưng lại khu dụng Hàn Long Tỏa.

Xích rồng nhanh chóng dài ra, tại không trung hình thành một cái cầu tạm thời nối giữa bên ngoài cửa điện lẫn trung tâm điện.

“ Sợi xích của Thiên huynh quả thật là diệu dụng, Càn Thi trận xem ra cũng không làm khó được Thiên huynh” Lâu Mãn Phong không quá ngạc nhiên, cũng đã liệu ra phương
án vượt trận thuận lợi.

Khả năng khống xích của Đế Thiên An có thể nói là quỷ thần khó lường, tòa cơ quan này cực kỳ nguy hiểm, khoảng cách giữa các lỗ tròn ẩn chứa cơ quan bên dưới chỉ vừa đủ một thân hình, một khi xúc động cơ quan trên dưới phát động rất khó vượt trận.

Nhưng đó không còn là vấn đề khi đi cùng với Đế Thiên An, thông qua Hàn Long Tỏa của y, bọn họ có thể thông qua cầu xích mà di chuyển một cách an toàn.

“ Đế Thiên An ta không đi nổi nữa..” Lâm Thủy Dao còn chưa nói hết đã thấy Đế Thiên An hiểu ý cúi người, khóe miệng liền nở nụ cười liền đem tay quàng qua cổ hắn ôm lấy, như gấu túi mà bám.

“ Đi thôi” Đế Thiên An dẫm nhẹ tung người lên xích mà cất bước di chuyển.

Những người khác nhìn nhau một cái cũng tung người mà lên, đạp xích giữ lấy thân bằng mà chạy đi.

“ Đế Thiên An, ngươi nói xem Thiên Lạc tỷ tỷ đẹp hay là ta đẹp” Lâm Thủy Dao ở phía sau đột nhiên dò hỏi.

Di chuyển ở phía trước, Hàn Thiên Lạc cũng bị lời của Lâm Thủy Dao cho dao động, nàng cũng muốn biết câu trả lời của Đế Thiên An là gì.

“ Thật là khó, đều là mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành cả. Mỗi người mỗi vẻ mười phân vẹn mười, bất phân cao thấp. ” Đế Thiên An cười đáp, câu trả lời này hắn tin tưởng không khiến hai vị nữ nhân phật lòng.

Lâm Thủy Dao lại hỏi : “Chỉ giỏi lời lừa gạt, ngươi muốn ta lại muốn Thiên Lạc tỷ tỷ, đúng là tên hoa tâm, vậy nếu chọn một trong hai, Đế Thiên An ngươi chọn ta hay Thiên Lạc tỷ tỷ”

Đế Thiên An nghe xong liền đáp : “ Kẻ ngu mới đi lựa chọn một trong hai, thông minh như ta là cả hai cùng chọn. Trái ôm phải ấp, tề nhân chi phúc”

“ Hảo, ngươi cái tên hư hỏng, xấu xa này” Lâm Thủy Dao biết được đáp án của hắn, tay nhỏ cho hắn một quyền nhẹ.

“ Bại hoại” Hàn Thiên Lạc phía trước cũng mắng một câu, ngay vừa rồi nàng tâm tình cũng có chút bồn chồn lo lắng.

Dù chỉ có một ngày nhưng Đế Thiên An để lại cho nàng dấu ấn sâu đậm, hơn nữa hắn không ngừng đụng chạm còn thân mật. Những hành vi cử chỉ đó chỉ có phu quân mới có thể làm được.

Cộng thêm hắn vì mẫu thân mình trợ giúp, hắn có ý đồ bản thân rõ ràng. Cho nên với Đế Thiên An nàng cũng ôm ấp chút tình cảm. Khi nghe Lâm Thủy Dao đặt câu hỏi lựa chọn, nàng sát na kia cũng lo lắng liệu tên kia chọn vị tỷ muội mình.

“ Lợi hại” Lạc Thời Thu trong lòng thầm khen một câu, lại cẩn thận ghi nhớ chờ đợi có cơ hội sẽ áp dụng thi triển.

“ Kỳ thực chuyện này cũng không phải không xấu. Hai nàng vốn là tỷ muội, nếu như gả cho kẻ khác sau này làm gì có thời gian gặp gỡ đúng không? Gả cho ta hai người cùng một chỗ tốt quá rồi” Đế Thiên An một bên dụ dỗ, nói : “ hơn nữa phương diện đó của ta có chút lợi hại, một người không thể trấn áp nổi, tỷ muội đồng lòng...”

“ Ta cắn chết ngươi, cắn chết ngươi” Lâm Thủy Dao nghe đến phương diện kia, mặt đỏ lên xấu hổ miệng nhỏ há ra cắn lên vai hắn.

“ Cái tên lưu manh, đồ không biết xấu hổ” Đồng dạng Hàn Thiên Lạc má cũng đỏ hây hây lên khi nghe được tên kia nói nhăng nói cuội.

Hàn Long Tỏa uốn lượn trong không trung, như vật sống di chuyển, thông qua đó mà mang theo đám người đi vào bên trong.

“ Hảo bản lĩnh” Quỷ Sứ đứng tại hậu điện phía sau, nhìn thấy đám người ngự xích mà đến, cất lời tán thưởng, lấy hắn nhãn quang có thể nhìn ra được có thể làm được như kẻ ngự xích kia công lực thâm hậu cở nào.

Con mắt thoáng qua rung động khi thấy một cái bóng ánh nữ tử, hắn vội đem tay tắt đi cơ quan điều khiển trong Can Thi trận.

“ Quỷ Sứ!” Nhóm người Lạc Thời Thu thấy được kẻ phía trước biến sắc, dù sao cây có tên người có bóng, Quỷ Sứ thực lực không một chút nào thấp kém đã sớm vang danh trong Mộ phái.

Không sai người đứng ở hậu điện chính là Quỷ Sứ.

Y một người vác một cây cự đao mà đứng, đốc đao là một đầu khô lâu, sống đao trên lại nhiều hoa văn uốn lượn có màu xích hồng, chuôi đao tạo hình cái bàn tay co lại còn quấn một sợi xích sắc.

Thanh đao này tại Mộ phái lẫn giang hồ tuyệt đối không có chút nhỏ tiếng tăm. Là binh khí các đời Quỷ Sứ trong Thông Linh tháp, cũng là một trong mười món thánh khí của Mộ phái- Quỷ Sứ Chi Nhận.

“ Yên tâm, y sẽ không khởi động cơ quan” Đế Thiên An tự tin cười nói, sau đó khống chế đầu rồng chạm xuống nền đất, quả thật không phát động cơ quan nào, nhóm người cũng lần lượt tiếp đất.

“ Để ta lên” Vừa chạm xuống đất, Lạc Thời Thu mặc dù không rõ vì sao Quỷ Sứ lại không khởi động cơ quan để cho những xác chết phía trên rơi xuống, nhưng hắn cũng không có nghĩ nhiều, phóng người rút ra Hàn Huyết Cổ Kiếm lao nhanh đến.

“ Thời Thu!” Lâu Mãn Phong hô một tiếng, cả người xuất ra Quỷ Thủ đao theo sau

Quỷ Sứ nhìn qua liền biết hai người đến đều mang trên tay thần binh lợi khí, nhưng không một chút sợ hãi, nhìn hai kẻ đến gần trực tiếp nâng trên tay mình vũ khí chém.

“ ĐANG!!!”

Bốn thanh vũ khí va chạm cùng nhau, phát ra một tiếng thanh thúy, cả ba người giằng co một hồi nhanh phân ra.

“ Keng! Keng!! Keng!!”

Đao qua kiếm lại, ba người công kích với nhau không dứt, theo sắc bén vũ khí va chạm cùng nhau không ngừng để lại thanh âm cùng hoa lửa.

Mặc dù hai đánh một, cho dù có Kỳ Lân Ty nhưng Quỷ Sứ công lực lại mạnh mẽ hơn cả hai người. Hơn nữa nếu dùng lực quá độ, Kỳ Lân Ty cũng có thể bị phế nếu như bị đứt gân mạch.

“ Đó là Quỷ SứChi Nhận!” Lâm Thủy Dao quan sát và nhận ra cây đao trên tay Quỷ Sứ.

Ở bên dưới công qua thủ lại một hồi, Quỷ Sứ đem hai thiếu niên Công mộ bức ra, ánh mắt hắn nhìn vào Lạc Thời Thu, không phải người mà là thanh trường kiếm của y, cất lời: “ nghe nói nó là năm xưa Bách Lý gia tộc rèn ra 10 thanh thần binh lợi khí, mà Hàn Huyết Cổ Kiếm trong tay ngươi lại được coi là thánh khí của Mộ phái. Hôm nay không chỉ gặp được Hàn Huyết Cổ Kiếm lại cả Quỷ Thủ đao thất truyền, đúng là diễm phúc”

“ Quỷ SứChi Nhận chẳng phải cũng là Thánh Khí của Mộ phái sao?” Lâu Mãn Phong cất lời đáp lại.

“ Không sai!” Quỷ Sứ thừa nhận, lại nghĩ đến Quỷ Sứ Chi Nhận cùng Hàn Huyết Cổ Kiếm vốn từ một khối kim loại mà phân hai đúc thành, cất lời: “Mộ Vương Thành và Lạc gia vốn là đồng tổ đồng tông”

Truyện tu đạo, hệ thống cảnh giới khác biệt, main phải len qua khe hẹp tìm cách sống sót. NVP không não tàn. Mong được ủng hộ Nhất Kiếp Tiên Phàm