Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2480: Tiến đánh Luân Hồi Hải



Thời gian tiếp theo, Đế Thiên An một mực chữa trị các Nội Thiên Địa tàn phá, cho đến khi xong hết hắn lại ra ngoài.

“Đây là ngươi muốn chết, đừng tường rằng giết được Thạch Hoàng là thật sự vô địch thiên hạ. Thực bức chúng ta thăng hoa cực hạn, ngươi cũng sẽ chết”

Ở chỗ sâu trong Luân Hồi Hải thanh âm thực lớn vang vọng, chấn động vòm trời. Tồn tại vô thượng ở bên trong lạnh lùng vô tình, lời nói rất khó nghe, nhưng hắn chính là cường thế như vậy.

Bởi vì đến bây giờ đã không có đường quay về, Yêu Đế xuất hiện hung hăn càn quấy ở Luân Hồi Hải phải chiến một trận, cùng với như thế thì cứ xuất thế với khí thế hùng tráng, mà không hề ẩn nhẫn ủy khuất làm gì.

“ Bản Đế sợ các ngươi ư” Đế Thiên An không thèm đếm xỉa đáp lại, con mắt nhìn xuyên qua không gian sâu vào Luân Hồi Hải.

Ở chỗ sâu trong Luân Hồi Hải là một gốc cây cổ thụ thật lớn, cao ngất lấp trong mây, một tòa lại một tòa cung điện to lớn xây dựng trên thân cây, thoạt nhìn thực huyền ảo.

Tuy nhiên, cây này sớm đã khô héo, ngày nay không có lá, chỉ có chạc cây trụi lủi.

Đế Thiên An có chút kinh ngạc, đây là một gốc cây cổ thụ cao lớn cỡ nào, quả thực vươn cành tới trong vũ trụ. Ở nơi đó có ánh trăng vờn quanh, hỗn độn khí bốn phía.

Trên nhánh khô tạo thành cầu thang đi lên kiến trúc cổ to lớn, mà trong mỗi một tòa kiến trúc đều là xương khô, tất cả đều là anh kiệt cổ đại chết đi.

Đó là bộ chúng thuộc Luân Hồi Hải, Thánh địa từng huy hoàng, ngày nay trở thành nơi mai táng bọn họ, rất nhiều người cuối đời đều tuyển chọn ở nơi này.

Cổ tôn cũng không thể che chở mọi người đều sống sót, đây là một sự thực tàn khốc. Nhân sinh trên đời, đấu tranh với năm tháng, nhưng kết quả là đều phải chết.

Phía trên cao nhất trên cổ thụ, không phải là kiến trúc cổ mà là một ngọn núi, to lớn mà cao lớn, treo ở trên tán cây, buông xuống hỗn độn khí trấn áp Luân Hồi Hải.

Nơi đó dao động huyết khí như biến, có hai thân ảnh sớm xuất hiện trên đỉnh núi.

“ Ầm! Ầm!!”

Chủ nhân Luân Hồi đầu đầy tóc dài dày rậm tung bay, thân thể đáng sợ như là có thể ép sụp vạn giới chư thiên. Giờ khắc này, một thân mặc chiến y Vũ Hóa Thanh Kim, lấp lánh tia sáng lạnh như băng, vượt không gian đi đến.

"Ông!"

Đế Thiên An trực tiếp tung ra một chưởng đánh tới phía trước, chấn vỡ trời xanh muôn thuở! Khiến cho sóng biển nổi lên dữ dội, rung chuyển khắp Luân Hồi Hải, làm cho nơi này sôi trào.

Trong biển có một số cự cung, đảo lớn đảo nhỏ... tất cả đều nổ tung. Ở dưới một chưởng của Đế Thiên An đều trở thành bột mịn, khó có thể ngăn cản khí tức mênh mông cuồn cuộn của hắn.

Chủ nhân Luân Hồi hết hồn! Hư không kia trực tiếp sụp đổ, bàn tay kia dập nát pháp tắc đại đạo, trở thành duy nhất, ấn tới phía hắn, so với vũ trụ vỡ nát còn vô cùng đáng sợ hơn.

Hắn không nghĩ tới, Yêu Đế trực tiếp ra tay động thủ. Nhưng rất nhanh chủ nhân Luân Hồi lập tức ứng chiến! Tới cấp số này rồi tự nhiên hắn sẽ không e ngại, bằng không cũng sẽ không thành đạo, không đạt được độ cao này!

"Ầm!"

Một chưởng này kinh thiên động địa, làm cho Đông Hoang run rẩy, các địa vực sụp đổ cùng vô số tinh tú trong tinh vực dập nát, hóa thành bụi vũ trụ.

Nếu không nhờ có Đế Thiên An vung tay kia che lại, như vậy Táng Đế Tinh nứt vỡ ở phía dưới sẽ không còn lại gì.

“ Đi! Ra vũ trụ Biên Hoang một trận chiến!” Đế Thiên An không tiếp tục đánh tiếp, cất giọng nói.

Những kẻ đã chứng đạo hòa hợp với vạn đạo, đem ngũ đại bí cảnh viên mãn hợp nhất, hóa thành đạo kén, dựng dụng hoàng đạo pháp tắc. Đạt đến tầng thứ này xưng hào Đại Đếm Thiên Tôn hoặc Cổ Hoàng.

Mà Chí Tôn là những kẻ từng đạt đến cấp bậc kia, nhưng vì không tìm được trường sinh phương pháp, lo sợ hóa đạo tịch diệt tự chém một đao lùi một cái cảnh giới phong ấn mình, song chỉ cần thăng hoa có thể trở về trước kia lực lượng.

Hai cái Đại Đế cấp bậc đánh nhau, đủ để nát tan tinh vực. Nếu chiến trường là ở Bắc Đẩu, chỉ e không chịu nổi cả hai dư chấn. Mà vũ trụ Biên Hoang lại khác, đa phần ở đó có rất nhiều tinh vực còn chưa sinh ra sinh mệnh.

Đế Thiên An không muốn hủy diệt Bấc Đẩu, mà Chí Tôn của chủ Luân Hồi Hải cũng không có ở lại, bởi vì nơi này còn có các Cấm Địa Sinh Mệnh khác, thật nếu như đại chiến không chỗ nào kiêng kỵ, có thể sẽ làm tức giận nhiều người.

“ Đây là ngươi muốn chết!”

Chủ nhân Luân Hồi quát lên, sau đó bay theo tân Đại Đế đi vào vũ trụ.

Tinh hà lấp lánh, Đế Thiên An đứng sừng sững ở trên đó, chờ đợi kẻ địch đến chiến.

"Bùng!"

Đế Thiên An lại phủ đầu xuất chưởng, uy lực chấn động thập phương vũ trụ, cực kỳ kinh người.

Đây là va chạm giữa Chí Tôn cấp bậc trở lên, muôn đời hiếm thấy, thế gian sao có thể gặp, khẳng định không có người nào có thể thấy tận mắt.

Bùng nổ to lớn kịch liệt, vũ trụ như bị hủy diệt quay về tới nguyên điểm, vô số tinh tú nổ tung hóa thành màn ánh sáng xinh đẹp, bay về phía bốn phương tám hướng, đây là một cảnh đại hủy diệt trong màn pháo hoa thịnh thể.

Chủ của Luân Hồi không quản hết thảy sẽ trời sụp đất nứt, không bị bất ngờ một đòn áp chế, nhưng thần liên trật tự rực rỡ của hắn vẫn như cũ là bị đứt đoạn mấy ngàn đạo!

Đế Thiên An một chưởng này không có gì không phá, bẻ gãy nghiền nát tất cả khó có thể chống cự.

Chủ nhân Luân Hồi biến sắc, thân thể lại phát sáng còn hừng hực hơn trước, giáp trụ được bao phủ trong hỗn độn khí, hắn hét lớn một tiếng tiếp tục chiến.

"Ông!"

Con ngươi chủ nhân Luân Hồi phát ra tia sáng yêu dị, mà ngay xương trán trong suốt rực rỡ, bắn ra vạn tia tiên quang, kết thành phù văn đáng sợ rồi hóa, thành một thanh tiên đao, chém về phía mi tâm của Đế Thiên An.

“ Hừ!” Đế Thiên An hừ lạnh một tiếng, khống chế không gian đại đạo, đem không gian phía trước giản cách ra ngàn vạn tầng không gian, lực lượng của chủ nhân Luân Hồi đánh vào đó, phải hủy diệt qua vô số tầng không gian mới đến được hắn.

"Ầm!"

"Ầm!"

Lần này quyết đấu vô cùng kịch liệt, chủ nhân Luân Hồi cả đời vô địch, tung hoành trên trời dưới đất vốn không có gặp qua đối thủ, ngay cả là khi tranh phong trên Đế lộ ngày xưa, hắn cũng một đường quét ngang mà qua. Nhưng lúc này, hắn lại gặp chấn động thật lớn.

Đó là hắn sở ra thủ đoạn đều không ảnh hưởng mảy may đến kẻ kia, hơn nữa còn bị đối phương áp chế một đầu. Còn bị y vận dụng không gian đại đạo vượt khoảng cách công kích, hoặc đem chính lực lượng hắn đánh ra trở về.

“ Phốc!”

Chủ nhân Luân Hồi gặp phải một kích nghiêm trọng bay tung lên, phun ra một ngụm máu lớn, tóc tai bù xù, rơi xuống ở xa xa, thất tha thất thểu thối lui.

Bộ vị bàn tay phải máu tươi chảy đầm đỉa. Bộ chiến y tiên kim luyện chế thành kia chỗ bộ vị bàn tay vỡ nát làm cho xương tay hắn gây đoạn, máu thịt bầy nhầy, xương trắng đều lộ ra ngoài.

Quá mức rung động! Trong trận chiến này không ngờ hắn lại bị thương! Mà kẻ kia vẫn không hề hấn gì.

Chính lúc này, Luân Hồi Hải bên dưới.

Chí Tôn còn lại nhìn thấy Chủ Luân Hồi Hải trọng thương, hắn cũng không đứng yên được nữa. Vốn định chờ thời cơ thích hợp sẽ ra tay, giờ không thể không tham chiến, bằng không bất lợi cho phe mình.

Trong miệng hắn lẩm bẩm ngôn ngữ cổ xưa khó có thể nghe hiểu, như là một loại ma chú đáng sợ.

Lập tức, nước biển màu bạc sôi trào lên, rồi sau đó xông ngược lên trời, ở trong tay người kia xuất hiện một cái bảo bình, hắn thu Luân Hồi Hải vào trong đó, nhanh chóng mà mãnh liệt.

Trong quá trình này, mặt trời trăng sao đều theo loại dao động này mà rung chuyển, đáng sợ đến cực điểm.

Hẳn lộ ra chân thân, đây là một nam nhân trung niên, có một đầu sợi tóc đen nhánh, mà ánh mắt lại là màu bạc, sắc bén khiếp người. Ở trong tay hắn, là một cái bảo bình do Tiên Lệ Lục Kim luyện chế thành, cả hải dương cấm kỵ màu bạc bị thu vào, cũng không chứa đầy.

Mà cây cổ thụ kia đột ngột từ mặt đất nhổ lên, nó không có rễ cây, chỉ có chạc cây mà thôi, rất nhanh hóa nhỏ lại, cuối cùng rơi vào trong bảo bình, cắm ở trong đó.

Chạc cây kia thu nhỏ lại, không ngờ giống như nhân thể, đây là một cây bảo dược có nguồn gốc sâu sa. Chính là thời kỳ thần thoại Đế Tôn, tuy nhiên, cây bất tử tiên thụ này sớm đã mất đi tinh hoa sinh mệnh, bị người luyện thành binh khí, ngày nay không có tác dụng khởi tử hồi sinh.

Luân Hồi Hải năm xưa lại từng thu được cây tiên dược hình người kia, mới cắt ra nhánh khô này, mà cây dược đó không phải người bình thường có thể có được.

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới