Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2463: Hạt giống Kỳ Lân Bất Tử Dược



Toàn thân nó vàng rực, thật sự giống một con rồng con, đôi mắt to tràn đầy thần sắc vô tội, giống như đang nói "các ngươi đừng nhìn ta" vậy.

“Vạn năm trước, một vị Nguyên Thiên Sư từng nói rằng hoàn toàn chưa nói tới việc nó có thể lột xác tới tồn tại vô thượng thì một con Thần Tàm đã có giá trị tối thiểu là sáu mươi vạn Cân Nguyên. Loại sinh linh này ăn nguyên, có thể phun ra tơ thần, kết thành kén Thần Tàm, cũng là Thần Nguyên tinh thuần nhất.” Một cái Cơ gia lão già đệm vào

“Trời ạ, không thể nào.”

Tất cả mọi người đều khiếp sợ. Cái sinh linh nhỏ màu vàng này lại có thể hóa ra Thần Nguyên, thật sự khiến người ta phải nghẹn họng nhìn trân trối mà.

Lập tức có những lão già và vô số người khác đều đưa ánh mắt như lửa nóng nhìn về sinh linh nhỏ màu vàng giống như một con Chân Long kia.

Nó chớp mắt to, vẫn có dáng vẻ vô tội như cũ, tiếp tục ăn lấy Nguyên cấp cho.

“ Vậy nó ăn bao nhiêu Nguyên thì có thể phun ra kén Thần Tàm?” Diệp Phàm dò hỏi

Dao Trì Thánh Nữ đáp : “Nếu sinh linh nhỏ lột xác mới một lần thì một trăm vạn Cân Nguyên tinh thuần bị ăn mất mới có thể phun ra một cái kén Thần Tàm trị giá một vạn Cân Nguyên tinh thuần.”

“Thế này...quá phá sản rồi còn gì.” Mọi người đều trợn mắt há mồm.

Dao Trì Thánh Nữ nói tiếp : “Thần Tàm lột xác lần thứ hai trở lên thì khả năng chuyển hóa cao hơn không ít.”

Con vật nhỏ này không nuôi nổi, rõ là miệng ăn núi lở.

Đương nhiên đó chỉ là những giáo phái bình thường. Mà người của các Thánh địa lại đều động tâm. Thần Nguyên có ý nghĩa và giá trị đặc thù, những thế lực cao nhất vô cùng có khát vọng.

Nếu có thể thì ở những thời điểm nhất định, bọn họ nguyện ý tốn số lượng Nguyên tinh thuần vô tận để chuyển hóa thành Thần Nguyên, dù đó là việc cực kỳ lãng phí.

Dao Trì Thánh Nữ lại nói : “Vạn năm trước, Dao Trì Thánh Địa có một con Thần Tàm là do một vị Nguyên Thiên Sư tậng cho. Nhưng mỗi lần lột xác đều cần điều kiện cực kỳ hà khắc, vẫn không có lột xác đến chín biến”

Dao Trì Thánh Địa có danh tiếng rất lớn, không chỉ truyền khắp Đông Hoang mà còn truyền tới Trung Châu và cả Bắc mạc, đây là Thánh Địa được cho là siêu trần thoát tục nhất, những nữ tử ở đấy đều rất thông minh tài giỏi.

Rất nhiều thanh niên ở các thế lực lớn cũng coi việc lấy được các tiên tử của Dao Trì là điều rất vẻ vang. Tuy nhiên, có rất ít người làm được điều này. Thực lực cường đại như các thế gia Hoang Cổ, có lực lượng sâu xa như các Thánh Địa lớn cũng chỉ có thể ngắm nhìn từ xa.

Có rất ít đệ tử Dao Trì Thánh Địa được gả ra bên ngoài, chứ đừng nói tới Thánh Nữ. Qua nhiều năm tháng như vậy, cũng chỉ có một hai lần là Thánh Nữ trở thành vợ của người khác.

“ Ca ca! Niếp Niếp có thể nuôi nó không?” Niếp Niếp mong đợi nhìn Đế Thiên An.

Đế Thiên An nghe xong suy ngẫm, hắn từng đem Cổ Hoàng giết mà đại Niếp Niếp thì đem Thần Tằm Bất Tử Dược bứng, có thể nói là đối với Thần Tằm Lĩnh tộc có nhân quả, bất quá tiểu Niếp Niếp mong chờ hắn cũng không có phản đối.

“ Cho Niếp Niếp” Đế Thiên An lấy ra khối Thần Nguyên lớn ở Vạn Long Sào cấp đưa cho Niếp Niếp, cẩn thận đem nó chia thành các phần bằng nhau.

Thần Tằm Cửu Biến liền lập tức từ trên vai tiểu ni cô, là công chúa hoàng triều Đại Hạ, trực tiếp bỏ qua khối nguyên đang ăn hướng về tiểu Niếp Niếp, ánh mắt tràn đầy chờ mong.

“Bé ngoan, ngươi chẳng có chút đề kháng lại dụ hoặc nào cả!” Hạ Nhất Lâm môi hồng răng trắng, cặp mắt to sáng ngời, nhưng lại chu môi ủy khuất.

“Ca ca tốt nhất” Niếp Niếp vui mừng hoan hô, rồi dời vào trử vật giới chỉ của mình, lại để lại mội khối.

Thần Tằm Cửu Biến lập tức ăn.

Thời gian tiếp theo, Đế Thiên An đem từng khối tảng đá mà đám nữ mua tặng cho Niếp Niếp mở ra. Có điều giá trị không thể nào so với Thần Tằm Cửu Biến, hắn đem những kiện vật phẩm này trực tiếp tế luyện thành một cái bộ trang phục.

Phẩm chất tạo thành tuy kém, nhưng dưới hắn chế tạo khắc họa vô số đạo văn trận pháp cùng ấn quyết huyền ảo, lại dung nhập thêm pháp tắc vào trong. Trở thành một kiện không thua kém gì Thánh Binh.

Mà đám người ở gần cũng nhân cơ hội này mà được lợi không ít, bởi Đại Đế ra tay chỉ cần ngộ được một tia trong đó thôi cũng đủ hơn mấy trăm năm khổ tu.

Làm xong, Đế Thiên An không có trở về lầu đình mà mang Niếp Niếp dạo các thạch phường khác trong Thánh Thành, mục đích chính là kiếm thêm Thần Nguyên.

Thạch phường chính là nguồn thu nhập Nguyên lớn chu cấp cho các Thánh Địa hay thế gia, thử hỏi một kẻ có thể biết giá trị thật hư đến thạch phường, bọn họ nguyện ý chiêu vào đem thứ có giá trị dâng ra.

Bất quá Đế Thiên An thân phận đặc biệc, gia tài giàu có, tùy tiện có thể đem trái cây Thần Dược tặng cho, còn không keo kiệt đem Tàng Thư Pháp đem ra. Lại là Thánh Nhân tu vị, bọn họ cũng không có vì chút lợi nhỏ này mà ngu xuẩn đắc tội vị kia.

Đi qua mấy cái thạch phường, trừ Thần Nguyên và mấy món có giá trị mà Niếp Niếp thích ra, còn lại đều không lấy dùng nó để trả lại nguyên mua. Lại ưu tiên bán lại cho chính thạch phường đó, việc này càng khiến cho các thạch phường mở nguyện đem kỳ thạch giao ra.

“ Đúng là phung phí của trời”

“ Chỉ e có tiền bối mới dám nuôi nó”

“ Ta thật ghen tỵ”

“ Tiền bối cũng quá ưu ái bọn họ đi”

“ Chỉ ngắn ngủi mà thu được vô số đồ tốt”

“ Bại gia à! làm người còn không bằng còn tàm kia”

“ Lại được Cổ Trùng Vương, thứ quý giá này mà người lại dể dàng cấp cho”

Lúc này, thạch phường Diêu Quang Thánh Địa vây kín người, đám tu sĩ bên ngoài nghị luận khi xem vị kia mở thạch. Đa phần chính là hâm mộ đỏ mắt con Thần Tằm cùng mấy người đi theo vị kia.

“Răng rắc!”

Đúng lúc này, Đế Thiên An lại mở ra khối kỳ thạch khác gọi Ma Thai. Nó có trị giá đến mười hai vạn cân Nguyên. Khối Ma Thai nàycó thể hấp thu tinh hoa nhật nguyệt, bên trong ẩn chứa Thánh Linh, nhưng sau khi một vị Nguyên Thuật tông sư từ chối mở nó ra thì đã bị tuột dốc không phanh, giá cả giảm xuống mấy lần.

“Ầm!”

Đây là một khối Thần Nguyên to bằng miệng bát, vốn hẳn là có màu vàng, nhưng bên trong lại chứa kỳ trân, nên nó bị nhuộm thành một mảnh màu tím rực rỡ.

Nó nhè nhẹ tỏa ra làn sương màu tím, linh khí bốc lên tận trời, có một cỗ khí tức thần thánh phát ra, dường như có thể tinh lọc thể xác và tinh thần người ta, gột rửa linh hồn và thân thể.

Rất nhiều người đều có cảm giác như vậy, tất cả đều kinh sợ, hai mắt sáng lên, nhìn chằm chằm vào khối Thần Nguyên này, muốn biết bên trong đó là thứ gì.

“Có dao động sinh mệnh rất cường đại!”

“Đúng vậy, là một cỗ khí tức thần thánh không gì sánh nổi, rốt cuộc bên trong đó là thứ gì vậy? Chẳng lẽ là sinh vật nào còn sống sao?

Mọi người đều rất nóng lòng nhưng lại khó có thể nhìn thấy được bên trong, nó phát ra ánh sáng màu tím, bắn lên tận trời, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy một hư ảnh.

“Đây là một con... Kỳ Lân!”

Đại Hạ hoàng thúc vẻ mặt khiếp sợ, hắn thấy được một sinh vật còn sống bên trong Thần Nguyên.

Đại năng của Cơ gia cũng nghẹn họng, nhìn trân trối, nói: “Đúng vậy, là một con Kỳ Lân màu tím.”

Lúc này ánh sáng trên Thần Nguyên đã thu liễm lại, bắt đầu hấp thu thiên địa tinh khí và tinh hoa nhật nguyệt. Rốt cuộc những người khác cũng thấy được sinh mệnh thể bên trong này, đều lộ ra vẻ khiếp sợ.

“Trời ạ! Thật sự là một con Kỳ Lân!Thật là nghịch thiên, sao lại có sinh vật này được, đây chính là thứ cùng cấp với cả Chân Long và Tiên nhân a!”

“Nhưng mà nó cùng quá bé đi, còn không lớn bằng nắm tay của trẻ con.”

Bên trong thạch viên phát ra tiếng ồn ào rung trời, không ai còn giữ được bình tĩnh.

Từ xưa tới nay, không ai có thể nói chắc chắn về Tiên và Tiên linh, rất nhiều người đoán rằng không có Chân Long tồn tại, chỉ có giao long gần giống nó mà thôi, mà Kỳ Lân thì cũng được suy đoán như vậy.

“Cổ Phong nó với ngươi có duyên, giữ lấy” Đế Thiên An cũng không thèm nhìn nhiều, trực tiếp phất tay chuyển qua cho Diệp Phàm.

Đám người ở gần Đế Thiên An mở to mắt lên, khó tin nhìn lấy, hô hấp lạc nhịp.

“ Kỳ Lân Bất Tử Dược” Diệp Phàm trong đầu nghe được Đế Thiên An truyền tin mà kinh sợ, vội đem tay bắt lấy hạt giống Kỳ Lân bay đến.

Ngón tay của Diệp Phàm đều biến thành màu tím trong suốt, nhẹ nhàng nâng lên hạt giống thần tinh màu tím lớn bắng miệng chén, hắn như được một lực lượng thần thánh thanh tẩy, cả người đều phủ thêm tầng sương mờ màu tím.

Tử Kỳ Lân ẩn chứa trong Thần tinh tuy rằng rất nhỏ, không bằng nắm tay trẻ con, nhưng có được sinh mệnh lực không gì so sánh nổi, nó đang phun ra nuốt vào tinh hoa nhật nguyệt.

Linh khí vô cùng vô tận bị dẫn động đến, mỗi lần nó phun nạp, đều như một lần sóng thủy triều cuồn cuộn mênh mông, làm cho mọi người ở đây như được thanh tẩy, toàn thân thư thái.

Hết thảy vô cùng thần diệu, mọi người đều biết rằng, đây là tiên trân quán thế, có được giá trị khó thể đo lường.

“ Thu” Diệp Phàm không dám để lâu, trực tiếp dời vào Khổ Hải.

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới