Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2462: Thần Tằm cửu biến



Đột nhiên, viên cầu đá này nhích động, rồi lập tức bay thẳng lên không trung, muốn bỏ chạy đi.

"Ầm!"

Nó đánh vào trên quầng sáng, bất quá nó chỉ có thể bay vòng vòng trong ba mét khong gian, không tài nào thoát ra.

“Sao lại thế này, viên cầu đá này biết bay?”

“Trời ạ, bên trong Thần nguyên có chứa sinh vật gì đó, vì sao nó có thể tự mình bay lên không trung?”

“Tảng đá biết bay, điều này sao có thể?”

Tất cả mọi người như ngây dại, điều này đảo ngược lẽ thường, thật khó tin.

Chỉ thấy, Đế Thiên An phất tay, lột bỏ lớp đá ngoài, trong phút chốc hào quang rực rỡ, như một vầng mặt trời xuất hiện nơi đây.

Người có tu vi hơi yếu căn bản không thể mở mắt, không thể quan sát, chỉ có nhân vật thực lực cường đại mới có thể quan sát, đây là Thần Nguyên, hào quang rực rỡ.

“Đó là cái gì, trong Thần Nguyên có sinh vật!”

“Thật sự có vật còn sống!”

“Là một con Kim Xà sao? Không giống, trên đầu hình như có sừng, chẳng lẽ là rồng?”

“Rất chói mắt, nhìn không rõ, không hẳn là rồng!”

Tất cả mọi người khiếp sợ, một mảnh sôi trào, trong Thần Nguyên không ngờ lại có sinh vật còn sống...

“Sẽ không thật là rồng chứ?”

“Chân long như tiên, không giáng xuống thế gian, sao có thể có loại này được?”

Hiện trường sôi trào, rất nhiều người đều cả kinh kêu lên, bên trong Thần Nguyên có chứa sinh vật còn sống, quả thực khiến người ta giật mình kinh hãi.

Viên cầu đá bằng nửa đầu người, lớp đá ngoài mỏng bị lột đi, lộ ra như một vầng mặt trời màu vàng treo giữa không trung, hào quang chói mắt.

Người tu vi yếu kém chỉ có một lựa chọn, đó chính là nhắm mắt, gần như không thể nhìn thẳng vào. Thần quang như từng đạo kim châm phóng ra phía ngoài có thể làm tổn thương mắt.

Người tu vi cao thâm chen lấn về phía trước, rất nhiều người kinh sợ há hốc miệng, đều muốn thấy rõ bên trong rốt cuộc ẩn chứa sinh vật loại nào.

Diệp Phàm khó có thể bình tĩnh,Thần Nguyên ẩn chứa vật còn sống, vượt qua dự đoán của hắn. Trong mơ hồ hắn có thể nhìn thấy, đó là một thân ảnh màu vàng, như là một con Kim Xà, hoặc như là một con Tiểu Long màu vàng, vẫn không nhúc nhích.

“Thế gian này không có khả năng có chân long, hẳn là một con giao long, hoặc là một con thánh xà có sừng.”

“Hơn phân nửa là kim xà, hoặc là loài giao.”

“Ai nói không có chân long, nói không chừng chính là một con ấu long thái cổ bị phong bế ở bên trong Thần Nguyên.”

Lớp nhân vật người già đích xác ý kiến không thống nhất, quan điểm mỗi người không giống nhau..

"Đây là...”

Đám người khó tin kinh hô, ánh mắt nhìn chăm chú vào tiểu sinh vật đang được vị kia chậm rãi bóc lộ ra.

Sinh linh này chỉ dài hơn nửa thước, cuộn mình ở bên trong, thân rồng màu vàng, trên đầu mọc một đôi sừng rồng. Nhưng thân mình nó thực bóng loáng, bên ngoài thân màu vàng trong suốt như ngọc, không có một mảnh vảy.

"Kỳ dị Tiểu Long, Tiểu Giao, Tiểu Kim Xà?" Trong lòng Diệp Phàm lẫn đám người thật khó hiểu, không phán đoán ra đây là con gì.

Mà để cho đám người kinh ngạc chính là đôi mắt của tiểu sinh linh này phi thường lớn, đang mở to dường như thực vô tội, đang nhìn thẳng vào vị Yêu tộc Thánh Nhân kia, cực kỳ nhân tính hóa.

“ Thần Tằm...là Thần Tằm Cửu Biến” đám nữ bên cạnh Đế Thiên An, một cái Thánh Nữ cả kinh hô lấy, nàng nhận ra sinh vật này bởi tại Thánh Địa nàng trước đây cũng từng nuôi dưỡng một đầu.

“ Thần Tằm Cửu Biến” đám người nghe được kinh hô niệm lại cái tên này.

Đế Thiên An gật đầu, cách không đem đầu tiểu sinh linh này thu vào tay : “ không sai, chính là Thần Tằm Cửu Biến, tiểu nhỏ trùng không cần sợ”

“Đừng sợ, đừng sợ! ca ca sẽ không làm hại nhỏ” Niếp Niếp bị nhỏ trùng xinh đẹp này hấp dẫn, nhích người lại gần cất lời an ủi nó.

Thần Tằm Cửu Biến nghe hiểu, cả người bị thả trên tay tiểu cô nương.

Hai đôi mắt to gần như giống nhau, một đôi sáng trong suốt đầy sợ hãi, một đôi chớp chớp hơi sợ, đều là dáng vẻ thật đáng thương.

Nhưng ngay sau đó, Thần Tằm Cửu Biến đôi mắt thay đổi.
.
“Ta khóc mất! Ăn một miếng đi đứt năm vạn Cân Nguyên!” Lý Hắc Thủy há cái miệng rộng kêu lên, khó tin nhìn đầu sinh linh kia há miệng cắn khối Thần Nguyên to bằng đầu người ở gần Niếp Niếp.

Thần Tằm Cửu Biến, lại cắn một miếng, "rắc" một tiếng, thêm một khối Thần Nguyên bằng nắm tay biến mất.

“Đi đứt mười vạn Cân Nguyên rồi!” Diệp Phàm khóe miệng đều co giật.

Xa xa, những người khác cũng đều trợn mắt há hốc mồm, con vật nhỏ này quá xa xỉ, mới vừa ra tới cắn hai miếng, liền ăn đứt mười vạn Cân Nguyên.

Khối Thần Nguyên này có hai phần mười bị nó ăn mất, có thể nói muốn xa xỉ bao nhiêu có xa xỉ bấy nhiêu.

“ Đây là của Niếp Niếp, tiểu bất điểm ngươi không được ăn bậy” Đế Thiên An đem khối Thần Nguyên kia ngăn lại.

Thần Tằm Cửu Biến nó lại làm như phi thường ủy khuất, đôi mắt to nước mắt lưng tròng, bộ dáng đáng thương nhìn chằm chằm vào khối Thần Nguyên phía trước, tuy gần nhưng không cách nào ăn được.

Còn thiếu điều nói ra: khối Thần Nguyên kia là của ta.

Bộ dáng của nó lúc này, thật sự khiến người ta không sinh ra chút sát ý nào, mà chỉ nảy sinh lòng thương hại và đồng cảm. Nhất là đôi mắt to kia có lực sát thương thật lớn đối với nữ tính.

“ Thật là đáng yêu” Cơ Tử Nguyệt đã nhịn không được xích lại gần hơn quan sát.

Niếp Niếp nói : “ ca ca! nó đói, Niếp Niếp cho nó ăn được không?”

Thần Tằm Cửu Biến nghe xong nhân tính hóa cọ cọ lấy tay nhỏ Niếp Niếp.

“ Vốn là của Niếp Niếp, Niếp Niếp muốn làm gì cũng được” Đế Thiên An thu hồi lại không gian lực lượng, song đem khối Thần Nguyên phân thành tám phần khác, chỉ giữ lại một khối, còn lại Thần Nguyên lại cất vào không gian trữ vật của Niếp Niếp : “ phần còn lại, Niếp Niếp từ từ cho ăn”

“ Ân” Niếp Niếp gật đầu đem khối Thần Nguyên nhỏ cấp cho : “ ca ca nói, bé cũng phải nghe biết không”

Thần Tằm Cửu Biến lập tức đem mảnh Thần Nguyên kia ăn sạch, lưu luyến thấy rõ khi không thể ăn hết Thần Nguyên.

“ Đây!” Cơ Tử Nguyệt móc ra một khối Thần Nguyên khác đưa đến.

Lập tức Thần Tằm Cửu Biến nhảy qua tay Cơ Tử Nguyệt ăn lấy.

Đám nữ tử thấy thế liền nhận ra cái tiểu tham ăn này đối với Thần Nguyên không cách nào chống cự.

Thế là đám nữ nhân vì chiêu sinh vật dể thương này mà móc ra Nguyên cho nó ăn.

“ Xem... người còn không bằng nó” Lý Hắc Thủy ghen tỵ đỏ mặt.

Diệp Phàm hướng Đế Thiên An dò hỏi : “ Tiền bối, lúc nãy vãn bối nghe được nó là Thần Tằm Cửu Biến, không biết nó

Đế Thiên An đáp : “ vấn đề nay hay để mỹ nhân giải đáp, không biết Dao Trì Thánh Nữ có bằng lòng hay không?”

Thân ngọc tha thướt, dáng dấp thon dài được những tia sáng bao phủ, trông nàng giống như đang đứng trên cung Quảng Hàn, thánh khiết mà xa xôi, làm cho người ta cảm giác vĩnh viễn không thể tới gần.

Nàng có một thân hình tuyệt đẹp như tiên như ngọc, dáng người chuẩn từng li tứng tí, dù nhìn thế nào cũng thấy tuyệt mỹ. Tuy nhiên, chính cái cảm giác mông lung nhìn không rõ ràng này mới càng khiến người ta động lòng.

“ Tiểu nữ xin bêu xấu, Thần Tằm Cửu Biến là loại sinh vật này kỳ lạ phi thường, có thể không ngừng tiến hóa, hình thái đầu tiên quả là con tằm, cả thân vàng óng trong suốt, ăn Nguyên mà sống.”

“Sau lần lột xác đầu tiên thì nó liền thoát khỏi phạm vi của loài tằm, trở thành một con rắn nhỏ màu vàng.Mà trong đời nó nhiều nhất trải qua chín lần lột xác, mỗi lần đều là một cuộc đời mới, giống như một lần tái sinh, thực lực cũng tăng vọt.”

“Tuy nhiên bình thường loài sinh vật này lột xác được hai lần đã là không kém rồi. bởi vì điều kiện mỗi lần biến đổi đều rất hà khắc.”

Tiếng nói của nàng êm dịu, êm tai như tiếng nhạc trời, giống như gió mát thổi vào nội tâm mỗi người, trong ấy còn ẩn chứa một loại ma lực kỳ dị.

“Nó đã tiến hành mấy biến rồi?”

Sau khi hiểu được mọi chuyện, Diệp Phàm giật mình, nhìn chằm chàm vào sinh linh nhỏ màu vàng kia. Con vật này nếu có thể hoàn thành cửu biến thì sẽ trở thành tồn tại vô thượng.

“Hẳn là mới chỉ có hai lần thôi.” Dao Trì Thánh Nữ phán đoán.

Lý Hắc Thủy đệm vào : “Bình thường thì loại thần trùng này chỉ có thể lột xác hai lần. Nếu như chân chính hoàn thành được cửu biến thật thì chẳng lẽ sẽ biến thành Chân Long sao?”

Nghe suy đoán này, tất cả mọi người đều lộ vẻ giật mình, nhìn về phía sinh linh nhỏ màu vàng đang ăn lấy Nguyên kia.

Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.