Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2459: Vô Thủy Chung ngân vang



Tuy nhiên, mọi người lại phát hiện có tác dụng khác. Trên đạo thai này có chín chiếc Thạch Lệnh, bất kể là ở nơi nào, cầm Thạch Lệnh trong tay, dùng thần lực tế vào là có thể vượt qua hư không, đi tới cung điện trung tâm Thần Thành.

Đây là một phát hiện khiến người ta vô cùng giật mình. Có vị lão Thánh chủ thử đi tới một nơi rất xa Trung Châu, cầm Thạch Lệnh, tế xuất thần lực, vẫn có thể thành công xuyên việt trở về.

Đương nhiên, như vậy tiêu hao cũng rất lớn. Nếu là người bình thường thì thần lực sẽ bị hút hết, chết oan chết uổng.

Chín chiếc Thạch Lệnh này được phân cho các Thánh địa và thế gia thái cổ. Năm đó, số lượng Thánh địa nhiều hơn hiện tại rất nhiều, có một số Thánh địa vì không chiếm được cho nên thiếu chút nữa đã vì vậy mà gây chiến.

Thạch Lệnh nằm được các đại Thánh chủ nắm trong tay, chỉ có bọn họ mới có thể tùy ý xuyên qua không gian, trở lại thiên cung lơ lửng trên Thần Thành.

Ngay đêm nay, cung điện trung tâm Thần Thành chợt hiện lên một mảnh quang hoa chói mắt, đạo đài thái cổ tán phát lực lượng không gian vô tận.

Ngay lập tức, từng cái Thánh Chủ tụ hội ở lầu đình chổ Đế Thiên An, lập tức cáo lui rồi lao lên hư không.

Bọn họ vung tay áo lên, từ trong đó bay ra một đám thân ảnh đông đúc, nhiều không đếm xuể.

Tất cả mọi người biết đã xảy ra đại sự. Bảy tám vị Thánh chủ xuyên qua hư không, thối lui về cung điện Thần Thành, đây là chuyện chưa từng xảy ra.

Nhất là vừa rồi xuất hiện tiếng chuông chấn động thiên hạ kia! Tiếng chuông này khiến linh hồn người ta giao động, ngay cả Thần Thành cũng bị cộng minh, như muốn băng toái.

Các Thánh Tử Thánh Nữ vội vàng đứng lên. Các đại Thánh chủ nếu gặp chuyện không may thì sẽ ảnh hưởng rất lớn tới bọn họ, liên quan tới việc họ có thể trở thành chủ tể trong tương lai không?

“ Diệu Y vô tri, không biết có thể thỉnh giáp Thánh Nhân đây là chuyện gì xảy ra?” An Diệu Y không có rời đi, vẫn ngồi im tại chổ hướng người kia dò hỏi.

Một lời này ra, khiến cho đám tu sĩ lẫn Thánh Nữ Thánh Tử vội vàng rời đi nán lại.

“Cuối đường tiên lộ ai vấn đỉnh, vừa thấy Vô Thủy đạo thành không.” Đế Thiên An ngâm nga một câu, rồi nói : “ Bất Tử Sơn, Vô Thủy Đại Đế lưu lại Vô Thủy Chung ngân vang”

Lời dứt, đám người nghe được giật mình, há to miệng.

Trên thế gian này, gần như tất cả mọi người không ai biết nhưng những thế gia và thế lực truyền thừa lâu đời tuyệt sẽ không thể quên được cái tên này. Khi mà hắn tung hoành thiên hạ thì đã phát huy ra uy lực Đại Đế cổ lên tới cực hạn.

‘Cuối đường tiên lộ ai vấn đỉnh, vừa thấy Vô Thủy đạo thành không’. Đây là đánh giá cao nhất của người đời, dù đã qua mấy vạn năm nhưng những thế lực cổ lão sẽ không thể quên được. Vô Thủy vừa ra, đại đạo hóa hư không!

Đám tu sĩ nghe được sôi trào.

Vị Đại Đế này không lưu lại truyền thừa, Vô Thủy Chung đột nhiên biến mất khỏi lịch sử khiến rất nhiều tu sĩ tiếc nuối.

Đúng vậy, Vô Thủy Đại đế nếu không lưu lại đạo thống của mình, chính là một loại tổn thất rất lớn đối với Nhân tộc, là một sự thiệt thòi khó có thể đánh giá hết.

Đêm nay, Vô Thủy Chung ngân lên, thiên hạ chấn động, khiến những lão Thánh chủ vui mừng mà cũng khiến nhiều người điên cuồng.

Qua năm tháng vô tận, chân chính kế thừa Vô Thủy Đại Đế rốt cục muốn xuất thế, tác động tới thần kinh tất cả mọi người. Đây là một điều hấp dẫn khó có thể kìm chế.

“Thật hay giả?! Hóa ra là đạo thống của Vô Thủy Đại Đế sắp hiện thế sao?”

“Vô Thủy Đại đế, vang dội cổ kim, thiên hạ vô địch, là một tấm thạch bi không thể vượt qua!”

“Thà chiến với Thánh Thể Đại Thành còn hơn gặp Vô Thủy!”

Đây là câu nói liệt tổ liệt tông Thiên Yêu Cung truyền lại năm đó, cho thấy những đại yêu thái cổ kiêng kỵ nhân vật này như thế nào!

Trước thời hoang cổ, đại địa vô cùng hỗn loạn, Yêu tộc và Nhân tộc thường xuyên đại chiến, cuối cùng bị Đại Đế cổ trấn áp.

Rất nhiều đại yêu hô thiên khiếu địa, tất nhiên cũng từng giao thủ với Thánh Thể Đại Thành, cũng đại chiến với Đại Đế cổ, vô cùng hiểu rõ sự đáng sợ của bọn họ.

Năm đó, khi Vô Thủy Đại Đế còn là niên thiếu, tư chất ngút trời, tuyệt đối lực áp tất cả những người cùng thế hệ, thập chí cả số lão bối cũng bị hắn chấn nhiếp, được xưng là một yêu nghiệt nghịch thiên!

Mà khi hắn có chút thành tựu thì càng thâm sâu khó lường, khiến người ta không thể đánh giá sâu cạn. Khi hắn chưa đạt tới Đại Đế, hắn từng ở biên vực Đông Hoang và Trung Châu đại chiến với một nhân vật không đơn giản. Thời đại đó, thiên tài xuất hiện lớp lớp, vô số thiên tài ra đời, mới khiến Vô Thủy Đại Đế cao không thể với tới.

Một kỳ tài cái thế của một hoàng triều bất hủ Trung Châu, anh tư vĩ ngạn, thiên tư hiếm có. Năm đó, hắn sắp kế thừa hoàng triều, trở thành một thế hệ Đại Đế mới.

Phóng mắt khắp thiên hạ, chưa từng xuất hiện cùng lúc hai vị Đại Đế, nếu hắn thành công thì không thể nghi ngờ chính là một kỳ tích vĩ đại.

Nhân vật kỳ tài kia quả thật đã chạm tới Đại Đế, chỉ cần chút cơ duyên sẽ thành công. Đáng tiếc, hắn còn chưa thành Đế đã gặp Vô Thủy.

Nơi ranh giới giữa Trung Châu và Đông Hoang, hắn đại chiến với Vô Thủy, dùng tới cả vũ khí Cực Đạo nhưng cuối cùng vẫn bị thua.

Kỳ tài Trung Châu, đã tiếp cận Đại Đế, vận dụng Vũ khí Cực Đạo sơ tổ lưu lại, tuyệt đối có thể bày ra thần uy của Đại đế.

Nhưng Vô Thủy lại dùng tay không tiếp được Vũ khí Cực Đạo, không hề bị đánh thành tro bụi mà còn lực áp đối thủ, chấn động thiên hạ.

Vô Thủy Đại đế là một người đại trí tuệ, sau khi trở thành Đại Đế cũng trả lại kiện vũ khí Cực Đạo kia cho hoàng triều kia, không gây khó xử cho bọn họ.

“ Tiền bối, Vô Thủy Đại Đế để lại đạo thống ở Bất Tử Sơn thật ư?” Tử Hà dò hỏi

Đế Thiên An gật đầu.

“ Công tử, chúng ta đi Tử Sơn đi!” Cơ Tử Nguyệt tròng mắt đảo một cái đưa ra chủ ý.

Đế Thiên An đáp : “ ta cần gì phải đi chứ?”

“ Đây là Đại Đế truyền thừa nha” Cơ Tử Nguyệt lại bơm hơi vào.

Đế Thiên An cười nhạt : “ thì có vấn đề gì, ai muốn lấy cứ lấy, đừng ồn ào nữa tiểu Niếp Niếp khốn rồi.”

Mà theo lời này vừa ra, cuộc tụ hội đêm nay cũng lui tán đi, song đêm này không một ai bình tĩnh được.

Nhất là ở vị trí lầu đình của Đế Thiên An, các tu sĩ dưới cảnh giới Tứ Cực lẫn phàm nhân trong thành tìm đến, thử đi vào trong tìm kỳ ngộ cho mình.

Thời gian lại qua đi, hai ngày lại qua.

Từ khi Vô Thủy Chung ngân vang, trong đêm các đại Thánh địa lần đầu tiến công Tử Sơn nhưng chấm dứt trong thất bại, thiếu chút nữa toàn quân bị diệt.

Khương gia, Cơ gia, Diêu Quang, Dao Trì đều có vũ khí Cực Đạo. Đêm hôm đó, bốn kiện vũ khí phỏng chế theo vũ khí Cực Đạo Thái Dương Thần Lô, Long Văn Đỉnh... đều bị chấn vỡ, biến thành bột mịn.

Ngoài ra, còn có binh khí của mấy Thánh chủ cũng tương tự, hóa thành tro bụi.

Hết thảy đều này đều chỉ là một tiếng chuông ngân, không phải là Đại Đế chân chính xuất thế mà chỉ là tiếng chuông ngân vang, khiến không ít cao thủ dập nát, căn bản không thể phản kháng.

Các Thánh địa và thế gia thái cổ nghiên cứu Tử Sơn nhiều ngày, cho rằng nơi đây nhất định có bí mật Đại Đế cổ, cửu long bảo vệ xung quanh một ngọn núi, là địa thế rất hiếm có trong thiên hạ.

Bọn họ suy nghĩ tới rất nhiều phương án, cảm thấy xâm nhập vào Tử Sơn thì quá nguy hiểm, không bằng hợp lực chặt đứt ngọn núi này.

Không ngờ rằng vì như vậy mà gây ra đại họa. Tử Sơn chưa đoạn nhưng lại dẫn tới Thần Chung Cực Đạo chấn động thiên địa, tiếng chuông ngân không gì không phá, nơi nó đi qua lập tức hóa thành bột mịn.

Đương trường có hơn trăm gã tu sĩ bị hủy diệt, ngay cả hét lên một tiếng cũng không kịp, lập tức thần hình câu diệt, căn bản không thể phản kháng.

Các đại Thánh chủ phản ứng nhanh chóng, quyết đoán làm ra quyết định, dùng đại thần thông thu lấy người mình rồi dùng Thạch Lệnh vượt qua hư không mà chạy, về phần những kiện phỏng chế phẩm vũ khí Cực Đạo và các loại binh khí khác đều bị dập nát hoàn toàn.

Tin tức này truyền đi khiến cả Bắc Vực chấn động. Đông Hoang chấn động, thiên hạ chấn động.

Đồng thời, đám người trong Thánh Thành càng rõ vì cái gì Yêu tộc Thánh Nhân không có tham dự vào. Hẳn là y biết trước có đi cũng không thành, cho nên vẫn ở lại trong Thánh Thành không hề rời đi.

Mà thất bại tại Tử Sơn cùng Yêu tộc Thánh Nhân không có ý định tham dự vào việc chiếm giữ Vô Thủy Đại Đế để lại đạo thống, càng khiến chư Thánh chủ không buông tha được, bắt đầu lần thứ hai tấn công Tử Sơn, nghe nói có thể sẽ dùng tới cả Vũ khí Cực Đạo.

Có lẽ là Thái Dương Thần Lô, có lẽ là Long Văn Đỉnh, có lẽ là Hư Không Kính...

Lần tấn công này tất nhiên sẽ long trời lở đất, có lẽ thật sự mở ra được Tử Sơn.

Về phần Đế Thiên An, trong mấy ngày tiếp theo mang theo Niếp Niếp đi dạo khắp cả Thần Thành.

Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.