Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2458: Bồ Đề tặng đưa Từ Hà từ chối



Đế Thiên An nhẹ xoa đầu nàng, một bên đem thứ trên tay An Diệu Y thu đi, trấn an tiểu loli : “ không sao!”

An Diệu Y thấy mất đi món đồ không có nữa điểm bất mãn, dù nàng biết thứ vớ vẫn kia cực kỳ có giá trị, ẩn sâu trong đó còn có huyền cơ.

“ Công tử, món đồ đó là gì vậy? Tiểu Niếp Niếp dường như nhận biết, Tử Nguyệt thật tò mò” Cơ Tử Nguyệt hiếu kỳ hỏi.

Đế Thiên An không đáp, lại mở ra một cái không gian.

“ AH!!” đám người ở trong lầu đình sửng sờ hô một tiếng, bởi bọn họ thấy được một cái không gian rộng lớn, nguyên khí tràn đầy, một cái cây khổng lồ cao đến mấy vạn trượng cành lá sum suê, như đại thụ chọc trời,

Tại giữa thân cây có một chùm sáng trấn ngần tỏa ra nồng đậm nguyên khí, có hình dáng trái tim, chốc chốc lại đập lên.

Gốc cây đại thụ này chính là Bồ Đề Cổ Thụ đi theo Đế Thiên An từ lúc ban đầu nhỏ yếu, từ một hạt Bồ Đề Tử mà lớn mạnh đến bây giờ. So với một gốc Bồ Đề Cổ Thụ khác, là từ Đấu Phá Thương Khung đem đi không chút thua kém, sớm đã sinh ra linh trí từ lâu và đã hóa hình.

“ Thình thịch” như tiếng tim đập vang lên, truyền đến tim đám người trong đình.

“ Bồ Đề Tâm!” Diệp Phàm thốt lên, hắn nhận ra thứ này, bởi hắn từng dùng qua.

Lời này vừa ra, khiến cho trong đình các Thánh Nữ lẫn ngoài đình các tu sĩ nhấc lên nghị luận không ngớt.

“ Đây là Bồ Đề Tâm của Trí Tuệ Luân Hồi Thụ, phải ít nhất ngàn năm mới ngưng tụ một khỏa. Có thể thay thế tu sĩ trái tim, ổn dưỡng linh hồn. Đồng thời giúp tu sĩ ngộ đạo rất tốt, có được nó từ Luân Hải đến Đại Năng thuận lợi, thậm chí xác xuất đánh vào Thánh cảnh cao hơn.” Đế Thiên An chậm rãi giải thích cho đám người nghe được sự quý giá công hiệu của trái tim trong quần sáng bay ra.

“ Hít khà!” đám tu sĩ nghe được mà hít một ngụm khí lạnh, ai nấy đều động tham niệm

Có thể trợ giúp tu sĩ từ Luân Hải đến Đại Năng, còn gia tăng đánh vào Thánh cảnh, còn có thể thay thế tu sĩ trái tim.... Hiệu quả đúng là nghịch thiên... Có được nó không phải nói là có một cái Đại Năng tương lai ư?

“ Đây là ta hồi đáp, ngoài ra nếu sau này nàng gặp bình cảnh. Ta sẽ để cho Trí Tuệ Luân Hồi Thụ giúp nàng luân hồi trăm kiếp, tiến thêm một bước”

Lại thêm thông tin khác hiện lên, để cho đám tu sĩ biết được Đế Thiên An sở hữu một cây vô cùng trân quý Trí Tuệ Luân Hồi Thụ.

“ Lẽ nào là một gốc Bất Tử Thần Dược” đám Thánh Nữ trong đình nhìn cây đại thụ trong không gian kia mà thầm đoán, chỉ có Bất Tử Thần Dược mới có được ảo diệu như vậy.

An Diệu Y cố đè nén lại tâm tình mình rung động, đem cái quầng sáng trắng ngần tản ra nồng đậm sinh mệnh lực, hình dáng như trái tim đang đập kia thu đi, nói : “ An Diệu Y cảm tạ ngài ban thưởng”

Khó mà yên tĩnh, lòng kinh hỉ vô cùng, bởi món đồ mà nàng không rõ lai lịch kia mất đi, đổi lại cho nàng thứ còn có giá trị hơn.

“ Xuy xuy!!”

Bồ Đề Cổ Thụ cành lá xao động, từng đợt thanh quang dao động, một trăm hạt Bồ Đề Tử lay động bay ra bên ngoài.

“ Bồ Đề Tử trăm năm mới ngưng hạt, có công hiệu không nhỏ, đặc biệc dùng để luyện đan cũng có rất lớn giá trị. Coi như tặng cho các nàng” Đế Thiên An đem chia cho mỗi nữ 3 viên, sau đó đem số còn lại ném vào Tàng Thư Tháp : “ xem như các ngươi vận khí đi”

“ Này... cũng quá ít đi... ta có một viên” Lý Hắc Thủy nhìn đãi ngộ khác biệc mà chua, nhưng nghĩ lại còn khối kẻ không có được thì còn được an ủi.

Diệp Phàm không sao cả đem một viên lấy đi.

“ Cảm tạ tiền bối ban thưởng” đám nữ trong đình hoan hỉ nhận đồ thi lễ.

Tiểu Niếp Niếp hưng phấn cầm trên tay mấy hạt Bồ Đề Tử.

“ Không nghĩ đến, công tử còn nhiều đồ tốt như vậy. Trời ạ, một năm nay không biết đám người kia lấy được bao nhiêu đồ tốt rồi chứ, Bồ Đề Tâm còn nhiều như vậy” Cơ Tử Nguyệt tròng mắt đảo một vòng, nhìn không gian kia đóng lại âm thầm tính toán.

“ Trong đám người mà ta gặp, nàng có thiên tư rất tốt, Tử Hà có bằng lòng theo ta học tập không?” Đế Thiên An hướng một cái nữ tử trong đình.

Lời này vừa ra khiến cho bao nhiêu tu sĩ đố kỵ hâm mộ vô cùng, những kẻ trong đình đồng loạt đem mắt nhìn về một cái bàn sập.

Nữ tử được hỏi, khuôn mặt xinh đẹp khiến người khác hít thở không thông, so bề nhan sắc cũng không kém gì An Diệu Y, nàng quanh người bị làn sương mù màu tím bao phủ, mỗi một cử động đều có đạo vận đi kèm.

Đây là Tiên Thiên Đạo Thai, mặc dù là trong ngày thường thì cùng gần như ở trong cảnh giới kỳ diệu Thiên Nhân Hợp Nhất, mỗi một cái giơ tay nhấc chân cũng đều ẩn chứa thần vận đại đạo.

“ Tử Hà cảm tạ Thánh Nhân ưu ái, nhưng Tử Hà lớn lên tại Tử Phủ Thánh Địa, không dám trèo cao” Tử Phủ Thánh Nữ uyển chuyển đáp.

Yêu tộc Thánh Nhân mở miệng, đúng là lớn lao cơ duyên. Nhấc là nàng cũng thấy được còn nhiều Bồ Đề Tâm, nếu như đáp ứng hắn nàng có thể thuận lợi một đường lên Đại Năng, thậm chí đạt đến Thánh Nhân.

Bất quá nàng từ nhỏ lớn lên ở Tử Phủ Thánh Địa, từ cơ khổ được thu nhận đối với nơi đó chon sâu tình cảm, cũng không thể vì chút lợi ích mà bỏ đi. Nàng không làm được.

“ Phù!” Ở bên ngoài Tử Phủ Thánh Chủ thầm thở phào một hơi, hắn đích xác là lo lắng Thánh Nữ bỏ chạy à, lúc này nghe được vị kia đào người hắn gấp không thôi.

Tiên Thiên Đạo Thai là bậc thiên kiêu tương lai của Đông Hoang, nếu như bị đào đi hắn chính là sầu chết à.

Mà ở phía sau Tử Phủ Thánh Chủ, Tử Phủ Thánh Tử lại có sắc mật âm trầm, từ nhỏ hắn đã bị Thánh Nữ áp chế, tu vi không địch lại nàng, hiện giờ lại nghe được tin này, trong lòng hắn tràn đầy lửa giận, thầm hận cái Thánh Nữ này rời đi khi đó hắn có thể độc chiếm quyền lợi.

“ Không mất sơ tâm thật đáng quý! Tử Hà theo ta vài năm cũng không cần phải thoát ly khỏi Tử Phủ Thánh Địa, cũng không cần ràng buộc gì. Chỉ cần nàng đáp ứng những gì nàng học được không truyền ra ngoài, còn lại đi đến bao xa thì do nàng, bất quá quyền lựa chọn ở nàng ta cũng không cưỡng cầu” Đế Thiên An ôn hòa nói

Tử Hà nghe xong dao động.

Những người khác càng thêm đố kỵ xen lẫn hâm mộ, Thánh Nhân không có phật lòng hay trách cứ, ngược lại còn cho Tử Hà lớn lao cơ duyên. Không chịu ràng buộc có thể tự do học lấy sở tu, chuyện tốt này sau lại không rơi ở bọn họ chứ.

“ Sau cơ duyên này không lại rơi ở trên ta chứ” Lý Hắc Thủy đau lòng

Diệp Phàm nói : “ trừ phi Lý huynh trở thành mỹ nhân tuyệt sắc”

Lý Hắc Thủy ngán ngẩm vô cùng, mặc dù có thể hơn xa nhiều người có thể đi vào đây nhưng mà đãi ngộ của hắn so với mấy cái nữ nhân kia hoàn toàn không bằng. Nếu như người ta ba thì hắn 1, người ta mà 1 thì hắn 0.

“ Công tử! Tử Nguyệt cũng muốn đi theo người học tập” Cơ Tử Nguyệt nủng nịu lấy lòng, chạy đến phía sau giúp hắn đấm vai.

Bỗng nhiên, một tiếng chuông vang lên, truyền khắp thiên địa khiến mọi người vô cùng kinh ngạc, thân thể chấn động.

Đây là thanh âm gì?

Ngay thời khắc này, toàn bộ Thánh thành đều bị kinh động, tiếng vang thật lớn này cũng vang vọng khắp Thần Thành.

“Có người vượt qua hư không mà tới, tiến nhập đạo thai thái cổ trên Thánh thành! Nhưng... chỉ có đại Thánh chủ mới có thể làm được như vậy...”

“Đã xảy ra chuyện gì?”

Những người trẻ tuổi nơi này đều biến sắc!

Đồng thời, toàn bộ Thánh thành lúc này đều đại loạn, không ai có thể bình tĩnh được.

Âm ba tập trung khiến Thần Thành cộng minh, đây là việc chưa từng có, khiến mọi người đều bị kinh động.

Những tu sĩ ở bên ngoài lầu đình vội vả lao lên bầu trời nhìn về phía xa xa.

Thánh thành dữ thế trường tồn, không thể tìm ra căn nguyên, từ khi Nhân tộc có ghi chép thì nó đã sớm tồn tại rồi.

Đông Hoang có rất nhiều thế lực lớn, Thánh địa và thế gia thái cổ đều muốn thu nó làm của riêng nhưng cũng không thành hiện thực, dù sao Thần Thành cũng chỉ có một tòa. Cuối cùng, rất nhiều thế lực lớn mật đàm, cộng đồng kiếm soát tòa thành này.

Về Thần Thành, rốt cục có bí mật như thế nào thì ngoại nhân không thể biết được, chỉ có một ít bí tân là công khai, bại lộ trước mặt người đời.

Đạo thai thái cổ ở cung điện trung tâm Thần Thành lơ lửng giữa hư không. Đây là một tòa tiên thai to lớn, trên khắc đầy loại đạo văn phức tạp.

Không thể nghi ngờ đây là một mảnh đạo văn phức tạp, huyền ảo tới độ rất nhiều Thánh chủ cũng không hiểu được, gần như không ai có thể nhìn thấu.

Năm đó, tất cả mọi người nghĩ rằng có thể từ nơi này vượt qua hư không, đi tới một nơi thần bí, khiến nhiều người kích động, thử nghiệm nhiều lần.

Sự thật chứng minh đạo văn khắc trên đạo thai thái cổ này quả thật là ấn ký đại đạo, có thể xuyên qua hư không nhưng không ai có thể xuyên qua đi tới địa vực khác.

Có một số ghi chép mơ hồ ám chỉ rằng đạo thai này có thể mang người ta đi tới một nơi thần bí. Nơi đó có cơ duyên lớn lao nhưng không ai có thể thực hiện được. Sở dĩ có nói như vậy là vì theo đồn đại thì có vài vị Đại Đế ở cổ đại đã thành công vượt qua hư không, đáng tiếc không ai có năng lực chứng thật.

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới