Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2457: Cơ Tử Nguyệt tìm đến



Tất cả mọi người trên nhiều thuyền ngọc ở đại hồ lập tức chấn động. Nữ nhân đẹp nhất Đông Hoang quả nhiên không tầm thường.

“An tiên tử, ta hiểu được nỗi khổ của nàng! Ta nguyện ý cùng nàng ẩn thế nơi núi rừng!” Lập tức có người bên ngoài hô lên.

“An tiên tử, nàng thánh khiết xuất trần, như thần nguyệt trên bầu trời, khi rời khỏi Diệu Dục Am, thoát khỏi bùn lầy, ta nguyện cùng nàng kết bạn mà đi!”

Ở bên ngoài không ít thiếu niên bị mê mẩn, thần kinh thô nói lên, gây nên một phần nhốn nháo. Có kẻ dẫn đầu, cũng gây nên không ít hưởng ứng.

“Xong rồi! Mỹ nữ này đã khiến ta động tâm rồi đó, nàng thật sự có một loại thần vận đặc biệt!” Lý Hắc Thủy nói.

“Hắc ca, ngươi sẽ không nhanh như vậy đã rơi vào tay địch chứ?!” Diệp Phàm hỏi

Lý Hắc Thủy đáp : “ Ta nói Tiểu Diệp Tử ngươi ấy, tuổi còn nhỏ đừng ra vẻ nhìn thấu tình đời, đừng có bộ dáng độc tình như vậy! Người trẻ tuổi khi đối mặt nữ nhân nên trầm luân, nếu không không phải là người bình thường!”

“ Ca ca! vị tỷ tỷ này múa thật đẹp, hát cũng thật hay, Niếp Niếp thật thích” tiểu Niếp Niếp ở trong lòng ngực Đế Thiên An một bộ an lặng xem, cười nói.
Đế Thiên An gật đầu, nói : “ Niếp Niếp thật là có ánh mắt tinh tường, thật lợi hại. Vậy ca ca thưởng cho vị tỷ tỷ này thế nào?”

“ Ân!” tiểu Niếp Niếp nghe được đại ca ca khen ngợi, vui sướng gật đầu.

Mà ở bên ngoài, đám người nghe được Thánh Nhân mở miệng ban thưởng, ai cũng đố kỵ không thôi.

“ Nàng muốn ta thưởng gì nào? Cứ nói đừng ngại” Đế Thiên An cười nói.

An Diệu Y nhẹ nhàng đáp : “An Diệu Y tu luyện sở mê, vọng ngôn muốn được Thánh Nhân chỉ điểm một hai”

“ Có thể!” Đế Thiên An nhẹ nhàng phất tay, cười nói : “ bất quá có câu, sư phụ lĩnh vào môn tu hành là do mình. Tàng Thư Tháp bên trong có lưu lại vô số công pháp, thậm chí có Đại Đế công pháp để lại, còn có rất nhiều pháp môn sở tu khác. Cầm lấy, Diệu Y có thể vào trong đó tìm hiểu, sau đó hãy đến tìm ta. Nếu như là một đêm không trăng gió mát, càng ít người thì ta lại hoan nghênh”

An Diệu Y nghe rõ ra lời hắn trêu chọc, nhưng cũng không cưỡng lại được vui mừng lẫn kinh hỉ, đem tay tiếp nhận tấm ngọc bội, vui mừng : “ An Diệu Y cảm tạ Thánh Nhân ưu ái”

Diệu Dục Am thế lực không thể so bằng các Thánh Địa cùng thế gia Hoang Cổ, bắt quá lại vì công pháp song tu mà có liên quan không ít. Khi nghe tin được Yêu tộc Thánh Nhân hiện thân, lại đối với mỹ nữ châm chước.

Lập tức để cho am chủ tương lai An Diệu Y đến Thánh Thành ngay, nếu như có thể cùng vị cường giả này có chút quan hệ, đối với Diệu Dục Am mà nói chính là thiên đại chuyện tốt.

Mà đám tu sĩ ở gần ngoài hoặc nữ tử trong đình ngọc nghe được chính miệng Đế Thiên An nói mà càng thêm điên cuồng. Đại Đế công pháp, đây chính là thứ cầu mà không thể được à.

Không nghĩ đến An Diệu Y vừa đến chỉ hiến một khúc ca hát lại có thể nhận được đãi ngộ lớn lao ấy. Không ghen tỵ nói không có, ai mà tin được.

“ Mà thôi! Nếu gặp đã có duyên! Bản tọa ở lại nơi này một tuần, là Nhân hay Yêu cũng tốt, có thể vào Tàng Thư tháp tìm cơ duyên. Bất quá bản tọa chỉ cho phép tu sĩ Tứ Cực cảnh giới trở xuống, mỗi tu sĩ không quá nhận lấy 2 bộ công pháp. Riêng Diệu Dục Am và Thủy Nguyệt Tiểu Trúc nhận lấy 3 bộ và không hạn chế tu vị. Nhớ kỹ vạn pháp tùy duyên, không được cưỡng cầu cũng ẩu đả. Không được sát hại phàm nhân”

Đế Thiên An nói xong lại vạch ra, chín tầng Tàng Thư Tháp được triệu hoán ra ngoài, rồi an vị ở bên hồ trống trải. Trong đêm tỏa ra ánh sáng huyền ảo, tràn đầy khí tức thần thánh, khiến cho vô số kẻ say mê.

“ Cảm tạ Thánh Nhân khai ân” đám tu sĩ nghe được kinh hỉ, nhất là nhỏ bé phàm nhân lại càng mừng như điên, thanh âm nhao nhao từ khắp nơi cất lên.

Nếu nói ai vui nhất, tuyệt đối là Thủy Nguyệt Tiểu Trúc cùng Diệu Dục Am hai thế lực phong nguyệt này, khi bọn họ nhận được ưu ái hơn xa các thế lực mạnh mẽ khác.

“ Thánh Nhân lòng dạ rộng rãi, An Diệu Y kính ngưỡng, xin thay cho các tu sĩ và phàm nhân cùng Diệu Dục am cảm tạ” An Diệu Y ở gần đó thi lễ, nàng mặc dù đã nghe qua đồn đại của y, nhưng đích thân trải nghiệm cũng bị hắn lòng dạ cho bái phục

Ở bên ngoài đã có tu sĩ không nhịn được đi vào bên trong, những tu sĩ không được đi vào cũng không có rời đi, ở lại bên cạnh quan sát các đạo văn huyền ảo khó hiểu của tòa lầu đình, hoặc chờ đợi đám hậu bối mang công pháp đi ra.

Về phần những kẻ trong đình thì không dại gì đi ra khỏi tiểu đình kia cả, bởi bọn họ là những kẻ may mắn được ưu ái có thể đi vào. Có thể ở bên cạnh đương đại Thánh Nhân, làm sao bỏ gốc lấy ngọn chứ.

“ Ầm!!!”

Trong lúc đám tu sĩ lần phàm nhân đang nhốn nháo, từ chân trời bỗng xuất hiện một đầu chiến xa được mấy con giao long kéo đến, từ xa truyền đến rung chấn thanh âm, hiển nhiên là có người từ xa dùng ‘thế’ mở ra ‘môn’ bỏ qua cự ly mà đến nơi này.

“Cơ gia Tử Nguyệt đặc biệc bái phỏng công tử”

Giao long kéo xe càng gần, người còn chưa đến, chỉ thấy một cái thanh âm nử tử từ xa vọng đến.

“ Là cái nha đầu kia” Diệp Phàm bên trong nghe được liền đoán ra là ai đến, cái nha đầu này từng chung đụng với hắn một thời gian, có quan hệ không cạn, bởi hắn từng cùng nàng đổi lấy Cơ gia Cổ Kinh, cũng vì đó mà chịu Cơ gia phiền phức không ít.

“ Cơ gia!” đám tu sĩ bên ngoài nghe được liền bàn tán.

Chỉ thấy Cơ Tử Nguyệt không ngừng phi hành trên không, sau đó từ trên cao một mạch phi hành vào bên trong lầu đình.

“ Công tử, tiểu Niếp Niếp” Cơ Tử Nguyệt một bộ tinh linh cổ quái, thanh âm mật ngọt như đường kéo lên.

Lần trước bị đuổi khỏi nội thiên địa, nàng chính là không muốn chút nào. Cho đến bây giờ nghe tin Thánh Nhân tại Thánh Thành xuất hiện, nàng liền vội vả chạy đến. Cơ gia địa bàn cũng ở Bắc Vực, cho nên nàng chạy đến đây cũng không mất nhiều thời gian.

“ Ah!...” tiểu Niếp Niếp nghi hoặc, mờ mịt nhìn tỷ tỷ trước.

Đế Thiên An cười nói : “ ta còn tưởng là ai gan lớn dám ở trên đầu ta bay qua bay lại, thì ra là tiểu tham miêu ngươi.”

“ Hì hì” Cơ Tử Nguyệt cười hì hì, con mắt đảo qua một vòng nhìn đám người trong phòng, rồi thản nhiên đi đến phía Đế Thiên An, nói : “ công tử, Tử Nguyệt nghe tin người xuất hiện ở đây đặc biệc chạy đến mời đến Cơ gia làm khách à”

Nói xong nàng đem tay bắt lấy một quả đào hồng, đáng thương nói : “ người xem, Tử Nguyệt vất vả như vậy, tiểu Niếp Niếp tỷ tỷ ăn một trái được không? Hảo đói”

“ Ân!” tiểu Niếp Niếp nghi hoặc, song biết đói bụng cảm giác không tốt, gật đầu.

Lý Hắc Thủy trợn tròn mắt, hắn đã sớm thèm mấy khỏa trái cây trên bàn kia, không nghĩ đến tiểu nữ Cơ gia này vừa đến, lại có thể hưởng dụng à, nhỏ giọng hỏi : “ tiểu nha đầu này cũng quá lợi hại đi”

Không chỉ hắn, mấy cái nữ tử xinh đẹp được chiếu cố đi vào bên trong có thể có được một cái bàn sập ngồi, ai nấy đều hâm mộ thấy rõ.

Bọn họ từ sớm đã nhìn ra được mấy trái cây trên bàn kia đều là trân dược kỳ bảo, thậm chí là Thần Dược, nhưng chỉ có một mình tiểu Niếp Niếp là được hưởng dụng. Mà cái Cơ gia tiểu thư này vừa đến, lại có thể lấy được chỗ tốt.

“ Ngươi cái cơ linh quỷ quái”Đế Thiên An vươn tay búng lên trán nàng một cái.

“ Ai u” Cơ Tử Nguyệt cũng không đau đớn gì, nhưng làm một bộ đau đớn, tiếp đến thoải mái ngồi bên cạnh long tọa, còn thưởng thức bàn đào, thản nhiên nói : “ thật thơm, tiểu Niếp Niếp thật tốt bụng, Tử Nguyệt tỷ tỷ tặng cho ngươi”

Tiểu Niếp Niếp nhìn thấy một cái chong chóng bảy màu đồ chơi, đặc biệc thích liền đem tay nhận lấy, cảm tạ : “ cảm tạ tỷ tỷ”

“ Cơ gia, quên đi” Đế Thiên An không ngăn cản Cơ Tử Nguyệt nho nhỏ thủ đoạn, từ chối đáp ứng nàng mời đến Cơ gia.

“ Công tử, Như Nguyệt gần đây sở học mê man, có thể tìm đến người hỏi han một chút hay không?” Cơ Tử Nguyệt phi thường khôn khéo nói.

Đế Thiên An cười mắng : “ nha đầu ngươi so với trộm còn tinh, tinh linh cổ quái, đáp ứng ngươi một cái chỉ sợ không ít đồ của ta bị nha đầu ngươi đào”

“ Nào có” Cơ Tử Nguyệt một bộ ngượng ngùng bày ra.

Đế Thiên An nhìn một bên đứng ở góc đình An Diệu Y, cười nói : “ để mỹ nhân phải đứng như vậy, ta đúng là thất trách, Diệu Y không oán ta đó chứ”

“ Diệu Y không dám” An Diệu Y nào dám oán, phải biết bao nhiêu kẻ ao ước đi vào nơi này mà không được đây.

Đế Thiên An gật đầu, lại nói : “ trên người nàng có giữ một nữa kiện vật phẩm có liên quan đến ta, Diệu Y có thể đưa cho ta không?”

Lời này vừa ra, đám người trong lẫn ngoài nghi hoặc không rõ, rốt cục An Diệu Y nắm giữ món đồ gì của vị này? Hoặc là y còn có ý khác.

“ Lẽ nào là nó...” An Diệu Y trong đầu suy ngẫm rốt cục là món đồ gì trên người mình có liên quan đến vị kia, suy nghĩ một lát đại não hiện lên một vật, lấy ra : “ Diệu Y không biết đây có phải là vật mà ngài cần không?”

Đó là chiếc tiểu đỉnh có màu lục tú, trên đó có khắc một ít ngư trùng điểu thú, phong cách cổ xưa. Tuy nhiên nó lại không có thần lực, đạo văn dường như đã bị tổn hại, nhìn giống như một thứ vớ vẩn.

Đám người trong đình phóng mắt quan sát một lần, tuy nhiên cũng không nhìn ra chỗ nào dị thường.

“ Ca ca! Niếp Niếp thấy thật quen” tiểu Niếp Niếp nói : “ nhưng mà Niếp Niếp không nhớ ra nó”

Đám người nghe được bắt đầu phán đoán, suy ngẫm đủ loại.

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới