Tán Tu Chi Vương

Chương 1272: Nhục thân thành thánh



Cảm giác được mình đang hướng đến Chân tiên lưỡng trọng điên phong, mục quang Ngụy Tác lóe sáng, bắn nguyên khí cho bản thể Hoang tộc đại năng.
"Thích Già Lam, giúp mỗ hộ pháp, mỗ không muốn có gì không hay khi xung quan." Ngụy Tác lại bảo Thích Già Lam.
Thích Già Lam hừ lạnh, không nói gì nhưng hiểu ý.
"Y tuy nhỏ tuổi nhưng suy nghĩ cẩn mật, cẩn thận giảo trá vô cùng!" Bản thể Hoang tộc đại năng bực bội.
Ngụy Tác rõ ràng muốn phòng bị y nhân lúc gã đột phá mà đoạt lại thi thể Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng.
Lượng nguyên khí gã cuốn tới mỗi lần không nhiều, ứng phó độc giác ma vật cũng khó, nói gì ngầm tích lũy.
"Từ Chân tiên tam trọng đột phá đến Chân tiên tứ trọng e sẽ lại dẫn động thiên kiếp, dù thế nào cứ đột phá Chân tiên tam trọng điên phong đã!"
Óc Ngụy Tác liên tục tính toán, chỉ trong vài tích tắc là khí tức đã triệt để đột phá, hai làn khí tức đồng thời phun ra, nguyên khí từ khiếu vị dấy lên.
"Chân tiên tam trọng, đây là Chân tiên tam!"
Nguyên khí phun ra, Ngụy Tác nhận ra thể nội đíchchân nguyên, khí huyết tựa hồ hóa thành đạo đạo đích thần phù, không chỉ mỗi khiếu vị, mà mỗi tia chân nguyên và khí huyết đều tự động hấp nạp thiên địa nguyên khí.
"Chát!"
Tích tắc đó, thần thức Ngụy Tác như vươn tới vô cùng.
Nguyên khí phun ra chợt thu lại, thân thể gã lại biến thành cái động không đáy hút vào kinh nhân, tinh thần nguyên khí tụ vào thành vũng xoáy.
"A! Cái gì kia!"
Hàn Vi Vi đột nhiên kinh hô. Bóng đen ngoài xa như quái vật khổng lồ, dọc đường có bao nhiêu vẫn thạch đều bị hút vào.
"Là hư không phong bạo trong khe nứt không gian đó!"
Hàn Vi Vi cũng hiểu ra.
Ngụy Tác đột phá tu vi, lại dẫn ra hư không phong bạo.
Lần này gã dẫn dụ hư không phong bạo, quy mô kinh nhân hơn trước, các loại tinh thần nguyên khí và quang hồ đặc biệt tổ thành hư không phong bạo bao trùm tất cả, như cả hư không sắp sập.
"Không xong!"
Bản thể Hoang tộc đại năng kêu lên kinh hãi.
Độc giác ma vật vốn gào hét vì điên cuồng chợt yên tĩnh lại, tỏ vẻ kinh hỉ không ngờ, thân mình ánh lên lam sắc thần quang hình vảy, như con dao gọt cắt vào lam sắc và ô kim sắc thần quang hình dây xích bao quanh.
Thần quang hình dây xích vốn ổn định chợt có vết nứt, rung rinh như muốn tan vỡ.
"Chát!"
Thích Già Lam nghiến răng, song thủ lại xuất hiện hắc sắc trường mâu, thuấn xung kích vào lam sắc linh quang quang tráo bao quanh độc giác ma vật.
"A!"
Bọn Hàn Vi Vi và nhiều vực ngoại thiên ma kinh hô vì trong nghìn sợi dây xích thần quang có mấy chục sợi đã đứt, hóa thành lưu quang chói lòa.
"Phù!" Bản thể Hoang tộc đại năng nhợt nhạt há miệng, không kêu thành tiếng mà khạc ra lam sắc khí huyết.
"Hắc hắc!"
Ai nấy như nghe thấy tiếng độc giác ma vật cười lạnh đắc ý.
Ngụy Tác đột phá đến Chân tiên tam trọng, dẫn phát hư không phong bạo, nhưng khiến độc giác ma vật thu lợi không nhỏ, hấp nạp được tinh thần nguyên khí đặc biệt, diễn hóa nguyên khí pháp tắc mà bình thường không thể.
Thấy độc giác ma vật cười lạnh lắc ngươi, dây xích thần quang như muốn đứt hẳn, đột nhiên óc nó sáng lên khác nào bị bọc một lớp vàng tía.
"A!"
Độc giác ma vật gầm lên chưa từng có, lam sắc thần quang hình vảy tan rã, nó tỏ vẻ thống khổ vô cùng.
"Ngụy Tác!"
Vu thần nữ và bọn Hàn Vi Vi kinh hỉ vạn phần nhìn Ngụy Tác. Họ hiểu gã dùng Như Lai thần mang đả thương nó.
Lại có nguyên khí dồn cho bản thể Hoang tộc đại năng, Ngụy Tác cũng kinh hỉ dị thường, Như Lai thần mang lại cho độc giác ma vật một đòn nữa.
Thay đổi trong thể nội nằm ngoài dự liệu.
Viễn cổ thiên long long hồn để tu luyện Thiên long quần tinh tôi thể thuật đã không còn, cũng như Nguyên thủy thần mộc thần căn, bị fax hoàn toàn luyện hóa vào thể nội.
Trừ khí huyết của gã thay đổi, như hòa vào thiên long huyết mạch thì thần thức cũng tăng.
Lần đầu tiên gã tu luyện Thiên long quần tinh tôi thể thuật cũng có cảm giác nhìn thiên địa qua thiên long nhãn, giờ viễn cổ thiên long long hồn tan đi, thần thức gã trừ tăng lên thì cảm tri với nguyên khí pháp tắc cũng thêm nhiều biến hóa, nhiều loại nguyên khí mà tu sĩ không cảm nhận được cũng xuất hiện rõ ràng trong thức hải gã.
Tích tắc đó, gã cảm tri được trong hư không phong bạo có chân hỏa bình thường không thể cảm tri thấy, tựa hồ từ vô số tinh không bay về nhưng không tắt đi. Cùng một thuật pháp, cảm tri khác nhau, thần thức đột nhiên tăng cường khiến Như Lai thần mang đã được thay đổi hút chân hỏa vào, uy năng vượt xa dự tính.
Nên biết độc giác ma vật là phân thân của Hoang tộc thủy tổ, dù thần thức không như đại đế nhưng cũng gấp mấy lần phổ thông đế thiên, hơn nhiều Ngụy Tác.
Ai nấy cảm nhận rõ thần thức vô hình của gã lại có đường vân hữu hình trong hư không, độc giác ma vật lại hộc lên thống khổ, óc sáng lên màu vàng đỏ.
"Vù!"
Ai cũng cả kinh vì sừng của độc giác ma vật hơi giảm tử hắc sắc quang diễm thì dây xích thân quang của bản thể Hoang tộc đại năng diễn hóa lại mọc thêm mấy sợi, có sợi từ hư không sau lưng ma vật thò ra, xuyên thấu ngực nó.
Thần quang đó không chỉ có thể cấm cố hư không mà còn chứa uy năng sát phạt kinh nhân, hoàn toàn là hư không thần tắc pháp liệm!
"Gừ!"
Độc giác ma vật gầm vang, rực bảo lam sắc thần quang, sợi xích vừa xuyên qua nó tan nát.
"À?" Ngụy Tác giật giật chân mày, lại phát động Như Lai thần mang nhưng thần thức tựa hồ bị bảo lam sắc thần quang ngăn lại.
"Đấy là Đại hoang địa tàng bảo quang, ngăn được tất cả thần thức ý chí, thần thức sát phạt chi pháp do Như Lai thần mang diễn hóa ra, bất quá vô dụng với bảo quang này." Hoang tộc đại năng bản thể thở hồng hộc lên tiếng, "Bất quá thi triển nó thì không thể thi triển kỳ cường pháp khác, chỉ cần chúng ta chúng ta đấu tiếp tất y xong đời!"
"Thế hả?" Ngụy Tác mục quang lóe lên, liên tục gột rửa tấm thân màu lam. Ba vết nứt trên thi thể Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng vẫn còn nguyên khí. Gã tĩnh tâm nội thị, cảm giác biến hóa sau khi đột phá đến Chân tiên tam trọng.
"Bảy nghìn dặm?!"
Thần thức toàn lực quét ra, Ngụy Tác dù cố khống chế cũng không nén được kinh ngạc.
Lúc trước chỉ bao trùm được năm nghìn dặm thì giờ đã thành bảy nghìn!
Tự thân tu vi đề thăng không thể khiến thần thức tăng tiến ngần ấy, khẳng định do luyện hóa thiên long long hồn.
Lục bào lão đầu có nói theo điển tịch thì thời cổ có đại năng tung đòn cách vạn dặm diệt đối thủ, gã vốn không thể tưởng tượng nổi, nhưng giờ thì thần thức gã đang tiến dần đến mức vạn dặm!
"Phù!" Cảm nhận nhục thân thay đổi xong, Ngụy Tác ngầm hít một hơi lạnh.
Huyết nhục, xương cốt gã toàn là kết tinh sáng chói, nội thị là thấy thân thể như vô số vì sao tụ thành tinh không.
"Nếu tôi luyện cả thân thể thành kết tinh nhất thì nhục thân sẽ đến mức nào?"
Ngụy Tác hít sâu một hơi, định thần, không va chạm với bản thể Hoang tộc đại năng và Thích Già Lam thì không biết nhục thân hiện tại đủ đấu với họ chưa nhưng hiện tại gã không thể lãng phí thời gian, lại gào với bản thể Hoang tộc đại năng, "Mau lên, tiếp tục!"
Y hơi sững ra, nghiến răng, ngân sắc quang tinh xung kích vào nhục thân màu lam trước mặt Ngụy Tác. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Ngụy Tác toàn lực gột rửa, từ lỗ thủng mới tuôn trào nguyên khí vào thể nội gã.
Nguyên khí dao động liên tục tăng lên!