Thiếu Nữ Bệnh Thần Kinh

Chương 59: Lại một năm.



Trời vào thu, những chiếc lá trên thân cây của các cánh rừng bắt đầu có dấu hiệu ngả sang màu vàng ở nhiều cấp độ một.


Vàng nhạt, vàng đậm, vàng pha cam, vàng pha xanh,...sắc màu của những  cánh rừng kết hợp với bầu trời xanh trong vắt phía trên đem đến một cảm giác vui vẻ xao xuyến đến lạ thường.


Levy đã chính thức bước sang tuổi 14 vào tháng trước, hiện tại đang đứng cùng với giáo sư Mc.Gonnagall và một số đàn anh các năm lớn hơn ở trước cửa cạnh của lâu đài Hogwarts.


Hiện tại chính là khoảng thời gian trước lúc nhập học một năm học mới ở Hogwarts 2 tuần và cũng chính là thời điểm diễn ra trận đấu mấy năm mới có một lần - trận tranh cúp Quidditch thế giới của các đội tuyển tinh anh đến từ khắp mọi miền đất phù thủy của thế giới pháp thuật.


Trường Hogwarts cũng có một đội tuyển tập hợp những cây chổi thiện chiến nhất từ bốn nhà Slytherin, Gryffindor, Revanclaw và Hufflepuff.


Chủ yếu bọn họ đều là những huynh trưởng năm sáu, năm bảy đã từng
góp mặt trong nhiều trận Quidditch của trường Hogwarts cũng như tham gia các trận giao hữu với các trường phù thủy khác, kinh nghiệm dồi dào, được cô Hooch đặt rất nhiều hi vọng cho trận đấu sang năm.


Năm nay Hogwarts họ đi xem trận đấu giữa hai đội Ái Nhĩ Lan và Bulgaria là để làm quen dần với không khí cũng như quy tắc của sân chơi thế giới.


Levy cũng ở nhà đến chán, nên chủ động ngỏ ý với giáo sư Mc.Gonnagall và cô Hooch để đi cùng góp vui.


Hiện tại cả đoàn bọn họ đã tập hợp đủ, giáo sư sẽ dẫn tất cả đến địa điểm chứa khóa cảng ở đỉnh đồi Stoatshead và tiến thẳng tới sân đấu rộng lớn đó.


Cô Hooch đã đi trước bọn họ một bước bằng bùa độn thổ, để chuẩn bị chỗ ngồi xem cũng như chỗ nghỉ ngơi vào cuối ngày của tất cả mọi người.


Và sau một trận chóng mặt, Levy và các đàn anh đã thành công đặt chân xuống bãi nghỉ phía bên ngoài sân đấu - nơi có rất nhiều phù thủy cũng như họ vừa theo khóa cảng để đi tới, người qua lại gấp nập, đủ mọi loại màu da.


Không gian cực kì đông đúc, ai nấy đều ôm tâm tư vô cùng kích động với trận đấu ngày hôm nay.


Tiếng rao bán những món lưu niệm vang dội khắp không gian, ở phía xa xa còn có cả nơi để đặt cược xem rốt cuộc hôm nay đội nào sẽ thắng.


Levy rất có hứng thú với nơi đặt cược, tính lại đem hết tiền bạc có trên người để cược rằng đội có Victor Krum sẽ thắng, nhưng giáo sư Mc.Gonnagall đã nhanh mắt mà kéo ngược cô lại, còn dặn dò liên tục rằng một phù thủy tốt thì không nên dính líu vào những trận cá cược vô bổ như thế.


Levy nghe đến le lưỡi, cuối cùng phải hùa theo giáo sư, đồng ý với bà ấy thì bà ấy mới buông tha và dắt cô cùng cả đoàn tiến vào sâu bên trong sân đấu.


Sân đấu Quidditch thế giới thì chắc chắn là phải có sự choáng ngợp và đặc biệt riêng của nó.


Nó là một sân đấu vô cùng rộng lớn, cả một khu còn lớn hơn diện tích đất dưới chân của lâu đài Hogwarts mấy lần và những bức tường được xây dựng kiên cố lên bằng đá màu xám.


Chỗ ngồi ở khán đài nhiều không đếm xuể, chật kín trên đó là hàng loạt những phù thủy có già có trẻ tới từ khắp nơi trên thế giới tề tựu về đây để hướng ứng sự kiện thể thao mang tính ảnh hưởng cao này.


Levy đi xuyên qua đám người với giáo Mc.Gonnagall.


Đoàn người Hogwarts bọn họ được ban tổ chức, cũng như có sự can thiệp của cô Hooch cho tập chung ngồi với nhau ở dãy ghế cách khá gần với rìa sân đấu, để thuận lợi hơn cho quá trình rút kinh nghiệm của đội Quidditch.


Levy nhìn trong dòng người, đêm tâm trạng may mắn rất nhỏ hi vọng được nhìn thấy nhà Weasley và cậu bé Harry đi xem trận này.


Quả nhiên số của cô vẫn khá may mắn. Sau một hồi nhìn kĩ càng, rốt cuộc Levy cũng thấy cái đầu xù xù quen thuộc của cậu bé, chỉ là cậu nhỏ đang mải nói chuyện với ai đó rất giống anh Cedric nhà Hufflepuff nên tạm thời không thấy thân hình bé nhỏ của Levy đang vẫy tay điên cuồng với cậu trong dòng người.


Cô nhìn hai người đang cười vui vẻ trâu đầu ghé tai không thèm để ý đến mình bên kia, khẽ phồng má không phục, nói với giáo sư Mc.Gonnagall là cô đi qua chỗ này chút, liền thành công rời đi đến chỗ của cậu.


"Hey! Harry!"


Cô bất ngờ vỗ vai cậu nhỏ một cái, cười toe toét đón lấy sự chú ý của cậu.


Nhưng hình như cô vừa tạo ra chuyện tốt nào đó cho hai người này thì phải.


Người đứng bên cạnh Harry không ai khác đúng là anh Cedric thật.


Lúc Levy vỗ vai nhỏ của Harry, cả hai cùng lúc quay lại nhìn Levy, nhưng lại Harry vô tình bị người đang di chuyển phía sau đẩy một cái, cứ thế theo quán tính bổ nhào vào lòng của anh ấy luôn, môi nộn nộn còn cọ qua phần xương hở ra ở cổ của Cedric, khiến anh ấy nháy mắt đỏ mặt lên như trái cà chua nhỏ.


Levy ở bên cạnh không dưng hít phải khí lạ, liền chớp mắt một cái treo nụ cười đê tiện trên mặt, khóe môi cong đến chói mắt người nhìn thấy.


Cedric đang hỗn loạn nhìn lung tung, thấy Levy như vậy liền ho khan một tiếng, nhẹ nhàng giúp người trong lòng ổn định lại thân thể, lùi ra sau một chút, nhưng vành tai vẫn còn hồng đến vô cùng khả nghi.


Levy lúc này lại càng cười to hơn, cảm thấy cô đã tóm được một cái đại bí mật của mĩ nam Hufflepuff chết yểu này.


Quả nhiên nguyên tác là thứ không nên tin tưởng hoàn toàn nha. Levy đã có thể tưởng tượng khi các hủ nữ ở thế giới cũ của cô nếu mà lỡ chân xuyên đến đây và biết được cái bí mật này sẽ có thể kích động nhảy nhót đến cỡ nào.


Cô chậm rãi hít hà một hơi...


Ừm...


Hint này rất thơm a ~ (o´∀'o)


----
Gỗ: các bạn biết couple nữa tui ấp ủ r đó, Cedric x Harry, tiểu long đã rung động nhưng có lẽ phải chậm chân thôi ~ê hê hê ( ꈍᴗꈍ)