Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị

Chương 392: “Tôi biết, tôi thấy được.”



Trước khi tiến hành thử nghiệm, Cao Cấn Băng rất tự tin rằng thuốc nước mà cô ấy nghiên cứu ra được sẽ không có ảnh hưởng xấu đến cơ thể của Tiêu Sách, nhưng với điều kiện là khi tăng thuốc nước lên thì nó phải ở trong tầm kiểm soát, mà bây giờ số liệu trong thân thể Tiêu Sách tăng lên quá mức khác thường, đã vượt qua phạm vi khống chế nên Cao Cẩn Bằng đã không còn tự tin. 

Vì để yên tâm, cô ấy cảm thấy tốt nhất là nên dừng lại ngay lập tức. Đợi sau khi cô ấy làm rõ tại sao lại xuất hiện tình huống như vậy, cô ấy sẽ quyết định có nên tiếp tục hay không. 

“Lấy cho tôi một ống!” Nhưng lúc này, Tiêu Sách chủ động mở miệng nói. 

Vui mừng cùng kích động ngập tràn trong mắt anh. Lần đầu tiên anh phát hiện hệ miễn dịch trong cơ thể của Cao Cẩn Băng mạnh mẽ không giống người bình thường, Tiêu Sách lập tức nghĩ, nghiên cứu của Cao Cấn Băng có làm tăng thực lực của anh lên hay không, mà bây giờ anh vô cùng xác định, câu trả lời là... có. 

Lúc này Cao Cấn Băng cùng Thiên Diệp chỉ có thể quan sát sự biến đổi của cơ thể anh thông qua máy theo dõi, loại biến đổi này là số hóa, là giả thuyết. 

Chỉ có Tiêu Sách mới biết, lúc này trong cơ thể anh đang xảy ra biến hóa lớn đến cỡ nào... hoặc có lẽ đây là một dạng tiến hóa mạnh mẽ! 

Trước đây, khi Tiêu Sách tu luyện Vô danh khí công thành công, anh có cảm giác mình tiến 

hóa. 

Mà bây giờ, anh cũng có cảm giác mình lại tiến hóa. 

Tiến hóa nhờ Vô danh khí công làm cơ thể của Tiêu Sách trở nên vô cùng cường đại, hầu như không còn là cơ thể của anh nữa, ngũ giác và cả giác quan thứ sáu đều mạnh hơn người bình thường nhiều, trong cơ thể còn có “khí”. 

Mà lần này, Tiêu Sách không biết bản thân tiến hóa ở phương diện nào, nhưng anh rất quen thuộc với cảm giác tiến hóa này. 

Nhưng mà anh cảm thấy lần tiến hóa này quá chậm, mức độ còn chưa đủ! 

Cho nên anh mới thúc giục Cao Cấn Bằng cho anh thêm một ống, bởi vì anh có linh cảm rằng nếu bây giờ dừng lại thì quá trình tiến hóa sẽ không được hoàn thành. 

“Nhanh lên, cho tôi một ống nữa, không cần lo lắng cho tôi, tôi không sao!” 

Tiêu Sách nhìn thấy Cao Cẩn Băng không nhúc nhích, anh nôn nóng thúc giục cô ấy, nếu không phải sợ chỉ cần mình động nhẹ thì những dụng cụ trên người sẽ bị kéo đi, thì Tiêu Sách đã tự làm. 

Cao Cấn Băng vô cùng kinh ngạc liếc mắt nhìn Tiêu Sách, cuối cùng cô ấy vẫn phải cắn răng tiêm thuốc nước năm màu vào cơ thể Tiêu Sách. 

Tiêu Sách cảm thấy cơ thể mình nhẹ nhàng ngay lập tức... 

Tiêu Sách thấy, nếu mọc cánh thành tiên là có thật, thì bây giờ anh chắc chắn bản thân đang ở trạng thái này, cảm giác sung sướng này còn thoải mái hơn việc nam nữ làm chuyện ấy nhiều. 

Tất nhiên đây chỉ là ảo giác, nhưng đúng là lúc này Tiêu Sách rất thoải mái, anh có thể cảm nhận được một bộ phận của cơ thể đang tiến hóa, đang thoát ra khỏi gông cùm. 

Tiêu Sách không biết đó là vị trí nào, nhưng Cao Cấn Băng và Thiên Diệp thì biết. 

“Cô chủ, số lượng đại thực bào trong cơ thể Tiêu Sách lại tăng nhanh, đã gấp người bình thường một triệu lần rồi.” Thiên Diệp run rẩy nói. 

“Tôi biết, tôi thấy được.” 

Cao Cẩn Băng nhíu mày. Lúc này, tế bào, tổ chức thuộc hệ miễn dịch của Tiêu Sách đã ngừng tăng trưởng, gấp người bình thường khoảng mười nghìn lần. 

Điều này khá giống với dự tỉnh ban đầu của Cao Cấn Băng, thuốc nước của cô ấy chỉ có thể tăng hệ miễn dịch của người lên gấp mười lần người bình thường mà thôi. 

Nhưng số liệu đại thực bào của Tiêu Sách vẫn tăng lên, hơn nữa càng ngày càng tăng nhanh, đã gấp người bình thường một triệu lần rồi nhưng vẫn không có dấu hiệu dừng lại. 

Đại thực bào là những tế bào cắn nuốt thuộc hệ thống miễn dịch của cơ thể con người, tác dụng chủ yếu là cắn nuốt cùng tiêu hóa virut gây bệnh xâm nhập vào cơ thể, dưới hình thức cố định hoặc tự do. 

Nói đơn giản thì khi virut, vi khuẩn từ bên ngoài xâm nhập vào cơ thể thì đại thực bào sẽ cắn nuốt hết bọn chúng, phòng ngừa cơ thể bị ốm. Nếu như đại thực bào đủ mạnh, bất cứ thứ gì xâm nhập vào cũng sẽ bị đại thực bào nuốt hết, Tiêu Sách sẽ không hề bị thương.