Thiên Mệnh Lâm Sinh Chí Tôn

Chương 3: Tai họa



Từ thuở sơ khai lúc vũ trụ mới hình thành, các vị thần bế tắc trong việc tìm ra người có thể chấp chưởng thiên đạo đứng đầu là hệ thống. Dẫn tới một cuộc xung đột nội bộ ác liệt khiến vũ trụ suýt diệt vong. Để ngăn chặn tình huống bất đắc dĩ nguy cơ vũ trụ bị xóa sổ các vị thần sau khi thương nghị đã đi đến một thống nhất chung. Đó là chia vũ trụ thành ngũ chi đại đạo. Sự kiện vĩ đại đó đã thay đổi toàn bộ số phận sinh mệnh đang tồn tại trên vũ trụ.

Ngũ Chi Đại Đạo được định nghĩa là 'Năm nhánh của nền Đại Đạo' phân chia rõ ràng ở vũ trụ bao gồm Nhân đạo, Tiên đạo, Thánh đạo, Thần đạo và Phật đạo tương ứng các vực cùng tên. Trong số năm đạo mỗi đạo đều phân bố toàn bộ dải khắp vũ trụ.

Mọi sinh vật đều cuồng tu luyện mà tu thăng tiến dần lên. Đặc biệt có đại đạo phổ biến khắp vũ trụ chiếm số đông nhất, Tiên đạo. Họ được xưng là tu tiên giả, khao khát từ phàm nhân trở thành tiên - thoát trần tục, trẻ mãi không già, trường sinh bất tử,.

Lục địa Tân Kì nằm ở rìa Tiên vực, năm xưa cũng giống bao tinh cầu tu tiên khác, mọi tu tiên giả dựa vào cảnh giới để phân chia, phân thành ba giai đoạn lớn: Hạ cảnh giới, Trung cảnh giới cho đến Thượng cảnh giới.

Hạ cảnh giới bao gồm năm tầng: Luyện Khí, Trúc Cơ, Kết Đan, Nguyên Anh, Hoá Thần.

Trung cảnh giới thì có ba tầng: Luyện Hư, Hợp Thể, Đại Thừa.

Đến thượng cảnh giới, nhưng kì thực ở cảnh giới này chỉ có một cửa quan là Độ Kiếp mà thôi, qua được tầng này thì có thể phi thăng tiên giới, thọ ngang trời đất.

Thế nhưng lại có một chuyện lạ xảy ra thay đổi số phận lục địa Tân Kì. Không rõ thời gian khi nào, mỗi thứ nơi đây vẫn theo quy luật bình thường thì của Tiên đạo đến khi điều kì lạ đột nhiên xảy ra. Ba đạo giới không hiểu lý do bạo loạn làm nứt toạc không gian. Cánh cửa không gian ba nơi liền bị xé toác, dẫn tới xảy ra hiện tượng khó gặp, éo le thay lục địa Tân Kì nằm nơi mắc kẹt giữa Thần giới, Tiên giới, Hạ giới trở thành trung gian giữa các giới như hòn đá bị trơ vơ bốn bề không lối thoát.

Lục địa sau đại chiến thiên đạo biến đổi. Vừa mở ra tai họa cũng đồng thời gắn với cơ duyên. Linh khí thiên địa trước kia không còn có thể được hấp thu vào cơ thể. Thiên hạ dần rơi vào hỗn loạn, chém giết khắp nơi bi thương vô cùng. Đáng thương nhất loài người nơi đây, con người thật ra xuất hiện không rõ từ bao giờ trên lục địa Tân Kì, trước đó chỉ có chủng tộc ma tộc, yêu tộc, linh tộc, vô số chủng loài tộc khác sinh sống.

Con người mất đi linh khí việc trở nên yếu ớt nhất so với các chủng tộc khác rất dễ hiểu, nên đành phải cam chịu tổn thương tại họa trời đất gây ra. Trải qua kiếp nạn bi kịch may thay ông trời còn có mắt, con người về sau ngẫu nhiên phát hiện linh khí thiên địa trước kia không còn có thể được hấp thụ vào cơ thể nhưng có thể đi mượn. Nguyên do thiên đạo đã mở lối kết nối trở thành vùng trung tâm vũ trụ.

Ba nguồn nguyên khí thuở khởi nguyên sơ khai, ba đại đạo vũ trụ dẫn dung hợp hình thành nên dị khí. Gọi cách khác thiên địa linh khí giờ đây tên gọi là hà khí một loại dị khí đặc biệt, nó là dòng chảy linh khí từ thiên đại vũ trụ đưa sang. Vừa hỗn loạn nhưng cũng yên bình. Người tu luyện hà khí bằng cách mượn hà khí cường hóa bản thân tạo ra các đường kết nối tới các thiên đại vũ trụ. Những luồng khí này giúp họ hơn hẳn người thường, cho họ năng lực đặc biệt về sau gọi thứ nguyên tố trời đất, xé rách không gian, khống chế càn khôn... như thần tiên vậy.

Chiến tranh giữa các chủng tộc vẫn nổ ra nguyên do tranh đoạt sức mạnh kì diệu thần thánh này. Cứ thế, cứ thế cuộc chiến tiếp diễn đã hàng vạn năm, sinh linh đồ thán thê lương. Ánh sáng mở đường dẫn lối cho lục địa Tân Kì chỉ chấm dứt khi trong đám con người nhỏ bé kia, trời ban nhân vật kiệt xuất sinh ra đầu tiên đạt đến cảnh giới gọi mang tên Thiên Tôn, người đã tạo ra con đường kết nối vô tận đó giúp tất cả chúng sinh thiên hạ điều tu luyện được, phân chia toàn bộ cảnh giới . Sức mạnh làm chủ cả đại lục, dưới sức mạnh vô địch thiên hạ như vậy chiến tranh mới chấm dứt, thống nhất đại lục.

Nhờ thế con người mở rộng địa bàn sinh sống khắp đại lục, nhiều vùng đất mới được khám phá, đứng đầu các loài chủng tồn cùng tại hình thành nguyên trạng phân bố như hiện nay.

Trước lúc biến mất đã khám phá ra mối cơ duyên nối với tiên đạo cùng lục địa Tân Kì là sự kết nối vô tận. Linh hồn tồn tại ở các giới liên thông với nhau khác xa trước. Đặc biệt hơn phán đoán ra phía trên lục địa Tân Kì, tồn tại một vùng đất mới lạ mang tên Thần giới. Có thể trường sinh bất tử, bá chủ sinh linh khác trong vũ trụ.

Chính vị Thiên Tôn đã đặt nền móng hình thành cho cái tên lục địa Tân Kì sau này. Hãy mọi thần dân gọi tắt đầy tự hào - Tân Kì Đại Lục.

Ai cũng hiểu ra về ý nghĩa thứ mình đang tu luyện 'Hà khí' chính là một loại dị linh khí sự dung hợp giữa ba nguyên khí Thánh - Nhân - Tiên chỉ có tại Tân Kì đại lục duy nhất. Tân Kì đại lục được vị Thiên Tôn gọi 'trung tâm của thiên hà' toàn bộ sinh khí chảy từ khắp các giới đổ dồn về Tân Kì đại lục. Do đó gọi là hà Khí, hà ở đây là trung tâm - hà khí là sinh khí trung tâm của vũ trụ.

Tân Kì Đại Lục đích xác là một trong hành tinh thoát khỏi cảnh giới Tiên đạo, tạo ra cảnh giới mới sánh ngang với các loại khí của thế giới khác như Đấu Khí, Hồng mông linh khí, nguyên khí...

Từ lúc người như thần đó biến mất. Tân Kì Đại Lục trải qua nhiều thời kì và phát triển khác nhau đã xuất hiện 20 vị Thiên Tôn, phi thăng thần giới tạo nên kì tích. Thế nhưng đổ lại trăm nghìn năm nay chưa xuất hiện thêm một vị cảnh giới Thiên Tôn nào. Cả thiên hạ điên cuồng tập luyện, khát khao ai ai cũng hi vọng một ngày nào đó vị thần này xuất thế.

Cảnh giới Thiên Tôn nghịch thiên đại đạo.

Thành Dương Nam, Chân Nam đế quốc ở địa phương không xác định trên đại lục.

Thành Dương Nam được xây dựng trên mảnh đất bằng phẳng trù phú màu mỡ nhất đất nước. Nhìn từ trên cao tại mấy ngọn đồi cách đó ngàn thước vẫn có thể thấy được tòa thành thị rộng lớn với sự phồn vinh va đập vào tầm mắt. Nơi đây cách hoàng thất tầm một ngày đi đường, với việc tọa lạc tại trung tâm của đế quốc, việc có vô số tài nguyên quý hiếm kèm theo giao thương nhộn nhịp thu hút vô số người di cư nơi khác đến sinh sống. Trở thành trung tâm đô thị phồn hoa của cả đế quốc.

Tòa thành được xây dựng ở một vị trí độc địa được bao bọc bởi hàng loạt dãy núi cao chót vót trải dài bởi ba hướng tây, bắc, nam tạo nên thành một bức tường tự nhiên vững chắc khiến cho tòa thành ví như phòng tuyến kiên cố khó lung lay trước đội quân xâm lược. Trước mặt thành hệ thống tuyến đường kết nối với các tòa thành lân cận tạo điều kiện dễ dàng được chi viện khi cần thiết, phải nói địa hình như vậy dễ thủ khó công vô cùng.

Phía đông tòa thành hiện lên vùng đất màu mỡ. Những bầy chim thú bay lượn khắp bầy trời, cánh đồng lúa trải dài với những dòng sông uốn lượn, vô số thương gia xếp hàng từ khắp địa phương hác hướng tiến vào cổng thành nhìn thật tràn trề sinh khí. Đối với người mới tới đây hoảng sợ trước sự rộng lớn thành thị được coi thịnh vượng nhất đế quốc này không phải hiếm. Thậm trí thịnh vượng hơn cả kinh đô các quốc gia nhỏ khác.

Hàng loại tòa kiến trúc đồ sộ tráng lệ được xây dựng nhiều nơi, dòng người nhộn nhịp chen chúc nhau từng con phố, vô số đồ hiếm quý lạ, bảo vật khan hiếm đủ mọi thể loại thứ xa xỉ trên đời đều được bán tại đây. Đặc biệt hơn có một ngọn tháp vài chục tầng được làm bằng toàn gỗ quý hiếm kiên cố biểu tượng cho sức mạnh nơi này đặt ngay giữa trung tâm thành thị. Dù tận ngoài thành đều khiến cho kẻ khác mở mang tầm mắt, ngắm nhìn kêu than không thôi.

Thi thoảng lại có đám cường giả vận chuyển vài xe linh dược, ma hạch, đá quý lấy từ các mỏ khoáng sản, hanh động ở những ngọn núi gần đó tiến vào thành mua bán lấy tinh thạch.

Thường xuyên xuất hiện đám những quý tử, tiểu thư ăn mặc những bộ đồ trang sức xa hoa, có người hầu kẻ hạ.... Phải nói giàu có đến mức đáng sợ, không hổ danh là nơi hoa lệ đáng sống hơn kinh đô vài phần.

Tiếng huyên náo tại xa lộ vang không hồi kết, dòng người đông đúc qua lại gần tòa đại tháp đặt tại trung tâm thành thị. Thoáng qua đều thấy ai ăn mặc khá đẹp đẽ bằng vải lanh cao cấp, khá uy quyền. Thế nhưng nào loáng thoáng, vẻ đẹp đồng bộ đó lại lấp ló đơn độc bóng dáng trước người trong làn người ấy. Việc qua đường phố chật chội ban này lộ ra cậu thanh niên nhưng ngoại hình gầy gò ốm yếu

người mặc áo chỗ vá chỗ hỏng, chỗ lành chỗ rách, đến cả chiếc giày cũng có vết vá. Cả người mệt mỏi thở dốc, khuôn mặt lấm lem bùn đất nhưng lại cười tươi nhìn hướng về phía trước:

- Hôm nay thật may mắn tìm được gốc Linh Chi hiếm có này. Bán tại Bảo Lâu Các được giá cao lắm đây. Đến lúc đó có thể đủ tiền mua thuốc chữa bệnh cho mẫu thân rồi. Nếu còn thừa có thể dành ít tiền cho biểu muội đi học.

Tay phải cậu thanh niên gầy gò đang cầm cọng linh dược nâu tím khá dài tầm vài chục phân, đọng trên lá có vài đóm trắng. Hóa ra lý do vui mừng khôn siết vì bản thân đang cầm trên tay gốc Linh Chi hiếm có mà bản thân tìm thấy được. Cả sáng nay lúc lên núi kiếm chút củi để về sửa ấm vì mùa đông sớm tới ngẫu nhiên phát hiện một gốc cây lạ sinh trưởng ở vách đá. Trèo núi vất vả cả ngày, có lúc suýt ngã xuống vực nguy hiểm tính mạng, nhưng bằng sự nỗ lực cuối cùng lấy thành công gốc linh dược quý. Ngay lập chạy hàng chục cây số từ ngọn núi toàn vách đá treo leo tức tốc tới nơi luyện dược tên Bảo Lâu Các bán đổi lấy tiền.

Cậu thanh niên ngước nhìn cự tháp sừng sững kia càng phấn khích dùng hết bình sinh chạy nhanh hơn tiến tới tòa tháp nguy nga ở phía xa. Nghĩ tới khi việc bán gốc Linh Chi. Nghĩ tới gốc linh chi này có thể dùng để mua thuốc chữa trị căn khỏi bệnh cho mẫu thân khổ sở chống đỡ mỗi khi trời đông tới, nếu dư tiền có thể cho biểu muội cậu ta đi học.

Cậu thanh niên yếu ớt gầy gò như thiếu niên đang nụ cười trên môi cậu càng đậm hơn:

- Muội muội tư chất thông minh, nếu được đi học ắt thành công hơn ta. Dù có làm trâu làm ngựa ta sẽ gánh vác trọng trách gia đình không để hai người khổ sở nữa. Gốc Linh Chi này sẽ kết thúc 17 năm nghèo khổ nhà ta rồi.

Nhìn gốc cây linh dược nâu tím này trông vẻ bình thường, nhưng nếu ai biết độ trân quý của nó thì không thể thèm muốn. Cây Linh Chi là một loại dược liệu quý hiếm, muốn trưởng thành phải mất tận mấy năm lận mới có thể đạt yêu cầu. Nó thường tại địa hình tắc trở nên việc tìm thấy rất khó khăn, thế nhưng thứ này không vì hiếm thấy mà có giá trị. Trân quý đến thế mà chủ đạo nhất là gốc Linh Chi được coi thành phần chủ chốt để luyện ra đan dược Đột Cảnh Đan giúp người tu luyện bước phá đạt tới tu vi Nhập hà cảnh tiến với con đường tu luyện giả.

Nhắc tới Nhập Hà Cảnh dù tâm định chắc chắn khó lòng mà đứng yên nổi, cậu thanh niên này tất nhiên biết thứ này trân quý vô cùng! ai cũng ao ước sở hữu một lần trong đời nên đủ hiểu giá trị nó mang lại. Nhưng nghĩ tới làm gì bản thân không có khả năng sử dụng. Cậu thiên niên ngậm ngùi lắc đầu.

Trong lúc cậu thanh niên nhem nhuốc này đang cố tránh né vượt qua dòng người đông đúc di chuyển loạn xa không thể quy tắc nào hết. Phía trước đó không xa, khi thấy bóng dáng gã thanh niên khá trẻ trâu trước mặt nhìn tuổi tầm 16 17, vài người đi đường thấy vậy cố gắng tránh xa dẹp sang lề đường cố không đụng trúng, nhìn có vẻ hốt hoảng. Nhìn hắn ăn mặc bộ đồ đắt tiền trạng sức gắn đầy người theo sau có vài tên hầu hạ. Hai tay ôm hai cô đào ăn mặc hở hang đang nũng nịu, chứng tỏ thuộc hàng người thế lực giàu có.

Hai cô em kia áp sát bộ ngực nóng bỏng vào thân thể gã thiếu gia, tự dỗi nói:

- Thiếu gia, bọn ta là người của ngài tất nhiên phải thể hiện đẳng cấp với quý tử đẹp trai như chàng. Vậy nên thế mà bản thân không có nói một thứ gì đáng giá. Thật sự tấm thân ngọc ngà trong trắng hoang phí lắm a.

Tên thiếu gia thấy bộ ngực đều đặn đang phô diễn kia lập tức khó chịu người lên. Cơn ham muốn chăn gối khó kiềm chế. Quyết tâm để không mất mặt hai cô em nuột nà mới lấy từ kĩ nữ. Đúng lúc khó xử yêu cầu khó khăn đó, hắn tự nhiên thấy đối diện bên trái có tiệm bán trang sức. Chợt tìm ra cách giải quyết, hắn cười tiếng tự mãn:

- Mấy nàng yên tâm, bổn thiếu gia ta vung tiền cái là mua được cái khu phố này. Cứ chọn thỏa thích đi. Ta chưa thấy ai dám động vào hàng thiếu gia của Lâm gia đâu.

Để chứng minh, hắn đi vào trong tiệm, tới chỗ ông chủ hàng bán trang sức gần đó, không nói câu nào đạp mạnh ông chủ xấu số ra người cửa ném vài viên tinh thạch màu trắng xuống đất, cho người lấy hết trang sức đưa cho hai em đào nữ đang điên cuồng sung sướng.

Ôm ấp trước nở cười khoái chí của tên thiếu gia, hai cô em ăn mặc hở hang lộ cả da thịt thích thú nhìn đống trang sức như vớ được vàng đó quay ra ôm ấp trước vẻ mặt cười đắc chí của hắn:

- Thiếu gia thật là đào hoa moa moa.