Thiên La Đại Lục

Chương 79: Bạch ngọc



Hắn không có tâm tình đùa với lão, trước tiên phải kiểm tra xem hai khối ngọc này có tác dụng gì, Lâm Phong cầm một khối lên quan sát, cảm giác mát lạnh truyền đến làm cho linh hồn hắn vô cùng dễ chịu như được thanh tẩy.

- Bảo vật đúng là có khác.

- Nếu lão phu nhìn không lầm thì thứ này là dưỡng hồn ngọc có công dụng ôn dưỡng thần hồn.

- Chỉ vậy thôi sao ?

Bảo vật liên quan đến linh hồn luôn thuộc hàng hiếm có nhất, giá trị cũng thuộc loại cao nhất, hai khối ngọc này chắc chắn có giá cao hơn 1000 khối trung phẩm linh thạch hắn đã bỏ ra.

- Tiểu tử thử dùng thần thức kiểm tra xem.

- Ý của lão đây có thể là ngọc giản ?

Lâm Phong lập tức làm theo, thần thức vừa đảo qua một vòng vẻ mặt của hắn mừng như điên.

- Oa ha ha ha ha ha… nhân phẩm của lão tử bạo phát rồi.

- Tiểu tử có phát hiện gì sao ?

- Bên trong thứ này chính là địa đồ dẫn tới di tích Đan Minh.

- Để lão phu xem thử.

Lão đầu lướt tới bay vòng quanh khối bạch ngọc, một lúc sao thì dừng lại thở dài.

- Đúng là địa đồ dẫn tới Đan Minh nhưng mà thứ này đã cách đây mấy chục vạn năm, bây giờ muốn tìm cũng không dễ.

Lâm Phong nghe lão nói làm cho khuôn mặt đắt ý của hắn méo sẹo, thời đại của Đan Minh cách đây lâu như vậy hơn nữa thương hải tan điền, thế sự biến thiên bây giờ biết đi đâu mà tìm.

- Vậy thứ này chẳng phải vô dụng sao ?

- Cũng không hẳn, dựa vào địa hình hiện nay của Thiên La thì lão phu đoán di tích của Đan Minh rất có thể nằm ở Tây Hoang.

- Đời này của ta không biết có đến đó được không ?

Nam Hoang rộng lớn hắn còn chưa đi hết thì đừng nói đến Tây Hoang cách xa không biết bao nhiêu vạn dặm, dù có bay gãy cánh cũng chưa đến nơi.

Một cơ hội cứ thế trôi đi, Lâm Phong đổ hết hi vọng vào khối dưỡng hồn ngọc còn lại, thần thức của hắn chầm chậm tiến vào.

- Vạn hỏa khai thiên.

- Đâu ?

Lão đầu nghe Lâm Phong nói liền bay tới chỗ khối ngọc còn lại, sao khi bay được mấy trăm vòng thì lão dừng lại, ánh mắt lóe lên tinh quang.

- Đúng là vạn hỏa khai thiên, thời của tiểu tử ngươi thật sự tới rồi.

- Ta đã nói với lão là… không đúng hình như lần này nhiều hơn hai chữ.

Lâm Phong nhìn vẻ mặt của lão y như lúc hắn gặp được bảo vật, so với lúc tìm được mãnh hộ thần giáp còn sáng hơn mấy phần.

- Thứ mà lão đầu xem như bảo vật nhất định là tuyệt thế bảo vật, lần này nhân phẩm lão tử đã thật sự bạo phát.

Lâm Phong dùng thần thức kiểm tra, càng nhìn càng kinh ngạc, thứ hắn tìm được là một môn thuật pháp vô cùng bá đạo, một khi luyện đến đại thành sẽ làm cho hỏa linh khí trong cơ thể hắn tăng lên vô tận, đạt đến trình độ khai thiên tích địa.

- Trên đời thật sự có môn thuật pháp lợi hại như vậy sao ?

- Tuy không thể khai thiên nhưng có thể giúp tiểu tử ngươi luyện đan tùy thích mà không cần lo thiếu hỏa lực.

- Luyện bao nhiêu cũng được sao ?

- Tùy thích.

Lão đầu gật đầu khẳng định, vạn hỏa khai thiên cùng với liệt hỏa phần thiên là hai bộ thuật pháp nổi danh nhất trong giới đan đạo từ lúc lão hình thành linh trí cho đến khi bị phong ấn, không ngờ có một ngày lão có thể sở hữu hai bộ tuyệt thế thuật pháp này.

- Muh ha ha ha ha ha…

Lâm Phong ngẩn đầu cười như điên dại, vì không có hỏa linh thể nên mỗi lần luyện đan đều thiếu hụt hỏa lực nhưng giờ đã có vạn hỏa khai thiên thì hắn có thể tùy ý luyện đan, linh thạch trên đại lục sắp bị hắn hốt hết vào tay.

- Thất phu vô tội hoài bích có tội, thứ này không chỉ là chí bảo của đan sư mà đám pháp sư kia cũng sẽ điên cuồng tranh đoạt, tiểu tử ngươi phải cẩn thận.

- Ta hiểu rồi.

Nữa giờ sao Lâm Phong đã hoàn toàn ghi nhớ vạn hỏa khai thiên, hắn đưa dưỡng hồn ngọc cho lão đầu bảo quản, bản thân thì lên giường tu luyện.

Vừa luyện được một lúc Lâm Phong cảm giác linh lực bên trong cơ thể đang bốc cháy, cả người hắn như biến thành một ngọn lửa có sinh mệnh, hắn lấy ra một khối linh thạch hấp thu kết quả chỉ được một lúc đã đốt được nữa khối.

- Thật lợi hại.

Linh thạch hắn dùng là trung phẩm, mỗi đêm nhiều nhất chỉ dùng một khối nhưng chưa tới nữa giờ hắn đã đốt sạch nữa khối linh thạch, lượng linh khí khổng lồ thu được vẫn đang bốc cháy bên trong cơ thể hắn, Lâm Phong chỉ cần thêm nữa giờ là luyện hóa hết số linh khí bên trong trung phẩm linh thạch.

- Hao khủng khiếp.

- Bộ thuật pháp này giúp tiểu tử ngươi đẩy nhanh quá trình luyện hóa linh khí lên đến cực hạn, hoàn toàn không lãng phí linh thạch, ngươi vận công thêm một giờ là có thể hoàn thành quá trình tu luyện hôm nay.

- Lợi hại như vậy sao ?

Lâm Phong lập tức làm theo, kết quả đúng như lão đầu nói, một giờ sao linh lực trong cơ thể hắn đã tràn đầy, lần đầu tiên tu luyện đã rút ngắn thời gian xuống mấy lần nếu luyện đến đại thành có lẽ chỉ cần hít một hơi là bằng người khác tu luyện cả ngày trời.

- Lão đầu bộ thuật pháp này quá nghịch thiên rồi.

- Tu chân chính là nghịch thiên mà đi cho nên cuối cùng phải đối mặt với thiên kiếp.

- Vậy là sao này ta có thể thoải mái luyện đan rồi, đúng không ?

Lão đầu lắc đầu.

- Trên đời này không có thứ gì là hoàn hảo, bộ thuật pháp này sẽ giúp tiểu tử ngươi mở rộng đan điền, mỗi lần tu luyện cần phải hấp thu một lượng linh khí nhiều hơn tu sĩ bình thường, thời gian và linh thạch cần để ngươi đột phá đều sẽ tăng lên.

- Nhưng đổi lại linh lực của ta sẽ nhiều hơn bọn họ, dù là chiến đấu hay luyện đan đều sẽ chiếm được ưu thế.

- Đúng vậy.

Như vậy đã là rất tốt rồi, với lượng linh lực khủng bố của hắn thì tha hồ mà luyện đan sao đó dùng linh thạch mua một lượng lớn pháp chỉ, thử nghĩ xem cùng lúc kích hoạt trăm tờ pháp chỉ thì ai chơi lại hắn.

Mấy ngày tiếp theo mọi chuyện vẫn không có gì thay đổi, Lâm Phong vẫn ngày luyện đan đêm luyện pháp, thỉnh thoảng luyện đao, mỗi ngày trôi qua đều rất nhàn hạ, hôm nay hắn phải đến đan phòng để xem diễn đan sao đó đến Chủ cung đăng ký tiến vào bí cảnh.

- Sao khi tiến vào bí cảnh ngay cả một sợi lông của lão tử thì yêu nữ cũng không thể động vào.

Khi hắn tiến vào đan phòng thì nơi này đã chật kín người, số lượng còn đông hơn lần trước hắn đến.

- Chẳng lẽ lại là Lý sư tỷ luyện đan ?

Nghĩ đến đây Lâm Phong nhanh chân chạy đi tìm một chỗ tốt, được nhìn mỹ nữ luyện đan so với nghe lão đầu chỉ dạy thú vị hơn nhiều.

Nhưng rất nhanh hắn phát hiện ra một vấn đề, phần lớn những vị trí tốt đều bị nữ tu chiếm hết, Lâm Phong chỉ có thể tìm được một chỗ tàm tạm.

- Thời thế thay đổi, thiên hạ đại loạn, nữ tu đến với nhau cũng là chuyện bình thường.

Đúng lúc này cửa phòng mở ra, một đám người từ bên ngoài bước vào, dẫn đầu là một thanh niên vô cùng tiêu soái, khí thế bất phàm.

Bên cạnh là một đám thanh niên có khí thế không kém, quan trọng là có cả đệ nhất mỹ nữ Đan cung trong đó, đám người này vừa bước ra cả căn phòng như dậy sóng.

Lâm Phong nhìn thấy thanh niên cực kỳ anh tuấn chút nữa là có thể so với hắn, cảm giác hưng phấn tụt đi một nữa.

- Tên này là ai vậy, thanh thế lớn thật.

- Huynh đệ mới tiến cung sao ?

Một tên bên cạnh quay qua hỏi Lâm Phong, giọng điệu kinh ngạc.

- Ngay cả Vương Lăng sư huynh cũng không biết ?

- Chính là đệ nhất thiên tài Đan cung, chân chuyền đệ tử của đại trưởng lão đó sao?

- Chuẩn không cần chỉnh.

Lâm Phong biết được nhiều như vậy là nhờ gian thương đã đưa cho hắn thông tin những nhân vật nổi tiếng bên trong thánh cung.

Vương Lăng thuộc hàng đệ tử chân truyền, thành tích vô cùng nổi bật, trong đại hội ngũ cung tranh bá lần gần nhất đã xếp thứ hai, nghe nói thanh niên này đã luyện thành công lục đan trong đó có ngũ đan thượng phẩm, nhất đan trung phẩm.