Thiên Hồng Ma Đạo

Chương 108: Huyết Độn





Khảm Phồ cưòi khàn nói:” Ta lập tức phá trận này, cho nguơi với Nhựoc Tuyết cô nuơng đoàn tụ.”
Nói xong, huớng về phía góc trận pháp giam cầm Mộ Dung Nhựoc Tuyết, tuỳ ý giơ tay nhẹ phấy mấy cái, mấy đạo Ma Huyết năng luợng trong nháy mắt kích ra. Chỉ nghe” Bặc bặc bặc!” mấy tiếng đi qua, trận pháp giam cầm Mộ Dung Nhựoc Tuyết vô hình hoá tản ra.
Lúc này, Mộ Dung Nhựoc Tuyết vốn ngồ xếp trên đất cảm ứng thấy dao động của năng luợng, chậm rãi mở ra đôi mắt xinh đẹp mà lại lo âu.
Lúc nhìn thấy ánh mắt nóng rực tràn đầy ân cần của Lâm Phong. Mộ Dung Nhựoc Tuyết giống như đang ở trong mơ mộng vậy. có một thứ cảm giác vô cùng mê huyễn lại không chân thực. Nhưng vẫn không khỏi tự chủ khẽ giọng nói:” Lâm Phong, đúng là nguơi sao? Ta có phải đanh nằm mơ?”
“ Nhựoc Tuyết, là ta, cuối cùng ta cũng tìm đựoc ngưoi, Đoan Mộc Khuất Sùng kia cũng bị thuơng bỏ chạy, thời gian này, Đoan Mộc Khuất Sùng kia có hạnh hạ ngưoi chứ?” Lâm Phong thấp giọng nói.
Khảm Phổ ở một bên hô một tiếng, ra vẻ uy nghiêm nói:” Lâm Phong. Chúng ta hãy rời khỏi nơi này trứoc vậy? Đoan Mộc Khuất Sùng bị thuơng nặng, càng huống chi hắn cũng thi triển Huyết Độn cực kỳ hao tốn lực Bổn Mệnh Nguyên Thần, lúc này thừa dịp tuỵêt giai này chúng ta nhất định phải tìm đựoc hắn, Tuyệt Hồn Ấn lúc này vẫn là trong tay hắn. Một khi cho hắn phục hồi qua, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng!”
Mộ Dung Nhựoc Tuyết kì dị nhìn về phía Khảm Phổ và Lâm Diệp, ánh mắt không hiểu nhìn về phía Lâm Phong hỏi, hai nguời này đều là nguời xa lạ Mộ Dung Nhựoc Tuyết không quen biết, Lâm Phong khẽ cuời nói:” Nhựoc Tuyết ngưoi vẫn còn không quen biết hai vị này là ai chứ?” Ta nói cho ngưoi biết , vị này là nhân trung anh kiệt chính là đại nhân vật trong truyền thuyết- -Ma Thần Khảm Phổ.
Sau khi nghe đựoc lời nói của Lâm Phong, hô hấp của Mộ Dung Nhựoc Tuyết dừng lại một chút, trên mặt cuời tràn đầy vẻ kinh dị, vội vàng nói:” Ma Thần Khảm Phổ! Không ngờ Lâm Phong ngưoi lại ở cùng nhau với Ma Thần Khảm Phổ, cái này rốt cuộc là chuyện gì?”

Lâm Diệp dùng lực Chân Nguyên của bản thân thay đổi biến dung phục hồi hình dáng vốn có, nhìn Mộ Dung Nhựoc Tuyết trầm giọng nói:” Nhựoc Tuyết, ngưoi nhìn xem ta là ai?”
“ Lâm sư bá! Sự việc giống như càng ngày càng phức tạp, ngưoi có thể chi tiết nói cho ta biết, tất cả đầu đuôi nguồn gốc của sự việc?” Mộ Dung Nhựoc Tuyết càng thêm nghi hoặc nói.
Lâm Phong nhẹ nhàng đi lên phía trước, đến trươc mặt của Mộ Dung Nhược Tuyết, nghiêm tuc nhìn chằm chằm con mắt của Mộ Dung Nhược Tuyết nói:” Nhược Tuyết, thật ra nguyên nhân của sự việc rất đơn giản, mọi thứ này đều là một trong vẫn còn lúc ta có được Ma Thần Khí tàn kiện, lúc đầu là từ cây thiết côn màu đen nói lên.”
Trải qua vô cùng nhiều trở ngại không thể nghi ngờ, nhiều lần trong lúc sinh tử bồi hồi, vì tìm đủ tất cả tàn kiện Ma Thần Khí. Có thể nói Lâm Phong chịu không nhiều khó khăn. Nếu như nói trước lúc Mộ Dung Nhược Tuyết vẫn chưa bị Đoan Mộc Khuất Sùng hiệp trì lấy, Lâm Phong sẽ giúp đỡ Khảm Phổ tìm kiếm Ma Thần Khí tàn kiện chỉ là vì tuân thủ lời hứa hẹn. Như vậy lúc Nhược Tuyết bị Đoan Mộc Khuất Sùng bắt dùng uy hiếp Lâm Phong, thì Lâm Phong đã đem tất cả sự việc đều vứt đến một bên.
Cứu không ra Mộ Dung Nhược Tuyết, Lâm Phong làm các chuyện khác không có bất cứ ý nghĩa gì, cho dù là có thể tu luyện đến Độ Kiếp phi thăng, Lâm Phong cũng sẽ không cảm thấy vui vẻ.
Lúc này Mộ Dung Nhược Tuyết sau khi nghe thấy tất cả trải qua của Lâm Phong, tâm trạng thiết đãng lên xuống, không nghĩ tới trong đó lại là ẩn giấu nhiều âm mưu như vậy. Mọi thứ Lâm Phong làm vì bản thân khiến Mộ Dung Nhược Tuyết vô cùng cảm động, mặc dù gia tộc của chính mình bị Đoan Mộc Khuất Sùng diệt môn, nhưng có Lâm Phong ở đây. Mộ Dung Nhược Tuyết thì sẽ không cảm thấy cô độc.
Đoan Mộc Khuất Sùng đứa cầm đầu tội lỗi này vẫn chưa có chết, Khảm tạm thời vẫn chưa có cảm ứng được hơi thở của hắn đang ở chỗ nào, một đoàn bốn người đành phải dừng lại bước chân tiếp tục truy tìm Đoan Mộc Khuất Sùng
Hiện giờ bọn người Lâm Phong cũng không nguyện quay về Vô Cực thành nữa, Mộ Dung Nhược Tuyết không muốn lần nữa nhìn cảnh mà thấy thương tình, ở một nơi phong cảnh cực kì xinh đẹp, Lâm Phong ở nơi này dừng lại một cái.
Biển mây cuồn cuộn, thương mang phiêu diệu.

Ở chỗ sâu của biển mây, lúc này lại có một quang ảnh màu máu đỏ cực kì rõ ràng hiện lên. Không sai, đạo huyết ảnh đó chính là Đoan Mộc Khuất Sùng.
Mặc dù thân thể bị Khảm Phổ gây trọng thương.Nhưng sau khi lúc phi thăng, tất cả người Thiên giới đều có thể dùng lực Tiên Nguyên trong cơ thể làm tạo lại chân thân. Đoan Mộc Khuất Sùng một lần nữa ngưng tụ lực Tiên Nguyên, phục hồi thương thế của thân thể.
Nhưng bởi vì thi triển Huyết Độn, đại lượng lực Tiên Nguyên đều bị tiêu hao, hiện giờ Đoan Mộc Khuất Sùng có thể nói rât là suy yếu, nếu như lần nữa bị bọn Lâm Phong Khảm Phổ phát hiện, Đoan Mộc Khuất Sùng cũng sẽ không còn sức bỏ chạy.
Đem hơi thở của bản thân ẩn giấu lên, Đoan Mộc Khuất Sùng giấu thân ở trong biển mây mênh mông, khoanh chân hư ngồi ở không trong. Đi vào trạng thái nghỉ ngủ không ý thức. Tiên thứ không chút tiết ra ngoài, thì cũng không thể cảm ứng được hơi thở ngoại giới mà đến. Mặc dù như thế vô cùng nguy hiểm. Nhưng lại có thể nhanh chóng hồi phục lực Tiên Nguyên trong cơ thể của chính mình. Sự việc tới nước này, Đoan Mộc Khuất Sùng đã không có lựa chọn khác.
Vẫn may lúc thi triển Huyết Độn bỏ chạy, Đoan Mộc Khuất Sùng cũng không có đem Tuyệt Hồn Ấn quên đi, có Tuyệt Hồn Ấn ở tay, Đoan Mộc Khuất Sùng không thể coi như là hoàn toàn không có cơ hội trở người. Đoan Mộc Khuất Sùng còn có một con cờ chưa có vận dụng, đó chính là đã từng Tiêu Dao Vương, Phong Văn hiện giờ đang ở trong Phiêu Diệu Thần Điện.
Giữa Phong Văn và Đoan Mộc Khuất Sùng có quan hệ ngàn tia vạn lâu, vẫn luôn ở nơi tối bổ trợ Phong Văn sáng lập Tiêu Dao cung chính là Đoan Mộc Khuất Sùng, cho Phong Văn nhiều loại bảo vật cũng là Đoan Mộc Khuất Sùng. Mọi thứ này mục đích ở đâu, đều là bởi vì sau khi Khảm Phổ bị Đoan Mộc Khuất Sùng đánh lén Nguyên Thần rời khỏi, Vô Tự Thiên Thư cũng không có từ trên người Khảm Phổ tìm thấy.
Đoan Mộc Khuất Sùng biết khi bản thân đánh nát trong Ma Thần Khí Mâu Đao, nhất định có dấu Vô Tự Thiên Thư, nếu không thì không có thể giải thích Vô Tự Thiên Thư ở chỗ nào.
Đối với tại sao Phong Văn lại hận Khảm Phổ như thế, thật ra nguyên nhân rất đơn giản, Phong Văn và Khảm Phổ vốn là bạn bè vô cùng giao hảo. Chỉ là thiên chất của Khảm Phổ cực kì thông dĩnh, cho dù học cái gì đều đặc biệt nhanh. Chậm rãi, khiến Phong Văn lòng dạ hẹp hòi sinh ra lòng ghen ghét cường liệt.

Lúc Khảm Phổ dưới cơ duyên hảo hợp, sau khi có được ngọc giản chứa Ma Thần Độn công pháp, lòng ghen ghét của Khảm Phổ thì càng thêm khó mà khống chế. Đều là người tu chân, tại sao ông trời lại không công bằng như vậy, chuyện gì cũng cho Khảm Phổ chiếm tiên cơ. Thiên chất cao hơn bản thân cũng thôi, phúc duyên cũng thâm hậu hơn so với bản thân, Phong Văn vô cùng không phẫn.
Khảm Phổ Độ Kiếp thành công, lúc phi thăng Thiên giới, Phong Văn mới chỉ qua là vừa mới đi vào Xuất Khấu kỳ mà thôi, chênh lệch lớn như vậy, như thế nào có thể khiến Phong Văn không tồn tại ghen ghét?
Cuối cùng, lúc Phong Văn khổ sở tu luyện hơn mười vạn năm, lúc đột phá đến Độ Kiếp kì, Khảm Phổ lại cũng từ Thiên giới lấy trộm Vô Tự Thiên Thư, chạy đến giới phàm trần. Đồng thời hạ giới vẫn có đông đảo đại nhân vật Tiên giới và Ma giới, từ đó dẫn phát ra một trận khoáng thế cuộc chiến Tiên Ma.
Nhìn thấy uy vũ chí cực, dưới đông đảo cao thủ vây sắc mặt vẫn không thay đổi, Khảm Phổ ung dung ứng đối, ngọn lửa ghen ghét ẩn giấu hơn mười vạn năm lại nổi lên.
Sau khi Khảm Phổ bị người thần bí đánh lén giết chết, Phong Văn liền ở dưới một loại quỷ sai thần khiến nào, ngẫu nhiên gặp được Đoan Mộc Khuất Sùng, hai người một vỗ tức hợp. Từ nay về sau, Phong Văn liền có lấy tên sáng lập Tiêu Dao cung, thực chất âm thầm giúp đỡ Đoan Mộc Khuất Sùng khắp nơi tìm kiếm Ma Thần Điện.
Một chiến trước Ma Thần Điện, đánh đổ Tiêu Dao Cung mà Phong Văn khổ sở kinh doanh hơn vạn mấy năm, đồng thời cũng đánh nát lòng xưng hùng hư vô mờ mịt của Phong Văn kia. Phong Văn đột nhiên tỉnh ngộ ý thức được cái đáng quý thật sự, với Lăng Mộng vẫn luôn yêu bản thân thật sâu kết thành đạo lữ, nhưng, Đoan Mộc Khuất Sùng tàn nhẫn ác độc sẽ dễ dàng buông tha cho Phong Văn sao? Đáp án đương nhiên là phủ định, có lẽ trong đó đã có trời định, cho dù chuyện gì có bắt đầu cũng sẽ có kết thúc.
Lâm Phong và Mộ Dung Nhược Tuyết từ lúc sau khi ở một nơi tên là Lan Thương Tiên Cảnh ở Vô Cực Tinh đặt chân, thì cả ngày lưu liên quên quay về giữa sơn thủy côi lệ này. Hai người bộ dáng thân mật song túc song phi, khiến Khảm Phổ ở một bên vô cùng khó hiểu, Khảm phổ là người gỗ trên tình cảm, Lâm Diệp cũng rất là bất đắc dĩ đối với Khảm Phổ.
Cho dù là tu chân một đạo hoặc là trận pháp một đạo, Khảm Phổ cũng có được cảnh giới rất là cao, nhưng một khi đề cập đến chuyện tìm cảm giữa nam nữ, Khảm Phổ thì giống như đứa trẻ ba tuổi vậy như hiểu không hiểu. Một chữ tình, hại người không nhẹ, nhưng thế gia tốt đẹp nhất, thuần chân nhất, khiến người hãm sâu vào trong mà khó tự rút ra nhất có lẽ cũng chỉ có là chân tình.
Có lẽ trầm mê trong tu luyện chi cảnh, không ngừng đề cao tu vị của bản thân, với siêu việt động lực lớn nhất của chính mình, kí tình với thiên đạo là sự việc truy tìm mới có ý nghĩa nhất ngoài siêu thoát tình nam nữ vậy!
Lâm Diệp giống như đột nhiên hiểu rõ cái gì, có một loại cảm giác chỉ có thể ý hội không thể nói bị bản thân bắt lấy, sau khi nhắm mắt lặng lẽ lĩnh ngộ thật lâu, Lâm Diệp chậm rãi mở ra đôi mắt thần quang nội liễm.

Khảm Phổ ở một bên kinh dị nhìn Lâm Diệp, trầm giọng nói:” Lâm Diệp, tu vị của ngươi tăng lên!”
Lâm Diệp lạnh nhạt cười, trầm mặc không nói. Quả thật, Lâm Diệp đã ở vừa rồi trong lặng lẽ lĩnh ngộ, khuy thấy một góc cực tôn thiên đạo, nhưng chỉ là một góc, thì khiến Lâm Diệp thu hoạch rất nhiều.
“ Tứ Cửu Thiên Kiếp của ta sẽ trong nửa năm giáng xuống.” Lâm Diệp thấp giọng nói.
Khảm Phổ cười nói:” Nhìn không ra, tốc độ tu luyện của Lâm Diệp ngươi vẫn là không chậm, đem tin tức tốt này nói cho đồ nhi ngoan Lâm Phong đi! Hắn biết được nhất định sẽ cảm thấy rất là vui mừng thay cho ngươi.”
Lâm Diệp vẫn chưa kịp trả lời Khảm Phổ, Khảm Phổ liền hướng về phía xa Lâm Phong truyền âm nói:” Lâm Phong, sư phụ Lâm Diệp của ngươi thành công đột phá, trong nửa năm Thiên Kiếp sẽ giáng xuống.”
Lâm Phong đang với Mộ Dung Nhược Tuyết hưởng thụ cảm giác ngọt ngào tương y tương ái, cái tin tức này của Khảm Phổ vô dị phá vỡ yên lặng của Lâm Phong, nhưng tin tức này khiến Lâm Phong thật lòng thay sư phụ Lâm Diệp của bản thân vui mừng. Đối với người tu chân mà nói, tu luyện đến Độ Kiếp chi cảnh, với lại có thể cảm ứng đến Thiên Kiếp giáng xuống, đó là đại sự đứng đầu, cũng là hỷ sự đứng đầu.
Mọi người đều biết, muốn thành công độ qua Thiên Kiếp rất nguy hiểm, nếu như không có cao thủ giúp đỡ, hoặc là Tiên khí…bảo vật bổ trợ, người tu chân thông thường muốn Độ Kiếp là vô cùng hung hiểm.
Một cái bất cẩn, thì cực có thể rơi xuống kết cục hình thần câu diệt, hôn phi phách tán. Nhưng có người tu chân nào không muốn có một ngày có thể thử túc nguyện, phi thăng Thiên giới chứ?
Độ Kiếp là việc khiến vô số người tu chân vô cùng mâu thuẫn, một bên là cuối cùng tu luyện thành công, lúc đến có thể toàn lực liều mạng. Một bên lại là lo lắng vạn phần, tại vì tìm một món vật hộ thể có thể hạ thấp nguy hiểm Độ Kiếp mà khổ sở tìm tòi, sự việc này là vấn đề khó mà cao thủ tu chân không thể không đi đối mặt.