Thiên Địa Đại Đạo Nhân Sinh Phần 1: Đế Quân Tái Thế Chi Đại Ma Tôn

Chương 2: Nghiên Thành



Ba Ngải Tư không muốn nói gì thêm liền nhanh chóng rời khỏi Minh giới với vài thông tin có thể tạm ổn. Hiện giờ y mang phải đối mặt một vấn đề Đông Tinh đại lục là một nơi không giống trước kia nên sẽ khó khăn để tìm được đồ tốt mà dùng. Hơn nữa tu vi hiện tại không đủ để đối đầu với tên Triệu Đức Hành đó.

Cầm Nguyên Thủy Tinh Kiếm trong tay, y luôn thắc mắc về cuồng Ma Tà Long là ai mà lại có thể có một thanh kiếm tốt như thế này. Theo y được biết là Thất Đại Họa Thú thọ ngang trời đất giống Thánh Mẫu nương nương nhưng mạnh hơn. Lý do vì sao biến mất thì cũng không ai biết.

Mấy cái bí cảnh gì đó ở Thất Huyền Tinh đại lục đó có thể là truyền thừa hay cái gì đó liên quan đến Thất Đại Họa Thú thì sao. Ba Ngải Tư thật sự rất muốn khám phá và tìm hiểu về tất cả. Không biết là có gì ghú vị hay không.

Nơi đầu tiên mà y đến là Bắc Hầu quốc, Nghiên thành là nơi có 3 gia tộc lớn là Mạc gia, Khâu gia và Mâu gia cai trị. Cả 3 gia tộc này đều tu tiên hết và trong đó y cần nhắm đến nhất là Mạc gia và Mâu gia.

Y đến một tửu quán, đầu đội mịch lỵ, thân hắc y bí ẩn bước vào khiến ai cũng để ý nhưng vì không thấy rõ dung mạo nên là cũng không để ý quá lâu. Ba Ngài Tư nhanh chóng tìm cho mình một chỗ khuất ngồi để tránh ánh nhìn từ người khác. Chuyện quan trọng nhất trong thiên hạ là tránh kẻ khác soi mói mình. Vì cái lý do đó mà khi tên họ Triệu lật đổ y thì chẳng có mấy ai chịu đứng về phía y.

"Các ngươi có biết gần đây Mạc gia đang bị hồn trưởng nữ về ám không? Ta nghe bảo là sau khi trưởng nữ chết thì lão già Mạc Khanh đó liền ném xác xuống sông không chôn cất gì hết, còn thứ nữ thì bị gả đi."

"Haiz, chuyện đó ai chả biết nhưng nói ra thì lão già Mạc Khanh đó ác thật. Trưởng nữ chỉ giúp một tiểu nha đầu ăn xin thôi mà còn muốn đoạn tuyệt."

"Ta nghe loáng thoáng chuyện này là trưởng nữ Mạc Ngọc hôm ấy đi chơi với muội muội Mạc Ly thì xém bị cưỡng hiếp. Lão già Mạc Khanh đó nghe theo lời xúi bậy của chính thất mà cho rằng Mạc Ngọc tiểu thư là thứ kỹ nữ làm ô uế Mạc gia. Lão ta nghe ả chính thất bức ép con mình đến đường cùng, không chịu nổi liền tự sát nhưng lão ta không niệm tình cha con mà ném xác xuống sông."



"Đúng là ác nhân mà! Lão già đó ỷ mình có chút quan hệ với Thiên Quang Tông hống hách như vậy đúng là không đặt thiên hạ vào mắt mà!"

Mạc Ngọc? Mạc Ly? Làm sao mà trùng hợp đến vậy chứ? Y không thể hiểu là sao mới quyết định đi tìm mà nhanh như vậy. Mà thôi kệ đi, nếu đã may mắn như thế thì ngu gì mà không nhận chứ.

"Còn có chuyện tiếp theo này. Thứ nữ Mạc Ly bị gả đi sau khi tỷ tỷ mất vài ngày đã gả vào Khâu gia làm trắc thất của đại công tử Khâu Dục tán gia chi tử nổi tiếng cả thành đấy!"

"Gả cho Khâu Dục?! Đúng là quá đáng mà! Tên tán gia chi tử đó trăng hoa vô nết, tiền tiêu như nước, lão gia chủ hay lão phu nhân khuyên hắn mấy lần mà hắn có chịu nghe gì đầu! Hừ, không biết là Mạc Ly tiểu thư gả vào đó là phúc hay họa."

"Tất nhiên là họa rồi! Ngươi thử nghĩ xem, chính thất và 3 tiểu thiếp sinh cho hắn 5 đứa, trong đó chính thất 2 đứa, một nam một nữ. Con trai năm nay 15, con gái thì mới 11 mà hắn còn có ý định gả con gái vào hoàng cung thật sớm chứ để ở nhà rồi sau này gả đi thì tốn thêm một khoảng nuôi nữa."

Ba Ngải Tư ngồi nghe không khỏi cảm thấy tên lão gia chủ Mạc gia và tên đại công tử tán gia chi tử của Khâu gia đúng là không bằng súc sinh. Nhưng mà có điều y hơi khó hiểu là tại sao nhiều chuyện xảy ra như vậy nhưng theo y nhớ thì Minh vương có nói là Mạc Ngọc là Tinh Cô Thánh Mẫu và Mạc Ly là Tinh La Thánh Mẫu, gọi chung là Song Tinh Thánh Mẫu. Chỉ cần kéo họ về phe mình, giúp đỡ tu luyện thì chắc chắn sau này sẽ giúp y đập mặt tên Triệu Đức Hành chết tiệt đó.

Đợi trời tối, Ba Ngải Tư trông như tên trộm trèo tường Mạc gia đi vào. Có điều không biết số y xui thế nào mà bắt gặp ngay trúng một u hồn Tụ Khí cảnh. Tuy là thấp hơn y hiện tại 2 cảnh giới nhưng sức mạnh thì chắc cũng đủ để đánh rồi. U hồn này hình dáng là một mỹ nhân xinh đẹp, đôi mắt vàng kim ngọc thạch, một thân hồng y đỏ rực tô điểm thêm cho nhan sắc diễm lệ ấy nhưng y không quan tâm.

"Hừ, ban đêm ban hôm lại có một con chuột nhỏ bé lên lén lút lút vào đây. Không may cho ngươi là hôm nay lại đụng phải Mạc Ngọc ta. Vốn dĩ nghĩ ngươi là một tên trộm vô dụng nhưng vì đang chán nên đành lấy ngươi ra chơi đùa vậy." Mạc Ngọc tiến thêm vài bước, ánh mắt khinh thường nhìn y.