Thiên Đế Vô Thượng

Chương 259: Vệ Phong (Cầu ủng hộ)



Lam Ngân vực, trong một sơn cốc.

Sơn cốc này bị bao phủ bởi vô số linh mộc, linh mộc um tùm mỗi cây đều cao tới mấy trăm trượng chỉ để lại một tuyến đường ở giữ.

Tuyến đường này nhiều năm trước Tây Vực liên minh cường giả mở để thuận lợi tiếp tế cho tiền tuyến, bây giờ Lam Ngân vực bị ma đạo tu sĩ chiếm đóng, con đường này hiển nhiên cũng thuộc quyền kiếm soát của ma đạo tu sĩ.

Trên đường, vô số ma đạo tu sĩ đang áp giải tù binh, những tù binh này có Tây Vực liên minh tu sĩ bị bắt nhưng phần lớn là dân thường.

Ma đạo làm loạn, tu sĩ còn có thể chạy trốn nơi xa, còn bình thường dân chúng thì thảm rồi.

Bọn hắn không có linh lực không thể vượt qua đèo cap núi sâu, không thể chống lại yêu thú, bọn hắn chỉ có thể mặc cho số phận mà thôi.

“Đi nhanh lên đừng để lão tử phải đánh gãy chân ngươi”

“Đừng cho ta lười biếng đi nhanh lên”

“A, các ngươi không phải người, các ngươi là ma quỷ”

“Haha, ngươi nói đúng rồi đó, chúng ta là ma haha”

...

Trên khung đường này nơi nơi đều có tiếng kêu khóc của dân chúng cùng tiếng quát mắng của ma đạo tu sĩ, hình ảnh này tựa như đang ở dưới địa ngục vậy.

“Trưởng lão, tính cả top này chúng ta đã đưa đi tổng cộng mười top người trong tháng này rồi, tông môn lại cần nhiều người như vậy để làm gì vậy?”

Bên vệ đường, một tên đệ tử đang hướng một cái bụng phệ lão giả báo cáo, hắn trong lòng không khỏi nghi hoặc.

Người đời vẫn nói ma tu chuyên ăn người phệ hồn nhưng sự thật không phải vậy, ăn người phệ hồn chỉ có một số ma tu tu luyện đặc thù công pháp mới làm mà thôi.

Thực ra bọn hắn sinh hoạt tu luyện cũng không kháng bình thường tu sĩ là bao.

Huyền Ma môn cũng không ít lần bắt người nhắm luyện trến trọng bảo hoặc để cao giai tu sĩ tu luyện các loại bí thuật,... nhưng lần này số lương thực sự nhiều lắm.

Hắn nhưng là biết không chỉ có bọn hắn nơi này mà ở tất cả các cứ điểm, tổng đàn đã hạ lệnh di chuyển hết xung quanh xung quanh dân chúng cùng tù binh, đem bọn hắn đến trạm chung chuyển, nơi đó sẽ có một đội chuyên áp giải tiếp nhân.

“Hừ, biết nhiều quá sẽ sống không lâu được đâu, ngươi bớt cho ta hỏi mò, nhanh đi làm việc đi”

Vị kia bụng phệ lão giả không khách khí thiển trách, nói thật hắn cũng không biết chuyện này rốt cuộc là vì sao nhưng ai quan tâm chứ, tổng đàn đa hạ lệnh bọn hắn nhưng cái này ngoại môn trưởng lão chỉ cần biết chấp hành là được.

Cái nào không nên biết đừng biết, không nên hỏi đừng hỏi này đạo lý hắn lão hồ ly làm sao sẽ không hiểu.

“Vâng vâng đệ tử cái này đi ngay”

Tên kia đệ tử bị quát mắng thì xoắn đích bỏ chạy, hắn thật sơ vị này trưởng lão trừng phạt a.

Đuổi đi tên đệ tử kia, bụng phệ lão giả lúc này lại lười nhác nằm trên ghế, đôi mắt lim dim ngủ, nhưng hắn còn chưa kịp an giấc đột nhiên một bàn tay không báo trước tát thẳng vào mặt hắn.

Bốp

Bụng phệ lão giã bị đánh bay xuống đất, trên mặt còn nin hình năm ngón tay.

“Khụ khụ khụ, là kẻ nào dám đánh lén ta”

Bụng phệ lão giả từ dưới đất bò dậy, hắn khuôn mặt sắp nổ đến nơi tức giận hét lớn, nhưng khi hắn quay người lại khuôn mặt tức giận nháy mắt chuyển thành vô tận sợ hãi.

Chỉ thấy Lục Nam không biết từ lúc nào đã xuất hiện trên ghế, hắn đưa đôi mặt nhìn lấy bụng phệ lão giả trên miệng còn mang theo nụ cười nhàn nhạt.

“Ngươi, ngươi là ai? Ta nhưng là Huyền Ma môn ngoại môn trưởng lão ngươi đừng làm càn”

Bụng phệ lão giả hoảng sợ nói, hắn từ trên người đối phương cảm nhận được cường đại uy áp.

“Võ tôn cường giả”

Đây là nhận định duy nhất trong lòng của hắn lúc này, không nhưng vậy hắn còn chắc chắn đối phương là một vị cường đại võ tôn cường giả.

Hắn thân là Huyền Ma môn ngoại môn trưởng lão, càng là một tên võ tông thất trọng cảnh tại Huyền Ma môn địa vị không tính cao nhưng cũng không thấp, nhiều năm như vậy hắn cũng ít nhiều nhìn thấy Huyền Ma môn võ tôn cường giả nhưng những người hắn nhìn thấy không có cái nào đem cho hắn áp lực mạnh như người trước mặt này.

Cho dù đối phương chỉ lười nhác nằm tại đó không có tận lực thả ra bản thân khí tràng nhưng vẫn để hắn cảm nhận được lớn lao áp lực, hắn có thể khẳng định chỉ cần đối phương muốn nháy mắt liền có thể đem hắn mạt sát.

Nghĩ đến đây bụng phệ lão giả trong lòng lại hoảng sợ thêm một phần hắn chỉ có thể tận khả năng đẩu ra Huyền Ma môn chiêu bài hy vọng đối phương sẽ kiêng kỵ một chút.

“Ha, Huyền Ma môn mà thôi ngươi nghĩ đem cái này đi trấn nhiếp ta hay sao, ta nhưng là đã giết không ít Huyền Ma môn võ tôn trưởng lão đây”

Nằm trên ghế Lục Nam lười nhác nói một tiếng, Huyền Ma môn, ha, hắn mời không sợ Huyền Ma môn đây.

Đối diện bụng phệ lão giả nghe được Lục Nam lời nói, lúc này không chị được nữa mà xui lơ xuống đất.

“Xong lần này thật xong”

Bụng phệ lão giả trong lòng thầm nhủ.

“Được rồi, đừng có để khuôn mặt như sắp bị giết vậy, đứng lên đi, ta hỏi ngươi trả lời, tránh cho ta đánh chủ ý xấu, nơi này đã bị ta phong tỏa rồi, ngươi có chạy cũng không chạy được đâu”

Lục Nam cười hiền lành nói, nơi đây đã sớm bị hắn dùng thủ đoạn phong tỏa, bụng phệ lão giả căn bản trốn không thoát.

Nghe được Lục Nam lời nói, bụng phệ lão giả tâm tình càng phát hỏng bét, hắn hít sâu một hơi cố gắng bình phục một chút tâm tình sau đó đứng dậy khom người nói

“Toàn nghe tiền bối mệnh lệnh, tiểu nhân nhất định biết gì nói nấy”

Tình cảnh đến nước này hắn chỉ có thể làm theo lệnh của Lục Nam nếu không mạng nhỏ của hắn chỉ sợ xong mất.

“Ngươi tên là gì?”

Lục Nam hỏi.

“Hồi bẩm tiền bối, ta tên là Vệ Phong”

“Ngươi tại Huyền Ma môn địa vị như thế nào?”

“Ta là Huyền Ma môn ngoại môn trưởng lão”

“Các ngươi đang làm gì, vì sao lại vận chuyển nhiều người đến vậy?”

“Tiền bối ta không biết a, ta chỉ là một ngoại môn trưởng lão chỉ biết theo cấp trên giao phó làm việc a”

“Vậy đối cái khác nói...”

...

Lục Nam hỏi, Vệ Phong trả lời, hai người cứ như vậy rất lâu.

Về Phong dù sao cùng là Huyền Ma môn trưởng lão ngoại môn mà thôi, hắn biết chung quy cũng có hạn, nhưng Lục Nam cũng không phải không có thu hoạch.

Tuy không biết Huyền Ma môn cao tầng rốt cuộc mưu đồ gì nhưng Vệ Phong biết Huyền Ma môn đang huy động tất cả các nơi chuyển dời người đến một địa điểm nào đó.

Còn về nơi nào vậy hắn cũng không biết được, hắn chỉ được lệnh đem người đến nơi tập kết cách đây hơn trăm dặm sau đó sẽ có bên trên người chịu trách nhiệm dẫn đi đám dân chúng này.

“Huyền Ma môn rốt cuộc đang mưu đồ gì đây”

Lục Nam sờ lên cằm suy nghĩ, hắn có thể phân biệt được Về Phong câu câu đề là thật.

Đối với Huyền Ma môn cử động hắn có vô số nhận định dù sao ma đạo có rất nhiều công pháp bí thuật yêu cầu đại lượng tinh huyết, trận pháp cũng luyện khí cũng yêu cầu tương tự, chỉ là lần này số lượng quả thật rất lớn.

Phải biết bây giờ ma đạo tu sĩ chiếm được Thái Vân vực cùng Lam Ngân vực, hai vực này có ít nhất năm mươi ức dân chúng, cho dù bị chết trong chiến hỏa hoặc phần lớn được di tản đi thì trong này cũng phải còn mấy ức người.

Nếu toàn bộ bị mang đến...

Lục Nam cũng không dám nghĩ đến cảnh tượng tiếp theo.

“Xem ra lần này phải đi xem một chút mời được”

Lục Nam trong lòng ra quyết định, Kiếm Sinh hồn bài còn chưa có dập tắt tạm thời còn không có nguy hiểm, hắn muốn trước xem xét Huyền Ma môn mục địch, nếu không chị sợ bọn hắn sẽ bị đánh trở tay không kịp.

“Ngươi bây giờ dẫn ta đi đến cứ điểm kia, nếu lần này ngươi làm tốt ta sẽ không làm khó dễ ngươi”

Lục Nam đối Vệ Phong nói.

“Vâng...vâng”

Vệ Phong tâm tình bất định nói, hắn biết lần này bản thân thật xong rồi, cho dù Lục Nam không giết hắn nhưng Huyền Ma môn làm sao có thể bỏ qua, phản tông chính là tội chết a.