Thâu Thiên

Chương 10: Đạo huyết





Thâu Thiên
Tác giả: Huyết Hồng

Chương 10: Đạo huyết

Nhóm dịch: huntercd
Nguồn: vipvandan
Đả tự: Thụy An An -




Khi mà tiếng giết vang lên thì Vật Khất đang trong trạng thái vui như điên.


Vừa nãy đã giết được hàng chục điêu man dã nhân, mang thích trong tay phải hắn đâm vào chúng, tay trái theo thói quen ấn vào người chúng.

Công pháp bí truyền của thâu thiên hoán nhật môn, cũng chính là đại triền ti thủ thủ đoạn thô thiển trong nhập môn Đạo đắc kinh phối hợp sử dụng với tiểu trạch tinh chưởng, cộng với tiên thiên chân linh thủy trong cánh tay hắn hình thành sức mạnh xoáy vô hình, một chưởng ấn vào người dã nhân, chỉ nhìn bằng mắt thường thì không thể thấy máu bắn ra. Vật Khất cảm thấy lòng bàn tay nóng lên, một huyết khí nóng bừng trào lên trong người hắn.

Bị bọn người của Thượng Quan Dã đả thương, lại bị ám thương trong thái hư đại na di trận, giống như là mạ non lâu ngày chịu hạn gặp mưa, hấp thụ sạch chút nhiệt khí đó. Vật Khất vốn có một thân hình yếu ớt, giờ được khôi phục lại không ít.

Đạo đắc kinh! Thủ thiên đích vạn vật bổ tự thân bất túc, bất cáo nhi thủ, thị vi đạo dã!

Với cơ sở là thất huyền thiên mạch, đồng tu thất công pháp âm, dương, kim, mộc, thủy, hỏa, thổ là có thể bao dung chư thiên, đạo thiên thiên hạ chi vật. Cái gọi là thất huyền đạo thiên mạch chính là ngoài kinh mạch cổ tay bình thường, thì còn kinh mạch ngoài trán đối ứng âm dương kim mộc thủy hỏa thổ.

Người Vật Khất có thất huyền đạo thiên mạch, đây mới là nguyên nhân hắn được truyền thụ Đạo đắc kinh.

Nay hắn mượn tiên thiên chân thủy khí tức có trong lệnh bài chương môn thâu thiên hoán nhật môn, tu luyện Thủy nguyên thiên, tu luyện được tiên thiên thủy linh cương, chính là linh khí trong thủy nguyên khí tức có thể trộm được mọi căn cơ trong thiên hạ. Cơ thể con người 90% là nước, thành phần chủ yếu của huyết quản là nước.
nguồn (.)
Vì vậy hắn dùng đại triền ti thủ ấn vào bọn dã nhân, kinh đạo xoáy trong lòng bàn tay, hút được một phần tinh túy của huyết khí dã nhân, dùng chút tiểu trạch tinh thủ dẫn trích, số huyết khí này được hấp thu vào người hắn từ từ.

Chút huyết khi này là tunh túy trong máu dã nhân, căn cơ vu thủy, vì thể linh thủy cương có thể dễ dàng thủy phân, trở thành một phần tinh khí thần của hắn.

Vì tu vi công lực của Vật Khất không cao, chút huyết khí này chỉ là một phần nghìn huyết khí toàn thân người bình thường, nhưng giết liền một lúc mấy chục mạng người, số huyết khí trộm được này tương đường với 1/10 huyết khí của một dã nhân. Nơi đây thiên địa linh khí rất sung mãn, huyết khí của một dã nhân bình thường thịnh gấp gần 10 lần so với người trái đất. Tổng số huyết khí hắn hấp thụ được phải tương đường với huyết khi ban đầu của cơ thể hắn.

Chỉ một thời gian ngắn mà khí huyết trong người Vật Khất đã tăng lên gấp đôi!

Ca người hắn hừng hực, một tinh khí to lớn đang không ngừng chảy trong người hắn, chút ám thương chưa lành trong người hắn nhanh chóng biến mất.

Cũng chỉ với chút công phu này mà huyết khi của Vật Khất tăng gấp đôi, huyết khí của hắn có linh khí, và khă năng tái tạo máu cũng nhanh như vậy. Dưới làn da hắn thấy rõ tia máu, máu tỏng người hắn trào lên, khiến hắn chỉ muốn đẫm máu với kẻ thù một lần.

Hít thở sâu, trong đầu Vật Khất thoáng qua một đoạn thủ quyết tu luyện Đạo đắc kinh, vơi cơ thể hiện nay, hắn tuy cố thất huyền đạo thiên mạch, nhưng ngoài hai cánh tay ra thì tố chất cơ thể hắn không được tốt, một lần tăng được gấp đôi căn cơ huyết khi đã là giới hạn của hắn, phải đợi khi hắn tiêu hóa hết số huyết khi vừa rồi thì hắn mới có thể lại dùng Đạo đắc kinh.

Lấy cái thừa của thiên địa vạn vật bỏ sung cho cái mình còn thiếu, nếu bổ quá nhiều thì lại hại chết bản thân, đây chính là kết cục của lòng tham.


Tay trái hắn nắm chặt, chỉ sợ mình lại hút thêm, hắn đưa tay trái ra sau lưng, tay phải nắm chắc mang thích, xông tới lũ dã nhân kia.

Mang thích lướt qua vun vút, từng dã nhân ngã xuống, thất huyệt đổ máu, cơ thể thu nhỏ lại như đứa trẻ, máu đen tràn ra đất, mặt đất bốc lên mùi tanh rờn rợn.

Tiên thiên chân thủy linh cương hiện lên trên hai mắt, hai mắt Vật Khất lại xuất hiện thủy quang mờ mờ.

Nơi ánh mắt hắn lướt qua, máu của bọn dã nhân chảy không ngừng, mọi hành động của dã nhân đêì phủ lên một lớp huyết quang mỏng. Nơi huyết quang thịnh chính là nơi cơ thể dã nhân mạnh nhất, nơi huyết quang yếu chính là nơi yếu nhất trên cơ thể chúng.

Mang thích chỉ cần đâm nhẹ vào nơi huyết quang mỏng nhất là đã tấn công vào nhược điểm của điêu man dã nhân.

Chỉ thoáng chốc lại có hàng chục điêu man dã nhân chết dưới mang thích của Vật Khất, đại ưng bổ từ trên xuống kêu ré lên, 3 con đổ xuống bên này, 6 con khác lướt qua, đồng thời móng vuốt nhằm vào thiên linh già của Vật Khất.

Tay trái Vật Khất xuất hiện xoáy ốc, 6 con đại ưng xoay tròn trong đó rồi chợt dính lấy nhau một cách kì lạ, móng vuốt của chúng cào loạn xạ, rồi gãy cánh rớt xuống.

Mang thích xẹt qua, Vật Khất không hề do dự dùng mang thích đâm qua cổ 3 đại ưng đó.

Thôn dân đồng thanh hoan hô, Cẩu Tể Tử theo sát Vật Khất múa múa kiếm, trảm đứt đầu 3 con đại ưng, nhưng thôn dân còn lại thì xông lên, đánh cho những điêu man dã nhân còn lại chạy tán loạn, mất hoàn toàn sức chống cự.

Dã nhân không còn lòng dạ đâu mà tác chiến nữa, chúng kêu ré lên, mong sao đại ưng trên kia có thể nhanh nhanh xuống đưa chúng đi. đọc truyện mới nhất tại .

Trước có sông lớn, sau có đại sơn không thể đi xuyên quan, chỉ là một thông đạo duy nhất thì đã bị người chiếm lĩnh, bọn dã nhân trừ phi giết sạch nhưng liệt man nhân và thôn dân, nếu không thì chúng khó mà chạy thoát được.

Thôn dân thì không nói làm gì, trừ hai tộc lão có thực lực xuất chúng ra thì những thôn dân còn lại cũng không là gì với bọn dã nhân. Nhưng đám liệt man nhân kia đã là du hiệp nhà nghề, là đội vũ trang bán quân sự, thực lực của họ thực sự vượt trội.

Đứng trên cầu treo, trừ hơn 20 đại hán tay mang cung nỏ phong tỏa ra, những liệt man nhân khác đều hạ nỏ xuống, dùng đại đao trường kiếm hỗn chiến, phối hợp với thôn dân chiến đấu với dã nhân.

Đặc biệt là người dẫn đầu, tay mang một khảm đao uốn sóng cửu hoàn khoảng 3 thước, không có dã nhân nào ngăn được đao của hắn.

Chỉ gần 100 liệt man nhân mà lại có thể xoay chuyển được thế cục, thôn dân hoan hô tán thưởng, phối hợp hết mình, trong chớp mắt đã hạ được hơn nửa dã nhân.


Đại ưng trên không kêu thét bi thương, chúng hết lần này đến lần khác liều mạng bổ xuống cứu những dã nhân này, nhưng cung nỏ của liệt man nhân uy hiếp chúng, hơn chục đại ưng đã mất mạng, chúng đâu còn dám sà xuống nữa?

Vật Khất thấy mà có hưng, cùng mang thích gia nhập chiến đoàn, huyết quản hắn nóng lên, mặt hắn đỏ như máu sắp bộc ra vậy. Vật Khất thất kinh, vội hạ mang thích xuống, ngồi xếp bằng xuống điều khí.

Hắn trong một thời gian ngắn ngủi có được lượng huyết khí lớn như thế, nếu ngủ hai ngày thì huyết khí mới có thể an định được. Nhưng hắn lại đang chiến đấu, khiến áu hắn nóng lên, huyết quản như đang muốn vỡ ra.

Mạc vận Đạo đắc kinh bí pháp, Vật Khất vận huyết khí toàn thân, phải hơn 1 phút sau hắn mới có thể an định được số huyết khí đó biến chúng thành của mình.

Lúc này nếu có thể chụp cắt lớp xương hắn để quan sát tủy như trong thí nghiệm y tế thì sẽ phát hiện ra tủy hắn thô tráng hơn, hơn nữa sức sống mạnh mẽ, bài tiết máu nhanh bất thường.

Mặt hắn đã hết đỏ, hắn hít thở sâu, ngực hắn dập như trâu gầm, hai luống khí nóng phả ra từ mũi hắn.

Huyết khí là căn bản của nhân thân tinh khí thần, huyết khí mạnh lên là nhân thân mạnh lên, những lợi lộc mà Vật Khất có được từ dã nhân hôm nay, nếu tu luyện bình thường phải hàng chục năm mới có được.

"Thiên đích chi đạo, tha nhân hữu dư nhi ngã tự thân bất túc, thủ tha nhân chi hữu dư nhi bổ tự thân!"

Vật Khất chợt lĩnh ngộ thêm về Đạo đắc kinh.

Chỉ tiếc là lệnh bài chưởng môn thâu thiên hoán nhật môn chỉ là một tiên thiên linh thủy thạch, Vật Khất chỉ hi vọng hắn có thể có được may mắn đó, sớm có ngày tìm được tiên thiên kim mộc hỏa thổ, giúp hắn tu luyện thành công tứ thiên còn lại. Còn linh thạch âm dương, Vật Khất không tham đến thể, đó chỉ là báu vật có mơ cũng không có được.

Đạo đắc kinh à đạo đắc kinh, quá nhiều cái hay, mà điều kiện tiền đề của tu luyện lại khiến người ta đau đầu.

Vật Khất đang suy nghĩ thì thủ lĩnh của liệt man nhân đã xông tới. Vật Khất ngỡ ngàng nhìn rồi chắp tay cười nói: “Vị huynh đài này, tiểu tử Vật Khất thất lễ rồi!”

Đại hán đó thở phì phò quan sát Vật Khất rồi chợt cười toét miệng: “Mọi người đều là huynh đệ trên giang hồ, không cần khách khí!”