Thất Nguyệt Tu Chân Giới

Chương 244: Ngạo Thiên Kiếm Tu - Độ Khó



Chương 243: Ngạo Thiên Kiếm Tu - Độ Khó

Phía trước Hồn Chuông, Bắc Tiểu Lục đang khoanh chân đả tọa.

Hiện tại, hắn cũng không có đi câu thông Hồn Chuông mà đang tận lực đi tìm hiểu, cảm ngộ tu hành của vị cường giả lưu lại bên trong Hồn Chuông.

"Đây chính là cảm ngộ tu hành của cường giả Hóa Chân Kỳ sao?"

Cắt đứt cảm ngộ để câu thông Hồn Chuông? Không không không... chỉ là một cái truyền thừa mà thôi. Hắn hiện tại cũng chẳng cảm thấy truyền thừa của chủ nhân nơi đây có bao nhiều mạnh, như vậy chi bằng ở đây đốn ngộ thu hoạch cảm ngộ tu hành.

Đúng vậy, hắn bỏ qua cơ hội truyền thừa nơi đây để tìm hiểu cảm ngộ 0BAgZ tu hành.

Mà theo thời gian, Bắc Tiểu Lục đối với cảm ngộ tu hành càng có thu hoạch lớn.

"Ầm ầm ầm."

Trong thức hải của Bắc Tiểu Lục một đạo ý chí tu đạo ngày càng hình thành bước đầu sơ khai, từng đạo kiếm ý ban đầu còn sót trong ý cảnh của hắn dần dần chuyển hóa thành thương ý, thương đạo ý chí.

Tâm cảnh của Bắc Tiểu Lục cũng được nâng cao một bước lớn, hiện tại hắn chỉ cần có đủ cơ duyên là có thể một mạch tiến cấp. Đối với hắn mà nói quá nhiều truyền thừa cũng vô dụng, phải hiểu điều gì nên chọn điều gì nên từ bỏ.

"Ý cảnh tu hành?"

Lão giả là bậc nhân vật nào, khi còn sống đi theo Hóa Chân Kỳ cương giả, tầm mắt tương đối cao.

Hắn khẽ quét qua, liền nhìn ra Bắc Tiểu Lục vừa đạt được thứ gì.

Lập tức trong đôi mắt của hắn hiện lên một chút tán thưởng như có như không.

"Lợi dụng Hồn Chuông để cảm ngộ tu hành, nâng cao thực lực của mình. Tiểu tử này ngược lại không giống ngu xuẩn như trong tưởng tượng."

"Có chút môn đạo."

Nhưng mà hắn không thể làm trái quy định, được cái này mất cái kia đây hoàn toàn là do sự lựa chọn của mỗi người, tất cả đều phải chịu trách nhiệm trước nó.

Lão giả quay sang nhìn ba người Ngạo Thiên nói :

"Vừa rồi các ngươi đã vượt qua được của ải thứ nhất, nhưng không nên vì thế mà kiêu ngạo. Khảo nghiệm mà chủ nhân đưa ra, một cửa lại một cửa khó khăn, đến cửa cuối, thậm chí có thể nguy hiểm tới tính mạng, các ngươi tốt nhất nên chuẩn bị tinh thần."

Ba người nhìn nhau đồng thanh đáp: "Chúng ta đã làm tốt chuẩn bị."

"Tốt, vậy thì bắt đầu cửa khảo nghiệm thứ hai." Lão giả gật đầu nói : "Các ngươi thấy tòa đỉnh núi kia sao?"

Bên cạnh Hồn Chuông, có một tòa ngọn núi không quá thu hút.

"Khảo nghiệm thứ hai chính là trên tòa đỉnh núi kia, khảo nghiệm chiến lực."

Lão giả nói: "Ba người các ngươi sẽ tiến vào một khu vực, trong đó có vô số yêu thú, những yêu thú này đẳng cấp cùng giai so với các ngươi . Nếu các ngươi có thể đánh bại chúng thì tính toán vượt qua."

"Đơn giản như vậy?" Nghe được lời của lão giả, Trần Phong hơi kinh ngạc thốt lên.

Khảo nghiệm thứ hai đơn giản như vậy?

Hắn Kim Đan sơ kỳ chỉ cần đánh bại sáu con tam giai sơ kỳ, chuyện này không phải nắm chắc không lòng bàn tay, vượt cấp hắn thường xuyên làm được.

"Không nên đắc ý quá sớm, các ngươi đi vào rồi sẽ biết." Lão giả giọng hơi trầm nói ra.

Xoạt xoạt...

Lão giả vung tay lên một cái, ba người này lập tức tiến vào khu vực khảo nghiệm.

Lập tức ba khu vực xuất hiện, ba cái trận pháp trong nháy mắt chuyển động.

Làm xong một việc lão giả lắc đầu tự nhủ, "Khảo nghiệm chiến lực, sao có thể đơn giản như các ngươi tưởng tượng được cơ chứ."

Hóa Chân Kỳ truyền thừa há lại tuyển bọn vô năng.

Nói xong lão ngưng thần nhắm mắt chờ đợi.

Trên một ngọn núi, ba khu vực khảo nghiệm.

Tại khu vực khảo nghiệm của Ngạo Thiên, chỉ thấy hắn đang đứng lẳng lặng giữa khu vực đấu trường.

Khu vực đấu trường khảo nghiêm được bố trí một cái linh trận cấm chế.

"Không ngờ cấm chế đấu trường này đã đạt tới linh trận cấp bậc."

Ngạo Thiên không nhịn được cảm thán.

Linh trận do Linh Trận Sư mới có thể bố trí ra được, hắn mặc dù không hiểu trận pháp nhưng ánh mắt không hề hạn hẹp. Phải biết lúc trước bên ngoài động phủ chỉ là một cấm chế trận pháp do Trận Sư bố trí, mà đã làm khó bọn họ rồi.

Trận Sư bố trí ra trận pháp được gọi là pháp trận, đạt tới trình độ Linh Trận Sư thì được gọi là linh trận, cao cấp nhất đó là Thiên Trận Sư bố trí ra thiên trận.

Từ đấy có thể nhìn được vị cường giả Hóa Chân Kỳ này cũng rất tốn công sức tìm hiểu trận pháp.

Ông...

Ngay khi Ngạo Thiên còn đang suy nghĩ, trong đấu trường xuất hiện sáu con yêu thú tam giai trung kỳ.

"Đến đây đi." Ngạo Thiên thấy yêu thú xuất hiện không những sợ hãi mà càng hưng phấn, bước ra phi thân tới đám yêu thú, muốn đem bọn chúng đánh bại.

"Tam giai yêu thú trung kỳ, quá yếu."

Ngạo Thiên khí thế hừng hực lao tới công kích đám yêu thú, nhưng sự thật một lần nữa chứng mình "Tưởng chỉ mỗi mình khôn là hỏng rồi, như thế chỉ có ăn cám lợn mà thôi".

Một quyền mà hắn đánh ra đủ để làm tu sĩ cùng giai phải cấp tốc lui bước, nhưng mà lại bị đám yêu thú dễ dàng ngăn cản.

"Cái gì...không thể nào?"

Ngạo Thiên kinh hãi nhưng không đợi hắn làm gì đám yêu thú đã bao vây hắn lại. Điều đáng ngạc nhiên nữa, từ trên người đám yêu thú phóng ra khí tức cường đại lên không trung, sau đó hội tụ cùng nhau, bao phủ Ngạo Thần lại.

"Pháp trận hợp kích?"

Ngạo Thiên ánh mắt có chút khó tin nhìn đám yêu thú này, yêu thú còn biết bố trí pháp trận hợp kích tấn công. Nếu như Bắc Tiểu Lục ở đây chắc chính hắn cũng phải thốt lên một câu, "Ảo thật đấy."

"Hỏng..."

Sáu con yêu thú tam giai trung kỳ ngửa đầu lên trời gào thét, chỉ thấy pháp trận hợp kích được khởi động.

Vốn ban đầu mấy con yêu thú này trong mắt Ngạo Thiên rất yếu, chỉ thoáng một cái bọn nó lập tức trở lên cường đại. Thủ đoạn này thật quá mức đi.

Ngạo Thiên tế ra một thanh Thiết Kiếm, Thiết Kiếm trong tay của hắn huyễn hóa ra hơn chục thanh Thiết Kiếm ảnh khác, hắn phất tay một cái lập tức những kiếm ảnh bay lượn công kích liên tục vào sau con yêu thú.

Ngay lập tức hắn nhận ra như thế tiếp không ổn, lật tay một cái tất cả kiếm ảnh tấn công vào một con yêu thú duy nhất. Nhưng cũng đúng đó, năm con yêu thú khác cũng phát động tấn công đối với Ngạo Thiên.

Thế công của đám yêu thú rất mãnh liệt khiến cho kiếm quang của Ngạo Thiên liên tục phải cải biến quỹ tích, như vậy vừa vặn hóa giải nguy hiểm cho con yêu thú bị nhắm vào kia.

"Không thể tiếp tục như vậy."

Ngạo Thiên phi hành trên không trung, xung quang là sáu con yêu thú, trong nội tâm âm thầm nghĩ cách giải quyết.

Thực lực sáu con yêu thú kích phát pháp trận hợp kích có thể nhẹ nhõm gạt bỏ đòn tấn cống của hắn, điều này làm cho hắn rất đau đầu.

"Nghĩ cách, phải tìm ra cách."

Lúc này, hắn mới hiểu được câu nói mà lão giả quan gia đã từng nói với bọn họ.

"Đúng thật, khảo nghiệm thứ hai không hề đơn giản như trong tưởng tượng."

Ngay khi Ngạo Thiên không biết nên làm gì, từ trong túi linh thú của hắn khẽ run run, hắn vẩy tay một cái, mặt đất xuất hiện một con khỉ.

"Lão đại, đã đến lúc để ta phát huy khả năng của mình rồi."

Ngạo Thiên khẽ giật mình, hắn làm sao không nhớ tới tiểu tổ tông này cơ chứ. Con khỉ này lai lịch không đơn giản, có lẽ có cách giải quyết.

Quả nhiên, con khỉ nhỏ này không để cho Ngạo Thiên thất vọng.

Chỉ thấy con khỉ này há miệng ra lập tức một vùng linh khí lập tức bị triệt để biến mất, không tới một lúc pháp trận hợp kích dường như xuất hiện vết nứt muốn vỡ nát.

Ngay lúc này, con khỉ chợt biến lớn hai chi trước đập ùm ụp vào ngực, sau đó phi thân đấm một quyền vào pháp trận.

Lập tức pháp trận hợp kích vang lên một tiếng "Răng rắc", sau đó hợp kích pháp trận vỡ nát.

Một con yêu thú dưới quyền của con khỉ lập tức hóa thành màn sương máu, Ngạo Thiên nắm bắt cơ hội cầm trong tay Thiết Kiếm đại khai sát giới.

Dưới kiếm ảnh cường đại năm con yêu thú không có một con nào thoát khỏi, trong nháy mắt bị Ngạo Thiên diệt sát.

Sau khi hắn diệt hết đám yêu thú này, đấu trường rung rung sau đó biến mất, hắn đã thông qua.

Vốn lão giả quản gia đang nhắm mắt bỗng mở mắt ra, nhìn thấy Ngạo Thiên đi ra.

"Tiểu tử này đi ra cũng quá nhanh đi."

Lão giả giật mình thất thố. Khảo nghiệm thứ hai dễ dàng sao? Không hề, nó rất khó là khác nhưng Ngạo Thiên đi ra cũng làm hắn phải lau mắt mà nhìn.

Xẹt xẹt...

Lão phất tay một cái Ngạo Thiên lập tức được truyền tống đến trước mặt hắn, lão lên tiếng hỏi:

"Tiểu tử ngươi hiểu trận pháp."

Ngạo Thiên nghiêm túc nói : "Không hiểu."

Lão giả nghe vậy giật mình dùng ánh mắt khó tin nhìn Ngạo Thiên, nhưng cuối cùng cũng không mở miệng hỏi chi tiết. Lướt qua Ngạo Thiên rồi lão tiếp tục để ý hai cái đấu trường khác.

Khảo nghiệm thứ hai, Âu Dương Cơ cùng Trần Phong sử dụng thời gian rất dài.

Ngạo Thiên đi ra chưa tới nửa giờ Âu Dương Cơ mới thành công qua cửa. Nhưng nàng vẫn như vậy mặc dù cảm nhận chân nguyên tiêu hao rất nhiều, nhưng không có hình tượng chật vật.

Đợi thêm một giờ nữa, lão giả mở miệng nói: "Như vậy chỉ có hai người các ngươi thành công tấn cấp."

Ngạo Thiên giật mình nói: "Tiền bối, ngài nói vậy..."

Lão giả không trả lời nhưng hai người đều biết đáp án, Trần Phong đã thất bại và khả năng đã tử vong.

Lão giả cũng không quan tâm nhiều như vậy, lão nhìn hai người tiếp tục giới thiệu khảo nghiệm thứ ba.

"Khảo nghiệm thứ ba, kiếm tu độ khó tăng lên gấp ba." Lão giả nhìn thoáng bao hai người nói.

"Cái gì? Gấp ba?"

Ngạo Thiên nghe vậy líu lưỡi, nghẹn ngào kêu lên.

"Tiền bối, vì sao kiếm tu lại tăng gấp ba độ khó." Ngạo Thiên trực tiếp nhìn lão giả hỏi.

Lão giả nói: "Bởi vì khi chủ nhân còn sống đại địch của người là một vị kiếm đạo cường giả. Nếu muốn nhấc lên quan hệ, chủ nhân ngã xuống cũng có quan hệ rất lớn tới vị cường giả kiếm đạo này, cho nên ngươi hiểu..."

Ngạo Thiên ánh mắt rất phức tạp, hắn biết làm sao được chứ, người ta còn thiếu chút nói ra, "chủ nhân ta rất ghét kiếm tu."









Vô địch lưu , truyện đã full , gái nhiều còn chần chờ gì nữa mà không nhảy Vô Thượng Sát Thần