Thất Nguyệt Tu Chân Giới

Chương 212: Ngộ Nhập Trận Pháp



Chương 212: Ngộ Nhập Trận Pháp

Nói xong tâm tình của nàng dường như càng kích động một phần, "Đạo hữu ngươi cần cân nhắc hay không, ngươi bản lĩnh như vậy, khẳng định có thể gia nhập chúng ta Hán Phủ. Hán Phủ ta đệ tử đều là nam nữ thành đôi tu luyện, ta cảm thấy ngươi rất rất giỏi, nếu mà ngươi nguyện ý gia nhập chúng ta Hán Phủ..."

Hán Lộ Lộ dường như cũng cảm thấy ý tứ có chút không tốt lắm, nói đến phần sau dĩ nhiên cúi đầu.

Bắc Tiểu Lục mới chợt hiểu ra, thì ra là một cái gia tộc song tu. Hán Lộ Lộ này thoạt nhìn thanh thuần ngây thơ, lúc này mới lần đầu tiên thấy hắn, mà đã bắt đầu cùng hắn song tu, cái này các ngươi cũng quá tùy tiện rồi? Gia tộc này cũng quá có ý tứ rồi?

"Thì ra ngươi đến từ gia tộc song tu!” Bắc Tiểu Lục theo bản năng nói ra.

Hán Lộ Lộ xấu hổ muốn chết, có chút gấp hồi đáp, “Đúng vậy, đúng vậy, vậy…ngươi có có hứng thú muốn gia nhập gia tộc chúng ta không?”

“Thật ngại quá, ta đã có đạo lữ rồi”. Bắc Tiểu Lục nói xong cũng lười trả lời Hán Lộ Lộ, gật đầu với hai tỷ đệ một cái tiến vào trong hầm mỏ.

Hán Lộ Lộ sững sờ nhìn Bắc Tiểu Lục tiến vào hầm mỏ, nàng hoàn toàn không rõ hắn tại sao lại phản ứng như vậy. Tại gia tộc cùng tình lữ của mình bầu bạn song tu rất bình thường, Hán Phủ các nàng chính là như vậy trực tiếp không thích giả tạo, thích liền theo đuổi, phản ứng của đối phương sao lại kỳ quái đến như thế?

“Tỷ, ta nói với ngươi rồi mọi người bên ngoài không có bao nhiêu ấn tượng tốt với gia tộc đâu, ngươi lại không nghe”.

“Ta…”Hán Lộ Lộ ủy khuất nói.

“Được rồi, chúng ta mau đi đi, vị đại ca này không thích tỷ đâu…” Hán Lộ Thần bất đắc dĩ kéo tỷ tỷ của mình đi.

"A đù, người này dĩ nhiên cự tuyệt Hán Lộ Lộ." Vài tên tu sĩ biết Hán Lộ Lộ cũng là có chút kinh dị, ở Hán Phủ, Hán Lộ Lộ thế nhưng to lớn có danh tiếng tồn tại, rất ít tu sĩ có thể lọt vào mắt nàng, tên tiểu tử này bị người ta nhìn trúng, hơn nữa còn cự tuyệt.

"Ánh mắt còn thật cao." Nữ tử mặt đeo ngân sa màu tím ở xa xa này nhìn chằm chằm vào Bắc Tiểu Lục không tự chủ nói một câu.

Bên cạnh nàng trung niên nam tử mỉm cười, "Hắn có tư cách này, ta đoán hắn vẫn chưa tới ba mươi tuổi, có bản sự này, linh căn nhất định không sai. Không nghĩ tới loại cằn cỗi địa phương như Tử Châu, cũng có loại tu sĩ này đi ra."

Nữ tử khẽ cười một tiếng, "Đạo thúc chẳng lẽ muốn hướng trưởng lão đề cử người này, để cho hắn cũng gia nhập chúng ta Đạo Hóa Tông?"

Trung niên nam tử lần thứ hai cười nói, "Thiếu niên này đúng là không sai nhưng cứ như vậy đã có thể tùy tùy tiện tiện gia nhập Đạo Hóa Tông, ngưỡng cửa Đạo Hóa Tông cũng không có thấp như vậy. Thiên Băng, ngươi phải nhớ kỹ, mặc dù tư chất của ngươi so với bất luận kẻ nào cũng mạnh hơn, thế nhưng ở bên trong này nhất định phải cẩn thận. Trước khi ngươi trưởng thành, không nên khinh thị bất cứ người nào."

"Ta hiểu rõ." Nữ tử đeo ngân sa màu tím gật đầu, sau đó xoay người cấp tốc rời đi, trung niên nam tử kia cũng theo nàng cấp tốc đi theo.

Hai người đối với nơi này vô tận mỏ linh thạch dĩ nhiên không thèm nhìn, chớ đừng nói chi là đi đào mỏ.

Bắc Tiểu Lục lần thứ hai tiến vào hầm mỏ sau đó, trước tiên chính là ném ra một phần trận kỳ, bố trí che đậy trận pháp. Hắn chẳng những che giấu người khác thần thức còn che giấu linh khí bên ngoài tràn đầy. Một vài tu sĩ quan tâm Bắc Tiểu Lục, khi biết Bắc Tiểu Lục còn là một cái trận pháp sư, vội vàng đem thần niệm dời đi.

Đây cũng không phải Bắc Tiểu Lục mới nhớ tới bố trí trận pháp, hắn là cố ý phải đợi người tìm tới hắn, hắn lập uy một phen sau đó, mới đến làm như thế. Nếu không, hắn trận pháp lại phải bố trí một lần nữa.

Hiện tại hắn lập uy quả nhiên đưa đến hiệu quả, không còn có người nào dám tới hắn hầm mỏ.

Sau khi bố trí xong trận pháp, Bắc Tiểu Lục càng là tăng nhanh tốc độ đào mỏ, từng viên hạ phẩm linh thạch được hắn thu thập ở trong túi trữ vật.

Chỉ thời gian một nén nhang, Bắc Tiểu Lục liền phát hiện linh thạch so với linh thạch hạ phẩm linh khí càng nồng nặc hơn. Bắc Tiểu Lục liền biết hắn tìm được linh thạch trung phẩm.

Cái mỏ này mới đào thời gian ngắn như vậy, liền phát hiện linh thạch trung phẩm, phía sau nhất định sẽ có linh thạch đẳng cấp cao hơn.

Sự thực chứng minh Bắc Tiểu Lục không có nghĩ sai, hắn lại đào hai giờ cuối cùng cũng đã đào được linh thạch thượng phẩm. Hầm mỏ hắn đang đào này có linh mạch thượng phẩm.

Xung quanh đều là hạ phẩm linh thạch cùng linh thạch trung phẩm, lúc này Bắc Tiểu Lục đối với hạ phẩm linh thạch cùng linh thạch trung phẩm không còn có hứng thú, hắn đem tất cả tinh lực đều đặt ở trên linh mạch linh thạch thượng phẩm.

Bắc Tiểu Lục dùng một ngày một đêm đào linh thạch, linh thạch hắn đào ra vô cùng nhiều, trong Ngũ Hành thế giới đã chất 1 đống đầy ngọn núi linh thạch.

Bắc Tiểu Lục cũng không biết bản thân đào bao lâu, bỗng thời điểm hắn phát hiện ra phía trước rơi xuống một viên linh thạch màu trắng sữa thì Bắc Tiểu Lục suýt nữa nhảy dựng lên. Hắn biết mình cũng đào được linh thạch cực phẩm, hơn nữa còn không chỉ một tấm.

Đè nén nội tâm kích động, Bắc Tiểu Lục cấp tốc đem bảy tấm linh thạch cực phẩm cẩn thận đào lên, thu vào trong nhẫn trữ vật.

Đem bảy tấm linh thạch cực phẩm đào đi rồi, Bắc Tiểu Lục lại hướng bên trong đào tiếp, phát hiện không còn có linh thạch, hắn biết mỏ linh mạch linh thạch này đã bị hắn đào sạch. Quan sát vẫn còn rất nhiều linh thạch hạ phẩm Bắc Tiểu Lục cũng không định bỏ sót, một lượt thu hết vào nhẫn. Tích tiểu thành đại, hắn cầm chỗ linh thạch hạ phẩm cho mấy đứa Tiểu Hắc tu luyện cũng coi như không bỏ phí, lại còn thu hoạch được độ thiện cảm.

Bắc Tiểu Lục đánh một cái Khứ Trần Quyết cho mình tẩy rửa, cấp tốc từ trong hầm mỏ đi ra, hắn quyết định rời đi nơi này. Hắn lấy được linh thạch vậy là đủ rồi, hắn cầm đi tìm kiếm linh thảo cơ duyên khác.

Thấy Bắc Tiểu Lục đi ra, xung quanh rất nhiều tu sĩ chen chúc tiến vào mỏ linh thạch Bắc Tiểu Lục đào lên.

"Không còn tới một viên linh thạch hạ phẩm, bên trong sạch bóng ta con mẹ nó..." Bắc Tiểu Lục đã đem che đậy cấm chế bỏ đi, tất cả mọi người đã thấy rõ ràng tình huống bên trong.

Ngay cả một viên cũng không để lại, người này có chút…

Bắc Tiểu Lục mặc kệ bọn hắn nghĩ gì, hắn toàn lực huy động chân nguyên muốn rời đi. Trước một cái tu sĩ Trúc Cơ bởi vì đào được một quả linh thạch cực phẩm, bị người khác thấy hô một câu, ngay cả mệnh đều mất. Mà tu vi của hắn mới Trúc Cơ viên mãn hắn cũng không dám ở lại, sớm rời đi càng tốt.

Thế nhưng hắn nhanh, người khác nhanh hơn, mười mấy tên tu sĩ Trúc Cơ viên mãn đã vây Bắc Tiểu Lục, hơn nữa còn có hai gã tu sĩ Kim Đan Kỳ.

Bắc Tiểu Lục không quá lo lắng điều để hắn đáng ngại, xa xa còn có vài tên tu sĩ Kim Đan Kỳ nhìn chằm chằm bên này, dường như tùy thời đều sẽ tới.

Bắc Tiểu Lục biết lúc này nói bất luận điều gì nói đều là lời vô ích, hắn không chút do dự tế xuất ra Hắc Cửu Chi Kiếm, chân nguyên không nửa phần bảo lưu, sát chi kiếm ý giống như vũ bão truyền ra.

Xung quanh tu sĩ Trúc Cơ vừa thấy hắn cầm ra một thanh hắc kiếm, bọn họ muốn chờ Bắc Tiểu Lục bị tu sĩ Kim Đan mài mòn chân nguyên, mới đối với Bắc Tiểu Lục động thủ.

Những tu sĩ Kim Đan lại không sợ chút nào, giơ tay lên liền tế xuất một thanh thép phiến, phiến ảnh huy động, chung quanh khí thế đã toàn bộ bị hắn cuốn lên. Hắn đã đối với Bắc Tiểu Lục xuất thủ, hắn cũng phân tích qua, chỉ cần đem Bắc Tiểu Lục một kiếm sát chi ý này quấn lấy, hắn liền có thể rất nhẹ nhàng giết chết Bắc Tiểu Lục.

Bắc Tiểu Lục hừ một tiếng, tay phải cầm Hắc Cửu Chi Kiếm nhẹ nhàng gõ một cái, âm thanh trong trẻo vang lên đột ngột. Lần này hắn ra tay chính là chiến lực mạnh nhất, pháp bảo mạnh nhất.

Sát chi kiếm ý!

Hắc Cửu Chi Kiếm!

Một kiếm bình thường chém ra ba giây sau cả không gian xung quanh m41GE người Bắc Tiểu Lục tràn ra sát ý, mặt đất không khí dường như không chịu nổi giống như bị đè ép nổ một vùng trời thật lớn.

Một kiếm diệt sát hết đám người này ba tên Kim Đan cũng biến mất. Sau khi đánh ra một kiếm này lợi dụng hỗn loạn không gian Bắc Tiểu Lục đã biến mất.

Ngay khi Bắc Tiểu Lục trốn đi lập tức có tu sĩ đuổi theo. Linh thạch cực phẩm đối với tu sĩ Kim Đan mà nói là một khoảng tài phú không nhỏ.

Một vài tên tu sĩ Kim Đan nhìn hiện trường hỗn loạn này do dự một hồi lâu sau đó, rốt cục cũng theo phương hướng Bắc Tiểu Lục biến mất đuổi theo. Còn lại đa phần Trúc Cơ cũng không có đuổi theo Bắc Tiểu Lục, Bắc Tiểu Lục có đúng hay không chiếm được linh thạch cực phẩm bọn họ còn không biết. Cùng với lãng phí thời gian đuổi theo Bắc Tiểu Lục, còn không bằng ở chỗ này đào thêm một phần linh thạch thượng phẩm.



Bắc Tiểu Lục vừa thoát liền một mạch ngự kiếm không chút dừng lại qua mất nửa ngày hắn mới an tâm, ngay khi hắn cho rằng mình an toàn thì lại chợt nhận ra bản thân đã đi lạc vào một cái trận pháp.

Bắc Tiểu Lục nhìn trận pháp không nhìn ra được cấp bậc mở miệng chửi một câu.

“Con bò nó chứ, nơi này là đâu?”

Bắc Tiểu Lục đang muốn vận chuyển chân nguyên nhất thời sắc mặt đại biến, trong ánh mắt lóe lên tia nghi hoặc. Hắn không vận dụng được chân nguyên, hiện trạng bây giờ của hắn không khác gì người thường.

“Nơi này lại giam cầm tu vi, như vậy…”

Bắc Tiểu Lục nuốt nước miếng một cái, trong này mà có yêu thú cảnh giới cao thì hắn chết chắc, không biết có thì chúng nó có bị áp chế giống như hắn. Như vậy cũng không được, dường như trong đây chỉ áp chế tu vi cảnh giới luyện thể đều không bị ảnh hường.

Mà điểm mạnh của đám yêu thú bọn chúng…

Nghĩ tới đây Bắc Tiểu Lục hít một hơi lạnh, hắn rất muốn vả cho mình một cái để thành tỉnh. Biết vậy hắn không chạy hướng này, đúng thật…xui.





Vạn Tướng Chi Vương truyện hay, phương thức tu luyện mới lạ, hài hước