Thất Nguyệt Tu Chân Giới

Chương 204: Linh Tủy Trì - Ai Là Kẻ Trộm



Linh Tinh đương nhiên là đồ tốt, chẳng những Bắc Tiểu Lục biết, mà tất cả mọi người đều biết. Một gã tu sĩ Trúc Cơ nhìn thấy Linh Tinh lập tức không nhịn được mà vọt tới.

Nhưng khi y vừa tới bên cạnh Linh Tủy Trì, một ánh sáng trắng xuất hiện, tên tu sĩ Trúc Cơ kia lập tức bị bật ngược ra sau mấy chục mét phun ra một ngụm máu, xem ra bị thương không nhẹ. Một gã tu sĩ Kim Đan thu hồi phi kiếm của mình nói:

“Về phần Linh Tinh tu sĩ Trúc Cơ không có phần, tu sĩ Kim Đan căn cứ theo tu vi mà phần phối, tầng một một viên, tầng hai hai viên,…”

Tu sĩ Kim Đan này đã có tu vi Kim Đan tầng chín viên mãn, hiển nhiên lời nói của y không có bất kỳ người nào dám phản bác, dù có tức giận cũng cố nuốt trong lòng.

“Tốt lắm, hiện tại toàn bộ tu sĩ đều xuống tu luyện đi, tu sĩ Trúc Cơ sau khi tu luyện một ngày thì rời đi, nếu không tự gánh lấy hậu quả.”

Tên tu sĩ Kim Đan tầng chín tiếp tục mở miệng.

Bắc Tiểu Lục biết với tu vi của hắn muốn cướp được Linh Tinh căn bản không thể được, hắn trầm mặc giống như các tu sĩ Trúc Cơ khác lần lượt tiến vào Linh Tủy Trì, sau đó kiếm một vị trí ngồi xuống.

Bắc Tiểu Lục vốn muốn dùng “Hóa Lôi Quyết” tu luyện nhưng hắn bỗng ngưng lại, “Hóa Lôi Quyết” tầng hai hấp thu linh khí cuồn cuồn như sóng biển. Nếu không may động tĩnh của hắn quá lớn, tu vi tăng trưởng quá nhanh khả năng sẽ bị đám tu sĩ Kim Đan chú ý. Vừa nhìn liền biết hắn tu luyện công pháp thiên cấp, cho nên hắn cần phải suy nghĩ một cách nào có thể tối ưu hóa lợi thế của mình đây.

Nhìn mọi người đang tập trung từng giây từng phút hấp thu Linh Tủy Trì hắn cau mày, bỗng một suy nghĩ lóe lên trong đầu hắn. Ngạy lập tức hắn cúi đầu xuống để không ai thấy dị dạng của hắn.

“Có cách!”

Hắn vừa nghĩ ra một cách đơn giản nhất đó chính là vận chuyển Linh Tủy này vào bên trong Nhẫn Ngũ Hành. Bắc Tiểu Lục vốn định giả vờ vận chuyển công pháp bình thường, hắn chợt nhận ra một điều hắn dường như không có công pháp bình thường. Hắn trừ tu luyện “Hóa Lôi Quyết” ra dường như toàn là võ kỹ.

Bất đắc dĩ hắn liền kiếm một chỗ an toàn hẻo lánh bắt đầu vận chuyển “Hóa Lôi Quyết” hấp thu Linh Tủy, hắn cố gắng kiềm chế hấp thu từng chút từng chút một.
Bắc Tiểu Lục bắt đầu câu thông với đám bên trong Ngũ Hành Nhẫn, dưới sự chỉ đạo của hắn Loan tỷ và hai tên Tiểu Hắc, Nhị Hắc bắt đầu lựa chọn một khu vực bên trong Ngũ Hành thế giới đào một cái ao thật lớn.

Bắc Tiểu Lục ngồi trong Linh Tủy Trì, cẩn thận từng li từng tí bắt đầu đem Linh Tủy ở trong Linh Tủy Trì hút vào Ngũ Hành thế giới. Tốc độ hút Linh Tủy của hắn rất chậm bởi vì hắn không dám hút quá nhanh, một khi để ai đó cảm nhận được điều gì hắn có khả năng gặp phải rắc rối. Nhưng cái cảm giác lén lút như ybhYy này thật kích thích, điều này lại làm cho hắn nhớ lại tuổi thơ kiếp trước, một thời vượt rào cùng đám thôn nàng bẻ dưa trộm vải.

Vẫn giữ nguyên tốc độ cẩn thận như vậy thoáng chốc năm giờ trôi qua, Bắc Tiểu Lục phát hiện Linh Tủy hắn hút vào trong Ngũ Hành thế giới đã gần tiếp cận một cái ao nhỏ, tinh thần lập tức vui vẻ, nhìn qua hắn liền khẳng định dù là hắn vận chuyển hết tốc độ của “Hóa Lôi Quyết” đến cực hạn, cũng không hấp thu bằng cái ao này.

Lần này kiếm bộn!.

Động tĩnh bên trong Linh Tủy Trì càng lúc càng lớn, không ngừng có tu sĩ bắt đầu đột phá, đã có mấy tên tu sĩ Kim Đan đột phá một tầng, theo đó cũng có hơn mười tên tu sĩ Trúc Cơ đột phá. Có một tên tu sĩ Kim Đan thậm chí từ Kim Đan tầng sáu trực tiếp tăng lên Kim Đan tầng bảy. Điều này có thể nói rất kiếm lời, phải biết từ Kim Đan trung kỳ đột phá lên Kim Đan hậu kỳ không phải dễ dàng.

Mới qua gần nửa ngày, đã có nhiều người thi nhau đột phá tu vi điều này cũng không khó lý giải, tu sĩ có thể đi vào Bình Nguyên Dược Cốc có mấy ai không có tài năng. Bây giờ lại có thể thoải mái hấp thu Linh Tủy đột phá là điều dễ hiểu, không có đột phá mới cảm thấy kỳ quái.

Những tu sĩ này không ngừng đột phá làm cho đám tu sĩ đang tu luyện vô cùng khó chịu, càng kích thích những người này càng thêm điên cuồng hấp thu Linh Tủy, bọn họ cũng muốn đột phá. Động tĩnh như vậy ai cũng đều điên cuồng hấp thu Linh Tủy, còn ai rảnh quan tâm tới tình hình của hắn.

Bắc Tiểu Lục cố ý dò xét một lượt, quả nhiên không có ai để tâm tới hắn cả. Phát hiện thật sự không có ai để ý mình, Bắc Tiểu Lục cũng không khách khí nữa lập tức đẩy nhanh tốc độ hút Linh Tủy. Nửa ngày trôi qua, Bắc Tiểu Lục đột nhiên phát hiện Linh Tủy trong Linh Tủy Trì đã bị hắn hấp thu một phần tư, nhất thời trong lòng cả kinh vội vã ngừng hấp thu Linh Tủy.

Bắc Tiểu Lục quả thật chỉ muốn vả cho mình một cái, sao hắn có thể buông thả tâm tình thả hồn theo gió như vậy. Thế mà không chú ý tới tốc độ hút Linh Tủy suýt nữa thì hỏng việc. Hắn cố gắng trấn tĩnh hơi mở mắt ra nhìn xung quanh, một đám tu sĩ mới tấn cấp trên mặt đang vô cùng vui vẻ.

Phát hiện ra không có ai chú ý tới mực nước Linh Tủy hắn mới yên lòng, chỉ là hắn vừa mới tĩnh tâm dùng Linh Tủy rèn luyện cơ thể thì phát hiện bên trong ao Linh Tủy Trì có một chút ba động khá nhỏ nhưng rơi vào trong tai hắn thì như sét đổ ngang tai.

Cmn thằng cha nào học tập hắn trộm hút Linh Tủy… còn ngu như vậy, để phát ra động tĩnh rõ ràng như thế!.

Đúng như hắn dự đoán chỉ ba giây sau một tiếng quát vang vọng khắp nơi trong Linh Tủy Trì.

“Là ai, đứng ra cho ta”

Lập tức cả đám tu sĩ đang tu luyện giật mình tỉnh lại, ánh mắt vô cùng khó hiểu chuyện gì đang diễn ra.

“Sao vậy đạo hữu?” Một tên tu sĩ Kim Đan tiến đến bên cạnh hỏi thăm.

“Có người lợi dụng động tĩnh bên trong Linh Tủy Trì nhằm chuộc lợi cho bản thân hút đi Linh Tủy”. Tên tu sĩ Kim Đan tầng chín viên mãn nói ra.

“Cái gì?” Lời của gã nói ra làm cho tất cả tu sĩ bên trong ồn ào. Khi mà bọn họ cảm nhận một chút Linh Tủy Trì lập tức phát hiện Linh Tủy Trì đã ít đi gần một phần ba, cũng tin lời của gã nói.

Bắc Tiểu Lục trong lòng thầm mắng mấy tên kia thật sự ngu ngốc, hắn đã chuẩn bị sẵn sàng tùy thời có thể chạy trốn. Tình hình bên trong Linh Tủy Trì hết sức căng thẳng, bỗng xuất hiện bốn gã tu sĩ Kim Đan tiến vào trong đây. Tên tu sĩ Kim Đan cầm đầu nhìn thấy đông đảo tu sĩ ở trong một cái hồ, có chút nghi hoặc. Nhưng khi y nhìn thấy Linh Tủy ở trong hồ, nhất thời nhịn không được kêu lên:

" Linh Tủy Trì”.

" Thật sự là Linh Tủy Trì.”

Ngay sau đó y không một chút do dự xông về phía Linh Tủy Trì.

Tên tu sĩ Kim Đan đại viên mãn kia nhìn thấy bốn người này tiến vào, lập tức sắc mặt trầm xuống, có chút không hài lòng, Bắc Tiểu Lục đang mong chờ tên tu sĩ Kim Đan đại viên mãn kia chất vấn bốn kẻ tới sau kia, sau đó hắn có thể đục nước béo cò. Nhưng hắn đợi hồi lâu, lại phát hiện tu sĩ Kim Đan kia dường như cũng không có ý chất vấn, nhất thời trong lòng có chút thất vọng.

Khi Bắc Tiểu Lục nhìn thấy tên tu sĩ Kim Đan đại viên mãn kia nhìn lướt qua những tu sĩ còn lại trong Linh Tủy Trì một lần nữa, lập tức hiểu được, có chút lo lắng đứng lên ấp úng nói với bốn gã tu sĩ Kim Đan kia.

"Bốn vị tiền bối, việc phân phối sử dụng Linh Tủy Trì đã được vị tiền bối ở bên kia điều phối, các vị tới sau có phải nên hỏi vị tiền bối kia một chút hay không?”

" Thế nào? Ngươi chỉ là một tên tu sĩ Trúc Cơ mà cũng dám ngăn cản ta vào Linh Tủy Trì?”

Tu sĩ Kim Đan kia ánh mắt lạnh lẽo nhìn Bắc Tiểu Lục nói. Nhưng cũng không động thủ, hiển nhiên y không biết Bắc Tiểu Lục có tu sĩ Kim Đan là đồng bạn hay không, dù sao tu sĩ Kim Đan trong Linh Tủy Trì cũng có gần hai mươi vị.

" Không phải…không phải, vãn bối nào dám dám ngăn cản tiền bối, vãn bối muốn nói …”

Bắc Tiểu Lục cẩn thận nhìn tu sĩ Kim Đan trong hồ một chút, giả bộ sợ hãi cầu cứu người kia, hiển nhiên hắn hy vọng tu sĩ Kim Đan kia sẽ ra ngoài giúp hắn nói chuyện.

Linh Tủy ở trong Linh Tủy Trì mặc dù ít đi không ít nhưng cũng không thiếu, cho nên không có một ai nguyện ý đứng ra nói chuyện vì một tu sĩ Trúc Cơ như Bắc Tiểu Lục.

Tên tu sĩ Kim Đan này lập tức nhìn ra Bắc Tiểu Lục không có hậu trường khác, sắc mặt lạnh xuống nói:

"Cút, vị trí của ngươi từ giờ thuộc về ta, vậy là được rồi phải không”

"Tiền bối chuyện này, dạ … dạ, vâng vâng vãn bối lập tức rời đi.”

Bắc Tiểu Lục vẻ mặt sợ hãi tránh ra một bên. Hắn cũng không trông cậy nhiều vào tên tu sĩ Kim Đan viên mãn sẽ nói hộ cho hắn, hắn chỉ muốn điều hòa một chút không khí bên trong Linh Tủy Trì.

Tất cả mọi người ở đây đều cho rằng Bắc Tiểu Lục đang lấy lòng vị tu sĩ Kim Đan có tu vi cao nhất ở trong Linh Tủy Trì, mục đích nhất định là muốn tu luyện nhiều hơn một ngày. Nghĩ như vậy, người xung quanh đều dùng ánh mắt khinh thường nhìn Bắc Tiểu Lục một cái, hiển nhiên đối với hành động của hắn rất xem thường.

Quả nhiên Bắc Tiểu Lục vừa chuyển đi, tên tu sĩ Kim Đan đại viên mãn kia tạm thời đem chuyện Linh Tủy trong Linh Tủy Trì bị vơi bớt đi đặt sang một bên, ánh mắt lạnh lẽo nhìn bốn gã tu sĩ Kim Đan kia, lãnh đạm nói:

" Mấy vị bằng hữu, Linh Tủy Trì này là bọn ta cực khổ tìm được khó khăn lắm mới phá vỡ cấm chế, mấy vị cứ như vậy tiến vào…không cần làm gì cũng muốn được sử dụng Linh Tủy Trì sao?”

Trong bốn gã tu sĩ Kim Đan này có ba gã Kim Đan hậu kỳ, một gã Kim Đan trung kỳ, khi bọn họ nghe thấy tên tu sĩ Kim Đan đại viên mãn nói ra lời đó, nhất thời đứng sát gần nhau, lời ít mà hành động rất trực tiếp nếu như muốn động thủ bốn người họ sẽ cùng tiến lên.

Tên tu sĩ Kim Đan đại viên mãn kia nhìn thấy không có một người nào, không có một tu sĩ nào nguyện ý ra mặt giúp y, trong lòng rất không thoải mái, y nhìn tu sĩ Trúc Cơ trong Linh Tủy Trì, lạnh giọng nói:

" Thời gian tu luyện của tu sĩ Trúc Cơ đến đây chấm dứt, tất cả đứng lên đi ra bên ngoài Linh Tủy Trì”.

Bắc Tiểu Lục thấy có một người tu sĩ Trúc Cơ nhát gan đi ra khỏi Linh Tủy Trì, lập tức người thứ hai đi theo. Nhìn thấy hai tu sĩ Trúc Cơ cũng ra rồi, tu sĩ Trúc Cơ còn lại cũng không dám nói nhảm, rối rít ra khỏi Linh Tủy Trì. Bất quá những tu sĩ Trúc Cơ này sau khi ra ngoài cũng không rời đi, mà đứng bên cạnh Linh Tủy Trì, hi vọng mình còn có cơ hội đi vào.

Bắc Tiểu Lục đứng trong đám người hỗn loạn, cũng không rời đi hắn biết lúc này hắn không thể rời đi.

Nhưng có vài tu sĩ lại không có ý định ở lại nhanh chóng cất bước đi ra bên ngoài kiến trúc cổ xưa này.




Cơ Giới Luyện Kim Thuật Sĩ