Thất Nguyệt Tu Chân Giới

Chương 202: Biến Cố Bất Ngờ



"Ầm" một tiếng, Bắc Tiểu Lục hoàn toàn đứng tại mặt đất, một con Hỏa Vân Báo cấp hai bị hắn chém thành hai nửa. Bắc Tiểu Lục nhìn hoàn cảnh xung quanh một chút, trong lòng có chút nghi hoặc, đây chính là Bình Nguyên dược cốc? Thế nào một điểm cỏ tươi cũng không thấy, xung quanh đều là đá vụn, thậm chí liếc mắt đều nhìn không thấy biên. Không đơn giản như vậy, nhiều người tiến vào như vậy, bây giờ đến một người hắn đều nhìn không thấy, chứ đừng nói là cùng hắn đi vào Đổng Thiên.

“Xem ra mọi người đều bị dịch chuyển ngẫu nhiên, như vậy cũng tốt”

Bắc Tiểu Lục suy đoán.

Thế nhưng Bắc Tiểu Lục rất nhanh thì hưng phấn lên, hắn nhìn thấy một phiến tứ cấp tài liệu luyện khí Lam Linh Thủy Phí. Lam Linh Thủy Phí là tài liệu luyện chế đỉnh cấp pháp khí, hơn nữa pháp khí gia nhập Lam Linh Thủy Phí cực kỳ đẹp, rất được các nữ tu hoan nghênh. Khối này Lam Linh Thủy Phí ở bên ngoài bị thiên nhiên mài trơn bóng loáng.

Bắc Tiểu Lục tiến lên liền đem miếng Lam Linh Thủy Phí nhặt lên, trong lòng tràn đầy chờ mong, chỗ này nói không chừng sẽ mang đến cho hắn niềm vui ngoài ý muốn.

Bắc Tiểu Lục tìm kiếm khắp nơi một chút, lần thứ hai tìm được vài tấm Lam Linh Thủy Phí. Hắn cũng không có giành nhiều thời gian đi tìm kiếm, dù sao Lam Linh Thủy Phí cũng không phải cái gì cao cấp đồ đạc, nơi này là Bình Nguyên dược cốc, dược cốc mở ra chỉ có 3 tháng. Bình Nguyên dược cốc bên trong có rất nhiều đồ tốt, hắn nếu vẫn lưu lại nơi này tìm kiếm Lam Linh Thủy Phí thật sự là được không bù nổi mất.

Phiến đá vụn nơi này cũng không nhỏ, Bắc Tiểu Lục đối với Bình Nguyên dược cốc chưa quen thuộc, cho nên còn không dám ngự kiếm phi hành. Bắc Tiểu Lục nhìn khắp bốn phía trong đầu thầm tính toán, phương hướng nào chuẩn xác để đi, trong không khí bỗng xuất hiện ba động làm cho Bắc Tiểu Lục chậm lại bước chân, ngay khi Bắc Tiểu Lục dừng lại, đồng thời một đạo bóng đen quang mang cuốn theo tinh phong từ bên người Bắc Tiểu Lục lướt qua.

Bắc Tiểu Lục vung tay một cái, trường kiếm đã rơi vào lòng bàn tay của hắn, đồng thời hắn cũng thấy rõ được cái bóng đen này, là một con yêu thú cấp ba. Cả người của nó cùng màu sắc của phiến đá vụn không sai biệt lắm. Hình dạng nó có chút giống gấu ngựa, thế nhưng thể tích so với gấu lớn hơn. Về phần nó chính xác là loại yêu thú gì hắn căn bản cũng không biết.

Hắn cũng không thích trêu chọc đám yêu thú này nhưng mà chúng nó cứ thích đè đầu cưỡi cổ muốn gây sự với hắn.

“È è…” Con yêu thú kêu vài tiếng, âm thanh của nó hết sức khó nghe, mắt trợn tròn đối cứng với Bắc Tiểu Lục.

Sau khi thấy hắn tế ra trường kiếm, con yêu thú này vẫn không có nửa phần e ngại nó trực tiếp một kích lao về phía hắn.

Bắc Tiểu Lục cầm lấy trường kiếm trong tay mang theo khí thế kinh người chém một kiếm, mục tiêu chính là cái đầu của con yêu thú này. Con yêu thú gấu ngựa này đang phi thân trên không trung, dường như nó cũng cảm nhận được một kiếm này không đơn giản, nó gào một tiếng nâng ngay cái chân sau đạp nổ một cái, tiếng âm thanh phá khí như muốn rách ra xuyên tới một kiếm ảnh này của hắn.

“Ầm…” Bắc Tiểu Lục khí thế hừng hực một kiếm đánh ra va chạm vào chân của nó, trong không khí liền xuất hiện một màn huyết quang.

Thế nhưng một đạp của con yêu thú gấu ngựa này cũng trực tiếp xuyên qua hộ giáp chân nguyên của hắn, một kích đem hắn lộn vài vòng trên không trung. Con yêu thú này không quản vết thương lần thứ hai tiếp tục xuất kích, lần này hai tay của nó hóa thành móc vuốt ý đồ muốn trọng thương Bắc Tiểu Lục, thậm chí là muốn hạ sát hắn ngay có thế.

Bắc Tiểu Lục âm thầm ngạc nhiên, đám yêu thú cấp ba này mạnh hơn hẳn so với hắn từng suy nghĩ. Tay nân trường kiếm, thân kiếm tỏa ra lôi động mang theo vài phần sát phạt âm lãnh. Kim Đan Kỳ yêu thú tốc độ quả thật rất nhanh thế nhưng tốc độ của Bắc Tiểu Lục cũng không chậm, Thất Lôi bộ pháp thi triển ra thân thể lập tức như bóng.

Thất Lôi bộ pháp tốc độ cực nhanh, con yêu thú này mặc dù thế công hung mãnh nhưng Bắc Tiểu Lục cũng không có ý định cùng nó liều mạng. Hắn dự định cùng nó triền đấu, vừa có thể tiêu hao thực lực đối phương hơn nữa còn có thể nàng cao LZsDY độ thuần thục chiến đấu.

Hôm nay hắn dự định mượn cơ hội này để giải tỏa những ngày tu luyện vừa qua, đã học thì phải đi đôi với hành. Hắn dự định nhân cơ hội này nâng cao khả năng kiếm thuật, có thể giúp hắn đạt được một chút thuần thục. Phải biết đạt được ý cảnh của một sự vật hay ý niệm hữu thực vô thực, mỗi một loại pháp bảo vũ khí tu sĩ sử dụng đều có ý cảnh riêng của nó.

Hắn tu chính là là kiếm phá vạn pháp, kiếm đạo trước mắt hắn được sư phụ giới thiệu gồm có: “Kiếm Chiêu, Kiếm Khí, Kiếm Ảnh, Kiếm Thế, Kiếm Ý và Kiếm Vực”. Theo như Thất Nguyệt đại lục, ba ý cảnh đầu tất cả tu sĩ đều có thể đạt được dễ dàng. Đó chính là Kiếm Chiêu, Kiếm Khí và kiếm Ảnh.

Võ tu luyện kiếm đánh ra chính là kiếm chiêu, sử dụng độ tinh xảo của chiêu thức, độ sắc bén của chiêu thức để có thể nâng cao chiến lực. Nhưng tu sĩ Luyện Khí Kỳ nhập môn liền đã là Kiếm khí, bởi vì bọn họ tu luyện linh khí chắt lọc ra một loại khí đó chính là chân khí.

Sau khí tiến cấp lên cảnh giới Trúc Cơ Kỳ có thể tiện tay đánh ra kiếm ảnh, cứ như thế tu vi càng cao chiêu thức kiếm quyết đánh ra càng mang theo phẩm chất ý cảnh càng cao. Tất nhiên muốn trở thành tu sĩ cấp cao tất nhiên đòi hỏi thiên phú và ngộ tính.

Mà Bắc Tiểu Lục bây giờ vẫn chưa thể tìm hiểu được bất kỳ một loại ý cảnh nào cả, dù hắn sở hữu Lôi Linh Thể thế nhưng vẫn chưa mò ra được Lôi Kiếm Ý.

“Ngao ô”

Con yêu thú gấu ngựa liên tục bị kiếm của Bắc Tiểu Lục chém trung, nó phát ra những âm thanh thảm thiết, trước mắt nhân loại nhỏ yếu này lại dám làm nó bị thương.

“Hống!...” Nó nổi giận gầm lên một tiếng, hướng Bắc Tiểu Lục bổ nhào tới. Lần này nó trừ huy động móng vuốt tập kích ra, còn hé miệng một khỏa yêu đan hướng Bắc Tiểu Lục đánh tới.

“Oanh”

Yêu đan cùng trường kiếm va chạm vào nhau, chỉ nghe thấy oanh một tiếng, trường kiếm trong tay Bắc Tiểu Lục vỡ nát làm cho Bắc Tiểu Lục ăn chút thua thiệt. Nhìn trên tay máu chảy ra hắn nhíu mày không nghĩ tới chỉ một con yêu thú Kim Đan sơ kỳ đã ngưng tụ yêu đan. Mà cũng đúng yêu thú cấp thấp khả năng tiến cấp ba không có yêu đan nhưng chỉ cần yêu thú hơi mạnh một chút, liền có thể ngưng tự ra yêu đan.

Lần này va chạm hắn ăn thiệt thòi.

Yêu đan dưới khống chế của con yêu thú gấu ngựa một lần nữa bay tới Bắc Tiểu Lục.

“Súc sinh, tới tốt” Bắc Tiểu Lục toàn thân chân nguyên bạo phát, Diệt Lôi Kiếm trong tay thi triển ra vô số huyễn quang, lần này yêu thú trực tiếp bị đánh bay. Ngay cả yêu đan cũng xuất hiện một chút vết nứt nhỏ, con yêu thú lập tức kinh sợ không dám dùng yêu đan công kích nữa.

Thế nhưng Bắc Tiểu Lục làm sao cho nó cơ hội này, Thất Lôi bộ pháp thi triển ra cả người hắn biến mất tại chỗ, ngay sau đó một kiếm kinh thiên xuyên qua yêu đan.

Yêu đan lúc đầu còn giãy dụa kịch liệt nhưng ngay lập tức bị hắc lôi ăn mòn xuyên qua. Yêu đan vừa vỡ ra con yêu thú kia lập tức bị phản phệ của người như bị ai lấy dao chọc tiết, giãy dụa gào thét trên mặt đất.

Thừa dịp ngươi bệnh đòi mạng ngươi, yêu đan của nó đã vỡ nát chiến lực đang trong thời kỳ yếu nhất. Bắc Tiểu Lục đương nhiên không bỏ qua cơ hội này, chỉ thấy cả người hắn tung bay lên không trụng giơ thanh kiếm đâm xuống vô tận hắc lôi bao trùm thành kiếm, tỏa ra những tia lôi động.

“Rống” Con yêu thú này dường như nhận ra nguy hiểm, nó gầm lên cảnh cáo thân thể lập tức bò dậy chạy trốn. Bắc Tiểu Lục làm sao để cho nó có cơ hội chạy trốn chớp mắt một cái đã xuất hiện trên đầu của nó, thanh kiếm mang theo vô tận lôi quang cứ thế đâm xuống.

Sau một hồi cũng không còn âm thanh gầm thét chỉ để lại trong không khí những màn sương máu và một rãnh hố sâu. Nhìn thấy một con yêu thú không trọn vẹn tí nào thầm than lần này hắn ra tay có chút mạnh, tài liệu của con yêu thú này cũng nát bét.

Diệt sát xong con yêu thú này Bắc Tiểu Lục cũng rời khỏi nơi đây, chạy ra khỏi phiến đá vụn. Bắc Tiểu Lục hành tẩu bên trong đây vô cùng cẩn thận chỉ sợ đột nhiên địa phương nào nhảy ra một con yêu thú cấp bốn, như vậy hắn tránh né cũng không kịp.

Nửa ngày hành tẩu bởi vì cẩn thận cho nên hắn rất dễ dàng tránh né một vài lãnh địa yêu thú cấp cao. Tiếp tục đi về phía trước thì hắn phát hiện ra một con sông dài rộng gần chục ngàn mét, hắn tương đối cẩn thận truy xét mấy giờ đồng hồ mới quyết định băng qua. Cũng may trên đường ngự kiếm bay qua đều không xảy ra chuyện gì bất ngờ rất thuận lợi đi sang bên kia sông.

Vừa qua khu vực sông hắn liền thấy phía trước có một ngọn núi xanh biếc, linh khí nồng đậm ập tới làm cho hắn suýt nữa thì muốn đi ngủ. Lập tức trong đầu lóe lên suy nghĩ không phải tìm kiếm linh thảo, mà dùng nơi đây làm động phủ tu luyện bởi vì linh khí nơi đây thật sự quá nồng đậm.

Nhưng Bắc Tiểu Lục lập tức gạt bỏ suy nghĩ này, dùng ba tháng tại nơi đây tu luyện thì quả thực quá lãng phí. Ngọn núi màu xanh này diện tích không lớn lắm. Nói là núi non, bởi vì nó hơi nhô lên cao chút. Thật ra thì nơi như thế này nên gọi nó là đồi thì đúng hơn.

Bắc Tiểu Lục đang muốn cẩn thận tìm kiếm trong vùng núi này một lần thì đập vào mắt là một mảnh "Mộc La hoa" dày đặc. Đây cũng là linh thảo cấp bốn, tài liệu luyện chế "Mộc La đan". "Mộc La đan" giống với "Ích Nguyên đan", đều là đan dược dùng cho tu sĩ Trúc Cơ. Chỗ khác nhau chính là dược hiệu của "Mộc La đan" mạnh hơn "Ích Nguyên đan". Tu sĩ Trúc Cơ bình thường chỉ có lúc đạt đến Trúc Cơ hậu kỳ thì mới thỉnh thoảng nỡ dùng một viên "Mộc La đan".

Sở dĩ "Mộc La đan" quý hơn "Ích Nguyên đan" rất nhiều là do "Mộc La hoa" – linh thảo chủ yếu để luyện chế "Mộc La đan" rất ít. Nhưng giờ phút này hắn lại phát hiện ra được nơi đây một vườn “Mộc La hoa” , chỗ này cũng phải mấy trăm gốc không ít chút nào, trong lòng thầm nghĩ lần này kiếm bộn.

Hắn không chút do dự đào hết chỗ "Mộc La hoa" này lên, ném vào trong Nhẫn Ngũ Hành. Bên trong Nhẫn Ngũ Hành đã có Loan tỷ cày bừa đất đai màu mỡ hắn chỉ việc tìm linh thảo và thiên tài địa bảo đe vào trong cho linh khí đậm đặc.

Đào được một hai trăm cây "Mộc La hoa" làm tâm tình Bắc Tiểu Lục rất tốt. Rất nhanh hắn liền tìm được rất nhiều linh thảo cấp ba cấp bốn ở xung quanh đó, … Không chút do dự hắn liền đem tất cả linh thảo đào lên đưa vào trong Nhẫn Ngũ Hành.

Tốc độ của Bắc Tiểu Lục cực kỳ nhanh, chỉ chưa đến hai giờ mà hắn đã tìm đào được nửa ngọn núi rồi.

Khi Bắc Tiểu Lục đang đào lên một gốc “ Hương Lan Thảo” lên thì một mùi thơm nhàn nhạt từ đâu tỏa ra bị khứu giác của hắn cảm nhận được. Bắc Tiểu Lục theo bản năng hít vào một hơi hai mắt liền sáng.

Ở gần đây có dược liệu cao cấp!

Trong lòng Bắc Tiểu Lục vui vẻ ném gốc thảo dược này vào Nhẫn Ngũ Hành sau đó cấp tốc chạy tới nơi mùi hương truyền ra.

Cơ Giới Luyện Kim Thuật Sĩ