Thất Nguyệt Tu Chân Giới

Chương 194: Vòng 2 Khởi Tranh



“Top 3? 9 điểm!” Đăng Thanh Mộc cùng Bắc Tiểu Lục không hiểu thốt ra một tiếng.

 

“Sao kinh hỷ hay không? Bất ngờ hay không?” Đổng Thiên một bên sắc mặt như thường nhưng giọng điệu hết sức đắc ý.

 

Cái này mà kinh hỷ cái gì! Có mà kinh hãi thì có. Đặc biệt là Bắc Tiểu Lục, hắn cảm thấy bản thân không có đánh giá thấp ai bao giờ nhưng lần này hắn nhìn lầm. Thật sự không nghĩ tới con hàng này bản lĩnh không hề khoa trương, xem ra đây lại là bài học rút kinh nghiệm. Đúng như ông cha ta đã từng nói, “Đừng trông mặt mà bắt hình dong”.

 

“Đổng ca, lần này ta phục ngươi rồi.” Bắc Tiểu Lục hai tay chắp chắp cười nói.

 

“Ha ha, Bắc lão đệ ngươi đừng có để ý, chuyện nhỏ… chuyện nhỏ” Đổng Thiên xua xua tay nói nhưng miệng thì cười không ngớt.

 

Đăng Thanh Mộc lúc này vẫn ngớ người thật lâu, sau đó y mới giật mình vui mừng lớn tiếng nói:

 

“Đổng sư đệ, ta không nghe nhầm đấy chứ, Đổng Thiên của "Linh Đan Môn" được 9 điểm, xếp vào Top 3 của vòng thứ nhất”.

 

Đổng Thiên nghiêm trang nói:

 

“Xem ra vận khí của sự đệ không tệ, sư huynh ngươi không có nghe lầm đâu, ta thực sự đã được thăng cấp. Nhưng mà… đây cũng mới chỉ là vòng đầu, cũng không nên vui mừng quá sớm”,

 

Bỗng Đăng Thanh Mộc bị phong cách khiêm tốn của Đổng Thiên làm cho ngạc nhiên, nhưng rất nhanh y liền lấy lại bình tĩnh ho khan một tiếng.

 

“Cũng đúng đây mới chỉ là vòng một không nên quá kiêu ngạo nhưng quả thật lọt vào top 3 thật sự sự đệ quá giỏi”

 

“Hừ, thật là kiêu ngạo đâu, được 9 điểm đã không biết mình họ gì rồi…”

 

Nghe thấy hai người nói, một gã nam tử hừ lạnh một tiếng, rõ ràng có chút không vui nhã rãnh bọn họ một câu.

 

Đổng Thiên sắc mặt không đổi dường như lời gã nói cũng chỉ giống như một con ruồi vi vo bay qua vậy. Đăng Thanh Mộc nhận ra người đó là ai bèn châm chọc:

 

 

“Ô, kia chẳng phải là Vạn Bất Bình của Ô Thảo Sơn hay sao? Nghe nói ngươi được 6 điểm, vừa tròn vượt qua thăng hạng?”

“Ngươi…” Nghe được lời khinh bỉ của Đăng Thanh Mộc tên nam tử tức giận đỏ mặt tía tai, nhưng cũng biết ở lại chỉ tự chuốc nhục bèn hất tay áo rời đi.

 

Đăng Thanh Mộc cười nói với Đổng Thiên, “Đừng để ý tên đó hạng người vô danh tiểu tốt mà thôi!”

 

Giọng nói của y vốn không nhỏ cũng nghe được lời mà Đăng Thanh Mộc nói, điều này suýt nữa làm gã mất thăng bằng ngã xuống. Vạn Bất Bình hai tay nắm chặt, trong ánh mắt lóe lên sự ác độc sau đó cứ thế rời đi trong sự nhục nhã và chê cười của mọi người.

 

Không bao lâu ba người Đăng Như Mộng cũng đi đến chỗ Đăng Thanh Mộc. Bởi vì bọn họ đã nghe được âm thanh tuyên bố vừa rồi, không ai nghĩ được Đổng Thiên lại giành được thứ hạng cao như vậy.

 

Mặc dù theo thực tế mà nói Đổng Thiên cũng không phải người của Linh Đan Môn nhưng cũng giúp cho danh tiếng của môn phái tăng cao. Mặc kệ sau hôm nay thế nào nhưng giờ phút này bọn họ đều vô cùng kích động, ngay cả lão già được gọi Vương thúc vốn trầm mặc cũng kích động không kém.

 

Bởi vì bọn họ đã nghe thấy rất nhiều người xem thi đấu hỏi về "Linh Đan Môn", đang nghị luận trước giờ chưa bao giờ nghe thấy danh tiếng của "Linh Đan Môn". Mặc dù Đăng Như Mộng và Chu Tự rất muốn đứng dậy nói, chúng ta chính là người của "Linh Đan Môn", nhưng Vương thúc đã ngăn cản sự kích động của họ. "Linh Đan Môn" thực lực thấp kém, để cho người khác thấy được thực lực của "Linh Đan Môn", cũng không bằng không cho người khác nhìn thấy mà để cho họ đoán già đoán non.

 

...

 

Lúc này ngoại trừ người xem thi đấu bên ngoài đều bàn luận. Người bị đào thải khỏi khu dự thi cũng đã rời đi, chỉ còn lại có năm trăm đan sư thông qua vòng thứ nhất. Khu thi đấu ban đầu vốn có chút chật chội, bỗng chốc liền trở nên thưa thớt.

 

Người dự thi xếp hạng Top 10 trở thành đối tượng được mọi người hâm mộ, bọn họ bị đám đông bao vây lại, xung quanh đều là lời khen ngợi và lấy lòng hoặc là muốn kết giao.

 

Những người dự thi đó thăng cấp Top 10, dường như mỗi người đều là danh nhân.

 

Bắc Tiểu Lục hiểu tâm trạng của những người này, quen biết với một nhân vật Top 10 của Đan hội, bất kể đối với môn phái của mình hay là tiền đồ sau này của mình đều có lợi ích.

 

Thời gian không bao lâu giám khảo lại lần nữa xuất hiện trên đài thi đấu cắt ngang cuộc bàn luận của mọi người.

 

 

“Các vị đan sư dự thi, vòng thứ nhất của trận đấu đã qua, cuộc tranh tài vòng thứ hai lập tức bắt đầu. Mời đan sư thăng cấp đợt thứ hai đều ngồi xuống chỗ của mình, cẩn thận nghe đề thi thứ hai…”

 

Không cần giám khảo chính nhắc nhở, tất cả người dự thi cũng đã tự tìm vị trí của mình ngồi xuống, và đều chuẩn bị kỹ càng.

 

Toàn bộ khu thi đấu chỉ có thanh âm của một mình giám khảo.

 

“Đề thi thứ hai thành lập trên cơ sở ở đề thi thứ nhất, các đan sư đang ngồi dự thi ít nhất đều nhận ra sáu loại dược liệu trở lên. Đề thi thứ hai dựa vào linh dược mà các vị nhận ra, sau đó dùng đan phương mà mình đã viết ra luyện chế ra đan dược…”

 

Thông báo vừa đưa ra làm tu sĩ dự thi có chút rối loạn, viễ viết trên giây và việc thực hành là hai chuyện khác nhau. Không ít người ở đây nghe xong luật thi sắc mặt đều cực kỳ lo lắng.

 

Quả nhiên tiếng ồn ào phía dưới hơi trầm xuống, giám khảo chính lại lớn tiếng nói:

 

“Mời mọi người im lặng nghe đề, nếu có sai sót tự mình chịu trách nhiệm.”

 

Thanh âm phía dưới đột nhiên dừng lại, hiển nhiên các đan sư dự thi mặc dù không hài lòng đối với này đề này, nhưng cũng không dám bỏ lỡ đề thi tiếp theo.

 

Giám khảo chính hài lòng gật gật đầu tiếp tục nói:

 

“Đề thi thứ hai chủ yếu đạt được không phải ở việc luyện đan, đương nhiên nếu các vị thật sự luyện chế ra được đan dược theo phương thuốc của mình. Vậy bạn có thể thăng cấp vòng thứ ba là điều không thể nghi ngờ.”

 

Thấy tất cả mọi người đang lắng nghe lời mình nói, vị giám khảo chính lúc này mới nói tiếp:

 

“Điểm chấm cho đề thi thứ hai chủ yếu dựa vào việc chiết xuất dược liệu và các bước luyện đan, mỗi người sẽ nhận được dược liệu của mình như ở vòng thứ nhất, sau đó bắt đầu luyện đan. Tuy nhiên lò luyện đan các vị sử dụng là lò luyện đan đặc thù do Đan hội cung cấp, loại lò luyện đan này có thể ghi chép được độ tinh khiết dược liệu mà các bạn chiết xuất và các bước luyện đan. Cuối cùng căn cứ vào độ tinh khiết dược liệu OxfJ0 mà các bạn chiết xuất được và các bước luyện đan để xác định ai được thăng cấp”.

 

Bất luận là ai luyện đan, trước khi luyện đan đều thông qua hỏa diễm đem dược liệu chiết xuất ra. Đương nhiên, nếu có người tổ hợp phàm đan hoặc là linh đan cấp thấp, cũng là có khả năng luyện chế ra được đan dược. Bắc Tiểu Lục nghe Đổng Thiên nói hắn tổ hợp chính là linh đan Tứ phẩm, khả năng luyện chế ra được cực kỳ nhỏ. Tuy nhiên giám khảo chính đã nhấn mạnh đến bước luyện đan, chứng tỏ họ sẽ chấm điểm cho các bước luyện đan. Như vậy Đổng Thiên dù không luyện ra được đan dược nhưng các bước xử lý tốt thì vẫn sẽ đạt được điểm số không tệ.

 

 

Sau khi ra đề xong, chẳng những là người dự thi, ngay cả những người xem thi đấu bên ngoài khu cũng đang rộn ràng trao đổi. Tuy rằng giám khảo chính nói không sai, cơ hội đối với mỗi người đều có, nhưng hiển nhiên người nhận ra dược liệu càng nhiều thì cơ hội càng lớn.

 

...

 

Bắc Tiểu Lục nhìn bên trong đám người dự thi cũng đã bắt đầu, năm trăm người dự thi hắn đã thấy hơn mười hai loại đan hỏa, còn có sáu đóa dị hỏa phẩm chất không cao.

 

Theo như lý giải mà Bắc Tiểu Lục còn nhớ đan hỏa là một loại hỏa của thiên địa, mặc dù không có đặc dị như dị hỏa, không có khả năng tiến cấp nhưng cũng được nhiều tu sĩ thu thập luyện hóa trở thành hỏa diễm luyện đan hoặc luyện khí. Đương nhiên đan hỏa kém xa dị hỏa nhưng lại mạnh hơn hỏa diễm tự thân diễn hóa ra.

 

Còn mấy người nắm giữ dị hỏa cũng được hắn chú trọng nhìn qua, hắn không ngờ Cung Diệc của Triết Đan Phái nắm giữ cho mình một dị hỏa “Cốt Bạch Hỏa” xếp thứ 103 trong 105 đóa dị hỏa.

 

Có một vài người dùng dị hỏa loại gì hắn cũng không rõ, đủ đa dạng màu sắc. Duy trong đó có hai đóa dị hỏa làm hắn khá đặc biệt chú ý đó không phải ai khác, Thu Thiền của Đấu Đan Cốc và Tán Tu Tiếu Ngạo Phong. Đóa dị hỏa của Thu Thiền màu xanh bên trong nổ lên nhưng tia lửa vàng, “Lam Kim Diễm” xếp hạng thứ 96. Bắc Tiểu Lục đưa mắt sang Tiếu Ngạo Phong, người này cả người mang một cỗ khí chất không trói bược, tiêu dao thiên địa. Y dùng là một đóa dị hỏa màu trắng đỏ khá yêu dị, hắn đoán đây chắc là “ Huyết Bạch U Hỏa” xếp hạng thứ 83.

 

Những người trong top 10 không ai không sở hữu cho mình một đóa dị hỏa. Quan sát một chút hắn thấy duy chỉ có Đổng Thiên có chút khác biệt. Từ ánh mắt Bắc Tiểu Lục nhìn qua chỉ thấy Đổng Thiên không có trực tiếp bắt đầu chiết xuất, y nắm trong tay mười loại dược liệu.

 

Không giống những người khác, hắn thấy Đổng Thiên chia mười gốc dược liệu làm hai phần, sau đó phân biệt ném vào bên trong lò luyện đan.Hơn nữa hắn cũng phát hiện Đổng Thiên không có dị hỏa ngay cả đan hỏa cũng không, dùng chính là Kim Đan chân hỏa.

 

Vương La Phong một bên vẫn luôn chú ý Đổng Thiên cũng không khỏi giật mình. Từ sau khi vòng một thăng cấp, y càng coi trọng Đổng Thiên mặc dù khi thấy Đổng Thiên lấy ra Kim Đan chân hỏa bình thường, trong lòng vẫn có chút nhiều thất vọng.

 

Nhưng càng xem kỹ y càng kinh ngạc, y có thể trông thấy độ tinh khiết dược liệu mà Đổng Thiên tinh luyện. Khi gã phát hiện ra mười loại dược liệu mà Đổng Thiên đạt tới hơn 9/10 thì không khỏi hít một hơi lạnh.

 

“Người thanh niên này thật lợi hại, sử dụng chân hỏa Kim Đan bình thường nhưng độ tinh khiết dược liệu đạt tới 9,5/ 10 độ tinh khiết, thật không thể coi thường”.