Thất Nguyệt Tu Chân Giới

Chương 180: Nằm Ngoài Dự Liệu



Bắc Tiểu Lục tỉnh táo lại, hắn cảm thấy chuyện này không có thuận lợi như ban đầu hắn nghĩ. Thần thức của hắn lại cẩn thận quét bốn phía, khi thần thức của hắn quét đến bốn góc của thạch thất, hắn giật mình suýt nữa phá ra tiếng..

Hắn cảm giác da đầu của mình có chút run lên. Bởi vì hắn phát hiện ra thạch thất này không ngờ lại hình thành trước khi trận pháp che chắn tự nhiên kia hình thành lên. Bởi vì thạch thất này hoàn toàn dính vào trận pháp che chắn tự nhiên kia, nếu như có người phát hiện ra trận pháp tự nhiên này sau đó mới xây dựng thạch thất, vậy thì tuyệt đối không thể nào đem thạch thất này dính vào trận pháp che chắn kia được. Như vậy để lý giải cho việc này, khả năng thạch thạch này đã được hình thành trước khi trận pháp che chắn tự nhiên kia hình thành.

Cho dù Bắc Tiểu Lục có ngốc, hắn cũng biết thạch thất này không thể tự nhiên hình thành lên được. Mà quan sát thì rõ ràng thạch thất tồn tại trước sau đó mới xuất hiện trận pháp tự nhiên. Đây quả thực là rất mâu thuẫn. Nhưng…

Nếu bỏ qua những suy nghĩ gò bó thì lại có một lý giải hợp lý cho việc này. Khả năng trận pháp này cũng không giống như hắn đã nhận định, trận pháp này căn bản là do tu sĩ bố trí ra. Chuyện này nếu như là thật, Bắc Tiểu Lục có chút không nắm chắc.

Một người có thể bố trí ra một trận pháp tự nhiên như này, làm sao không có chuẩn bị phía sau. Trình độ trận pháp của người này hắn cần phải đánh giá lại.

Theo như trong điển tịch ghi lại, “ một trận pháp không hề có dấu hiệu nhận biết nào, đó có khả năng chín phần mười là trận pháp tự nhiên, còn trận pháp do con người bố trí chắc chắn sẽ để lại vết tích”.

Một tu sĩ có thể bố trí ra trận pháp mà không có chút vết tích nào, thì trình độ bày trận của người này lợi hại như nào? Bắc Tiểu Lục thậm chí cũng không dám tưởng tượng đến.

Bắc Tiểu Lục ngẩng đầu nhìn bộ hài cốt trắng duy nhất trong phòng, trong lòng chợt hiểu ra. Bộ hài cốt này khả năng cũng giống như hắn đến đây để thu phục “Hắc Tủ Lôi Viêm” nhưng thất bại. Người này có khả năng không phá giải được cấm chế cho nên mới bị ngược sát.

Đến lúc này, hắn dường như đã hình dung ra toàn bộ câu chuyện. Trước đó đến đây thu phục dị hỏa có khả năng không chỉ một người, phát hiện đồng bạn bị cấm chế ngược sát, trong lòng cũng đã nhận ra cấm chế này không đơn giản, cũng không phải trận pháp tự nhiên như đã nghĩ.

Chính vì như vậy túi trữ vật của bộ hài cốt cũng không thấy, mà trên thị trường bên ngoài lại xuất hiện ngọc giản thông tin về “Hắc Tử Lôi Viêm”, như vậy thì tất cả đều thông suốt.

“Hừm, nói như vậy người tung ra thông tin này rốt cuộc là từ bỏ hay muốn làm… chim sẻ rình mồi”.

Bắc Tiểu Lục càng nghĩ càng sâu xa, người này sẽ là ai đây. Liệu có phải người từng giết chết tên dâng cho mình ngọc giản chứa thông tin “Hắc Tử Lôi Viêm”. Nhưng người kia khí thế cũng chỉ là Kim Đan Kỳ, khả năng cũng giống mình biết chút ít về thông tin dị hỏa.

Tạm thời không cần quan tâm người đưa ra thông tin này có mục đích gì, trước mắt phải tìm cách phá bỏ cấm chế mới được.

Nếu "Hắc Tử Lôi Viêm" không phải do bộ hài cốt này mang đến, vậy thì "Hắc Tử Lôi Viêm" là do người khác mang đến, người này không những dùng cấm chế giam cầm "Hắc Tử Lôi Viêm", còn tạo ra một thạch thất, sau đó lại cực kỳ cao minh bố trí một trận pháp che chắn thần thức xung quanh thạch thất này.

Chỉ có điều không biết vì nguyên nhân gì, sau khi người này đem "Hắc Tử Lôi Viêm" giam cầm ở đây xong thì cũng không quay lại nữa. Bắc Tiểu Lục trong lòng giật mình, chẳng lẽ người kia giam cầm "Hắc Tử Lôi Viêm" ở đây, chính là muốn nó thăng cấp sao? Nếu là như vậy, vậy thì mình chỉ cần phá cái cấm chế này, chẳng khác nào chiếm được đóa dị hỏa này…

Nghĩ đến bản thân đạt được một đóa dị hỏa, trong lòng Bắc Tiểu Lục lập tức phấn khởi. Người nào mà chê nhiều đồ vật tốt chứ, đoạt đồ vật của người khác thì có sao đâu. Hơn nữa ngươi giam cầm ở đây thì là của ngươi chắc, có mất thì cũng chỉ trách ngươi không ở bên mà canh giữ.

Đồ tốt mà không lấy mà dùng chẳng lẽ làm chính nhân quân tử. Bắc Tiểu Lục phì cười, từ khi đến Đông Huyền Châu sống sót đã khó chịu rồi còn muốn làm quân tử cái khỉ gì. Chỉ cần giữ được điểm mấu chốt cuối cùng là được.

Hắn không có cướp của giết người, không có gian dâm vô tà, không bán đứng bạn bè người thân, cũng không có lạm sát người vô tội. Không lẽ ngươi vẫn cho rằng mình đang sống thế kỷ 20, muốn làm thánh mẫu, làm người tốt quên mình.

Nếu ngươi vẫn ngây thơ như vậy chỉ sợ không sống quá ba tập, ba tập còn nhiều, có khi ngươi chỉ là người qua đường ất giáp… ba chương đã chết.

Bắc Tiểu Lục trầm tư suy nghĩ, cấm chế này không phải cấm chế đơn giản. Trước khi phá giải cấm chế này, hắn nhất định phải biết rõ ràng trận pháp che chắn thần thức rốt cục được bố trí như thế nào. Nếu như hắn tìm hiểu được nguyên lý, không những có tác dụng trong việc giải cấm chế, hơn nữa cũng có tác dụng lớn để hắn nghiên cứu trận pháp về sau. Nói không chừng về sau hắn cũng có thể bố trí ra trận pháp tự nhiên tương tự.

Bắc Tiểu Lục tu luyện "Hóa Lôi Quyết", đối với năng lực phát hiện và quan sát những sự vật là nhạy bén hơn rất nhiều đối với những Trận Pháp Sư khác. Hơn nữa bản thân hắn thiên phú thật giống như không tồi, cho nên cũng có nhiều nắm chắc. Thật sự không tốn bao lâu Bắc Tiểu Lục đã nhận ra một vài chỗ khác thường trong trận pháp..

Hắn phát hiện ra vách đá phía sau thạch thất hình 8EPNf như có thể hấp thu linh khí, vách đá làm sao có thể hấp thụ linh khí được? Bắc Tiểu Lục trong nháy mắt liền khẳng định vách đá này chính là tâm trận, người này lại đem tâm trận luyện chế thành một vách đá, Bắc Tiểu Lục có chút ngạc nhiên, người này đầu óc quả nhiên rất đáng để học tập.

Giữa vách đá này có "Hắc Tử Lôi Viêm", nếu muốn phá vách đá mà lấy "Hắc Tử Lôi Viêm", vậy thì cấm chế giam cầm "Hắc Tử Lôi Viêm" cũng bị kích phát. Nếu như không phá vỡ vách đá, mà chỉ lấy "Hắc Tử Lôi Viêm" thôi, thì cấm chế của "Hắc Tử Lôi Viêm" sẽ phát nổ theo.

Có thể nói bất luận làm thế nào, cấm chế giam cầm "Hắc Tử Lôi Viêm" cũng sẽ phát nổ. Nếu như không nhận ra trận pháp này, mà phá vỡ tâm trận, cấm chế "Hắc Tử Lôi Viêm" không những cắn trả người phá trận mà còn có thể bình yên vô hại.

Có thể nói cấm chế "Hắc Tử Lôi Viêm" với trận pháp bên ngoài kia căn bản chính là một, muốn tránh cấm chế bị kích phát lấy được "Hắc Tử Lôi Viêm", trước tiên nhất định phải phá trận mà càng không thể dùng bạo lực để phá trận.

Nếu như hắn cố tình vẫn muốn phá vỡ vách đá và cưỡng ép luyện hóa "Hắc Tử Lôi Viêm", khả năng đều sẽ kích phát cấm chế, bị cấm chế công kích.

Những điều này quả thật sẽ làm cho một vị Trận pháp sư phải đau đầu. Nếu như bình thường Bắc Tiểu Lục cũng sẽ bó tay chấm bút nhưng nếu hắn đã nhìn ra được tâm trận rồi, thì cũng không sợ không phá được trận. Hơn nữa trận pháp này cũng không lợi hại như ban đầu hắn nghĩ, cái khó là ngươi có nhận ra được điểm mấu chốt của trận pháp này không mà thôi.

Tâm trận! Đây chính là điểm mấu chốt để bước đầu có thể phá vỡ được trận pháp này.

Điều làm hắn đáng nể ở người này đó chính là cách bày trận hết sức cao minh và cả cấm chế giam cầm "Hắc Tử Lôi Viêm" kia có chút lợi hại.

Bắc Tiểu Lục từ nhẫn trữ vật lấy ra tài liệu, bắt đầu luyện chế Trận Kỳ. Sau vài tiếng đồng hồ, Bắc Tiểu Lục đã luyện được ba mươi lá Trận Kỳ. Sau đó hắn lấy Trận Kỳ đặt vào những chỗ hẻo lánh, để kích phát Trận Kỳ, Bắc Tiểu Lục không tiếc dùng linh thạch cực phẩm để có thể nâng cao khả năng thành công.

Sau khi bố trí thành công Bắc Tiểu Lục kiên nhẫn chờ đợi. Khoảng hai giờ sau, vách đá phía sau thạch thất chợt phát ra những tiếng răng rắc, Bắc Tiểu Lục trong lòng vui mừng, hắn biết mình đã phá được mối liên hệ giữa vách đá trong thạch thất này và cấm chế, cứ như vậy thì có thể tránh khỏi việc kích phát cấm chế rồi.

Càng làm Bắc Tiểu Lục ngạc nhiên hơn nữa, khi hắn phá giải trận pháp đồng thời liền phát hiện ra cấm chế giam cầm "Hắc Tử Lôi Viêm" đồng thời cũng được phá giải. Hắn thậm chí không cần phải mất công phá giải cấm chế này. Thấy đóa "Hắc Tử Lôi Viêm" mờ nhạt thoát ra từ giữa cấm chế, Bắc Tiểu Lục trong lòng mừng rỡ.

Nhưng ngay sau đó, hắn lập tức liền kinh hãi, trong lòng lại thầm mắng, đồng thời không chút nghĩ ngợi vận chuyển tất cả chân nguyên cố gắng ngăn cản "Hắc Tử Lôi Viêm", đồng thời cưỡng ép dùng thần thức bắt đầu luyện hóa.

Để Bắc Tiểu Lục phải mắng to, đó là vì hắn phát hiện có phá giải trận pháp này cũng như không phá, "Hắc Tử Lôi Viêm" vừa thoát ra khỏi sự giam cầm của cấm chế, không ngờ lập tức chạy mất. Lúc này trong lòng hắn hiểu ra, bất kể là ai vào đây, bất luận dùng cách nào, người bố trí trận pháp và cấm chế kia cũng không muốn người khác lấy được "Hắc Tử Lôi Viêm".

Hắn quả thật quá ngây thơ, thủ đoạn của những vị tu sĩ cường giả kia đâu có đơn giản để người khác nhìn ra.

Có lẽ gã biết một khi có người có thể phá được trận pháp này, thì cấm chế như vậy cũng không có tác dụng gì, khi gã bố trí trận pháp ở đây, rõ ràng khiến cho trận pháp khi bị phá giải, đồng thời giải trừ được sự trói buộc của cấm chế, khiến "Hắc Tử Lôi Viêm" chạy mất.

Bắc Tiểu Lục trong lòng cười khổ hắn đến nơi này chính là vì "Hắc Tử Lôi Viêm", đương nhiên sẽ không để cho nó chạy mất. Mặc dù trong dự kiến phát sinh sai lầm lớn nhưng khi chân nguyên và thần thức của hắn bắt đầu ngăn cản "Hắc Tử Lôi Viêm" lại. Không ngờ "Hắc Tử Lôi Viêm" trong nháy mắt đó lại tỏa ra một luồng uy áp khủng bổ, một năng lượng thiêu đốt chạm đến linh hồn của hắn.

“Hả?Linh hồn?...A...a..a a”

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới