Thất Nguyệt Tu Chân Giới

Chương 159: Lam An Lộ Kinh Khủng



Kiếm quang như vũ bão bay lượn trong không trung, mang theo vô tận lôi quang, khí tức sát phạt chi khí, người áo tím thấy vậy cũng nghiêm túc hẳn lên. Kiếm quyết này rất cao minh, phẩm cấp chí ít cũng tại Địa giai trở lên, trong lòng nam tử áo tím suy đoán.

Ngay chớp mắt đó kiếm quang bắt đầu công kích, nam tử áo tím tay bấm pháp quyết, từ trong Huyết trì bay ra vô số dòng máu vây quanh người của hắn. Nhưng kiếm quang này cũng không phải bình thường, cũng không phải lam lôi bình thường, cũng không phải tử lôi chi khí, đây là hắc lôi, sát phạt chi khí vô cùng kinh khủng.

Vô số làn máu như dãy lụa che chắn cho nam tử áo tím, nhưng kiếm quang vẫn cứ như cũ lao đến, dưới sức mạnh vô cùng vô tận kiếm quang, dải lụa máu cũng tung tóe thành bọt máu, không kịp nhanh chóng chuyển hóa. Bên người nam tử áo tím sơ hở cũng càng ngày càng lộ ra rõ ràng, vô số hắc lôi kiếm quang như hoa vũ, bay lượn không góc chết liên tục va chạm vào người nam tử.

Nam tử sau một hồi không làm gì được hắc lôi kiếm quang, nam tử giống như bị chọc giận, nhìn kiếm quang bay lượn xung quang người mình, âm trầm quát: “Phá!”

Thời gian như vừa ngưng lại, hắc lôi kiếm quang giống như chậm chạp hơn rất nhiều, “ầm” một tiếng vô số kiếm quang nổ tung, chấn bay, chỉ thấy hai tay nam tử lúc này đã nhúng vào Huyết Trì, lấy trung tâm từ hắn vô số huyết xích từ trong Huyết Trì bay ra, chỉ trong chốc lát vô số kiếm quang liềm ảm đạo biến mất.

“Hừm, những huyết xích đó có vấn đề?” Bắc Tiểu Lục nhìn thấy một màn này khẽ nhíu mày.

Bên tai bỗng truyền đến một âm thanh, “Những sợ huyết xích này chân nguyên hay chân khí đều sẽ bị chúng nó thôn phệ”. Lam An Lộ tiến đến bên cạnh, nàng đôi mắt tinh nghịch nhìn hắn,” Không nghĩ tới An Lục đệ, ngươi lại mạnh như vậy, quả nhiên ta không có nhìn lầm”.

Khẽ cười đáng yêu một tiếng, nàng hơi liếc về phía nam tử áo tím, rồi nói với Bắc Tiểu Lục, “Việc còn lại cứ giao cho tỷ tỷ, ngươi cứ yên tâm đứng tại đây quan sát là được rồi”

Bắc Tiểu Lục gật đầu không có ý kiến, nếu nàng đã muốn như vậy, hắn tất nhiên sẽ không nhiều lời. Hơn nữa hắn cũng muốn xem nàng thực lực mạnh đến như thế nào. Thấy hắn không có khó chịu, Lam An Lộ cũng yên tâm, nàng chỉ sợ mấy tên thiếu niên cố chấp, lại cảm thấy nàng đang xem thường hắn. Nhưng xem ra nàng suy nghĩ nhiều, tên tiểu tử này tính tình cũng rất tùy ý, chưa từng suy nghĩ mấy vấn đề này.

Lam An Lộ tế ra một thanh phi kiếm, nhảy lên phi kiếm, cả người khí chất cũng thay đổi, sát khí bạo rạp, nếu như Bắc Tiểu Lục sát khí tỏa ra do chém giết nhiều yêu thú trong đại sâm lâm, vậy thì Lam An Lộ lại khác. Sát khí âm lãnh tỏa ra, đây chính là từ trong xương cốt, từ tận sâu trong linh hồn, giống như trong tay nàng máu đã nhuỗm qua hàng ngàn hàng vạn năm.

Nam tử áo tím không hiểu có một loại cảm giác ngột ngạt, không nhịn được trầm giọng hòi: “Ngươi, ngươi là ai?”

“Ngươi cũng xứng biết tên ta!”. Nói xong Lam An Lộ giơ tay, kiếm quang màu bạc phá không mà ra.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Màn phòng ngự huyết đẫm lúc trước cường hãn bao nhiêu, bây giờ lại giống như một tờ giấy mỏng, không ngăn nổi một kích của Lam An Lộ.

Người áo tím y phục nửa phần trên người đã biến mất, lộ ra một thân thể gầy như da bọc xương vậy. Ngực trái hắn có một to lớn lỗ máu, ngay cả mặt của hắn đều bị lực lượng một kiếm vừa rồi mất đi 1 bên. Đã không còn y phục che lấp, Bắc Tiểu Lục có thể thấy rất rõ ràng, người áo tím này căn bản cũng không có hai chân.

Bên kia Lam An Lộ cũng không vì thế mà ngừng lại.

Cộp cộp cộp!

Tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên.

Một bóng dáng thiếu nữ chậm rãi từng bước bước đến.

Trên người của Lam An Lộ bị một ít huyết trì máu vấy lên, làn da trắng noãn, hấp dẫn trí mạng và càng lộ ra vẻ yêu dị, cao quý. Dưới ánh mắt của mọi người, thiếu nữ giống như là Chiến thần bước ra từ chiến trường Tu La.

Trong phút chốc xung quanh tĩnh lặng.

Ánh mắt sắc bén liếc nhìn nam tử áo tím, Lam An Lộ giơ ngọc thủ xinh đẹp lên. Trong tay xuất hiện một thanh Cốt Mâu động tác không chút hoa mỹ nào cả, tự nhiên phá không ném ra.

Người áo tím vội vàng giơ tay lên tế xuất ra một tấm thuẫn tròn, liền nhất thời làm Cốt Mâu hơi chậm lại. Nhưng Cốt Mâu không có đơn giản như vậy, “cạch” một cái, tấm thuẫn trực tiếp bị vỡ nát.

Bị Cốt Mâu đánh trúng, xuyên qua cơ thể của người áo tím, hai tay của gã dùng máu tươi vẽ lên không trung một cái, rồi bất lục ngã xuống, rơi vào trong Huyết Trì. Mọi người dường như có chút thắc mắc hành động kỳ lạ trước khi ngã xuống của gã. Nhưng hiển nhiên khí tức của gã nam tử áo tím đã hoàn toàn biến mất.

Bắc Tiểu Lục cũng nhíu mày, cảm thấy không đúng, nhưng khí tức của nam tử kia đúng đã là biến mất. Hắn đang định quay sang hỏi Lam An Lộ, thì nàng đã lên tiếng, cũng không có quay sang nhìn hắn, “Vẫn chưa xong!”

Nghe được mấy lời này, Bắc Tiểu Lục càng thêm nghi hoặc, nhìn chằm chằm vào trong Huyết Trì, trongd đầu thì tự bổ não, “ Liệu thằng cha này nãy là kích hoạt nghi thức huyết tế, sẽ triệu hồi ra quái vật bla bla gì đó chăng? Huyết Trì quả đúng là một nơi thích hợp để thực hiện mấy cái nghi thức tà thuật.”

Bỗng trong không gian mật thất, linh khí phiêu động, chỉ thấy những đường vân huyết đẫm, trông khá giống như những tri thức trận pháp, cũng có chút giống phù văn. Không tới năm giây, ở trên mặt Huyết Trì xuất hiện một trận phù văn tối nghĩa, ngay cả Bắc Tiểu Lục cũng không nhìn ra được điều gì.

Lam An Lộ vẫn nhìm chằm chằm vào Huyết Trì, không quay đầu nói, “Đây là huyết tự, có thể hiểu như nghi thức huyết tế, cần một lượng lớn huyết dịch, chính là hiến tế bản thân, trở thành… một con quái vật. Huyết tự này đã bị chôn vùi qua hàng triệu năm, không nghĩ tới bậc tà ác này cũng vẫn còn lưu truyền, xem ra thời đại này thật khó nói trước như nào”.

“Huyết tự? Hiến tế?” Hắn quả nhiên là đoán trúng, thứ đồ chơi này quá quen thuộc.

Màn sương mù trong Huyết Trì dần tan đi, lộ ra một thân hình cao cỡ bốn mét, vẫn là đồng dạng hình thái nhân loại, tứ chi cường tráng, thân thể vô cùng khổng lồ, giống như là cự thú người. Mà trên thân thể cao lớn, lại sở hữu một khuôn mặt nhân loại bình thường, cũng chính là nam tử áo tím kia, chỉ là đầu có chút dị dạng, trên giữa trán mọc ra một con mắt thứ ba, trông rất là kinh dị.

Lam An Lộ lăng không lên, tay cầm phi kiếm bắn ra vài đạo kiếm quang vô cùng uy lực, sau đó cũng không dừng lại. Tế ra năm thanh phi kiếm, đánh ra vài đạo pháp quyết, chỉ thấy phi kiếm rung động như được cộng minh, năm loại thuộc tính cứ thế tuôn ra, hỏa kiếm, lôi kiếm, băng kiếm, phong kiếm, mộc kiếm.

“Ngũ Kiếm Triều Thiên!”Một âm thanh nhẹ nhàng vang lên.

Hóa thành năm đạo quang mang bay lượn như những linh kiếm có hồn, xuyên tới bên ngươi quái vật, quái vật gầm ghừ tức giận, phá tan kiếm quang, nhưng lại bị năm thanh phi kiếm bay tới khóa chặt lại. Năm thanh kiếm phân biệt đứng năm góc, tạo thành một hình tròn, vây khốn quái vật vào trong. Lam An Lộ khẽ quát: “ Ngũ Kiếm Trận Vong”

Năm thanh phi kiếm giống như thức tỉnh, thuộc tính trên đó diễn hóa ra năm đạo hư ảnh kiếm vô cùng lớn, từ tâm kiếm kết nói với nhau, tạo thành một hình ngôi sao, nguyên lý không khác gì khi chúng ta sẽ sao vàng tổ quốc cả. Sau khi hình ngôi sao trận pháp hoàn thành, quái vật bị đè ép ở bên trong giữa ngôi sao, nó điên cuồng giãy dụa, nhưng lúc này nó chỉ là một con quái vật không có trí tuệ.

Lam An Lộ mặt không biểu tình hô lên một chữ: “Diệt!”

Âm thanh nhẹ nhàng dứt khoát vang lên,”ầm” tất cả mọi người biến sắc vội vàng chuyển động gRT40 chân nguyên phòng ngự. Một cảnh tượng hủy diệt với cấp độ Trúc Cơ như bọn họ mà nói, quả thật quá kinh hãi. Bắc Tiểu Lục nhìn chằm chằm vào cảnh tượng phía trước, thuật pháp này, thật mạnh.

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới