Thất Nguyệt Tu Chân Giới

Chương 144: Thương Vô Tà Bỏ Chạy



Bắc Tiểu Lục nhìn đầu kia cấp ba Hắc Sát Thi, khẽ nhíu mày.

Cấp hai Hắc Sát Thi, nhưng xem ra chưa đạt tới đỉnh phong, mới chỉ là cấp hai sơ kỳ, vẫn chưa đủ để uy hiếp được hắn. Then chốt là, đối phương lôi kéo ba bộ quan tài, nói cách khác, còn một cái Âm Sát Thi không có hiện thân.

Vẫn là một Hắc Sát Thi cấp hai trung kỳ, hoặc là...hậu kỳ?

Dù cho là Hắc Sát Thi cấp hai hậu kỳ đều tương đương với Trúc Cơ hậu kỳ cường giả, Bắc Tiểu Lục rất yêu nghiệt, nhưng vẫn chưa một lần nào chính diện giao chiến với thiên kiêu Trúc Cơ hậu kỳ. Hơn nữa, Âm Sát Thi không có cảm giác, không sợ Tử Vong, không sợ bị thương, trừ phi đem nó thiêu đốt hóa thành tro bụi, không phải vậy chắc chắn sẽ không mất đi sức chiến đấu, phi thường khó chơi.

Càng quan trọng chính là, Âm Sát Thi đều là luyện chế ra đến, trong quá trình này, Âm Sát Thi thân thể trở nên cực kỳ cứng cỏi, tài liệu dung luyện luyện hóa cùng với quá trình Âm Sát Thi càng tốt, Âm Sát Thi càng mạnh, càng cứng rắn.

Bởi vậy, muốn triệt để đánh giết Âm Sát Thi, vậy cần vượt qua một hai cảnh giới nhỏ, lấy sức mạnh nghiền ép cấp bậc triệt để nổ nát.

Bắc Tiểu Lục sức mạnh bây giờ cũng chỉ là có thể so với Trúc Cơ trung kỳ, đối phó Trúc Cơ hậu kỳ vẫn còn miễn cưỡng, liền cấp hai trung kỳ Hắc Sát Thi chưa giao thủ, huống chi là Hắc Sát Thi cấp hai hậu kỳ. Hơn nữa, coi như hắn có thể chém giết Thương Vô Tà, nhưng Âm Sát Thi cũng sẽ không bởi vì người điều khiển chết rồi cũng theo chết đi, ngược lại sẽ thoát ly khống chế, chỉ còn bằng bản năng giết chóc.

Có điều, Thương Vô Tà này mặc dù cùng cảnh giới với hắ, nhưng cũng rất quỷ dị, không dễ giết.

Bắc Tiểu Lục ung dung cười, nói: “Ngươi trong cái chiếc quan tài thứ ba này, sẽ không nằm một bộ Bạch Sát Thi chứ?”

Thương Vô Tà cười trừ, ánh mắt lạnh lẽo nhìn hắn, nói: “Ngươi đối với Luyện Thi Tông hiểu rõ cũng thật là không ít, mặc dù trong quan tài không phải là Bạch Sát Thi nhưng cũng đủ để giết ngươi!”

Ầm một tiếng, nắp quan tài lật tung lên, xuất hiện là một con Hắc Sát Thi cấp hai viên mãn, trên người của nó tỏa ra một luồng âm sát khí vô cùng nồng đâm.

Bắc Tiểu Lục trong lòng mắng chửi, cmn chứ thằng cha này sao lại có thể luyện hóa được cách xa hơn gã một đại cảnh giới, đây thật không khoa học. Trên mặt thì chậc chậc rất muốn ăn đòn, nhìn Thương Vô Tà nói:

“Ngươi bây giờ cũng chỉ còn hai con Hắc Sát Thi, vẫn còn rất kiêu ngạo nha”

Thương Vô Tà ánh mắt như trêu tức hắn, hừ lạnh một tiếng nói:

“Ngươi tốt nhất vẫn lên lo cho bản thân của mình bây giờ đi, ngươi chẳng lẽ còn nghĩ mình có thể chạy thoát được khỏi tay ta sao? Qúa ngây thơ rồi”

Cười xùy một tiếng, Bắc Tiểu Lục tràn đầy tự tin:

“Người ngây thơ chính là bản thân của ngươi đó, đừng nghĩ chỉ bản thân ngươi mới có trợ thủ, ra đi nào Tiểu Hắc, Loan tỷ”

Thương Vô Tà giật mình, hắn chỉ thấy phía trước mặt bỗng xuất hiện hai thân ảnh không lồ, một con hắc mãng to lớn, cùng với một con giun có râu có sừng màu hồng cũng rất khổng lồ hiện ra.

Không phải ai khác hai thân ảnh này chính là Hắc Lân Yêu Mãng cùng Hồng Giao Long Khâu. Vừa mới được ra ngoài Tiểu Hắc giống như đứa trẻ con, ánh mắt đảo quanh, miệng liên tục phát ra âm thanh ngôn ngữ.

“Lão đại, ngươi rốt cuộc cho tiểu đệ ra ngoài hít thở không khí rồi, ôi thật thoải mái, ta muốn ăn thịt nướng, uống sâm banh… hưởng thụ cuộc đời”

Bốp bốp bốp! Bắc Tiểu Lục đen mặt vỗ đôm đốp vào đầu nó, chửi cho nó một trận, “Khí thế của mày đâu, sao mày nói nhiều thế, tao gọi mày ra để chiến đấu, không phải để mày ra nói nhảm”

Bị Bắc Tiểu Lục đập cho mấy phát, Tiểu Hắc mới nhớ ra chuyện cần làm, vội vàng lấy lòng, “Lão đại ngươi cứ yên tâm, chỉ là mấy tên nhãi nhép, cứ giao cho lão Hắc ta”

Bắc Tiểu Lục không thèm để ý nó nói nhảm, sau khi câu thông xong với Loan tỷ, Bắc Tiểu Lục mới cúi đầu nhìn Thương Vô Tà đang đứng trên quan tài, nói:

“Ta cảm thấy ngươi bây giờ chạy vẫn còn kịp, đừng để tí nữa bị mấy người bên ta đè bẹp, đến lúc đó hối hận cũng đã muộn”

Thương Vô Tà ánh mắt có chút nheo lại, nhìn khí thế Tiểu Hắc cùng Loan tỷ không khó đoán được cảnh giới của bọn nó, một yêu thú cấp hai hậu kỳ, một yêu thú cấp ba sơ kỳ. Hắn mặc dù có chút bối rối, nhưng vẫn không dễ dàng từ bỏ.

“Hừ!” Một lát sau, hắn bình tĩnh lại, tự nói, “ Ngươi đắc ý quá sớm, Âm Sát Thi của ta không phải mấy con yêu thú này có thể so sánh..”

Bắc Tiểu Lục cũng đã lười nói nhảm, ra lệnh cho Tiểu Hắc cùng Loan tỷ tiến lên, bên kia Thương Vô Tà thấy vậy, cũng ra lệnh hai con Hắc Sát Thi tiến lên.

Hai người vẫn đứng yên trên tĩnh nhìn nhau, Bắc Tiểu Lục nhếch miệng cười, một kiếm chém qua, kiếm ảnh vọt tới trước mặt Thương Vô Tà. Nhưng Thương Vô Tà cũng không bối rối, ba chiếc qua tài bỗng nhiên thu nhỏ lại bằng một người trưởng thành, bay ra xếp thành một tấm khiêm phá tan kiếm ảnh.

Bắc Tiểu Lục hơi bất ngờ, không nghĩ tới ba chiếc quan tài lại là một pháp khí mạnh. Kiếm ảnh va chạm vào giống như chui vào bũng bùn, biến mất vô tung vô ảnh.

Thấy được Bắc Tiểu Lục kinh ngạc , Thương Vô Tà cười nhạo:

“Đừng tưởng rằng ta giống như những tên khác, ta không hoàn toàn là dựa vào Âm Sát Thi đâu, những tên thiên kiêu xem thường ta, đều đã là vong linh dưới tay của ta”

Bắc Tiểu Lục cũng không đáp lại, phi kiếm trên tay bắn ra lôi điện, khí tức sát phạt tỏa ra, kiếm cho Thương Vô Tà biến sắc. Gã không nghĩ tới tên trước mắt này sở hữu dị linh căn lôi thuộc tính, hơn nữa từ khí tức tỏa ra, hiển nhiên linh căn thuộc loại thượng phẩm trở lên.

Thương Vô INrfAD Tà ánh mắt âm trầm, hai tay cũng chắp lại hắc sát khí từ trong ba cỗ quan tài tuôn ra, tạo thành một con thôn phệ mãng, nó giương lanh múa vuốt nhào tới Bắc Tiểu Lục, mỗi chỗ nó đi qua linh khí như bị thôn phệ.

Bắc Tiểu Lục tay phải giương lên, phi kiếm hóa thành ba đạo Vong Lôi kiếm quang, khí tức thảo phạt thiên địa tỏa ra, nghênh hướng hắc khí.

“Ầm ầm” một tiếng vang thật lớn, bộc phát ra một mảng lớn tử quang, hắc quang bắn tung tóe, bên trong truyền ra một tiếng tiếng rít gào, thanh âm hết sức rùng rợn.

Nhân cơ hội này, Bắc Tiểu Lục một tay nâng quyền Bôn Lôi Sát Quyền vận dụng tới mức tối đa, Thất Lôi bộ pháp như quỷ dị xuất hiện trước mặt Thương Vô Tà, không chút đắn đo, một quyền vô tình đánh mạnh vào người gã.

“Ầm ầm” hai tiếng nổ mạnh, hắc khí tỏa ra.

Sau một lát, hắc khí dần biến mất, lộ ra thân ảnh Thương Vô Tà.

Lúc này Thương Vô Tà, khí tức hết sức yếu ớt, thân thể giống như bị thương nặng, sắc mặt vốn dĩ trắng bện giờ lại có một tia máu tươi chảy ra, chỉ là không ngừng tản mát ra từng sợi hắc khí.

Thương Vô Tà nhìn về phía Bắc Tiểu Lục trong ánh mắt mang theo một tia kinh hãi, một quyền vừa rồi nếu không phải cỗ quan tài tự chủ quay về bảo về hắn, hậu quả hắn cũng không dám tưởng tượng.

Nhìn hai con Hắc Sát Thi đang cùng Hắc Lân Yêu Mãng và Hồng Giao Long Khâu đại chiến, sớm hay muộn cũng bị hai con yêu thú kia mài chết, sắc mặt liền khó coi. Hắn đã biết người thanh niên trước mắt này, không phải dạng dễ trêu chọc, nghĩ tới đây hắn càng thêm khó chịu.

Từ khi bước vào con đường tà thi này, hắn chưa từng ăn thiệt thòi như vậy, bỗng ầm một tiếng con Hắc Sát Thi viên mãn bay đập xuống chân của hắn., liền biết sự tình không ổn, triệu hồi con Hắc Sát Thi còn lại đến bên người.

Bắc Tiểu Lục cười cợt nhìn hắn: “Ô, ngươi định chạy à, lúc nãy còn hung hăng lắm mà”

Thương Vô Tà cũng không tức giận, hắn nhìn Bắc Tiểu Lục cười nói: “Thực lực của ngươi rất không tầm thường đủ để ta lưu tâm, ta Thương Vô Tà, người lần sau gặp lại chắc chắn sẽ giết ngươi “.

Bắc Tiểu Lục cười gập cả bụng, bộ dáng giống như nghe được một chuyện rất buồn cười vậy. Thương Vô Tà sắc mặt như thường, chỉ là ánh mắt càng thêm lạnh lẽo.

Cười đã một lúc Bắc Tiểu Lục mới dừng lại, hắn nhìn Thương Vô Tà tỉnh bơ hỏi:

“Ngươi không cảm thấy buồn cười chút nào sao?”

Thương Vô Tà ánh mắt không chút tình cảm nào nhìn hắn, “Mong lần sau gặp ngươi, ngươi vẫn còn cười nói vui vẻ như vậy”

Nói xong hắc khí bao trùm cả khu vực của Thương Vô Tà, Bắc Tiểu Lục cũng không có động tác gì, nhìn hắc vụ sắp tiêu tán, Bắc Tiểu Lục mở miệng nói:” Bắc Tiểu Lục, lần sau hi vọng ngươi mạnh hơn một chút, ngươi thật yếu”.

Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.