Thất Nguyệt Tu Chân Giới

Chương 133: Đệ Tử Gia Tộc



Bắc Tiểu Lục nhìn phố xá đông đúc tu sĩ qua lại, phồn hoa trước mắt, cảm giác đây mới là không khí mà thành trì nên có. Hai người tìm một quán ăn, Bắc Tiểu Lục nhịn không được kêu tiểu nhị lại:

“Tiểu nhị, nơi đây có chiều bài gì, đều mang hết lên đây cho ta”

Một gã thiếu niên thanh tú, khuôn mặt lanh lợi tiến đến, nghe xong Bắc Tiểu Lục phân phó, mới quay người đi.

Một lúc sau từng đạo món ăn nóng hổi được mang lên, nhìn tất cả đồ ăn đều đều được lấy từ nguyên liệu dã thú, một mùi hơm thơm ngào ngạt tỏa ra, Bắc Tiểu Lục vui sướng lấy tay quạt quạt hương thơm hít, mới thỏa mãn.

Tây Thái Thần nhìn một màn trước mắt, cả người đều im lặng, không biết nói sao với hành động của Bắc Tiểu Lục, rốt cuộc vẫn không nhịn được ho khan một tiếng hỏi:

“Bắc Tiểu Lục, ngươi không phải đã lâu chưa ăn ẩm thực đi” Tây Thái Thần, hắn không có bao nhiêu hứng thú với đồ ăn, đa số vẫn gặp Tích Cốc Đan mà sống.

Nghe được Tây Thái Thần lên tiếng, Bắc Tiểu Lục mới bình thường lại, xấu hổ giải thích:

“Thái Thần, ngươi không biết đi, ta đã mấy tháng chưa ăn được món ăn đủ mỹ vị rồi, ăn thịt nướng cũng phát ngán rồi, lần này có thể sao không kích động được”

Nói xong Bắc Tiểu Lục cũng không khách sáo, một trận như gió cuốn mây trôi quét sạch toàn bộ đồ ăn trên bàn, nhìn từng chồng đĩa trên bàn Tây Thái Thần mắt hơi giật giật.

Sau khi ăn xong, Bắc Tiểu Lục mới tiện thể hỏi thăm Tây Thái Thần, “Thái Thần, ta còn chưa hỏi ngươi về Hải Thạch Môn”

Tây Thái Thần thấy hắn hỏi, cũng nhẹ giọng trả lời:

“Hải Giác Thành của Hải Châu ở Đông Huyền Châu cũng được coi là một thành thị tu chân khá lớn. Bởi vì thành chủ Hải Giác Thành là người của Hải Thạch Môn. Mà nghe nói Hải Thạch Môn có một gã tu sĩ Hư Thần đỉnh phong, chỉ kém một bước là bước vào Ngưng Thể. Loại tu sĩ này cho dù là tông môn năm sao, cũng sẽ không nguyện ý đi trêu chọc. Huống chi tông môn năm sao ở Đông Huyền Châu đã được xem như là trung tầng tông môn”.

Bắc Tiểu Lục một bên nghe Tây Thái Thần nói chuyện, trong lòng giật mình, nơi đây lại có một tên Hư Thần đỉnh phong, trước mắt mà nói, hắn không trêu chọc nổi.

“Ta nghĩ tạm thời chúng ta sẽ ở trong đây, đến khi Trúc Cơ rồi mới tính tiếp, ngươi thấy sao?

Tây Thái Thần thoáng nhìn qua Bắc Tiểu Lục, nói ra ý nghĩ của mình.

Bắc Tiểu Lục gật đầu.

“Đúng vậy, chúng ta nhất định phải tìm một chỗ an toàn để ở lại. Nếu như vẫn chạy tới chạy lui, tu vi của chúng ta sẽ không hề tiến bộ. Huống chi, trên đường đi đến đây, đã có không ít người muốn chặn chúng ta lại. Chỉ có điều tốc độ của bọn họ, không nhanh bằng chúng ta mà thôi.”

“Vậy chúng ta sẽ thuê động phủ sao? Ngươi có biết gần Hải Châu có nơi nào tìm kiếm cơ duyên hay không?”

Bắc Tiểu Lục biết, nơi đây mặc dù an toàn, mW7ta nhưng chẳng lẽ cứ ở trong đây hay sao. Không có tài nguyên, căn bản không có biện pháp tiến hành Trúc Cơ. Nếu không còn không bằng tìm một nơi hẻo lánh mà ở lại.

Tây Thái Thần đã sớm có kế hoạch, hắn nghe thấy được nghi hoặc của Bắc Tiểu Lục, lập tức nói:

“Bắc Tiểu Lục, tạm thời chúng ta thích nghi hoàn cảnh xung quanh, ngươi cũng biết Trúc Cơ không phải một ngày hai ngày là có thể. Ngươi chắc cũng giống ta, không cam lòng dùng Trúc Cơ Đan để tiến hành Trúc Cơ. Hải Giác Thành có một linh mạch đẳng cấp không thấp. Hơn nữa còn có Tụ Linh Trận pháp. Linh khí ở đây còn nồng đậm hơn so với bên ngoài rất nhiều. Cho nên ta mới nói trước mắt chúng ta nên ở lại trong đây.

Nói xong hắn lại trầm ngâm một hồi, mới nói tiếp:

“Hơn nữa mục đích ta muốn ở lại đây, cũng rất quan trọng, hai ngày sắp tới Tứ Tụ Lâu sẽ mở đấu giá hội, ngươi biết điều này có ý gì không?”

Bắc Tiểu Lục cũng không ngốc, hắn liền biết mục đích của Tây Thái Thần, Tứ Tụ Lâu mở đấu giá hội, như vậy sẽ có rất nhiều vật phẩm được đem ra đấu giá, hơn nữa còn có thể đạt được rất nhiều tin tức. Bắc Tiểu Lục chưa từng tham gia một đấu giá hội bao giờ, trong lòng có chút mong chờ, chỉ hi vọng có tin tức hắn cần.

Tây Thái Thần thấy Bắc Tiểu Lục hiểu cũng không nói thêm gì nữa, hắn đứng dậy vỗ vỗ vạt áo nói:

“Mấy ngày tới ta ra ngoài bán một chút đồ vật đáng giá, ngươi nếu không có việc gì có thể đi dạo một chút, biết đâu gặp được giai nhân, ha ha”

Để lại tiếng cười ha hả, Tây Thái Thần bước đi ra ngoài Tửu Lâu, Bắc Tiểu Lục cũng đứng lên trả tiền, bữa ăn này không rẻ, mất hơn 15 viên linh thạch hạ phẩm.

Bắc Tiểu Lục chuẩn bị tìm một khách sạn bất kỳ để nghỉ ngơi mấy ngày, tranh thủ chờ đợi buổi đấu giá năm ngày năm đêm sắp cử hành.

Vì Bắc Tiểu Lục tới quá muộn, hắn tìm vài khách sạn cũng đều kín hết chỗ. Động phủ cũng cho thuê, nhưng Bắc Tiểu Lục cho dù có tiền, cũng sẽ không đi thuê một cái động phủ, như vậy rất là tốn kém. Mặc dù hiện tại một viên linh thạch hạ phẩm Bắc Tiểu Lục không coi vào đâu, nhưng nghĩ tới bây giờ bản thân tài phú có hạn, không thể bạch bạch lãng phí. Bắc Tiểu Lục thật sự không muốn lãng phí bất kỳ một viên linh thạch nào.

Mãi cho tới khi Bắc Tiểu Lục tìm tới khách sạn thứ chín, mới từ trong miệng tiểu nhị biết được nơi này còn phòng trống.

Nhưng khiến Bắc Tiểu Lục ngoài ý muốn chính là, phòng nơi này so với phòng ở những nơi trước đó đắt gấp đôi. Năm mươi linh thạch một đêm, lại còn không cho trả giá. Mặc dù Bắc Tiểu Lục biết có thể vì buổi đấu giá sắp tới, nên giá phòng mới đắt như vậy, nhưng giá tiền này vẫn khiến hắn do dự.

Một đêm mà phải mất năm mươi linh thạch, hắn cảm thấy nơi đây toàn gian thương. Bất quá Bắc Tiểu Lục nghĩ tới tu sĩ vào thành không ít, hơn nữa bởi vì buổi đấu giá có thể sẽ không diễn ra bình yên, nên hắn vẫn quyết định mất một trăm viên linh thạch ở hai ngày.

“Vậy được, gian phòng này tôi lấy…”

Bắc Tiểu Lục giọng điệu tùy ý, mới nói được nửa câu, liền nghe thấy có người chen vào nói:

“ Nơi này còn phòng thượng hạng trống hay không?”

Giọng nói thanh thúy mang theo một chút ngạo khí.

Bắc Tiểu Lục quay đầu lại, nhìn thấy một thiếu nữ niên kỷ tầm hai mươi trên dưới, có vài phần nhan sắc, thân mặc một bộ y phục màu xanh làm.

Làn da trắng nón, thậm chí còn lộ ra một tia ửng đỏ khỏe mạnh, mái tóc dài phía sau kết lại đồng thời búi lên trông rất xinh, bên trên cài một chiếc trâm ngọc hình hồ điệp. Nhung Bắc Tiểu Lục là ai, nữ tử xinh đẹp hắn nhìn đã nhiều, khí chất hơn người có thể làm hắn để ý nhiều hơn, nhưng hiển nhiên đây chỉ là một thiếu nữ xinh đẹp, đối với hắn chỉ có vậy.

Bắc Tiểu Lục thần thức vô ý thức đảo qua, phát hiện thiếu nữ này lại có tu vi Trúc Cơ tầng bảy, ở một nơi như Hải Châu lại gặp được, cũng coi như có chút tư chất cùng bối cảnh.

Đi cùng với thiếu nữ là một thiếu niên anh tuấn, tuổi chừng hơn hai mươi, da trắng môi hồng, khí chất phiêu phiêu, rất có phong thái đệ tử gia tộc lớn. Thanh niên này đi bên cạnh thiếu nữ kia, không nói lời nào. Bắc Tiểu Lục nhìn qua gã, dường như nhận ra ánh mắt của Bắc Tiểu Lục, người thanh niên cũng quay sang nhìn, khẽ gật đầu với Bắc Tiểu Lục, coi như chào hỏi.

Bắc Tiểu Lục cảm thấy người thanh niên này cũng không tệ lắm, hơn nữa trong giây lát hắn cũng biết tên này tu vi Trúc Cơ tầng tám. Xem ra hai người này là đệ tử của tông môn hoặc gia tộc lớn đi ra ngoài lịch luyện.

Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.