Thần Hoàng

Chương 1746: Bẫy rập dương mưu



Hắn liền tản ý niệm ra rất xa, trong nháy mắt quét ngang cả Thiên Phương thế giới. Lập tức liền có vài đạo quang hoa rơi xuống trước Quân Thiên Tiên Phủ.

Minh Nhật Hiên cư sĩ đã trở thành quốc sư trên danh nghĩa, đã hoàn toàn thoát khỏi bóng ma Từ Phúc trong Tần Hoàng Mộ. Diệp Hiên từng là Tiêu Dao Hiên chủ, hơn nữa thân là chủ soái Thiên Phương cuộc chiến. Khổng Dao cùng mấy vị Đại tướng như Liệt Khuyết đều giữ vẻ mặt nghiêm nghị trước sau lần lượt tìm đến.

Chỉ có trừ vị ở Luyện Khí Lâu ra, vốn vẫn cứ phải luyện chế món 'Trảm Tiên Hồ Lô' kia mà vô phương phân thân.

Người mở miệng trước hết trong số đó chính là Liệt Khuyết: - Thần từng nghe thấy Ám Dạ Ma Đình có một loại công phạt bí pháp, gọi là 'Trảm Giới Thai'! Truyền thuyết nói rằng nó cần lấy một ngàn loại Linh Huyết Tế trí tuệ khác nhau, mỗi một loại đều cần vạn người. Sau khi phép này thành sẽ có uy lực phá Giới diệt Thế. Năm xưa có Đại Hằng thế giới, kháng cự lại ba nghìn vạn đại quân Dạ Ma tộc suốt ba mươi năm, trước sau vô phương phá được. Cuối cùng hai vị thượng hoàng Ám Dạ Ma Đình nổi cơn giận dữ, mới sử dụng bí pháp 'Trảm Giới Thai' này. Sau một trăm lẻ tám ngày, mỗi một ngày chém một trăm vạn người, xây thêm một vạn thạch. Một trăm lẻ tám ngày sau, Trảm Giới Thai hoàn thành. Lúc đó do chín vị Thánh Cảnh của Ám Dạ Ma Đình chủ trì, nó đã chém chết một phần ba căn nguyên của Đại Hằng thế giới. Làm cho sơn hà bên trong Giới rung chuyển, tất cả sinh linh bị diệt đến gần cửu thành. Thậm chí một vị Chí Cảnh cũng bị nện cho thân thể vỡ vụn, chỉ di lại tàn hồn ngủ say. Chí Cảnh không tỉnh dậy được nên Đại Hằng thế giới kia cũng không còn lực tiếp tục ngăn cản Dạ Ma quân. Sau trận chiến này, Trảm Giới Thai vang rền các Giới. Trong vòng suốt ba trăm năm, chỉ cần là quân tiên phong của Ám Dạ Ma Đình đi tới đâu, đều ít có người dám chống cự chính diện.

Hắn vừa mới nói xong, bên trong tĩnh thất lập tức hoàn toàn tĩnh lặng. Lý Tín xuất thân trong thời đại Vân Hoang, cả đời chỉ giới hạn trong Vân Giới. Khổng Dao Tông Nguyên thì đều là nhân tài Vân Giới mới xuất hiện, đối với căn cơ trước đây của Dạ Ma tộc đều không biết rõ lắm. Lúc này nghe vậy thì đều hơi có chấn động, trong mắt hiện ra kì quái.

- Trảm Giới Thai?

Tông Thủ cũng đồng dạng kinh ngạc, Ám Thế Ma Đình này lại còn có bí pháp như vậy sao? Quả nhiên không hổ là thế lực xếp hạng trước hai mươi trong Giới Vực này, nội tình thâm hậu.

Nếu như đúng như lời của Liệt Khuyết nói. Pháp này có khả năng phá Giới diệt Thế, như vậy Thiên Phương thế giới này chỉ sợ là sẽ không có khả năng giữ nữa.

Minh Nhật Hiên cũng vẫn giữ vẻ mặt bình thản mà nói: - Đúng là có chuyện này, tuy nhiên Liệt Khuyết tướng quân đây mới chỉ biết một điều, không biết điều thứ hai! Bí pháp 'Trảm Giới Thai' kia tất nhiên có thần uy làm kinh động thế gian, tuy nhiên tiêu hao quá lớn nên cũng không phải có thể coi thường. Đối với Ám Thế Ma Đình mà nói, nó cũng giống như hao tổn ngàn vạn quân tinh nhuệ. Thậm chí chín vị Thánh Cảnh kia cũng bị hao tổn rất nặng, suốt trăm năm cũng không thể động thủ cùng người khác, cũng hoàn toàn đoạn tuyệt với hi vọng đắc Đạo thành Chân Tiên. Hơn nữa muốn luyện thành Trảm Giới Thai thì cần phải cẩn thận che chở nó suốt một trăm lẻ tám ngày. Tuy nhiên nếu người khác muốn phá hủy nó thì chỉ cần mấy vị Thánh Giai liên thủ, liền có thể dễ dàng làm được. Cho nên Ám Thế Ma Đình cũng không dễ dàng thi triển, xưa nay cũng chỉ làm đến như vậy mà thôi.

Tông Thủ như có điều suy nghĩ, ánh mắt quay sang nhìn về phía Từ Phúc. Cùng xuất thân là Luyện Khí sĩ, vị này quanh năm cư trú ở Bồng Lai thế giới, đối với mỗi một thế lực lớn ở ngoại vực e rằng là biết rõ như lòng bàn tay, bản thân lại có trí tuệ hơn người. Ý kiến của vị này là khá đáng giá cho hắn chờ mong.

- Những gì ta biết thì so với hai vị Minh Nhật Hiên sư đệ cùng Liệt Khuyết tướng quân, ước chừng tương tự.

Từ Phúc cười một tiếng, trong mắt lại lộ ra vài phần lạnh lẽo rờn rợn: - Chỉ có một chuyện, có thể hai vị không biết. Bên trong Thạch Thai kia đã có ba vị quốc chủ Ám Thế Ma Đình tọa trấn. Lại thêm một vị Chí Cảnh ẩn ở gần đó. Cũng không biết là vị nào trong hai vị thượng hoàng của Dạ Ma tộc.

Tông Thủ cả sợ rùng mình. Hắn lại nheo mắt, một lần nữa chăm chú nhìn về phương hướng Thạch Thai. Mắt lửa con ngươi vàng của hắn mặc dù có thể nhìn thấu đáo bất cứ một hình ảnh gì ở cách xa hơn mười thế giới, tuy nhiên lại không cách nào nhìn trộm được ba vị quốc chủ Dạ Ma tộc kia.

Có Từ Phúc nhắc nhở, lúc này Tông Thủ lại theo dõi lần nữa. Quả nhiên là mơ hồ phát giác, bên trong Thạch Tháp quả nhiên là ẩn tàng vài đạo Khí Ki mạnh mẽ.

Cho dù tương tự cùng với Chí Cảnh, nhưng lại hơi hơi không giống nên hắn vẫn không nhìn rõ được phương vị cụ thể.

Chỉ sợ không chỉ riêng ba vị quốc chủ kia mà thôi. Tông Thủ suy đoán, ít nhất còn có hai vị Chí Cảnh thần tôn trở lên lúc này đang ẩn náu bên trong huyết vân kia.

Chỉ hơi hơi nghĩ ngợi, Tông Thủ đã mơ hồ hiểu ra: - Là tiền bối muốn nói, đối với tòa Trảm Giới Thai này thì Dạ Ma tộc không những không dốc hết sức lực bưng bít che dấu, ngược lại còn gióng trống khua chiêng. Có chút quái dị?

- Đâu chỉ là quái dị mà thôi? Ám Thế Ma Đình kia nói toạc móng heo như thế, đây là rất sợ Đại Càn ta không biết!

Diệp Hiên cũng nghĩ tới điều gì, khẽ cười ra tiếng: - Thần không biết binh pháp, nhưng cũng biết Dạ Ma quân muốn đánh hạ Thiên Phương thế giới đã là việc rất khó làm được. Đến lúc này e rằng tổn hại binh muôn vàn mà cũng không phải có thể thành công. Theo thần thấy, Dạ Ma này muốn công phá Thiên Phương, tất trước phải phá Đại Nhật Như Lai. Tuy nhiên Đại Nhật phật quốc, cũng từng có lần một mình chống cự bốn Tiết Độ Phủ của Ám Thế Ma Đình, một ngàn năm trăm vạn đại quân công phạt mấy tháng mà vẫn có chiến tích bất bại.

Nghe nói như vậy, mọi người bên trong phòng đều đã hiểu rõ. Nhưng mỗi người có vẻ mặt không giống nhau, hoặc lo buồn, hoặc hưng phấn, hoặc cảm khái.

- Thần cũng đang kỳ quái, Đại Càn bố trí đủ các loại, kỳ thật đã ở thế bất bại. Chủ soái Dạ Ma nếu hơi có chút kiến thức thì cũng biết không thể thắng, vì sao còn cứ dây dưa không đi? Thì ra là có mục đích như vậy.

- Cái này là bẫy rập, cũng là dương mưu. Chúng định lấy Trảm Giới Thai này để bức bách, làm cho quân ta không thể không ra ứng chiến.

- Ám Dạ Ma Đình, xem ra là đã không chịu đựng nổi rồi.

- A, cách cường công không thể thắng cho nên muốn lấy Trảm Giới Thai này đểgiết sạch Chí Cảnh sinh tử?

- Tuy nhiên lại cần ứng phó như thế nào đây? Ám Thế Ma Đình đã có địa lợi, vậy bên ta có thể có mấy thành phần thắng?

Tông Thủ mặt mày giãn ra. Hắn thật không ngờ, cơ hội kết thúc trận chiến này sẽ tới nhanh như vậy.