Tây Sơn Hành Trình Vượt Thời Gian

Chương 27: Mai phục quân triều đình



Sau khi đến địa điểm mai phục, Lân cho quân hạ trại phía trong cánh rừng gần tuyến đường chính, lều trại lấy cây cỏ phủ lên. Mỗi một chi binh chia làm 3 toán, trung, tiền, tả, hữu, hậu đều thế, có chánh toán, có phó toán nương tựa lẫn nhau.

Lúc này Tú, Hòa, Điểm, Nhất cũng đến trại của Lân để chờ nhận lệnh và bàn kế hoạch tác chiến.
Tú lên tiếng hỏi:
''Lân đại ca bảo đệ chuẩn bị đồ đi mưa, nhưng đệ thấy trời trong xanh, nắng chói chang thế này thì làm sao có mưa được. Nếu như mưa nhỏ thì đối với chúng ta cũng không đáng ngại. Mang theo nhiều đồ như vậy lại làm binh sĩ tốn sức và chậm đi thời gian hành quân''.

Lân cười nói:
''Đệ cứ tin ở ta, tới lúc sẽ dùng tới thôi''.

Điểm nhẹ giọng hỏi:
''Đại ca có nhận định gì về 2 lộ quân do trại chủ và 2 tướng Đình, Tài''

Lân sờ cằm rồi nói:
''Cánh quân của trại chủ thì ta nghĩ không cần đánh cũng thắng. Còn về cánh quân chặn đánh bộ binh thì sẽ có chút giao tranh nhưng không đáng lo ngại''.

Hòa và Nhất nhìn nhau sau đó hỏi dồn:
''Đại ca vì đâu mà lại nhận định như vậy''

Lân từ tốn đáp:
''Triều đình hiện tại vẫn chưa nắm rõ tình hình của quân ta, chỉ xem chúng ta là một đám giặc cỏ nổi dậy thôi, chỉ cần mang một đạo quân đủ mạnh là có thể đánh tan. Trong triều đình lúc này phần nhiều là vây cánh của Quốc Phó, chúng đều là kẻ tham tài, nhát chết lại muốn lập công. Nên khi nói dẹp loạn giặc cỏ ắt có kẻ muốn lập công mà tự ứng cử.
Tướng cử đi có hai điều phạm, một là khinh địch, hai là nhát gan, cộng thêm việc ta có được thiên thời nên việc thắng trận có thể cao đến tám phần.
Tuy là nói vậy nhưng chúng ta cũng không được chủ quan, khinh địch là điều tối kỵ của binh gia''.

Tú nghe xong thì nói:
''Như đại ca nói thì tàn quân của triều đình qua nơi mai phục của chúng ta quân số sẽ không ít''

Lân gật đầu:
''Đúng vậy, chủ tướng nhát chết thì lòng quân dễ loạn, chưa đánh đã chạy nên quân rút lui sẽ rất nhiều. Dù vậy các đệ cũng không cần lo lắng, bọn tàn quân đã mất hết ý chí chiến đấu thì không có gì đáng lo ngại''.

Tú lên tiếng:
''Lân đại ca, lần chặn đánh này chúng ta sẽ tác chiến ra sao''.

Ba tướng Hòa, Điềm, Nhất cũng nhìn Lân chờ câu trả lời
Lân tự rót cho mình một ly trà rồi ung dung uống.
Đặt ly trà xuống Lân nói:
''Ta đã xem qua địa thế ở nơi này, đường hẹp lại hiểm trở, nên ta đã nghĩ đế thế trận Tiên Thiên hà đồ đất hẹp nhất biến, trận này có ưu thế khi chặn đánh ở vùng đất hẹp.
Một lát nữa Tú đệ sẽ ở lại cùng ta để thảo luận về trận, đệ mới vào nên còn nhiều cái chưa nắm rõ, còn các tướng còn lại thì đã tập luyện qua, cư về trại của mình nghỉ ngơi''.

Mấy ngày sau
Khi bộ binh của triều đình do Chưởng cơ Vệ chỉ huy vừa qua khỏi Bình Đê thì bất ngờ bị quân của Lý Tài, Tập Đình chặn đánh.

Trong quân của hai tướng này có 2 đội là người Thượng, tuyển chọn những người cao lớn dũng mãnh. Họ cởi trần, cổ đeo vàng mã (biểu đạt quân cảm tử, liều mạng) xông ra tiên phong. Hai đội quân này còn chặt lấy đầu người mà đeo (để đánh xong mang đi lĩnh thưởng), làm quân lính triều đình càng thêm khiếp đảm
Chỉ mới ra trận mà quân triều đình dã hoang mang, sợ hãy đến tột độ, mặc cho 2 đội tiên phong nào tiến lên chém giết làm rối loạn đội hình.

Hai tướng Lý Tài và Tập Đình cũng tham chiến. Tập Đình bản tính khát máu nên ra tay rất hung tợn, hắn ta thích chém cụt tay, cụt chân kẻ thù trước rồi mới chém chết, càng chém giết hắn lại càng sảng khoái, cười man rợ.

Chưởng cơ Vệ thấy tình thế như vậy thì trứng đánh lô tô cả lên, nhưng nếu bỏ chạy thì ắt sẽ bị triều đình chém đầu nên cũng liều mạng xông lên đánh với Tập Đình. Chỉ qua mấy chiêu Chưởng cơ vệ đã bị thanh đại đao của Tập Đình chém thành hai khúc.

Quân lính thấy chủ tướng đã chết thì cũng đồng loạt chen lấn nhau mà chạy, binh bại như núi đổ. Hai tướng Tài, Đình đốc quân truy đuổi sát sau.

Đạo thủy quân của triều đình gặp bão lớn, thuyền bị đắm quá nửa dạt vào cửa sông Trà Khúc bị mắc cạn ở cồn cát.

Nguyễn Nhạc cho quân bất ngờ xông ra đánh, binh lính còn lại trên thuyền đều bị giết gần hết, còn lại 50 người đầu hàng, tướng chỉ huy tử trận. Nhạc cho người thu lấy tất cả tài bảo và lấy được 10 khẩu đại bác.

Về phía của Lân, lúc này trời đang mưa tầm tã, may mà Lân có chuẩn bị đồ đi mưa cho quân lính, thám báo chạy về báo:
''Bẩm đô đốc quân của Chưởng cơ vệ bị đánh bại hiện đang chạy về hướng này còn cách hơn trăm dặm''.

Lân gật đầu:
''Tốt lắm, người lui xuống đi
Tất cả nghe lệnh, vào vị trí ẩn nấp chờ hiệu lệnh chiến đấu''

Một lúc sau thì toán quân triều đình chạy đến. Lân đánh ba tiếng trống, cánh quân mai phục hai bên đường đồng loạt tiến lên giáp công
Tàn quân đang rất hoang mang, thần kinh vô cùng căng thẳng nên khi bị tập kích liền trở nên hoảng loạn không chống cự được gì, như thịt cá trên thớt. Tú cưỡi ngựa ra vào quân địch như chốn không người, đường côn không kẻ hở đi đến đâu địch ngã xuống tới đó.

Quân đi đầu bị tiêu diệt quá nửa Lân tiến hành bố trận nghênh đón đợt quân phía sau.
Lân quát to:
''Lập trận''
(Tiên thiên Hà đồ là con long mã mang đồ thư hiện ra trên sông, Phục Hy theo đấy mà vạch ra bát quái.
Số quân có 4100 người, Lân lĩnh 500 quân, còn 3.600 quân, trước lấy 2.000 quân chia làm 9 đội làm số thiên địa. Trong 9 đội ấy quân nhiều ít không đều nhau là theo phép chẵn lẻ trước sau của trời đất. Lại lấy 1600 quân còn lại chia làm 8 đội bát quái, mỗi đội 200 quân để phòng khi dùng đến)

Lân đứng ở giữa, đánh năm tiếng chiêng một tiếng trống, trước bày quân làm trận ngũ hành. Xong rồi, lại đánh một tiếng chiêng một tiếng trống, cầm cờ Địa thập phát một cái thì đội Địa thập đằng trước do Điểm chỉ huy đứng vào bên tả Lân, đội Địa thập đằng sau do Nhất chỉ huy đứng vào bên hữu Lân.

Lại thổi một hồi còi, cầm cờ Bát quái phất một cái thì các đội Bát quái đi thẳng lên chia làm hai dây, bên tả thì bốn đội Khôn Chấn Ly Đoài đứng ở bên ngoài đội Địa Thập tiền, bên hữu thì bốn đội Cấn Khảm Tốn Càn đứng ở bên ngoài đội Địa thập hậu. Xong Lân lại đánh một tiếng chiêng một tiếng trổng, cầm cờ Thiên nhất phất một cái thì đội Thiên nhất tiến lên đứng vào bên tả các đội Khôn Chấn Ly Đoài, bên hữu thì đội Địa nhị 9 đội là: Thiên nhất, Địa nhị, Thiên tam, Địa tứ, Thiên thất, Địa lục, Thiên cửu, Địa bát và Địa thập. Còn Thiên ngũ là Lân, mà Địa thập lại chia hai làm Địa thập tiền, Địa thập hậu cũng tiến lên đứng vào bên hữu các đội Cấn Khảm Tốn Càn.
Xong rồi, Lân lại đánh sáu tiếng chiêng bảy tiếng trống, cầm cờ Địa lục phất một cái thì đội Địa lục tiến lên đứng ngang bên tả đội Thiên nhất, bên hữu thì đội Thiên thất cũng tiến lên đứng ngang bên hữu đội Địa nhị.

Lân lại đánh ba tiếng chiêng bốn tiếng trống, cầm cờ Thiên tam phất một cái thì đội Thiên tam tiến lên đứng ngang bên tả đội Địa lục, bên hữu đội Địa tứ cũng tiến lên đứng ngang bên hữu đội Thiên thất. Lại đánh tám tiếng chiêng, chín tiếng trống, cầm cờ Địa bát phất một cái thì đội Địa bát tiến lên đứng ngang bên tả đội Thiên tam, bên hữu thì đội Thiên cửu cũng tiến lên đứng ngang bên hữu đội Địa tứ. Như thế thì thành trận Tiên thiên Hà đồ đất hẹp nhất biến.

Quân thành thục nên lập trận rất nhanh, quân triều đình nhìn mà hoa cả mắt, chưa kịp tiến qua thì đội hình đã thành. Trước bị chặn, sau bị truy, đám tàn quân liều chết xông qua, nhưng với đội hình rời rạc thì vừa tiến lên liền bị tiêu diệt.

Giao chiến một lúc thì địch thương vong quá nửa, số còn lại bỏ hết binh khí lương thực, voi chiến mà chạy thoát thân. Lân cũng không truy đuổi, cho người thu lấy lương thực, binh khí quân triều đình bỏ lại.

Binh sĩ mừng chiến thắng hò reo vang dội.

Lân cho quân lính nghỉ ngơi, ăn uống lấy sức chờ lệnh từ trại chủ. Cử một đội áp tải một phần lương thực và binh khí về thành Quy Nhơn.
Sáng hôm sau thì có lính liên lạc vào cấp báo:
''Bẩm đô đốc, Trại chủ có gửi quân lệnh cho ngài, xin ngài xem qua''


Truyện bạn đọc đã hết rồi, nhưng đừng bỏ qua bộ truyện về bóng đá Việt Nam hot nhất hiện nay, với những cung bậc cảm xúc khác nhau, những sự kiện lịch sử, những con người huyền thoại, và hơn hết, là tình yêu bóng đá mãnh liệt được hun đúc thông qua những bước tiến của nhân vật chính. Xin mời các bạn cùng đến với